Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 535: Các ngươi không cho, môig ta liền cướp (length: 8323)

Trong khách sạn.
Vân Mộng tiên tử trở về phòng của mình.
"Phu nhân, mọi việc xong xuôi!"
Thị nữ thân cận bên cạnh nàng nói.
"Mọi việc diễn ra rất thuận lợi, ả Thủy Hồng Thược này rất không tầm thường, nàng đã gieo hạt giống trong lòng Thẩm Mộc Phong kia, tin rằng rất nhanh có thể khống chế Thẩm gia Thẩm Mộc Phong."
"Bất quá, nàng ở trước mặt Thiên Môn Mạc Cuồng Sinh lại nếm trái đắng, chuẩn bị lợi dụng Thẩm Mộc Phong đối phó Thiên Môn Mạc Cuồng Sinh!"
Vân Mộng tiên tử nói.
Nghĩ tới đây, Vân Mộng tiên tử không khỏi thầm nghĩ trong lòng về định lực của Mạc Cuồng Sinh.
Đương nhiên, có lẽ là do chính mình ở đây.
Khiến Thủy Hồng Thược không có phát huy được mị lực của bản thân.
Dù sao, Thủy Hồng Thược sẽ không trước mặt nàng mà dùng thân thể để dẫn dụ Mạc Cuồng Sinh.
Có đôi khi.
Mị hoặc cảnh giới cao nhất chính là dùng thân thể tiếp xúc để mị hoặc.
Tiếp xúc mị hoặc có hai loại.
Một loại là tiếp xúc bằng ngón tay, một loại khác thì trực tiếp hơn, bằng thân thể tiếp xúc.
Thân thể càng tiếp xúc trực tiếp thì đối với nam nhân mà nói chính là thuốc độc gặm xương.
Căn bản không có cách nào thoát được.
Thủy Hồng Thược sở dĩ có thể chắc chắn rằng mình có thể thu phục được Thẩm Mộc Phong, khẳng định là dùng chiêu này.
"Phu nhân, chúng ta với Thiên Môn Mạc Cuồng Sinh là có hợp tác!"
"Nếu như chúng ta đứng về phía Thủy Hồng Thược, vậy có nghĩa là đối đầu với Mạc Cuồng Sinh, có thể sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa chúng ta và Thiên Môn."
Thị nữ không khỏi lên tiếng nói.
"Nếu hắn rời đi thì tự nhiên không có vấn đề, nếu như không rời đi, vậy thì chỉ có thể nói lão thiên muốn lấy mạng hắn phải ở lại chỗ này!"
"Ta cũng bất lực, Thiên Môn mất đi hắn cũng không có tổn thất, chúng ta mất đi hắn cũng không tổn thất."
"Chúng ta với Thiên Môn chỉ là giao tiếp lợi ích mà thôi!"
Vân Mộng tiên tử nói.
"Vân Mộng tiên tử, nói hay lắm!"
Ngay lúc này, một giọng nói từ phía cửa sổ truyền đến.
"Mạc Cuồng Sinh!"
Vẻ mặt Vân Mộng tiên tử khẽ giật mình.
Hô!
Thị nữ bên cạnh Vân Mộng tiên tử vỗ tay vào cửa sổ, cửa sổ trong nháy mắt bị kình khí chấn mở.
"Đây là nghênh đón ta sao?"
Tô Hạo thân ảnh lóe lên rồi tiến vào, xuất hiện trong phòng.
"Mạc Cuồng Sinh, ngươi vừa nãy đã lén theo dõi ta!"
"Những chuyện chúng ta vừa mới nói, ngươi đều nghe thấy rồi!"
Vân Mộng tiên tử nhìn Tô Hạo, ánh mắt lạnh lùng.
Nàng không ngờ, Tô Hạo lúc trước đã rời đi vậy mà không hề đi, lại lén theo dõi nàng một đường, mà nàng lại không hề phát giác.
Có khả năng những gì nàng và Thủy Hồng Thược nói cũng đều bị đối phương nghe được.
"Kế hoạch của các ngươi, ta đều biết, muốn lợi dụng Thẩm gia đối địch với Thiên Môn của chúng ta, để các ngươi ngồi mát hưởng bát vàng!"
"Đương nhiên, còn có việc các ngươi ủy thác Trường Phong tiêu cục chuyển một chuyến hàng nữa!"
Tô Hạo mở miệng nói.
Hắn đối với chuyến hàng kia rất có hứng thú.
"Ngươi!"
Nghe được Tô Hạo, sắc mặt Vân Mộng tiên tử biến đổi.
Chuyến hàng kia vô cùng quan trọng!
Hiện tại Tô Hạo biết chuyến hàng kia, có khả năng sẽ đánh chủ ý đến chuyến hàng kia.
Sâu trong đôi mắt, tinh quang lóe lên.
Thị nữ vừa ra tay bên cạnh nàng kia, thân hình khẽ động, xuất hiện bên cửa sổ, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Tô Hạo.
"Ừm, rất khẩn trương!"
"Các ngươi sợ Thiên Môn chúng ta có hứng thú với chuyến hàng kia của các ngươi!"
Tô Hạo nhìn Vân Mộng tiên tử nói.
Bây giờ, hắn đúng thật rất hứng thú với chuyến hàng kia.
"Mạc đường chủ, chuyến hàng kia liên quan đến rất nhiều thứ, Thiên Môn tốt nhất đừng đánh chủ ý tới chuyến hàng này!"
Vân Mộng tiên tử nhìn Tô Hạo nói.
"Vật trân quý như vậy, vì sao chúng ta lại không thể có ý đồ được?"
"Nếu như các ngươi chịu bỏ ra thù lao tương ứng, chúng ta có lẽ sẽ bỏ qua!"
Tô Hạo nhìn Vân Mộng tiên tử nói.
Mặc dù không biết đó là vật gì, nhưng khẳng định là rất quý giá.
"Mạc đường chủ, cho dù Thiên Môn rất mạnh, nhưng có một số thứ tốt nhất đừng nên đụng vào!"
"Bây giờ phương bắc chín tỉnh và vùng tái ngoại đều đang trong tâm bão, những chuyện này đều do có người tạo dựng lên, một khi các ngươi làm quá mức, những người đó sẽ không bỏ qua cho Thiên Môn các ngươi!"
"Thiên Môn trong mắt những người đó, nói thật, chẳng khác gì một giọt nước trong biển cả, không đáng kể chút nào!"
Vân Mộng tiên tử nói.
Cho dù thực lực Thiên Môn bây giờ thể hiện rất mạnh.
Nhưng cũng chỉ là rất mạnh mà thôi.
Cho dù Kiều Bắc Minh kia chiếm được Ma Môn, cũng chỉ là chiếm được Ma Môn, Ma Môn đã suy yếu, không còn như Ma Môn năm xưa, mà thực lực tái ngoại cũng mạnh lên do chín đại thế lực Ma Môn trỗi dậy.
Chín đại thế lực Ma Môn nhìn như chỉ có Huyết Hà Phái nổi lên, nhưng thật ra tám thế lực khác cũng đang quật khởi.
Chỉ là không có ai biểu hiện chói mắt như Vệ Bi Hồi mà thôi.
"Nếu như ta nhất quyết muốn nhúng tay vào thì sao?"
Tô Hạo mở miệng nói.
Ngay lúc Tô Hạo nói như vậy.
Mí mắt hắn khẽ giật, ở lỗ mũi lại ngửi thấy mùi đàn hương bay ra từ lư hương ở bốn góc phòng, thấm vào ruột gan.
Trong khoảnh khắc!
Ánh mắt hắn hơi mơ hồ.
Trong một thoáng, dường như có nữ tử ghé vào tai hắn thì thầm cười nhẹ.
Ánh mắt hắn hơi ngưng tụ.
Thị nữ ở bên cạnh cửa sổ lúc nãy đã đóng cửa sổ, thân hình đang chậm rãi tiến về phía hắn.
Y phục trên thân giống như trong nháy mắt rớt xuống, lộ ra thân hình uyển chuyển và mỹ lệ, khiến toàn thân khí huyết của hắn dâng lên cảm giác kích động "Dụ hoặc, thêm vào đàn hương trong phòng có chất kích tình!"
Tô Hạo trong giây lát liền hiểu được thủ đoạn của đối phương.
Đây không phải độc, cho nên thân thể của hắn không có phản ứng gì.
Trong một thoáng này.
Thị nữ kia đã đi đến trước mặt hắn.
Một bàn tay với móng tay đỏ tươi nhẹ nhàng hạ xuống, đầu ngón tay khẽ chạm vào cổ hắn, như thể đang trêu đùa tình nhân, nhưng dường như đang thăm dò xuống dưới.
Rất là dụ hoặc.
Bản năng cơ thể của hắn đã bắt đầu phản ứng.
"Càn rỡ! !"
Tô Hạo đột nhiên hai mắt lóe lên tia lạnh quát to, khí kình trên thân bùng nổ, đánh tan thứ hương thơm kích tình kia.
Kim Cương Bất Hoại Thần Công trên người cũng đồng thời bộc phát.
Đẩy lùi ngọc thủ vừa chạm tới kia.
Oanh!
Kình khí khủng khiếp bộc phát, mạnh mẽ bắn về phía thị nữ kia.
Thị nữ kia trong nháy mắt này, thân hình như chuồn chuồn lướt nước lướt qua, phát ra tiếng cười khẽ quyến rũ, xuất hiện ở phía khác, thân hình cực nhanh.
"Người này không phải thị nữ của Vân Mộng tiên tử!"
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Ánh mắt hướng về phía thị nữ kia nhìn lại, y phục trên người thị nữ đã mặc lại như cũ, dường như chưa từng cởi ra.
Mà giờ phút này.
Trên người Vân Mộng tiên tử xuất hiện một cỗ khí kình khủng khiếp, khí kình hình thành một loại khí tràng, Trong chốc lát, cả căn phòng đều bị một lực trường kỳ lạ bao phủ, hướng về phía Tô Hạo ép đến.
Tô Hạo cảm thấy toàn thân nặng trĩu, khí kình quanh thân tăng vọt, đánh tan lực trường đang bao phủ tới.
"Không ngờ Vân Mộng tiên tử ngươi giấu rất sâu!"
Tô Hạo nhìn Vân Mộng tiên tử trầm giọng nói.
Lúc trước hắn tuy coi trọng Vân Mộng tiên tử này, nhưng lại không ngờ Vân Mộng tiên tử lại ẩn mình sâu đến vậy.
Ánh mắt liếc qua Vân Mộng tiên tử, rồi hướng về phía thị nữ kia.
Thị nữ này cũng không tầm thường.
"Thực lực của Mạc đường chủ quả không tầm thường, vượt quá dự liệu của chúng ta!"
"Bất quá Mạc đường chủ, ta vẫn khuyên ngươi, tốt nhất đừng đánh chủ ý tới lô hàng kia!"
"Phía sau lô hàng kia, không chỉ có Khoái Hoạt Vương, còn có Âm Ma Môn!"
"Hai người chúng ta đều xuất thân từ Âm Ma Môn!"
Vân Mộng tiên tử mở miệng nói.
"Âm Ma Môn!"
Vẻ mặt Tô Hạo ngẩn ra.
Hắn thật sự chưa từng nghe qua Âm Ma Môn là thế lực gì!
"Thiên Môn của chúng ta xuất hiện ở phương bắc chín tỉnh, đã tham gia cuộc chơi này!"
"Đã tham gia thì nhất định phải thu được nhiều lợi ích hơn, nếu không thì tại sao chúng ta lại muốn tham gia!"
"Bất cứ thứ gì đi ngang qua phương bắc chín tỉnh, Thiên Môn ta đều muốn lợi ích!"
"Các ngươi không cho thì chúng ta sẽ cướp!"
Tô Hạo hừ lạnh nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận