Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 115: Tiểu Hầu gia, Hách Liên Xuân Thủy (length: 7994)

Bộ chỉ huy quân sự thành Giang Nam.
Đại thống lĩnh Hoành Đao ngồi ngay ngắn trên ghế chủ vị trong đại sảnh.
Khuôn mặt hắn trầm tĩnh, dường như đang suy tư điều gì.
Bên cạnh ghế chủ vị của hắn, có một vị công tử quý tộc đang ngồi.
Vị công tử quý tộc này, trên người toát lên vẻ cao quý tự nhiên.
Người này mặt đẹp như ngọc, khí độ bất phàm, điều khiến người khó quên nhất là đôi mắt đa tình như nước của hắn.
Vị công tử quý tộc này đang uống trà xanh.
"Đại thống lĩnh, hôm nay tìm ta đến đây không chỉ để uống trà chứ?"
Vị công tử đặt chén trà trong tay xuống cất tiếng hỏi.
"Hách Liên Tiểu Hầu gia, lần này mời ngươi đến đây, là để thương lượng về việc đối phó Giang Biệt Ly."
Hoành Đao mở lời.
"Các ngươi muốn động thủ với Giang Biệt Ly, hắn không dễ đối phó đâu, thời gian hắn ở Giang Nam còn lâu hơn cả Đại thống lĩnh đấy."
Vị công tử quý tộc được gọi là Hách Liên Tiểu Hầu gia lên tiếng.
"Cho nên lần này muốn mời Tiểu Hầu gia giúp đỡ, thù lao chính là chức thành chủ thành Giang Nam!"
"Đây là ý của Bàng thái sư, hay là của Phó đại nhân?"
Nghe vậy, sắc mặt Tiểu Hầu gia trở nên nghiêm nghị, ánh mắt chăm chú nhìn Hoành Đao.
"Đây là ý của Bàng thái sư."
Hoành Đao đáp lời.
"Giang Biệt Ly lại là người của Kiều tập đoàn, các ngươi đối phó hắn, chẳng phải muốn đối đầu với bên Mễ công công sao?"
"Xem ra tin tức từ kinh đô truyền đến, các ngươi muốn đối phó Phương Ứng Khán là thật."
Hách Liên Tiểu Hầu gia nhìn Hoành Đao nói.
"Phương Ứng Khán luôn đứng trên Hầu gia, trừ khử hắn, Hầu gia cũng có thể tiến thêm một bước, chúng ta hợp tác hai bên cùng có lợi."
Hoành Đao nhìn Hách Liên Tiểu Hầu gia nói.
"Ta tuy ở Giang Nam, nhưng vẫn phải báo lại việc này cho phụ thân."
Hách Liên Tiểu Hầu gia trầm giọng nói.
Hách Liên Tiểu Hầu gia này tên là Hách Liên Xuân Thủy, là con trai của Hách Liên Nhạc Quân, một trong mười Đại Hầu gia của Đại Hạ vương triều.
Hách Liên Nhạc Quân hiện tại trấn thủ biên giới, thống lĩnh quân đội một phương, là một trong những Hầu gia nắm giữ thực quyền.
"Tiểu Hầu gia, có thể liên hệ với Hách Liên Hầu gia, chuyện này cần phải mau chóng quyết định."
Hoành Đao nói.
"Được, chuyện này, sau khi trở về, ta sẽ dùng bồ câu đưa tin cho phụ thân, sẽ nhanh chóng trả lời Đại thống lĩnh."
Hách Liên Xuân Thủy đứng lên nói.
Dứt lời, hắn liền chắp tay rời đi.
Sau khi hắn đi khỏi.
Một thư sinh có vẻ là quân sư, từ phía sau đi ra.
"Đại nhân, vì sao lại gấp gáp đối phó Giang Biệt Ly như vậy!"
"Giang Biệt Ly đã nhiều năm không ra tay, chúng ta hoàn toàn không biết thực lực của hắn, mạo muội ra tay, chỉ sợ sẽ thiệt hại."
Thư sinh kia lên tiếng.
"Không còn cách nào khác, Cửu U Thần Quân chân thân chưa đến, căn bản không phải là đối thủ của Dạ Đế, để Thiết Huyết Đại Kỳ Môn tái lập sơn môn."
"Dạ Đế mấy năm nay vẫn luôn truy tra chuyện của Thiết Huyết Đại Kỳ Môn năm đó, đã tra ra Vô Lệ thành."
"Thiết Huyết Đại Kỳ Môn tái lập, nhất định sẽ ra tay với Vô Lệ thành, đằng sau sẽ sinh ra những chuyện khó lường!"
"Cho nên tại Giang Nam, chúng ta nhất định phải nắm chắc quyền chủ động, đến lúc đó mới có thể kiềm chế Thiết Huyết Đại Kỳ Môn."
Hoành Đao trầm giọng nói.
"Đúng rồi, còn một chuyện ta rất thắc mắc, thi thể của Tiết Định Ngạc, vì sao người của Lục Phiến Môn không tìm thấy."
"Hắn rõ ràng là bị ta tự tay giải quyết, bọn họ đáng lẽ phải tìm thấy thi thể chứ."
"Chuyện này, ngươi đi điều tra xem sao!"
Hoành Đao bỗng nghĩ tới.
Hắn có chút nghi hoặc, người của Lục Phiến Môn vậy mà lại không tìm thấy thi thể của Tiết Định Ngạc.
"Chuyện này ta đã điều tra, khi bọn họ đến thì không phát hiện thi thể của Tiết Định Ngạc, chỉ thấy vết máu."
"Chắc chắn sau khi ngươi rời đi, có người xuất hiện mang thi thể của Tiết Định Ngạc đi."
"Người kia có khả năng đã thấy ngươi ra tay."
Thư sinh trầm giọng nói.
"Nhìn thấy ta ra tay sao? Xem ra lúc ấy ta có chút chủ quan rồi."
Sắc mặt Hoành Đao hơi âm trầm.
"Bất quá Thống lĩnh đại nhân không cần lo lắng, đối phương chắc chắn không phải là người của Vô Lệ thành."
Thư sinh lên tiếng.
"Lấy gì kết luận?"
"Nếu như là người của Vô Lệ thành, tin tức hẳn phải truyền đến Vô Lệ thành, Vô Lệ thành hẳn là sẽ có động tĩnh!"
"Nhưng Vô Lệ thành bên kia không có tin tức truyền đến, cho nên không thể là người của Vô Lệ thành."
Thư sinh phân tích.
"Ý của ngươi là thi thể của Tiết Định Ngạc, vẫn còn ở thành Giang Nam?"
"Có lẽ là còn ở, đại nhân có còn nhớ đến Độc Cô Thương của Huyết Hà Phái?"
"Độc Cô Thương?"
Nghe vậy, mày Hoành Đao hơi nhíu lại.
Bên ngoài đồn đại, Độc Cô Thương chết dưới tay Thanh Long Hội, nhưng hắn biết, phân đà chủ của Thanh Long Hội không ra tay với Độc Cô Thương.
Hơn nữa, cho dù có ra tay, cũng chưa chắc có thể giết chết Độc Cô Thương.
"Ngươi nói là, người giết chết Độc Cô Thương, chính là người đã mang thi thể của Tiết Định Ngạc đi."
Đại thống lĩnh Hoành Đao nhướng mày.
Từ cách thức và thủ đoạn của đối phương, người này hoặc thế lực phía sau hắn không hề đơn giản.
"Đại nhân, chuyện này ta sẽ cho người truy xét."
Thư sinh kia gật đầu nhẹ sau đó nói.
Một bên khác.
Tụ Hiền Sơn Trang.
Lý Lực Đạo đang ở trong một gian sương phòng chờ Tô Hạo.
Lý Lực Đạo cũng tham gia đại điển của Thiết Huyết Đại Kỳ Môn.
Đương nhiên hắn giống Tô Hạo, đều là thuộc loại không có nhiều tên tuổi, nên Tô Hạo không hề biết.
Khi Tô Hạo và Sấu Hầu bước vào sương phòng, Lý Lực Đạo liền tiến lên đón.
"Ra mắt Lý đường chủ."
Lý Lực Đạo là đường chủ phân đường Giang Nam của Huyết Hà Phái, Tô Hạo vẫn phải tỏ ra cung kính.
"Tô phó đường chủ mời ngồi."
Lý Lực Đạo khoát tay nói.
Lúc Tô Hạo bước vào, hắn liền quan sát Tô Hạo, tu vi Tiên Thiên tam trọng.
Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, vì sao cô cô lại coi trọng Tô Hạo này.
"Không biết Lý đường chủ hẹn chúng ta đến đây là có chuyện gì?"
Tô Hạo mở lời.
Hắn sắp rời phân đường Giang Nam, cho nên không biết Lý Lực Đạo lúc này gặp hắn là có ý gì.
"Có một số việc, cần Tô phó đường chủ hỗ trợ, lần này ta tiếp quản phân đường Giang Nam, thật ra là mang theo mệnh lệnh, chính là tìm ra hung thủ đã giết Thịnh Trường Phong, còn có trưởng lão Độc Cô."
"Tô phó đường chủ là người sống sót duy nhất trong các đường chủ, chắc chắn có thể giúp ta giải quyết việc khó khăn."
Lý Lực Đạo nhìn Tô Hạo nói.
Đối với Tô Hạo mấy ngày nay hắn cũng nghiên cứu, việc Tô Hạo có thể sống sót, cũng khiến hắn rất hiếu kỳ.
Hắn nói như vậy, có một chút ý thăm dò Tô Hạo.
"Chuyện này, e là thuộc hạ không giúp được đường chủ, ta vì không phải là tâm phúc của Thịnh đường chủ nên mới bị điều đi phân đường, do đó mới may mắn thoát chết."
"Có thể giết được trưởng lão Độc Cô cùng Thịnh đường chủ, chắc chắn là cường giả, nếu chúng ta điều tra, e là sẽ giống như Thịnh đường chủ."
Tô Hạo nói.
Ý tứ rất rõ ràng, chính là sợ chết.
"Nếu như Tô phó đường chủ chịu ở lại giúp ta một thời gian, cho dù cuối cùng có tìm được hay không manh mối của hung thủ, ta cũng sẽ giúp Tô phó đường chủ, trở thành đệ tử nội môn."
Lý Lực Đạo nhìn Tô Hạo nói.
Tuy hắn mang theo người tới, nhưng dù sao những người này không quen thuộc Giang Nam.
Hơn nữa hắn tin vào con mắt của cô cô, nên đã đưa ra phần thù lao này.
Nghe vậy, ánh mắt Tô Hạo hơi ngưng tụ.
Hắn không ngờ Lý Lực Đạo lại dùng danh ngạch đệ tử nội môn ra để làm thù lao.
"Đương nhiên Tô phó đường chủ có thể yên tâm về sự an toàn, cô phụ ta là bang chủ Trường Giang Bang Lý Trầm Chu."
Lý Lực Đạo sau đó nói ra một tin tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận