Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 327: Mật Tàng Lâu, giết hắn (length: 7916)

"Xem ra có thời gian phải xuống núi một chuyến, cùng cái tên Linh Úc Bố này chạm mặt một chút, xem có gì chi tiết."
Tô Hạo thầm nghĩ.
Sau đó đem mật thư bóp nát, hướng phía Mật Tàng Lâu bên kia mà đi.
Hôm nay hắn chuẩn bị tại Mật Tàng Lâu điểm danh.
Mật Tàng Lâu, thực ra là nơi chứa sách và tin tức của Huyết Hà Phái.
Nơi này chứa các sách cổ, không phải công pháp tu luyện, người bình thường rất ít đến đây, đa số là bí văn.
Võ giả tu luyện là giành giật từng giây, cho nên có rất ít người đến Mật Tàng Lâu dạng này.
Mật Tàng Lâu tầng một chỉ có một số bí văn thông thường.
Hôm nay hắn muốn lên tầng thứ hai, nơi đó có một ít thông tin về nhân vật và bí mật môn phái.
Quản sự Mật Tàng Lâu là một lão nhân, thực lực cũng không che giấu, ở Dung Hồn hậu kỳ, chưa bước vào Dung Phách cảnh.
Lão nhân kia thấy Tô Hạo, ngược lại không kinh ngạc.
Mà lại hâm mộ mở miệng nói: "Lục Hành Xuyên bỏ đi tất cả, thực lực vậy mà tăng nhanh như vậy, thật là vận tốt."
"Ngươi có thể trực tiếp đi lầu hai, nhưng không được làm hư đồ bên trong."
"Xem rồi, không nên bị đả kích là được."
Lão nhân kia nói xong, chậm rãi đi qua một bên, không thèm để ý Tô Hạo.
Tô Hạo, một cao thủ Pháp Tướng cảnh, không đáng để lão nhân chú ý.
Thấy lão nhân rời đi, Tô Hạo lại rất hứng thú bước lên lầu hai.
Lúc vừa bước lên lầu hai, Tô Hạo bắt đầu điểm danh hôm nay.
【 Túc chủ tại Mật Tàng Lâu điểm danh, nhận được thẻ tấn cấp Thái Cực Kim Thân tầng thứ hai, đã lưu vào không gian hệ thống, mời túc chủ nhận lấy. 】 "Lại là thẻ tấn cấp Thái Cực Kim Thân tầng thứ hai, không tệ."
"Nhưng mà nơi này liên quan gì đến ngạnh công?"
Tô Hạo có chút không hiểu.
Hắn sau đó cầm một quyển sách bên cạnh, sách không dính bụi, nhưng lại giống như rất lâu không ai xem.
Trang đầu tiên!
【 Đại Hạ quân bị bộ thứ năm thống lĩnh: Cố Vô Vi, thực lực: Võ Đế năm thứ mười ba, Dung Phách cảnh sơ kỳ, tu luyện cổ võ công pháp, Kim Cương Bất Hoại Thần Công, Thiên Trì Tam Thập Lục Côn. Yêu thích: nữ sắc, rượu. 】 Ghi chép rất đơn giản, nhưng Tô Hạo thấy thông tin này thì đầu óc có chút choáng váng.
Võ Đế ở đây chính là niên hiệu của Hạ Hoàng, cũng tức là Hạ Hoàng hiện tại đăng cơ mười ba năm, thống lĩnh quân bị bộ thứ năm Cố Vô Vi đã có thực lực Dung Phách cảnh sơ kỳ.
Bây giờ Hạ Hoàng thống trị Đại Hạ Vương Triều hơn trăm năm, vậy thực lực của người này sẽ mạnh đến đâu.
Sau đó Tô Hạo bắt đầu lật xem các trang khác.
Càng xem càng kinh hãi.
Trong này ghi lại phần lớn là tình huống người và sự việc trong Đại Hạ Vương Triều.
Trong đó có một số nhân vật trọng yếu lại miêu tả không tỉ mỉ.
Tỷ như Hạ Hoàng không có bất cứ miêu tả nào, chỉ ghi chú, không thể địch.
Thảo nào, lão nhân kia vừa rồi nói, bảo mình nhìn rồi đừng bị đả kích.
Nguyên lai là như vậy.
Tuy kinh hãi, nhưng Tô Hạo cũng rất hưng phấn.
Những sách vở này có thể giúp hắn hiểu rõ tình huống Đại Hạ Vương Triều, còn có tình huống giang hồ bây giờ.
Cả một số tình huống di chỉ cổ xưa.
Tô Hạo ở trong tiểu lâu ròng rã một ngày, đến khi màn đêm buông xuống, trời đất tối đen mới thôi.
Sau đó bị lão nhân trông coi Mật Tàng Lâu đuổi mới rời đi.
Không ngờ Lục Hành Xuyên bước vào Dung Phách cảnh, mới mở ra một cánh cửa của thế giới này cho hắn.
Đương nhiên cẩn thận chỉ là mở ra.
Dù sao thời đại thay đổi, trong này hiểu biết về những tổ chức mới nổi như Thanh Long Hội, Thiên Tôn thì rất ít.
Chắc là tiền bối của Huyết Hà Phái thu được.
Tô Hạo trở về động phủ của mình.
Lúc hắn đến động phủ.
Đệ tử của trưởng giáo Phong lúc trước ở phân đường Vũ Châu, đang đứng ngoài động phủ của Tô Hạo.
Giống như đang chờ Tô Hạo, "Gặp qua Tô đường chủ."
Tên đệ tử kia thấy Tô Hạo thì khom người nói.
"Ngươi đến đây là có chuyện gì?"
Tô Hạo nhướng mày hỏi.
"Tại hạ là phụng lệnh của Phong chủ Lãnh đến đây, Lãnh phong chủ hy vọng Tô đường chủ có thể đến chỗ Vệ sư tỷ xin lỗi."
"Nhận được sự tha thứ của Vệ sư tỷ, chuyện Tiết Nộ Đào xem như bỏ qua."
Tên đệ tử kia nói.
Nghe vậy, hàn mang trong mắt Tô Hạo chợt lóe lên.
Hắn không ngờ Lãnh Bất Phàm lại muốn hắn xin lỗi Vệ Thanh Thanh để hóa giải chuyện này.
"Tô đường chủ, ta nghĩ ngươi nên cân nhắc, ta đã đưa tin rồi, xin cáo từ."
Tên đệ tử kia vừa dứt lời, thấy Tô Hạo đang trầm tư thì mở miệng nói.
Tô Hạo không để ý đến tên đệ tử này, hắn muốn biết mục đích Lãnh Bất Phàm làm vậy.
Huyết Thương Mang cùng sư tôn hắn là Lục Hành Xuyên đã làm rõ thân phận Tiết Vô Lệ, nếu muốn bỏ qua chuyện này.
Vậy thì nên lướt qua chuyện này một cách âm thầm lặng lẽ.
Bây giờ lại muốn ta xin lỗi Vệ Thanh Thanh, làm cho đối phương tha thứ.
Nếu đối phương không tha thứ thì sao?
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
"Xem ra vẫn cần dò xét một chút ý nghĩ của Lãnh Bất Phàm."
Quang mang trong mắt Tô Hạo lóe lên.
Ánh mắt nhìn về phía bóng lưng tên đệ tử vừa rời đi.
Trực tiếp ngầm đi theo.
Hắn muốn xem ý nghĩ của Lãnh Bất Phàm, từ sư tôn thì biết được Lãnh Bất Phàm không đơn giản như vậy.
Tên đệ tử này rời khỏi động phủ Tô Hạo, đi về hướng không phải đại điện của trưởng giáo Phong, mà là đến một biệt viện trong trưởng giáo Phong.
Tô Hạo biết biệt viện này là nơi ở của con gái trưởng giáo Vệ Thanh Thanh.
"Chẳng lẽ Lãnh Bất Phàm đang ở chỗ Vệ Thanh Thanh."
Tô Hạo ẩn nấp thân hình, tiến vào trong biệt viện.
Trong viện!
Trong đại sảnh, Lãnh Bất Phàm và Vệ Thanh Thanh đang đứng, lúc này sắc mặt Vệ Thanh Thanh rất khó coi.
"Sư huynh, coi như Nộ Đào là Tiết Vô Lệ, vậy cũng không tính là gì, bọn họ cũng không có chứng cứ chứng minh Nộ Đào là người của Thanh Long Hội."
Vệ Thanh Thanh lạnh giọng nói.
"Tiết Vô Lệ xác thực gia nhập 【 Thanh Long Hội 】 là vì Huyết Hà Tâm Kinh của Huyết Hà Phái chúng ta."
Lãnh Bất Phàm trầm giọng nói.
"Sư huynh, ngươi tin những chứng cớ bọn họ đưa ra, đường chủ phân đường Vũ Châu của 【 Thanh Long Hội 】 đều chết mấy lần rồi."
Vệ Thanh Thanh vẫn không muốn tin, lẩm bẩm.
"Điểm này bọn họ không cần thiết lừa chúng ta."
Lãnh Bất Phàm lắc đầu nói.
Lúc này, tên đệ tử trước đó đi đến động phủ của Tô Hạo đã trở về.
"Gặp qua phong chủ, gặp qua Vệ sư tỷ."
Tên đệ tử kia khom mình hành lễ.
"Sao muộn thế mới về, chẳng lẽ Tô Hạo xuống núi?"
Lãnh Bất Phàm không khỏi hỏi.
"Phong chủ, Tô Hạo đọc sách cả ngày trong Mật Tàng Lâu, đến tối mới về động phủ, ta đã truyền lời của phong chủ cho Tô Hạo."
Tên đệ tử kia trả lời.
"Mật Tàng Lâu, Lục Hành Xuyên sư thúc bước vào Dung Phách cảnh, xác thực hắn cũng có tư cách vào tầng thứ hai."
"Chỉ là không biết hắn nhìn thấy tin tức bên trong, sẽ bị đả kích lớn đến mức nào."
Lãnh Bất Phàm mở miệng nói.
"Nói cho hắn biết xong, phản ứng của hắn thế nào."
Sau đó Lãnh Bất Phàm hỏi.
"Không có phản ứng gì, giống như đang trầm tư, đệ tử cũng không tiện ở lại đó lâu, nên về trước."
Tên đệ tử này trả lời.
"Tốt, ngươi xuống nghỉ ngơi trước đi." Lãnh Bất Phàm phất tay nói.
"Sư huynh, tên Tô Hạo đó bảo y đến xin lỗi mà lại còn trầm tư, xem ra căn bản không nghĩ xin lỗi, sư huynh giúp ta giết y đi."
Khi Vệ Thanh Thanh nói đến Tô Hạo, hàn quang trong mắt nàng lóe lên.
Tô Hạo đang nghe lén ở chỗ tối trong viện, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại.
Nhưng trong lòng cũng thấy lạnh lẽo, đúng như sư tôn nói, Vệ Thanh Thanh sẽ nhờ Lãnh Bất Phàm giết hắn.
Bây giờ liền xem Lãnh Bất Phàm chọn quyết định thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận