Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 226: Đại liên minh, Phó minh chủ Lăng Lạc Thạch (length: 8120)

Hạ Lan Sơn thành.
Một khách sạn trong tiểu viện.
Nhị cung chủ của Quảng Hàn Cung, Lăng Tinh, sắc mặt ngưng trọng.
Nàng cùng tỷ tỷ là đại cung chủ của Quảng Hàn Cung, Lăng Nguyệt đã hẹn hôm qua ở chỗ này hội ngộ.
Nhưng Lăng Nguyệt vẫn chưa xuất hiện, điều này khiến nàng cảm thấy có chuyện không ổn.
"Sư tôn, đại cung chủ sao còn chưa đến, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì."
"Có cần ta cùng sư muội ra ngoài tìm hiểu một chút không?"
Một đệ tử bên cạnh nàng lên tiếng.
Đệ tử này chính là nữ tử trước kia muốn động thủ với Tô Hạo.
"Uyển Hoa và Vãn Sương, đi bên ngoài điều tra một chút, xem có tin tức gì không, nhớ kỹ đây là địa bàn của Huyết Hà Phái, không phải địa bàn của Quảng Hàn Cung ta."
"Còn nữa, dạo gần đây các loại thế lực đều tụ tập về đây, các ngươi phải cẩn thận."
Lăng Tinh trầm tư một lát rồi nói.
"Minh bạch sư tôn."
Uyển Hoa kia thấy vậy, mặt lộ vẻ vui thích, nàng cũng không muốn cứ mãi chờ ở khách sạn.
Lăng Tinh sau khi nhìn hai người rời đi thì chậm rãi đứng lên, cau mày.
Đột nhiên có một thân hình lướt qua bên người nàng.
"Đại tỷ."
Thấy bóng dáng kia, sắc mặt Lăng Tinh biến đổi.
"Đỡ ta vào phòng."
Lăng Nguyệt lên tiếng.
"Tỷ tỷ, ngươi bị thương?"
Lăng Tinh cảm nhận được thương thế trên người Lăng Nguyệt vội vàng tiến lên, dìu nàng vào phòng.
Trong phòng, Lăng Tinh lộ vẻ rất lo lắng.
"Đại tỷ, tỷ sao vậy?"
"Bị người đánh lén trọng thương, thương thế đã được áp chế, không có gì đáng ngại, chỉ cần hồi phục một thời gian, ta sẽ có thể khôi phục bảy thành công lực."
Lăng Nguyệt trầm giọng nói.
Nghe vậy, Lăng Tinh mới yên lòng.
"Đại tỷ, ai ra tay? Có cần điều cao thủ trong cung đến không?"
Lăng Tinh lên tiếng.
"Không cần, ngươi giúp ta hộ pháp là được, hai ngày nay đừng cho ai biết, ta ở đây là được, ngay cả đệ tử của ngươi cũng không thể cho biết."
"Lần này ta bị đánh lén, chắc chắn có người đã tiết lộ tung tích của ta."
Ánh mắt Lăng Nguyệt u ám, lần này nàng đến núi Ánh Trăng là để lấy sen ánh trăng.
Chuyện này, vốn là do nàng tùy cơ đổi ý, quyết định đột ngột, nên không có nhiều người biết.
Nghe vậy, sắc mặt Lăng Tinh cũng biến đổi.
Nàng không rõ ý trong lời của Lăng Nguyệt.
Là nghi ngờ hai đồ đệ của nàng?
"Ta sẽ phái người theo dõi điều tra các nàng."
Lăng Tinh trầm giọng nói.
Sau đó nàng ra khỏi phòng, hai tay vỗ nhẹ, một bóng người xuất hiện trước mặt nàng.
"Đi điều tra tung tích của Uyển Hoa và bọn họ, ta muốn biết các nàng đã đi những đâu."
Lăng Tinh lạnh giọng nói.
Lời vừa dứt, bóng đen kia liền biến mất.
Một nơi khác.
Trong Túy Hoa Phường.
Trong một cái sân rộng lớn.
Tây Môn Mục Vân đang khom người đứng trước nam tử trước kia được xưng là Lăng phó minh chủ.
Nam tử này chính là Phó minh chủ của đại liên minh, Lăng Lạc Thạch.
"Ngươi nói Trác Nhất Phàm đang đuổi giết Mạc Cuồng Sinh thì bị giết, hài cốt không còn?"
"Dạ!"
Tây Môn Mục Vân đáp.
"Đây là thông tin của Mạc Cuồng Sinh."
Vừa nói, Tây Môn Mục Vân vừa đưa ra một tờ giấy có vẽ hình Mạc Cuồng Sinh cùng thông tin giới thiệu.
Lăng phó minh chủ nhìn thông tin về Mạc Cuồng Sinh mà cau mày.
"Chuyện này cứ từ từ, Lăng Nguyệt của Quảng Hàn Cung bị trọng thương, theo điều tra của chúng ta, nàng có lẽ đang ở trong Hạ Lan Sơn thành này."
"Ngươi hãy tìm nàng ta."
Lăng phó minh chủ lên tiếng.
Nghe vậy, sắc mặt Tây Môn Mục Vân khẽ giật mình, hắn không ngờ Lăng phó minh chủ ra tay, mà cũng không bắt được Lăng Nguyệt.
"Nhị cung chủ Lăng Tinh của Quảng Hàn Cung, cũng đang ở Hạ Lan Sơn thành, ta sẽ cho người điều tra ngay."
Ngay lúc này, một người bên cạnh Lăng phó minh chủ nhỏ giọng nói.
"Bên kia Lăng Nguyệt còn chưa xuất hiện, bên ngươi cứ toàn lực tìm kiếm trước đi."
"Còn nữa, sắp xếp một chút, chúng ta gặp Tam Vô đạo nhân của tổ chức Thiên Tôn."
"Lần này ma đạo gặp gỡ, còn chuyện triều đình nữa, đây chính là cơ hội của chúng ta, ta nghĩ tổ chức Thiên Tôn cũng sẽ không bỏ qua."
"Nếu không, Tam Vô đạo nhân cũng đã không đến nơi này."
Lăng phó minh chủ nói.
"Dạ, ta sẽ gửi thiệp mời cho Tam Vô đạo nhân."
Tây Môn Mục Vân nói.
"Chuyện này, ngươi cứ đi sắp xếp đi, chúng ta sẽ ở đây đợi tin của ngươi."
"Rõ!"
Tây Môn Mục Vân cúi người rời khỏi viện.
Khi Tây Môn Mục Vân rời đi.
Lăng phó minh chủ quay sang nói với nam tử bên cạnh:
"Đưa Vãn Sương về đi, đề phòng Lăng Nguyệt đột nhiên xuất hiện, đến lúc đó Vãn Sương sẽ gặp nguy hiểm."
"Dạ, thuộc hạ hiểu."
Nam tử kia gật đầu, thân hình nhanh chóng biến mất.
"Lăng Nguyệt, không ngờ mệnh của ngươi thật lớn."
Lăng phó minh chủ lạnh giọng nói.
Dù hắn sai Tây Môn Mục Vân đi tìm Lăng Nguyệt nhưng làm một ma đầu trốn thoát thì rất khó tìm.
"Còn Mạc Cuồng Sinh này nữa, lại là thế lực nào, cần phải sớm biết được."
Nơi khác.
Trong sân của Nam Cung Tiểu Điệp.
Nam Cung Thành xuất hiện, sắc mặt ngưng trọng, chuyện hợp tác của bọn họ và Ma Hậu đã bị lộ ra ngoài.
Thái tướng của triều đình rất phẫn nộ.
Nhưng hiện tại tên đã trên dây, không thể không bắn, nên vẫn phải động thủ với Vệ Bi Hồi.
Không thể vì lời đồn đại mà khiến cho những người của Đại Hạ Vương Triều tụ tập lại không ra tay.
Như vậy uy nghiêm của Đại Hạ Vương Triều để đâu?
Nhưng việc này lại không phải là tin tức tốt với gia tộc Nam Cung.
Ở ngoài sáng khác mà trong bóng tối cũng khác.
Một khi có gì biến động, gia tộc Nam Cung của bọn họ có khả năng sẽ phải đối mặt với Huyết Hà Phái.
"Nhị thúc, người sao vậy?"
Nam Cung Tiểu Điệp nhìn Nam Cung Thành vội vã đến liền hỏi.
"Hạ Lan Sơn thành này có thể sẽ hơi nguy hiểm, chấp pháp đường của Huyết Hà Phái đã để ý tới Phiêu Nhược Vân, có thể sẽ động thủ với Phiêu Nhược Vân."
"Con ở đây sẽ nguy hiểm, vẫn là nên sớm về gia tộc Nam Cung cho thỏa đáng."
Nam Cung Thành đến đây là để Nam Cung Tiểu Điệp rời đi.
"Nhị thúc, đây là ma đạo thịnh hội, con cũng muốn xem thử."
Nam Cung Tiểu Điệp nói.
Nàng cũng không muốn rời đi lúc này.
"Nơi này nguy hiểm, ta không biết Huyết Hà Phái có thể sẽ ra tay với con không, vẫn là rời đi thì hơn."
"Nghe Nhị thúc, mau kêu bọn họ thu dọn đồ đạc rồi rời đi mau."
Nam Cung Thành trầm giọng nói.
Nghe Nam Cung Thành, Nam Cung Tiểu Điệp trầm tư một lát rồi nói: "Được, vậy con đi trước."
Nam Cung Tiểu Điệp suy nghĩ, nàng có thể giả vờ rời đi, nhưng người thì lại có thể quay lại.
Đến lúc đó sẽ tiện đi cùng Tam Vô đạo nhân hơn.
Hơn nữa, nàng sợ Mạc Cuồng Sinh sẽ tung tin nàng là người của tổ chức Thiên Tôn.
Nếu vậy, nàng trở về Nam Cung gia thì sẽ bị giam lỏng mất.
"Được, bên ta còn có việc khác, phải đi làm trước, ta sẽ không ở lại đây lâu."
Nói rồi, Nam Cung Thành cũng rời khỏi tiểu viện, hắn còn chuyện khác cần làm.
Sau khi Nam Cung Thành rời đi, Tam Vô đạo nhân từ trong bóng tối bước ra.
"Nhị thúc của con vẫn rất quan tâm đến con đấy."
Tam Vô đạo nhân nhìn theo Nam Cung Thành nói.
"Ta từ nhỏ được Nhị thúc nuôi nấng, thật ra ta càng giống con gái của ông."
"Ông ấy cũng luôn hy vọng ta có thể trở thành gia chủ của Nam Cung gia, nhưng Mạc Cuồng Sinh đã biết thông tin của ta, dù không tiết lộ ra ngoài, nhưng lại khiến ta không an tâm."
Nam Cung Tiểu Điệp nhẹ nhàng nói.
"Bên Tây Môn Mục Vân gửi thiệp đến, có người muốn gặp chúng ta, chúng ta cùng đi gặp đối phương xem sao."
Tam Vô đạo nhân nói.
Hắn vẫn luôn chờ đợi tin tức của Tây Môn Mục Vân, không ngờ nhanh vậy đã tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận