Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 24: Giang Nam Kiếm Lư (length: 7902)

"Hy vọng đúng như ta phỏng đoán như thế, Tô huynh chính là người ra tay kia!"
Mộ Dung Thu Yến đứng ở bên bờ hồ thầm nghĩ trong lòng.
Đạp! Đạp!
Một loạt tiếng bước chân từ phía sau truyền đến, Mộ Dung Thu Yến sắc mặt lập tức vui mừng, quay người về phía nơi phát ra tiếng bước chân.
Nhìn thấy Tô Hạo cũng đang mặc áo choàng, lập tức bước nhanh đến trước mặt: "Tô huynh!"
"Mộ Dung cô nương, không biết hôm nay mời ta đến đây là vì chuyện gì?"
Tô Hạo mở miệng hỏi.
"Tô huynh, giữa ngươi và ta, không cần phải lạnh nhạt như vậy, ngươi cứ gọi ta là Thu Yến là được! Chúng ta đến đình nghỉ mát kia một lát!"
Mộ Dung Thu Yến dẫn Tô Hạo về phía đình nghỉ mát ở không xa.
Đình nghỉ mát hơi xa một chút, lúc này không có ai ở đó.
"Hôm nay mời Tô huynh đến đây, chính là muốn làm rõ một việc, hôm qua người cứu ta hẳn là Tô huynh đúng không!"
Mộ Dung Thu Yến dùng đôi mắt sau lớp vải trắng của áo choàng, nhìn chằm chằm Tô Hạo.
Ánh mắt đó như thể đã nhận định người cứu nàng tối hôm qua là Tô Hạo.
"Ngươi cũng đừng có gạt ta, ta là hồng nhan tri kỷ của ngươi đó, ta có thể cảm nhận được!"
Như thể sợ Tô Hạo phủ nhận, Mộ Dung Thu Yến nở một nụ cười, ánh mắt tinh nghịch nhìn Tô Hạo.
"Hồng nhan tri kỷ, lại còn có cái tật xấu này!"
Tô Hạo trong lòng một phen kêu khổ, cười nói: "Ta đã ngụy trang kỹ như vậy rồi, mà ngươi vẫn phát hiện được!"
"Thật là ngươi Tô huynh, vậy thì tốt quá rồi!"
Nhìn thấy Tô Hạo thừa nhận, Mộ Dung Thu Yến lập tức lộ vẻ hưng phấn trên mặt.
Vẻ mặt nàng tỏ ra như đã chắc chắn đó là Tô Hạo, nhưng trong lòng lại có một tia nghi hoặc.
Thấy Mộ Dung Thu Yến lộ vẻ mặt như vậy, Tô Hạo không khỏi thấy khổ sở, hóa ra nha đầu này đang lừa mình.
Không ngờ mình cứ thế mà nhận.
Phụ nữ thật không thể xem thường, nghĩ lại ta đường đường là người xuyên việt vậy mà cũng bị mắc lừa.
"Thu Yến, bây giờ ngươi có thể nói, ngươi tìm ta đến đây là vì chuyện gì rồi, không phải là muốn hỏi về chuyện của Dung Thụy chứ!"
Tô Hạo mở miệng.
"Vậy Tô huynh hãy kể cho ta nghe một chút chuyện của Dung Thụy trước đi!"
Mộ Dung Thu Yến vốn không định hỏi Tô Hạo vấn đề này, nhưng vì Tô Hạo đã nhắc đến nên nàng cũng muốn làm rõ.
"Dung Thụy bị Cừu Thiên Xích giết chết, vốn dĩ ta muốn mang Dung Thụy đi!"
"Nhưng mà tên kia quá gian xảo, công khai giao thủ với ta, rồi đột ngột phản sát Dung Thụy!"
Nói đến đây Tô Hạo có chút thở dài.
Ta đem Dung Thụy ném đi xa như vậy làm gì.
"Tô huynh cùng Cừu Thiên Xích giao thủ, vậy có biết thực lực của hắn như thế nào không?"
Nghe vậy, Mộ Dung Thu Yến mở lời, chuyện của Dung Thụy, đúng như nàng đoán không sai.
Chỉ là không ngờ Tô Hạo lại giao đấu với Cừu Thiên Xích!
Cừu Thiên Xích người này bụng dạ cực sâu, rất ít khi ra tay, cho nên Mộ Dung Thu Yến muốn biết một chút thực lực của Cừu Thiên Xích.
"Không thăm dò rõ ràng được!"
Tô Hạo lắc đầu nói.
Mặc dù trên miệng hắn nói là giao đấu, nhưng thực tế lại không hề động tay động chân.
"Không ngờ Tô huynh, cũng không rõ được thực lực của Cừu Thiên Xích, giờ Dung Thụy đã chết rồi, vậy chi nhánh Giang Nam của các ngươi thế nào?"
Nàng đại khái đoán được ý đồ của Tô Hạo.
Bây giờ Dung Thụy chết rồi, hẳn là ảnh hưởng đến kế hoạch của hắn.
"Ta đã báo chuyện ở đây về Huyết Hà Phái, đoán chừng Huyết Hà Phái sẽ còn phái người đến đây nhận chức đường chủ!"
Tô Hạo mở lời.
"Vậy có ảnh hưởng đến ngươi không?"
Mộ Dung Thu Yến hỏi.
Mặc dù nàng không biết kế hoạch cụ thể của Tô Hạo, nhưng chắc là muốn khống chế Dung Thụy để nắm giữ chi nhánh Giang Nam.
"Không sao, mặc kệ ai đến ta đều có thể ứng phó!"
Tô Hạo nói.
Tin tức gửi đến Huyết Hà Phái, còn phải một thời gian nữa mới có tân đường chủ đến.
Trong khoảng thời gian này, Tô Hạo tin rằng hắn chắc chắn sẽ đánh dấu được không ít thứ.
Đến lúc đó, nếu như tân đường chủ mới đến thực lực bình thường, còn muốn tìm đến cái chết, thì Tô Hạo cũng không ngại khống chế hắn một chút.
"Tô huynh, tính toán thật kỹ càng! Tiểu muội hôm nay đến đây là muốn nhờ Tô huynh giúp đỡ!"
"Một thời gian nữa, Giang Nam Kiếm Lư sẽ mở, trong đó có một thanh kiếm ta rất cần, muốn mời Tô huynh liên thủ với ta, lấy được thanh kiếm kia!"
Mộ Dung Thu Yến nói.
Giang Nam Kiếm Lư.
Tô Hạo hồi tưởng về Giang Nam Kiếm Lư.
Đó là nơi nổi tiếng về đúc kiếm, nơi đó có những đại sư đúc kiếm giỏi nhất Đại Hạ Vương Triều, tính tình của các đại sư này có chút cổ quái.
Sau khi hoàn thành việc rèn đúc kiếm, bọn họ sẽ trực tiếp ném vào vách núi Kiếm Lư.
Cách một thời gian, họ sẽ mở vách núi Kiếm Lư, người muốn tìm kiếm kiếm chỉ cần nộp một số tiền nhất định là có thể vào vách núi Kiếm Lư chọn kiếm.
Mỗi người chỉ được chọn một thanh trường kiếm.
Có thể lấy được kiếm tốt hay không thì tùy vào vận may.
Bây giờ Mộ Dung Thu Yến lại biết mình muốn lấy trường kiếm, nhà nàng hẳn là đã sớm biết về kiếm trong Kiếm Lư.
【 Kích hoạt nhiệm vụ hệ thống, Mộ Dung Thu Yến tìm kiếm sự giúp đỡ, giúp Mộ Dung Thu Yến lấy được trường kiếm cần, phần thưởng mảnh vỡ địa điểm đánh dấu *1, thưởng thêm 1 lần đánh dấu.】 "Lại kích hoạt một nhiệm vụ!"
Tô Hạo nghe tiếng hệ thống, thầm nghĩ trong lòng.
Xem ra Mộ Dung Thu Yến này, có lẽ có thể trở thành công cụ để mình cày nhiệm vụ.
"Ta có thể giúp ngươi, nhưng ta sẽ chỉ âm thầm giúp đỡ!"
Tô Hạo mở lời.
Thế giới này rất lớn, Giang Nam thành này cũng rất lớn, hiện tại chưa phải lúc lộ mặt.
Dù sao đợi mình lấy được phần thứ hai của địa điểm đánh dấu rồi, muốn ngông cuồng cũng chưa muộn.
"Tốt! Đa tạ Tô huynh!"
Mộ Dung Thu Yến vội vàng cảm ơn.
"Vậy ta xin cáo từ trước, dạo gần đây, có lẽ ta sẽ không rời khỏi chi nhánh Giang Nam, đến lúc Kiếm Lư mở cửa, ngươi âm thầm cho ta hay!"
Tô Hạo nói.
"Tô huynh, đây là!"
Mộ Dung Thu Yến trong nháy mắt hiểu rõ tình cảnh của Tô Hạo, khẽ gật đầu, nhỏ giọng nói.
"Vậy đến lúc đó ta sẽ báo tin cho Tô huynh, chờ khi nào yên ắng trở lại, chúng ta sẽ nói chuyện tiếp!"
"Gặp lại!"
Tô Hạo chắp tay, quay người rời khỏi đình nghỉ mát, trở về chi nhánh Giang Nam.
Sáng sớm ngày hôm sau!
Tô Hạo đứng dậy từ trên giường, duỗi lưng một cái: "Hệ thống, đánh dấu!"
"Chúc mừng ký chủ nhận được, Liễm Tức Quyết!"
Tiếng hệ thống vang lên bên tai Tô Hạo.
Liễm Tức Quyết!
Một loại pháp quyết có thể che giấu tu vi!
"Đây là sợ ta thực lực quá cao, quá kiêu ngạo sao?"
Tô Hạo thầm nghĩ, sau đó lập tức mở Liễm Tức Quyết.
Một loạt tin tức về Liễm Tức Quyết tràn vào đầu Tô Hạo.
Cùng với tin tức, từng đạo khí kình lưu chuyển trên người Tô Hạo.
Hệ thống rót thẳng vào, Liễm Tức Quyết trực tiếp đạt viên mãn.
Tô Hạo thử vận chuyển một chút, ngay lập tức thực lực bản thân từ nội kình viên mãn, thẳng xuống đến mới vào nội kình.
Vốn dĩ cái cảm giác áp bách phát tán trên người cũng bắt đầu biến mất.
"Hệ thống rất ổn đó!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Sau đó hắn cất bước ra tiểu viện.
Lúc này chi nhánh Giang Nam lộ ra một cỗ gò bó.
Ai nấy làm việc đều cẩn trọng, dù sao đường chủ Dung Thụy vừa mới chết, bên tổng phái đến cùng có tình hình như thế nào, không ai biết được.
Mà phó đường chủ Tô ngày hôm qua cũng đã hạ lệnh.
Trong khoảng thời gian này, các bang chúng của chi nhánh Giang Nam cố gắng ở lại trong chi nhánh, cố gắng đừng đi ra ngoài.
Nếu ra ngoài mà xảy ra chuyện, bên chi nhánh tạm thời cũng không thể ra tay cứu giúp.
Tất cả đều chờ tân đường chủ đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận