Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 98: Họa Địa Vi Lao trận kỳ (length: 8227)

"Tiết huynh, ngươi đến rồi."
Ứng Phóng Thiên kia nhìn Tiết Định Ngạc vừa xuất hiện mà mở miệng nói.
"Vì sao lại xuất hiện tình huống như vậy?"
Tiết Định Ngạc nhìn Ứng Phóng Thiên mà nói.
"Chắc là có người đang nhằm vào Thanh Long Hội."
Ứng Phóng Thiên suy nghĩ một chút rồi trầm giọng nói.
"Nếu như là nhằm vào Thanh Long Hội, thì không sao, chỉ sợ là nhắm vào chúng ta để đối phó Lý Huyền Y."
Tiết Định Ngạc nhìn Ứng Phóng Thiên nói.
"Điều này rất không có khả năng, nếu như không muốn chúng ta nhằm vào Lý Huyền Y, thì nên ra tay cảnh cáo, chứ không phải gây họa như vậy."
"Đối phương thủ đoạn là muốn Thanh Long Hội cùng Huyết Hà Phái và các ngươi Vô Lệ thành kết thù, có thể thấy là đang nhằm vào Thanh Long Hội."
Ứng Phóng Thiên rất bình tĩnh nói.
"Thật sao? Vị trí của Lý Huyền Y dò được chưa?"
Tiết Định Ngạc mở miệng nói.
"Hắn vẫn ở trong Lục Phiến Môn, không hề rời đi, đêm nay hành động, ngươi ta quan chiến, một khi có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, ngươi ta liên thủ đối phó Lý Huyền Y."
Ứng Phóng Thiên kia nói.
Hắn cùng Tiết Định Ngạc xuất hiện ở đây, chính là để phòng vạn nhất.
Tiết Định Ngạc kia gật nhẹ đầu, sau đó mở miệng nói: "Đại Kỳ Môn sau lưng thật là Dạ Đế sao?"
"Chắc không sai, năm đó tiêu diệt Thiết Huyết Đại Kỳ Môn, thái sư đã sắp xếp người dẫn Dạ Đế đi!"
"Bằng không, Đại Kỳ Môn cũng chưa chắc đã bị diệt được."
"Với tính cách của Dạ Đế, hắn hẳn đang ở trong thành Giang Nam, tìm manh mối năm đó."
"Đây cũng là vì sao những năm này, ta không có đặt chân vào thành Giang Nam."
Ứng Phóng Thiên trầm giọng nói.
"Chúng ta động thủ giết Lý Huyền Y, Dạ Đế sẽ ra tay sao?"
Tiết Định Ngạc trầm giọng nói.
Đối với nhân vật Dạ Đế như vậy, hắn rất kiêng kỵ.
Hay là nên nói là sợ hãi.
Năm đó người dẫn Dạ Đế đi, không một ai còn sống trở về.
Hắn Tiết Định Ngạc làm sao có thể không sợ.
"Lý Huyền Y là Thần Bộ của Lục Phiến Môn, Dạ Đế hẳn là muốn tránh hiềm nghi, sẽ không gặp Lý Huyền Y kia."
Ứng Phóng Thiên trầm giọng nói.
"Nhưng một khi hắn xuất hiện, ngươi ta liền không có cơ hội rời đi."
Tiết Định Ngạc nhìn Ứng Phóng Thiên nói.
"Thế sự vô thường, cho nên lần này ta mang theo Thiên Ảnh Trận, coi như Dạ Đế xuất hiện, cũng có thể vây khốn hắn vài phút, khoảng thời gian này, ngươi ta có thể rời đi."
"Tốt!"
Tiết Định Ngạc khẽ gật đầu.
Lúc này.
Tại Di Xuân Viện bên trong, Tô Hạo đột nhiên nhận được một tin tức.
Đây là tin tức thông báo lần trước hắn đăng ký ở Lục Phiến Môn đã trúng tuyển.
Hắn Tô Hạo, người đăng ký bằng tên giả, đã được chọn.
Nhìn tin tức trước mắt, ánh mắt Tô Hạo chuyển động.
Hiện giờ trong người hắn có 2 tấm tùy ý đánh dấu thẻ, hoàn toàn có thể đi Lục Phiến Môn đánh dấu một đợt.
Nghĩ đến đây, Tô Hạo lần nữa dịch dung đi vào Lục Phiến Môn.
Lục Phiến Môn đang tiếp đón những người mới này, vẫn là vị bộ đầu Vương Hoài kia.
Hắn thấy Tô Hạo thì cười nói: "Tô Hoài, chúng ta lại gặp nhau."
Ấn tượng của bộ đầu Vương đối với Tô Hạo rất sâu sắc.
Dù sao lần trước Tô Hạo vừa ra tay là một trăm lượng bạc, đây đích thực là một phú nhị đại.
Hắn làm sao có thể không nhớ chứ?
"Vương bộ đầu tốt, đêm nay có rảnh, chúng ta đi Túy Tâm Cư uống vài chén."
Tô Hạo nhẹ giọng nói.
"Đêm nay e là không được, ta còn có ca trực, tiểu tử ngươi không tệ, đêm nay liền cùng ta ca trực."
Bộ đầu Vương nhẹ giọng nói ra: "Bây giờ ta mang ngươi đi dạo trong Lục Phiến Môn."
Bộ đầu Vương có ý muốn dìu dắt Tô Hạo.
"Đa tạ Vương bộ đầu."
Tô Hạo còn đang nghĩ nên đánh dấu như thế nào đây?
Lời như vậy, hắn có thể tùy ý đánh dấu rồi.
Có lẽ hôm nay có thể đánh dấu được đồ tốt.
Trong lúc cảm ơn bộ đầu Vương, Tô Hạo lấy từ trong ngực ra một thỏi bạc, nhét vào tay bộ đầu Vương.
"Tiểu tử này quá thông minh!"
Bộ đầu Vương sờ thỏi bạc trong tay, trên mặt lộ ra nụ cười.
Mặc dù lần trước Tô Hạo đưa một trăm lượng, mà lần này chỉ đưa một thỏi bạc, nhưng bộ đầu Vương vẫn rất vui vẻ.
Dù sao điều này chứng tỏ về sau, Tô Hạo sẽ tùy thời cho hắn bạc.
Sao hắn có thể không vui cho được.
"Đi, ta trước dẫn ngươi đi đổi một bộ quan phục của Lục Phiến Môn!"
Bộ đầu Vương kia mang Tô Hạo đến chỗ nha dịch nhận một bộ quan phục.
【 Chúc mừng túc chủ trở thành thực tập bộ khoái Lục Phiến Môn thành Giang Nam, thu được 1 tấm tùy ý đánh dấu thẻ, đã cất vào không gian hệ thống, mời xem. 】 "Cái này mà cũng có thưởng."
Trên mặt Tô Hạo lộ vẻ vui mừng.
"Thực tập bộ khoái, ngươi vui như vậy sao, ta dẫn ngươi đi tham quan chút."
Bộ đầu Vương nhìn vẻ mặt hưng phấn kia của Tô Hạo, cho là hắn cao hứng vì trở thành bộ khoái Lục Phiến Môn.
"Vương bộ đầu, chúng ta bây giờ đi đâu?"
"Ta trước dẫn ngươi đi địa lao Lục Phiến Môn, xem sao, đám thực tập bộ khoái các ngươi, cần phải ở lại một khoảng thời gian ở địa lao đấy!"
Bộ đầu Vương mở miệng nói.
"Địa lao là nơi giam giữ những tên giang hồ hung ác."
Ánh mắt Tô Hạo sáng lên, chỗ kia hẳn là có thể đánh dấu được đồ tốt.
Dù sao hắn hiện tại có bốn thẻ tùy ý đánh dấu, địa lao nhất định phải đánh dấu.
Huống chi đâu phải hắn muốn đi địa lao.
Mà là do bộ đầu Vương này đề nghị, cho nên đi đánh dấu ở đó không ai nghi ngờ.
"Đi, ta dẫn ngươi đến địa lao một chuyến trước đã."
Bộ đầu Vương nói rồi dẫn Tô Hạo tiến về địa lao.
"Vương bộ đầu, những bộ khoái khác không đi sao?"
Đi chưa được mấy bước, Tô Hạo không khỏi hỏi.
"Tiểu tử ngươi là ta cố ý muốn cho đi, những người khác phân đến những bộ đầu khác rồi."
Bộ đầu Vương mở miệng nói.
Trong lòng Tô Hạo hơi động, hắn luôn cảm giác thấy sự tình không đúng lắm.
Nhưng mà thực lực của bộ đầu Vương này, hắn thật không để ở trong lòng.
Huống chi hắn cũng muốn xem rốt cuộc đối phương có tính toán gì.
Bộ đầu Vương thấy Tô Hạo không hỏi nữa, liền dẫn Tô Hạo về phía địa lao của Lục Phiến Môn.
Kỳ thực đây là sự khảo nghiệm của bộ đầu Vương dành cho Tô Hạo.
Lần trước Tô Hạo đến đây, trực tiếp quan tâm tới chỗ bế quan của Lý đại nhân.
Hắn lập tức báo cáo, sau khi báo cáo, liền có thêm một nhiệm vụ quan sát.
Lần này hắn dẫn Tô Hạo tiến vào địa lao.
Kỳ thực là muốn hăm dọa Tô Hạo, để hắn thấy trong địa lao của Lục Phiến Môn, những tên hung đồ ra sao.
Khiến trong lòng hắn nảy sinh kiêng kị và sợ hãi với Lục Phiến Môn.
Từ trong tâm lý chấn nhiếp Tô Hạo trước, sau đó nhìn xem rốt cuộc Tô Hạo có mục đích khác hay không.
Chỉ một lúc sau.
Tô Hạo cùng bộ đầu Vương liền tới được địa lao trong thành Giang Nam.
Trong địa lao tràn đầy sát khí.
Địa lao của Lục Phiến Môn bắt toàn là người trong võ lâm.
"Bính chữ số một, trại chủ Lưu gia trại ở ngoại thành Giang Nam, năm ngoái bị bắt vào, thực lực Thần Nguyên đỉnh phong."
Bộ đầu Vương dẫn Tô Hạo đi tới bên cạnh một nhà tù của một đại hán mặt mũi thô cuồng, toàn thân bị xích sắt khóa lại, nhẹ nhàng giới thiệu.
Một bên giới thiệu, hắn vừa quan sát biểu hiện của Tô Hạo.
Hắn phát hiện biểu hiện của Tô Hạo từ đầu đến cuối rất bình tĩnh.
Liền dẫn Tô Hạo về phía sâu bên trong địa lao.
Đột nhiên!
Bọn họ đến trước một phòng giam.
Trong phòng giam một lão giả tóc trắng phơ, xương tì bà bị xích sắt thô to xuyên qua.
Mặc dù xương tì bà bị xuyên, nhưng khi lão giả tóc trắng mở mắt, vẫn mang theo một tia hung quang.
"Hắn là?"
Tô Hạo nhìn lão giả tỏa hung uy trong phòng giam, không khỏi mở miệng hỏi.
"Diêm Băng Xuyên, cao thủ Pháp Tướng cảnh, tàn sát một thôn nhỏ, chính là Liễu tổng bộ đầu tự mình bắt về."
Bộ đầu Vương nhẹ giọng nói.
Tô Hạo nghe vậy, trong lòng vui mừng, lập tức niệm thầm đánh dấu.
【 Chúc mừng túc chủ đánh dấu ở địa lao Lục Phiến Môn, nhận được 1 cái trận kỳ Họa Địa Vi Lao, đã cất vào không gian hệ thống, mời xem. 】 "Trận kỳ Họa Địa Vi Lao."
Tô Hạo lập tức xem xét, phát hiện diệu dụng của trận kỳ, lúc thi triển có thể tạo thành một lồng giam nhỏ trong phạm vi nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận