Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 06: Sát thủ, xuất thủ (length: 7938)

Cây gậy trúc tốc độ rất nhanh, hơn nữa còn đánh bất ngờ.
Kẻ chuẩn bị mượn nhờ thuyền của hắn để rời đi, gã nam tử áo đen, khi hoàn toàn không có phòng bị, trực tiếp bị Tô Hạo dùng gậy trúc đánh trúng.
Bịch!
Gã nam tử mặc áo đen trực tiếp rơi xuống sông.
"Để ngươi hại ta không có chỗ đánh dấu!"
Thấy gã nam tử kia rơi xuống nước, Tô Hạo không chút do dự, cây gậy trúc hướng thẳng đỉnh đầu hắn bổ tới.
Hắn hiện tại hận chết gia hỏa này.
Không giết gia hỏa này, khó mà hả giận.
Gã rơi xuống nước nam tử, đầu vừa mới nhô lên mặt nước, liền cảm thấy đỉnh đầu có cái gì gào thét đến.
"Ngươi!"
Trong tay hắn cầm trường kiếm trực tiếp bổ về phía cây gậy trúc Tô Hạo đang đập tới.
Bành!
Trường kiếm và gậy trúc chạm nhau, nhưng Tô Hạo mượn được lực, còn gã rơi xuống nước thì chân không có điểm tựa.
Dưới cây gậy trúc của Tô Hạo, hắn lại bị nện xuống nước.
Lúc này!
Một bóng dáng xinh đẹp, lướt ra từ thủy tạ, chân đạp mặt nước, xuất hiện trước mặt gã nam tử kia.
Một chưởng vỗ tới!
Gã nam tử rơi xuống nước, khi bị Tô Hạo tấn công thì không kịp thò đầu ra, định từ đáy nước trốn đi.
Nhưng dưới chưởng này, mặt nước phát ra một tiếng ầm vang.
Một luồng chưởng lực trực tiếp trên mặt nước hình thành một xoáy nước.
Khiến thân hình gã kia lộ ra.
"Muốn đi, ngươi tưởng đi được sao?"
Nữ tử xinh đẹp ra tay, chính là Mộ Dung Thu Yến.
Khi gã kia lộ thân hình, Mộ Dung Thu Yến thân hình lóe lên, xuất hiện trước mặt gã, một tay chụp lấy.
Nắm lấy vai gã, kéo thẳng vào trong thủy tạ.
Chỉ trong nháy mắt, một mũi tên từ bờ sông lao đến sau lưng Mộ Dung Thu Yến.
Mộ Dung Thu Yến né người, tránh mũi tên này.
Nhưng lại có một mũi tên khác nhắm thẳng vào người áo đen.
"Đây là muốn giết người diệt khẩu!"
Lúc này Tô Hạo cảm thấy có chút không ổn.
Nếu Huyết Hà Phái phái người đến, hẳn là sẽ liên hệ với hắn, vị Phó đường chủ này.
Nhưng lại tự hành động thủ, chuyện này không thể nào.
Lúc trước hắn còn chưa hiểu.
Nhưng việc vừa rồi đối phương muốn giết người diệt khẩu khiến hắn nghi ngờ!
Ầm!
Cây gậy trúc của Tô Hạo đánh rớt mũi tên kia.
Trên bờ!
Một gã nam tử mặc áo đen thấy vậy, sắc mặt lạnh đi!
Sau đó cũng không quay đầu, quay người định rời đi.
Nhưng lúc này.
Mấy tên cầm đao xuất hiện bên cạnh hắn, bao vây gã lại.
"Muốn đi, hỏi qua chúng ta đã?"
Đám người cầm đao trong nháy mắt vây gã áo đen lại.
Người áo đen giằng co một lúc, liền lộ ra vẻ kiệt sức.
Nhưng khi mấy đại hán kia lộ vẻ khinh suất, tên áo đen lập tức bộc phát thực lực nội kình đại thành.
Chém giết mấy người, rồi trốn vào con hẻm nhỏ ven sông, lẫn vào đám người biến mất.
Còn gã nam tử bị Mộ Dung Thu Yến kéo vào trong thủy tạ, cũng là một kẻ hung ác, khi bị Mộ Dung Thu Yến bóp nát răng.
Trực tiếp một chưởng đánh đứt kinh mạch, lập tức mất hết sinh khí.
Thấy vậy, trên mặt Mộ Dung Thu Yến lóe lên hàn khí.
"Kiểm tra xem trên người hắn có manh mối gì không!"
Mộ Dung Thu Yến nói.
Đám người hầu phía sau, lập tức bắt đầu khám người gã áo đen.
Sau một hồi lục soát, đám người kia không tìm được gì.
"Tiểu thư, không phát hiện gì cả!"
Lúc này nha hoàn Tiểu Hoàn, cũng trở về phòng, đứng cạnh Mộ Dung Thu, phẫn hận nói:
"Tiểu thư, Huyết Hà Phái dám phái người giết người, ta đi báo cho công tử gia, giờ liền dẫn người diệt phân đường Giang Nam của Huyết Hà Phái!"
"Chuyện này có kỳ quặc, đem hai cỗ thi thể đưa về Mộ Dung gia trước đã!"
Mộ Dung Thu Yến lắc đầu nói.
"Vị huynh đài này, đa tạ đã giúp đỡ, mời vào thủy tạ nói chuyện!"
Mộ Dung Thu Yến lúc này nghĩ đến Tô Hạo, liền gọi về phía chiếc thuyền ô bồng của Tô Hạo.
Tô Hạo hiện tại vô cùng phiền muộn.
Huyết Hà Phái phái người ra tay giết Mộ Dung Thu Yến, Mộ Dung gia tuyệt đối sẽ không tha cho phân đường Giang Nam của bọn chúng.
"Xem ra lần này thật sự phải chạy trốn rồi!"
Tô Hạo nghĩ thầm trong lòng.
Lúc này, hắn nghe thấy tiếng gọi của Mộ Dung Thu Yến.
Lập tức trên mặt lộ vẻ do dự, giờ đi lên, liệu có bị Mộ Dung Thu Yến phái người loạn đao chém chết hay không?
"Huynh đài, chẳng lẽ có gì bất tiện?"
Thấy Tô Hạo không nhúc nhích, Mộ Dung Thu Yến hỏi.
"Không có gì bất tiện!"
Tô Hạo lập tức đáp lời.
Hắn vẫn muốn giãy giụa, dù sao chuyện này liên quan đến việc hắn trở nên mạnh mẽ hơn.
Chống thuyền ô bồng, đến gần thủy tạ, thả người nhảy vào.
Thấy Tô Hạo từ trên thuyền đến, Mộ Dung Thu Yến không biết vì sao lại cảm thấy đối phương rất quen thuộc.
Như là người thân thiết của mình.
So với Tiểu Hoàn bên cạnh, nàng cảm giác tin Tô Hạo hơn một chút.
"Không biết, huynh đài xưng hô như thế nào?"
Mộ Dung Thu Yến nhìn Tô Hạo nói.
"Mộ Dung cô nương cứ gọi ta là Tô Hạo được rồi!"
Tô Hạo nói.
Hắn muốn thử công hiệu của hảo cảm thẻ.
"Thì ra là Tô huynh, chuyện vừa rồi, thật sự phải cám ơn ngươi! Nếu không, người kia có lẽ đã trốn mất rồi!"
Mộ Dung Thu Yến cảm tạ.
"Mộ Dung cô nương, chuyện nhỏ thôi, ta đến đây lần này là muốn nhờ cô giúp một chuyện!"
Tô Hạo đã biết sự lợi hại của hảo cảm thẻ, cho nên lên tiếng.
"Giúp, không biết Tô huynh, có chuyện gì muốn giúp, nếu ta có thể, tiểu muội nhất định giúp!"
Mộ Dung Thu Yến dịu dàng nói.
Tiểu Hoàn bên cạnh, nhìn thấy tiểu thư như vậy, trong mắt lộ vẻ không thể tin được.
Tiểu thư trước kia chưa từng đối tốt với ai như vậy.
Ánh mắt tò mò dò xét Tô Hạo.
Phát hiện Tô Hạo cũng không có vẻ tao nhã nho nhã gì, tại sao tiểu thư lại đối tốt với hắn như vậy.
"Mộ Dung cô nương, ta là Phó đường chủ của phân đường Giang Nam của Huyết Hà Phái!"
Dù sao Tô Hạo không phải cao thủ tán gái, hiện tại vẫn hơi ngại ngùng.
Làm mất mặt người xuyên không.
"Huyết Hà Phái phân đường Giang Nam, ngươi to gan thật còn dám xuất hiện, tiểu thư, chúng ta bắt hắn lại!"
Tiểu Hoàn bên cạnh Mộ Dung Thu Yến vừa nghe vậy liền quát lớn.
Vừa rồi ra tay với tiểu thư là người của Huyết Hà Phái.
"Làm càn, ta nói chuyện với Tô huynh, đến phiên ngươi xen vào à, các ngươi đi ra ngoài trước!"
Nghe vậy, Mộ Dung Thu Yến lộ vẻ lạnh lùng, quát mắng.
"Tiểu thư, cái này!"
Tiểu Hoàn hầu hạ Mộ Dung Thu Yến, thấy thế, sắc mặt lập tức biến đổi.
Nàng không ngờ tiểu thư lại bảo nàng đi ra ngoài!
Lại còn là vì một người mới quen của Huyết Hà Phái.
Nhưng đó là mệnh lệnh của tiểu thư.
Nàng cũng không dám cãi lại, chỉ có thể cùng hai người hầu đứng ở ngoài cửa.
"Tô huynh, xin thứ lỗi, là do ta quản giáo không nghiêm!"
Mộ Dung Thu Yến áy náy nói.
"Hảo cảm thẻ, công hiệu có được hồng nhan tri kỷ thật là mạnh!"
Tô Hạo hiện tại chỉ có thể cảm thán hệ thống quá lợi hại.
"Mộ Dung cô nương quá lời, Tiểu Hoàn cũng chỉ quan tâm an toàn của ngươi thôi!"
"Nhưng ta muốn nói với cô là, vừa rồi hai người kia tuyệt đối không phải người của phân đường Giang Nam chúng ta!"
Tô Hạo vội nói.
"Ta tin Tô huynh! Về hai người kia, trong lòng ta cũng có nghi ngờ!"
Mộ Dung Thu Yến nói.
Tuy hai người chỉ mới gặp hôm nay, nhưng nàng tin lời Tô Hạo là thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận