Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 222: Hắn tiểu sư muội, ngươi cũng nhận biết (length: 3879)

Đường Diệc Sâm trên đầu nổi ba dấu chấm hỏi to đùng, nhìn Tô Uẩn Linh.
"Hắn nói lát nữa tới tìm ngươi." Nghĩ đến lời Đường Thư An để lại trước khi đi, không đợi Đường Diệc Sâm mở miệng lần nữa, Tô Uẩn Linh đã nói thêm một câu.
"Không phải, cái gì tiểu sư muội a?"
Đại ca hắn ở đâu ra tiểu sư muội?
Tô Uẩn Linh nghe Đường Diệc Sâm hỏi, nhẹ nhàng nhún vai, không nói thêm gì.
Đường Diệc Sâm thấy vậy, trong lòng nóng như lửa đốt.
"Không phải, tiểu sư muội của hắn là ai vậy?"
"Vạn nhất tiểu sư muội kia là giả, đại ca ta bị cái gọi là tiểu sư muội uy hiếp thì làm sao bây giờ?"
"Ngươi cũng không hỏi thân phận nàng là gì sao?"
Đường Diệc Sâm liên tiếp hỏi ba vấn đề, hỏi xong, còn gãi gãi đầu, vẻ mặt buồn rầu vội vàng bồn chồn, đi đi lại lại trước mặt Tô Uẩn Linh, như một con kiến trên chảo nóng.
"Không cần hỏi, tiểu sư muội của hắn, ngươi cũng quen biết." Tô Uẩn Linh chậm rãi lên tiếng.
Đường Diệc Sâm: ?
Đột ngột ngẩng đầu, nhìn Tô Uẩn Linh, đáy mắt đầy vẻ hỏi han, "Ta quen biết? Cũng là kiểu giáo sư nổi tiếng quốc tế gì sao?"
Đại ca hắn lợi hại như vậy, là tiểu sư muội của đại ca, chắc cũng rất lợi hại.
Nếu lợi hại, hẳn là cũng nổi danh lắm mới phải.
Đường Diệc Sâm nghĩ như vậy.
"Là một đứa nhóc." Tô Uẩn Linh hơi rũ mắt xuống, cong môi, lười biếng nói.
Đường Diệc Sâm: ?
!!!!!
Đường Diệc Sâm mắt trợn tròn, trừng mắt nhìn Tô Uẩn Linh, "Chắc... Cố Tiểu Tê?!"
Cố Tiểu Tê là tiểu sư muội của đại ca hắn?
Đùa chắc?
Tô Uẩn Linh nhướng mày, không nói gì.
Đường Diệc Sâm "..."
Lúc này im lặng còn hơn nói.
Qua vài giây, Đường Diệc Sâm mới tìm lại được giọng nói, "Tam ca, ngươi, đang đùa ta à?"
Sao lại có chuyện trùng hợp như vậy?
Không đúng, cho dù có chuyện trùng hợp như vậy thật, Cố Tiểu Tê, một quẻ sư, lại chạy đi làm tiểu sư muội cho đại ca hắn.
Đường Diệc Sâm biết đại ca hắn chuyên về nghiên cứu gien và trí tuệ nhân tạo.
Vậy thì, huyền học va chạm với khoa học?
Dùng khả năng tính quẻ để tính nghiên cứu nào sẽ thành công, cái nào không?
Thấy Tô Uẩn Linh không mở miệng, thần sắc Đường Diệc Sâm có chút phức tạp, sau một lúc im lặng, hắn hỏi một câu, "Tiểu sư muội mảng nào?"
"Ta cũng muốn biết." Tô Uẩn Linh nhạt nhẽo trả lời.
Đường Diệc Sâm "..."
"Không phải, cho dù Cố Tiểu Tê là tiểu sư muội của đại ca ta, sao tự dưng nàng xuất hiện ở đây..." Nghĩ đến điều gì đó, đột ngột chớp mắt, ngước nhìn Tô Uẩn Linh, "Vậy thì, chẳng lẽ nàng biết đại ca ta bị bắt, nên cố ý tới cứu đại ca ta?"
Tô Uẩn Linh "..."
Cảm thấy mình có thể đã chạm đến chân tướng, Đường Diệc Sâm bỗng nắm lấy tóc, "Không phải, nàng một con nhóc nhào vô làm gì?" Nói rồi, lại nói một câu, "Con bé này, gan cũng lớn quá."
Tô Uẩn Linh nhìn bộ dạng của Đường Diệc Sâm, không lên tiếng.
Mặc dù, con nhóc nói cứu Đường Thư An chỉ là tiện thể, nhưng không thể phủ nhận, nàng đích thực đã cứu Đường Thư An.
Một bên, Vân Sâm đều nghe được cuộc đối thoại của Đường Diệc Sâm và Tô Uẩn Linh.
Về việc Cố tiểu thư lại là tiểu sư muội của giáo sư Đường Thư An, Vân Sâm có chút kinh ngạc.
Nhưng khiếp sợ qua đi, Vân Sâm lại cảm thấy chuyện đó hợp lý.
Trong lòng gào thét: Cố tiểu thư thật quá giỏi!
"Tam ca, Cố Tiểu Tê nàng chỉ có một mình sao?" Đường Diệc Sâm bỗng ngẩng đầu, nhìn Tô Uẩn Linh hỏi một câu.
"Có hai người đồng bạn, một là chị gái nàng, còn một là quản lý Chức Võng 007."
Tô Uẩn Linh đã gặp 007, cho nên vừa nhìn thấy 007 liền nhận ra.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận