Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 339: Xung đột mở ra, giao thủ (length: 8455)

Bên trong đại điện.
Tô Hạo từ một chỗ trong cửa đá bước ra.
Khi hắn ra khỏi cửa đá.
Lần lượt cũng có mấy người từ nơi khác đi ra, nên Tô Hạo đến không khiến người ta đặc biệt chú ý, rất nhiều người liếc mắt một cái rồi tiếp tục tìm kiếm đồ vật.
Chỉ có Nam Cung Tiểu Điệp bằng ánh mắt liếc thấy Tô Hạo, khẽ gật đầu với Tô Hạo.
"Cái này Nam Cung Tiểu Điệp muốn ta chết sao?"
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Nam Cung Tiểu Điệp giết người của 【 Thanh Thành đạo quán 】, nhất thời bị Dung Hư đạo nhân kia nhìn chằm chằm rất chặt.
Bây giờ lại dùng ánh mắt còn lại nhìn về phía mình, gật đầu với mình.
Đây chẳng phải muốn khiến cho Dung Hư đạo nhân của 【 Thanh Thành đạo quán 】 để mắt tới mình, chuyển hướng sự chú ý của Dung Hư đạo nhân.
Nam Cung Tiểu Điệp thân là đệ tử của Tam Vô đạo nhân thuộc tổ chức 【 Thiên Tôn 】.
Hơn một năm qua chủ trì tổ chức 【 Thiên Tôn 】 ở Vũ Châu, khiến việc làm ăn dưỡng dược của 【 Thiên Tôn 】 ở Vũ Châu ngày càng nghiêm ngặt và lớn mạnh, bản lĩnh và mưu kế, cách làm việc đều phi phàm.
Lúc trước ra tay liền lợi dụng tâm lý mọi người lo sợ việc Tâm Cung điện bị phá hoại, khiến cho khí cơ mọi người khóa chặt Dung Hư đạo nhân, để hắn không thể ra tay.
Bây giờ còn muốn lợi dụng mình, thật có chút muốn chết.
Quả nhiên, lúc Nam Cung Tiểu Điệp gật đầu với Tô Hạo.
Dung Hư đạo nhân một mực chú ý động tĩnh của Nam Cung Tiểu Điệp, quay người nhìn về phía Tô Hạo.
Trong đôi mắt lóe lên sát ý sắc bén, quả thật không hề che giấu.
Nam Cung Tiểu Điệp giết người của hắn, vậy hắn sẽ giết sạch những ai có liên quan đến Nam Cung Tiểu Điệp.
Lúc trước không có, nhưng người mới xuất hiện này khẳng định có liên quan đến Nam Cung Tiểu Điệp.
Lúc này, đột nhiên trong đầu Tô Hạo lóe lên một tia sáng.
Nam Cung Tiểu Điệp tâm cơ sâu hiểm, mặc dù động tác kia có ý chuyển hướng sự chú ý.
Nhưng bây giờ thời điểm này không phải lúc Nam Cung Tiểu Điệp lợi dụng mình.
Chẳng lẽ nàng phát hiện ra cái gì, cho nên mới như vậy?
Ánh mắt Tô Hạo nhìn về phía Nam Cung Tiểu Điệp, Nam Cung Tiểu Điệp khi gật đầu với Tô Hạo, liền cất cuốn Đạo kinh trong tay vào, giống với cuốn Đạo kinh trước đó.
"Chẳng lẽ quyển Đạo kinh kia có gì đó?"
Tô Hạo lập tức xem xét tên cuốn kinh thư 【 Thuần Dương lập giáo mười lăm luận 】, trong lòng thầm ghi lại.
【 phát động nhiệm vụ: Nam Cung Tiểu Điệp muốn lợi dụng túc chủ chuyển hướng sự chú ý, điều này sao có thể dễ dàng bỏ qua, hãy làm trọng thương hoặc chém giết nàng, trọng thương thưởng 1 tấm tùy ý đánh dấu thẻ, chém giết thưởng 1 tấm tùy ý đánh dấu thẻ. 】 Lúc này giọng hệ thống giống như máy móc vang bên tai hắn.
"Thế là có nhiệm vụ?"
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng hắn vẫn thản nhiên, đi về phía Nguyên Long, hắn là đệ tử của Huyết Hà Phái.
Nếu tên cho hư kia ra tay với hắn, Lãnh Bất Phàm và Nguyên Long nhất định phải trợ giúp hắn.
Trong này có thể đấu, bên ngoài nhất định phải giữ gìn uy nghiêm và sự đoàn kết của Huyết Hà Phái.
Nguyên Long đang tra xét, thấy Tô Hạo đi tới.
Trực tiếp truyền âm nói: "Nơi này có 1 tấm bản đồ di chỉ Thuần Dương Cung cấp năm, ngươi cùng ta tìm kiếm."
Bây giờ người đã đủ, cũng mất đi lợi thế, nên hắn trực tiếp sai bảo Tô Hạo.
Lúc truyền âm, hắn còn khẽ gật đầu, để người khác không phát hiện ra hắn đang truyền âm.
Dù có thể mọi người đều biết, nhưng cũng không thể nói ra bên ngoài.
Nhận được truyền âm, Tô Hạo cũng không hề do dự.
Bắt đầu giúp Nguyên Long tra tìm bản đồ di chỉ Thuần Dương Vô Cực Môn.
Dung Hư đạo nhân kia thấy Tô Hạo đi đến bên cạnh Nguyên Long, khẽ cau mày, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía Nam Cung Tiểu Điệp.
"Người của Huyết Hà Phái, có quan hệ với Nam Cung Tiểu Điệp, Nam Cung Tiểu Điệp này là muốn dẫn ta ra tay với đệ tử của Huyết Hà Phái."
Dung Hư đạo nhân âm hiểm, suýt chút bị Nam Cung Tiểu Điệp tính kế.
Khi đang tìm kiếm, Tô Hạo cũng đang quan sát tình hình trong động phủ.
Rất nhiều người đều đang tìm đồ, hoặc là nói tìm đồ có mục đích.
Chỉ có Huyết Vân Trại là khác người.
Bọn họ thu những cuốn sách không cần trên đất vào, giống như muốn đóng gói mang đi tất cả.
Văn Thái Lai cùng một thanh niên chính là vẻ mặt cảnh giác nhìn xung quanh.
Vốn dĩ không có gì xảy ra, nhưng Nam Cung Tiểu Điệp đột nhiên ra tay giết người, đẩy không khí vào trong một loại căng thẳng.
Ai cũng sợ đối phương đột nhiên hạ sát thủ.
Nam Cung Tiểu Điệp xoay xoay cuốn Đạo kinh trong tay, không ngừng cất giữ, không hề để ý ánh mắt của Dung Hư đạo nhân 【 Thanh Thành đạo quán 】 kia.
Lúc này, ánh mắt Dung Hư đạo nhân sắc bén, nhìn chằm chằm vào cuốn Đạo kinh trong tay Nam Cung Tiểu Điệp.
"Vì sao không tìm được."
Sau khi tìm kiếm một thời gian, Nguyên Long kia nhíu mày nói.
Về phần Lãnh Bất Phàm ở một bên thì sắc mặt âm trầm, hắn cũng không tìm được.
Bọn họ đã tìm hết những cuốn sách ở đây, chính là không tìm thấy tấm bản đồ di chỉ Thuần Dương Vô Cực Môn kia.
Đột nhiên ánh mắt Lãnh Bất Phàm dừng trên người Tô Hạo, đều là vẻ mặt ngưng trọng.
Tô Hạo không nên xuất hiện ở đây, hắn đã phải bị giết.
Nhưng bây giờ lại xuất hiện trước mặt hắn, tức là những người hắn phái đi tập sát Tô Hạo đã gặp chuyện.
"Gặp qua Lãnh sư huynh."
Tô Hạo có chút hành lễ với Lãnh Bất Phàm.
Lãnh Bất Phàm khôi phục sắc mặt, chỉ khẽ gật đầu với Tô Hạo, liền tiếp tục chuẩn bị điều tra động phủ.
Mục đích họ đến đây chính là để tìm bản đồ di chỉ Thuần Dương Vô Cực Môn.
Hiện giờ di chỉ của các môn phái, thế gia gia tộc cổ xưa xuất hiện.
Khiến cho thực lực của rất nhiều thế lực tăng lên, cho nên di chỉ cổ đại đối với một môn phái mà nói vẫn là rất quan trọng.
Đột nhiên!
Dung Hư đạo nhân trước đó luôn chú ý Nam Cung Tiểu Điệp, thân hình lóe lên xông về phía Nam Cung Tiểu Điệp, Nam Cung Tiểu Điệp cũng giống như đang đề phòng Dung Hư đạo nhân.
Thân hình giống như hồ điệp, tránh khỏi công kích của Dung Hư đạo nhân, sau đó thân hình cấp tốc lui lại, dừng ở ngoài mấy trượng, mắt nhìn chằm chằm Dung Hư đạo nhân.
"Đưa cuốn kinh thư trong tay cho ta, ta sẽ thả ngươi rời khỏi đại điện."
Dung Hư đạo nhân đánh một đòn không trúng, nhìn Nam Cung Tiểu Điệp lạnh giọng nói.
Nghe được lời của Dung Hư đạo nhân, vẻ mặt của tất cả mọi người trong đại điện khẽ giật mình, ánh mắt đều nhìn về phía Nam Cung Tiểu Điệp.
"Chỉ là một cuốn kinh thư bình thường mà thôi!"
Nam Cung Tiểu Điệp thấy thế, sắc mặt không tốt lắm, giơ cuốn kinh thư trong tay ra.
"Lãnh sư huynh, ngươi có thể xem thử!"
Nam Cung Tiểu Điệp lên tiếng nói.
Lãnh Bất Phàm tiến lên điều tra, lật qua mấy lần cũng không phát hiện điều gì kỳ lạ, chính là một quyển Đạo kinh bình thường.
"Cho hư, đây chỉ là một quyển Đạo kinh bình thường."
Lãnh Bất Phàm nhìn cho hư nói.
"Ta biết đây là một quyển Đạo kinh bình thường, nhưng đối với 【 Thanh Thành đạo quán 】 của ta mà nói, nó rất quan trọng, đây là chuyện giữa ta và Nam Cung Tiểu Điệp, đặc biệt mời các vị tốt nhất đừng nhúng tay."
Khi Dung Hư đạo nhân nói, thân hình như tia chớp, tay như móng vuốt ưng, trực tiếp chộp lấy cuốn Đạo kinh trong tay Lãnh Bất Phàm.
Tốc độ rất nhanh.
Lãnh Bất Phàm kia thấy Dung Hư đạo nhân này lại muốn cướp đồ từ tay hắn, ánh mắt lạnh lùng, tay nắm chặt cuốn kinh thư, sau đó tay kia nắm thành quyền.
Đấm ra một quyền, trên nắm tay xuất hiện từng đạo dấu ấn màu máu.
Dấu ấn màu máu khiến nắm đấm của Lãnh Bất Phàm tràn ngập một loại bá đạo và ngang ngược.
Oanh!
Nắm đấm của Lãnh Bất Phàm cùng móng vuốt ưng sắc bén của Dung Hư đạo nhân, trực diện chạm vào nhau.
Một tiếng kêu rên vang lên, lập tức một luồng khí lãng sắc bén mắt thường có thể thấy từ nơi họ va chạm khuếch tán ra ngoài.
Sau đó hai người trong nháy mắt lùi về sau mấy bước.
Thực lực Dung Hư đạo nhân không hề kém Lãnh Bất Phàm.
Lúc này, trong đáy mắt của Nam Cung Tiểu Điệp ở một bên lóe lên một tia sáng không dễ dàng phát giác.
Ở cách đó không xa, Tô Hạo trong lòng thầm than, Nam Cung Tiểu Điệp lại thành công kéo thêm một người trợ giúp.
Dung Hư đạo nhân này có chút quá xúc động rồi.
Bị người ta xoay vòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận