Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 196: Hạ Minh, giết ngươi người (length: 8291)

"Đa tạ!"
Tô Hạo chắp tay, dẫn theo đại chưởng quỹ, quay người ra khỏi mật thất.
Hắn không muốn để mình tiếp tục tra hỏi, bị Huyết Đồng Tử bọn họ biết được.
Cho nên muốn dẫn đại chưởng quỹ ra ngoài tra hỏi.
Đôi khi có nhiều thứ, vẫn là phải tách ra, riêng mỗi người nắm giữ bí mật của mình là đủ.
"Huyết sư thúc, vì sao lại giao đại chưởng quỹ cho hắn trước?"
Ở bên cạnh, Khinh Nhược Trần có chút khó hiểu nói.
"Người này không đơn giản như vẻ bề ngoài, hắn cho ta cảm giác rất quỷ dị!"
"Cảnh giới mặc dù còn chưa đạt tới Thần Phủ cảnh, nhưng khi đối diện ta, hắn rất thong dong, căn bản không xem ta là cao thủ Pháp Tướng cảnh."
"Lần trước hắn cứu ta, thi triển cái loại thân pháp quỷ dị đó, rất bất phàm, sau lưng hẳn là có thế lực bất phàm!"
"Người này tốt nhất là nên kết giao, đừng gây thù chuốc oán!"
Huyết Đồng Tử trầm giọng nói.
Hắn nợ Tô Hạo một ân tình, nhưng đối phương quá thần bí, lại không thể không phòng, đối phương cứu hắn, dự tính ban đầu của hắn.
Một lúc sau, Tô Hạo trở về.
Nói với Huyết Đồng Tử: "Chuyện trong lòng đại chưởng quỹ, ta đã biết được, lần này đa tạ Huyết trưởng lão!"
Huyết Đồng Tử ở U Minh Cung là trưởng lão, cho nên Tô Hạo xưng hô Huyết Đồng Tử là Huyết trưởng lão.
Nói xong, hắn giao đại trưởng lão cho Huyết Đồng Tử.
"Huyết trưởng lão, các ngươi có thể lấy được thông tin mình muốn từ hắn, ta về trước lánh mặt."
Tô Hạo cũng không ở lại trong mật thất.
Ánh mắt Huyết Đồng Tử khép lại, hắn bước đến trước mặt đại trưởng lão, đột nhiên biến sắc.
Nhận thấy sắc mặt Huyết Đồng Tử thay đổi, Khinh Nhược Trần không khỏi hỏi: "Huyết sư thúc, có chuyện gì?"
"Tinh thần lực thật mạnh, hắn đã sửa đổi khống chế tinh thần của ta với hắn."
Huyết Đồng Tử trầm giọng nói.
Trước đó hắn đã lưu lại chút thủ đoạn lên người đại chưởng quỹ.
Đại chưởng quỹ nhận sự khống chế của hắn, cho nên hắn chỉ cần Tô Hạo hỏi xong, sẽ hỏi lại đại chưởng quỹ những gì Tô Hạo đã hỏi.
Nhưng lại không ngờ ý thức của đại chưởng quỹ vừa nãy đã bị giải trừ, hiện tại lại bị khống chế tinh thần một lần nữa.
Như vậy, Huyết Đồng Tử bọn họ cũng sẽ không biết gì...
Nghe vậy, Khinh Nhược Trần biến sắc, nàng không ngờ người lừa họ lại tinh thông cả tinh thần lực.
Lúc này, nàng càng cảm thấy Tô Hạo đáng sợ.
Huyết Đồng Tử lắc đầu, bắt đầu từ miệng đại chưởng quỹ tìm hiểu một số chuyện.
Sau khi tìm hiểu xong, Huyết Đồng Tử dẫn theo đại chưởng quỹ ra khỏi mật thất, thấy Tô Hạo đang đứng chờ.
"Các hạ tiếp theo có tính toán gì?"
Huyết Đồng Tử lên tiếng.
"Mật thất tuy lớn, nhưng không thích hợp để ra tay, chúng ta trực tiếp đi giải quyết đối thủ, thế nào?"
Tô Hạo mở lời.
Nghe vậy, Huyết Đồng Tử ngẩn người.
Hắn vốn còn định tính kế hai người kia thế nào, không ngờ Tô Hạo lại quyết định trực tiếp giải quyết đối thủ.
"Huyết trưởng lão, có điều gì lo lắng?"
Tô Hạo lên tiếng.
Đêm dài lắm mộng, không ai biết những biến hóa phía sau, trực tiếp ra tay giải quyết đối phương sẽ tốt hơn hết.
"Không có vấn đề, chúng ta bây giờ liền có thể động thủ!"
Huyết Đồng Tử mở miệng.
Hắn cũng rất tự tin vào thực lực của mình.
"Đi, vậy chúng ta đi trước giải quyết Hạ Minh, rồi đến giải quyết Liễu Thanh."
Hạ Minh chắc vẫn còn ở trong phủ đệ mà lúc nãy hắn dò xét.
Còn về Liễu Thanh còn ở đó không, cùng bên trong tòa phủ đệ kia có cao thủ hay không, Tô Hạo thực sự không rõ.
Nhưng mà hai người hắn cùng Huyết Đồng Tử ra tay, dù có cao thủ cũng có thể giải quyết.
Lúc này!
Trong phủ đệ của Hạ Minh.
Một lão giả da trắng trẻo.
Đang đứng cạnh Hạ Minh: "Lâm lão, Ma Môn Bàng Thống sắp đến Hạ Lan Sơn thành, chúng ta có nên ra tay với hắn không?"
"Tạm thời không nên, mấy ngày nay ta tìm hiểu ở trong thành, Hạ Lan Sơn thành này có quá nhiều thế lực!"
"Chúng ta ra tay đối phó Bàng Thống, có thể sẽ làm các thế lực khác cảnh giác!"
"Bây giờ ngươi cần phải làm là bước vào Pháp Tướng cảnh, sau đó ẩn nấp một thời gian, chờ sóng gió qua đi."
Lâm lão nói.
"Đã điều tra ra tung tích Nam Cung Tiểu Điệp chưa?"
Sau khi gật đầu, Hạ Minh hỏi.
"Tạm thời chưa điều tra ra tung tích của Nam Cung Tiểu Điệp, nhưng đã phát tán tin tức Nam Cung Tiểu Điệp đã xuất hiện ở Hạ Lan Sơn thành."
"Chắc sẽ đánh động những kẻ có ý đồ, dẫn dụ Nam Cung Tiểu Điệp ra thôi!"
Lão giả kia trầm giọng nói.
"Nam Cung Tiểu Điệp là mục tiêu của chúng ta lần này, giết nàng, Nam Cung thế gia vì ta, thì sẽ gia nhập tổ chức Thiên Tôn!"
"Mà ta sẽ thành người dẫn dắt Nam Cung vì ta, thực lực nhất hệ của chúng ta trong tổ chức Thiên Tôn sẽ tăng thêm một tầng!"
Hạ Minh gật đầu nói.
"Hai vị vẫn nên cân nhắc mình có sống qua hôm nay không đi, nghĩ thêm chuyện đối phó Nam Cung Tiểu Điệp đi!"
Đúng lúc này, hai thân ảnh từ trong bóng tối bước ra.
Chính là Tô Hạo và Huyết Đồng Tử.
Nhìn thấy Tô Hạo và Huyết Đồng Tử xuất hiện, sắc mặt của Hạ Minh và lão giả kia lập tức biến đổi.
"Huyết Đồng Tử, ngươi có ý gì?"
Lão giả kia nhìn Huyết Đồng Tử hỏi.
Huyết Đồng Tử dáng người thấp bé như đứa trẻ, muốn dịch dung cũng không làm được, nên trực tiếp lộ mặt.
Còn Tô Hạo, hắn vẫn muốn dùng bộ mặt này để có uy danh trên giang hồ, nên cũng trực tiếp lộ diện.
"Ý gì, tổ chức Thiên Tôn của các ngươi đánh lén cứ điểm U Minh Cung, chẳng lẽ các ngươi nghĩ bọn ta không biết sao?"
Huyết Đồng Tử lạnh giọng nói.
Trong lúc nói chuyện, thân hình Huyết Đồng Tử lóe lên, một chưởng đánh về phía lão giả kia.
Thực lực của lão giả này, khiến hắn còn chưa khôi phục hẳn vết thương, mơ hồ cảm thấy nguy hiểm.
Thấy vậy, ánh mắt lão giả kia trở nên lạnh lẽo, tiến lên một bước, xuất quyền.
Quyền ra như sấm sét, đánh vào huyết chưởng mà Huyết Đồng Tử tung ra.
Oanh!
Bàn tay và nắm đấm va vào nhau.
Từng luồng tiếng nổ khí từ chỗ bọn họ giao đấu tản ra.
Đá vụn trên mặt đất bị sức nổ làm rung chuyển, bay thẳng lên không trung.
Sau đó, chúng bị sức nén khí cường đại thổi tung, như ám khí bay về phía bốn phía, xuyên thủng những kiến trúc xung quanh.
Tô Hạo và Hạ Minh thì vội lui lại, tránh những hòn đá vụn.
"Một võ giả Thần Nguyên cảnh, vậy mà cũng theo chân đến, ta không biết các ngươi lấy đâu ra sự tự tin!"
Trong lúc lùi nhanh, Hạ Minh cười khẩy.
Thân hình hắn đột ngột vặn vẹo, tung một chưởng về phía Tô Hạo.
Tô Hạo như thể không biết đối phương định ra tay, đến động tác hoàn thủ cũng không có, chỉ là thân hình có chút biến đổi.
Ầm!
Bàn tay Hạ Minh trực tiếp in lên ngực Tô Hạo, rồi khóe miệng hắn nở một nụ cười dữ tợn.
"Một chưởng giải quyết ngươi!"
Hắn định một chưởng kết liễu Tô Hạo.
Nhưng khi bàn tay chạm vào người Tô Hạo.
Lại xuất hiện một lực phản chấn khổng lồ, làm sắc mặt dữ tợn của Hạ Minh thay đổi.
Ngay khoảnh khắc đó, Tô Hạo ra tay.
Cánh tay Kỳ Lân trực tiếp nâng lên, bàn tay như tỏa giáp thủ sáo, mang theo ngọn lửa bừng bừng, trực tiếp đấm một quyền về phía Hạ Minh.
Bị lực phản chấn, Hạ Minh còn chưa hoàn hồn, bàn tay của Tô Hạo đã xuất hiện trước ngực hắn.
A!
Hạ Minh hét thảm một tiếng, thân thể bay ra như đạn pháo, đâm sầm vào bức tường phía xa.
Phụt!
Máu tươi phun ra từ miệng Hạ Minh, hắn cố sức đứng dậy.
Nhìn ngực mình, bốc ra mùi khét lẹt, bên trong kinh mạch từng đợt hỏa độc đang bốc lên, khiến hắn có cảm giác cơ thể sắp bị thiêu cháy.
"Ngươi là ai?"
Hạ Minh lau vệt máu trên khóe miệng, nhìn Tô Hạo hỏi.
"Kẻ đòi mạng ngươi!"
Tô Hạo lập tức giẫm chân tăng tốc, thân thể trong nháy mắt lao vút ra.
Hắn sẽ không để Hạ Minh có cơ hội nghỉ ngơi quá nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận