Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 211: Nam Cung gia, triều đình đô thống (length: 8130)

"Lục Thần Cửu Chuyển Pháp, chín lần hợp nhất!"
Tô Hạo ánh mắt có chút ngưng tụ, hắn cũng chưa từng nghe nói qua, còn có chuyện chín lần hợp nhất như vậy.
Trong các công pháp của Huyết Hà Phái, Lục Thần Cửu Chuyển Pháp là công pháp được công khai, toàn bộ chỉ có chín lần chuyển.
Bây giờ lại thêm ra một cái chín lần hợp nhất.
Chuyện này có vấn đề lớn.
Nơi này là chỗ tu luyện của Lục Hành Xuyên, cũng chính là Cửu Chuyển Hợp Nhất Pháp Quyết, Lục Hành Xuyên vô cùng có khả năng biết được.
Tô Hạo rời khỏi mật thất.
Hướng phía bên ngoài Chấp Pháp đường mà đi.
Khi ra khỏi Chấp Pháp đường, Tô Hạo mở cái Cửu Chuyển Hợp Nhất Pháp Quyết kia ra xem.
Đến khi Tô Hạo hiểu rõ Cửu Chuyển Hợp Nhất Pháp Quyết rồi, ánh mắt hắn nhắm lại.
"Xem ra ta vẫn còn non kinh nghiệm, không ngờ Lục Hành Xuyên đây là đang nuôi chúng ta như nuôi heo sao?"
"Bất quá chỉ là không biết, cuối cùng là ai nuốt chửng ai?"
Tô Hạo cười lạnh một tiếng.
Lục Thần Cửu Chuyển, Cửu Chuyển Hợp Nhất Pháp Quyết, có hai phương pháp, một là dựa vào tự mình lĩnh ngộ, đạt thành chín lần hợp nhất.
Hai là thôn phệ khí huyết trong thân thể của người tu luyện Lục Thần Cửu Chuyển Pháp, hấp thụ càng nhiều thì cơ hội chín lần hợp nhất càng lớn.
"Xem ra những người tu luyện Lục Thần Cửu Chuyển Pháp mà chết, hẳn không phải đơn giản như vậy."
Tô Hạo thầm nghĩ.
Trong lòng hắn có chút nghi ngờ về chuyện những người bước vào Lục Thần Cửu Chuyển rồi chết, có thể là do Lục Hành Xuyên gây ra.
"Những chuyện này đối với ta mà nói không quan trọng, chỉ cần cho ta thời gian, ngay cả Vệ Bi Hồi ta còn có thể cạo đầu cho chết được, còn để ý gì đến ngươi, Lục Hành Xuyên!"
Tô Hạo không nghĩ thêm chuyện này.
Hắn đã biết chuyện này rồi, chẳng lẽ còn sợ Lục Hành Xuyên hay sao.
Huống chi hắn còn muốn mượn Lục Hành Xuyên để đạt được vị trí tốt hơn tại Huyết Hà Phái.
Cho nên hắn cần tiếp tục tăng lên Lục Thần Cửu Chuyển Pháp của mình, để Lục Hành Xuyên phải nhìn nhận thiên phú tu luyện của bản thân hắn.
Vừa suy nghĩ vừa đi, Tô Hạo đi xuống chân núi.
Sau đó đổi thành hình dạng Mạc Cuồng Sinh, hướng phía Hạ Lan Sơn thành mà đi.
Thân phận Mạc Cuồng Sinh này đã một thời gian không xuất hiện, cũng nên lộ diện chút ít.
Lúc này.
Bên trong một trang viên.
Nam Cung Tiểu Điệp đang đứng cạnh một người đàn ông trung niên, vẻ mặt cung kính.
Người đàn ông trung niên này vóc người cao ráo, ánh mắt lanh lợi, cho người ta cảm giác có rất nhiều mưu lược.
Ông ta là nhân vật số hai của Nam Cung thế gia, Nam Cung Thành.
"Nhị thúc, hôm nay thúc tới Hạ Lan Sơn thành là có chuyện gì sao?"
Nam Cung Tiểu Điệp mở miệng hỏi.
"Giúp Thái tướng làm một việc, gặp một người!"
"Còn về gặp ai, ta vẫn chưa rõ? Ngày mai con cùng ta đi."
Nam Cung Thành liền cả câu nói tiếp theo cũng nói cho Nam Cung Tiểu Điệp biết.
Đồng thời để Nam Cung Tiểu Điệp cùng ông ta cùng đi.
"Con cũng đi sao, nhị thúc chỉ sợ không tiện."
Nam Cung Tiểu Điệp trầm giọng nói.
"Trong Nam Cung thế gia, thiên phú của con là cao nhất, nếu như ai có thể kế thừa vị trí gia chủ Nam Cung gia, ta hy vọng là con."
Nam Cung Thành trầm giọng nói.
"Đa tạ nhị thúc, bất quá chuyện này không phải là do con có thể nghĩ được, nhị thúc đã mời, con sẽ cùng thúc đến đó."
Nam Cung Tiểu Điệp trả lời.
"Người này rất quan trọng, mặc kệ nhìn thấy ai cũng không cần kinh ngạc."
"Hiểu rồi, vậy con đi chuẩn bị trước."
Nam Cung Tiểu Điệp hướng về phía Nam Cung Thành sau khi hành lễ liền rời khỏi phòng.
Sau khi Nam Cung Tiểu Điệp rời khỏi phòng.
Trong bóng tối, một người đi ra.
Người này mặt vuông, mọc râu quai nón, ánh mắt như chim ưng, cho người ta cảm giác hung mãnh bá khí.
"Xem ra cháu rất được, Nam Cung Tiểu Điệp!"
Người đàn ông mặt dài kia nhìn hướng Nam Cung Tiểu Điệp vừa rời đi.
"Không phải ta xem trọng nàng, mà là nàng có tư chất này."
Nam Cung Thành trầm giọng nói.
"Thế nhưng đại trưởng lão của Nam Cung thế gia các người lại vẫn luôn không muốn Nam Cung Tiểu Điệp trở thành gia chủ Nam Cung gia."
"Từ chuyện tin tức của Nam Cung Tiểu Điệp bị lộ ra, khả năng chính là do vị đại trưởng lão nhà các người gây ra."
"Không sao, đại trưởng lão chỉ là đại trưởng lão, bây giờ Nam Cung thế gia này vẫn là anh ta ta làm chủ."
"Nguyên đô thống, không ngờ người lại biết chuyện của Nam Cung gia chúng ta không ít."
Nam Cung Thành nhìn về phía người đàn ông cao lớn mở miệng nói.
"Rất nhiều chuyện không cần ta đi tìm hiểu cũng sẽ biết, Nam Cung Tiểu Điệp là do ông phái ra, sớm đến Hạ Lan Sơn thành bày trận."
"Nhưng vừa tới Hạ Lan Sơn thành, hành tung liền bị bại lộ, ai có thể làm được, chỉ có người trong nội bộ Nam Cung thế gia các người."
Người được xưng là Nguyên đô thống kia trầm giọng nói ra: "Ta đối với chuyện ai trở thành đời sau gia chủ của Nam Cung gia các ngươi không có hứng thú, ta muốn là, kế hoạch lần này của chúng ta thành công!"
"Hiểu được ý của Nguyên đô thống, không biết Nguyên đô thống hiện tại có thể cho ta biết, ngày mai chúng ta muốn gặp là ai?"
"Với trí tuệ của ngươi, hẳn là có thể đoán ra được là ai?"
Nguyên đô thống không nói tên ra mà lại nhìn Nam Cung Thành nói.
"Phiêu Nhược Vân của Phiêu Miểu Phong của Huyết Hà Phái, hai ngày nay chỉ có cô ta từ Huyết Hà Phái xuống núi đến Hạ Lan Sơn thành."
Nam Cung Thành khẽ nói.
"Chúng ta muốn gặp chính là Phiêu Nhược Vân, nhưng thân phận của Phiêu Nhược Vân, ông tuyệt đối không thể ngờ."
Nghe vậy, Nam Cung Thành hơi cau mày, ông ta hiểu rõ ý trong lời nói của vị nguyên đô thống này.
Phiêu Nhược Vân này hẳn còn có một thân phận khác, và thân phận đó chắc chắn không đơn giản.
"Nguyên huynh, thân phận khác của Phiêu Nhược Vân này là gì?"
Nam Cung Thành cũng không che giấu mà nhìn Nguyên đô thống hỏi.
"Thân phận khác của nàng là Ma Hậu của Ma Môn!"
"Mục tiêu hợp tác lần này của chúng ta chính là Ma Môn, lợi dụng Ma Môn để tiêu diệt Huyết Hà Phái."
"Người đưa ra hợp tác chính là Ma Hậu Ma Môn này."
Khi Nguyên đô thống nói đến Ma Hậu, trong giọng nói mang theo một sự kiêng dè.
Việc Vệ Bi Hồi đạt được tin tức về long huyết, thật ra cũng là do Phiêu Nhược Vân cố ý tiết lộ.
Ban đầu Tô Hạo muốn mượn tay chín đại thế lực đối phó Vệ Bi Hồi.
Nhưng Vệ Bi Hồi chỉ trong một thời gian ngắn đã luyện hóa long huyết, tu thành Long Môn Thần Công.
Khiến những kẻ đứng đầu của chín môn phái ma đạo phải kiêng nể.
Cho nên cô ta chỉ có thể mượn tay triều đình, chỉ cần tiêu diệt Vệ Bi Hồi thì Huyết Hà Phái sẽ mất đi lực lượng mạnh nhất, những môn phái ma đạo khác tuyệt đối sẽ chia năm xẻ bảy Huyết Hà Phái.
Lúc đó, Huyết Hà Phái suy yếu là điều tất yếu.
Như vậy Ma Môn sẽ có thể nhất cử chiếm lấy Huyết Hà Phái, sau đó tìm cách tiêu diệt các môn phái ma đạo còn lại.
Đến lúc đó, Ma Môn chính là đại phái ma đạo đứng đầu ngoài biên giới.
"Không ngờ phía sau chuyện này lại là Ma Hậu đang thao túng, quả thật không thể xem thường phụ nữ được!"
Nam Cung Thành trầm giọng nói.
Lúc này!
Tại một nơi khác, trong phủ đệ của Hoa Phi Vũ.
Sư phụ nàng, Tả Đồng đã đến Hạ Lan Sơn thành, nhưng lại không lộ mặt, nói là muốn đi gặp một người cực kỳ quan trọng.
Bảo nàng ở đây chờ ông ta.
"Rốt cuộc sư phụ đi gặp ai? Thần bí như vậy, ngay cả ta cũng phải giấu!"
Hoa Phi Vũ khẽ nói.
Nàng có chút hiếu kỳ, rốt cuộc sư phụ của nàng đi gặp ai?
Hô!
Ngay khi nàng đang trầm tư thì một bóng dáng đi vào từ trong sân.
Hoa Phi Vũ ngây người, ánh mắt nhìn về bóng dáng kia.
Đột nhiên đồng tử của nàng co rút lại.
"Mạc Cuồng Sinh, Mạc tiên sinh, sao hôm nay có thời gian đến đây?"
Nàng nhìn Tô Hạo đang từ ngoài sân đi vào, hơi nghi ngờ Mạc Cuồng Sinh này tại sao lại tìm đến nàng.
"Muốn làm một giao dịch với cô, liên quan đến Ma Hậu của Ma Môn các người."
Tô Hạo nghĩ đến chuyện lột lông cừu, Hoa Phi Vũ chính là trạm đầu tiên.
Trước đó, Ma Hậu muốn Hoa Phi Vũ chết, cho nên giữa họ chắc chắn có mâu thuẫn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận