Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc

Kinh Bạo! Đoàn Sủng Giả Thiên Kim Bị Ảnh Đế Đại Lão Sủng Khóc - Chương 1123: Phó ba ba: Lão tử phòng vẽ tranh ngươi cũng dám hủy đi! (length: 4008)

Đối với lời Cố Chi Tê nói, Phó Tây Duyên hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ, sau khi đưa Cố Chi Tê mấy người đi, Phó Tây Duyên liền dẫn người đi ra sau vườn phá hủy phòng vẽ tranh.
Nhận được tin tức, quản gia vội chạy tới ngăn cản, "Thiếu gia, cậu đang làm gì vậy, sao lại phá phòng vẽ tranh?"
"Lâm thúc, chút nữa ta sẽ giải thích với chú." Phó Tây Duyên nói, tiếp tục chỉ huy người lấy tranh bên trong ra, "Cẩn thận chút, đừng làm hư, đặc biệt là tranh của thái thái và cậu chủ nhỏ."
Phá phòng vẽ tranh, đủ cho hai vị tổ tông kia làm ầm ĩ rồi.
Nếu mà lại làm hỏng tranh của bọn họ, hắn sợ là nhiều năm không về nhà được.
"Thiếu gia, nghĩ lại đi." Lão quản gia nói, ôm chặt lấy đùi Phó Tây Duyên, nước mắt lưng tròng ngẩng đầu nhìn Phó Tây Duyên, "Cậu nói cậu phá nó làm gì?"
Phó Tây Duyên nhìn người hình đồ trang sức đang treo ở chân mình với một tư thế kỳ quái, bắt đầu lo lắng có thể làm tổn thương cái eo của ông ấy không.
Thế nên giải thích một câu, "Hôm nay con tìm thầy phong thủy rồi, thầy nói, phòng vẽ tranh này khắc ông nội, giữ nó lại, ông nội sẽ mất mạng."
"Thiếu gia ơi, cái thời đại nào rồi, mê tín phong kiến không được đâu, có phải thằng nhãi Mạnh gia dạo gần đây hay đến tìm cậu không? Thằng nhãi đó không đáng tin đâu, cậu tuyệt đối đừng nghe nó." Lão quản gia tỏ vẻ không tin lý do thoái thác của Phó Tây Duyên.
Chủ yếu là không tin bệnh của Phó lão gia tử có liên quan đến phòng vẽ tranh.
Bởi vì ông nghĩ giống Phó Tây Duyên.
Nếu phòng vẽ tranh này thật khắc lão gia tử, vậy chẳng phải là tiên sinh...
Gieo họa à.
Điều này khiến ông làm sao mà tin được.
Phó Tây Duyên tiếp tục nói: "Một cái phòng vẽ tranh sao có thể quan trọng bằng mạng của ông nội, nếu thật, có thể giữ mạng cho ông nội, nếu giả, xây lại một gian là xong."
Lão quản gia nghe xong, biểu cảm trên mặt bỗng chốc thu lại, cảm thấy đúng là đạo lý này, chậm rãi đứng lên từ dưới đất.
"Tôi thấy thiếu gia nói phải."
Nói xong, lão quản gia liền quay người rời đi.
Ông phải đi trông nom lão gia.
Nhỡ đâu, phòng vẽ tranh này thật là tiên sinh cố ý xây, sau khi biết được thiếu gia phá hủy phòng vẽ tranh, khó đảm bảo hắn sẽ không xuống tay với lão gia.
Ông phải bảo vệ tốt cho lão gia.
** Mà tiên sinh trong miệng lão quản gia, cũng chính là Phó gia gia chủ trở về Phó gia lúc, phòng vẽ tranh ở hậu viện đã bị phá hủy.
Biết được Phó Tây Duyên đã phá hủy phòng vẽ tranh mà ái thê tự tay thiết kế cho mình, Phó gia chủ giận dữ xông vào hậu viện.
Sau đó, không thấy phòng vẽ tranh, chỉ thấy đầy đất hoa trà, cùng với công nhân đang tính toán kết thúc công việc.
"Phòng vẽ tranh của lão tử mày cũng dám phá, Phó Tây Duyên, ta Ngọa Tào mày!" Phó gia chủ không nhịn được, hét lớn một câu.
Chỉ là, vừa mới gào xong, trên đầu liền bị một cái tẩu nặng nề nện xuống.
"Ai vậy?" Phó gia chủ ôm đầu kêu đau một tiếng rồi gầm lên, sau đó xoay người.
Vừa quay lại, liền nhìn thấy một lão giả cầm cái tẩu.
"Đại bá? !" Sự tức giận trên người Phó gia chủ trong nháy mắt hoàn toàn biến mất.
Lão giả cầm cái tẩu trước mắt, chính là đại bá của hắn, đại gia của Phó Tây Duyên.
Phó đại gia: "Ngươi muốn Ngọa Tào ai?"
Phó gia chủ: "... Khụ, cái kia, đại bá, sao người lại đến? Có chuyện gì sao?"
Phó đại gia nhả một ngụm khói, mới nói với Phó gia chủ: "Từ sau khi lão Phong chết, Võ Đạo liên minh cùng Phong gia ngày càng xuống dốc, mới ngày thi đấu đầu tiên, đã có người cố ý gây rối."
"Lúc lão Phong còn sống, ta đã đáp ứng hắn, sẽ giúp đỡ chút cho Võ Đạo liên minh và Phong gia, nhưng mà chuyện này, ta không tiện ra mặt, ngươi cùng Tây Duyên bàn bạc một chút, xem ai đi Võ Đạo liên minh xem sao."
Nói xong, Phó đại gia phiền muộn lại nhả một ngụm khói, còn phun ra một vòng khói.
- Ngủ ngon (hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận