Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 72: Kiếm hai mươi ba , tùy ý đánh dấu thẻ nhiệm vụ (length: 7997)

Sau một lát.
Thịnh Trường Phong thân ảnh xuất hiện trong sân.
Hắn sắc mặt âm trầm nhìn mấy chữ trên mặt đất, trong đôi mắt hàn quang lóe lên.
"Không ngờ Tô Hạo ngươi giấu sâu như vậy, là ta xem thường ngươi!"
Hiện tại hắn không cần đoán nữa, cũng biết người ra tay là ai.
"Đem thi thể nơi này xử lý sạch sẽ, đi thông báo Quy Vô Ẩn về trong đường."
Thịnh Trường Phong nói với một tên thuộc hạ bên cạnh.
"Vâng, thuộc hạ đi ngay!"
Tên kia thuộc hạ rời đi.
Thịnh Trường Phong một mình đi vào phòng nghị sự.
"Tham kiến đường chủ!"
Nhìn thấy Thịnh Trường Phong, hai tên thuộc hạ trực phiên tại cửa trực tiếp quỳ lạy nói.
Bình! Bình!
Ngay khi hai người quỳ lạy.
Thịnh Trường Phong trong nháy mắt đánh ra hai chưởng, trực tiếp đánh vào lưng hai người.
Sau đó ở giữa một luồng huyết khí từ trong thân thể hai người kia tràn vào bàn tay.
Mà hai người kia ngay cả cơ hội phản ứng đều không có, trực tiếp bị hút hết khí huyết, bị hắn ném sang một bên.
Chỉ trong chốc lát.
Quy Vô Ẩn liền đến trước phòng nghị sự, liếc nhìn thi thể ở cửa.
Khẽ chau mày.
Sau đó bước vào trong phòng nghị sự.
"Đường chủ, chuyện gì xảy ra?"
Quy Vô Ẩn vừa nhận được tin liền vội vàng chạy về, nên cũng không rõ chuyện gì xảy ra trong đường.
"Nam Cung Linh cũng bị giết, người ra tay là Tô Hạo!"
Thịnh Trường Phong trầm giọng nói.
"Cái gì!"
Nghe vậy Quy Vô Ẩn khẽ giật mình, ánh mắt lộ vẻ không tin.
Tô Hạo chưa tới Tiên Thiên, sao có thể giết được Nam Cung Linh.
"Chỉ sợ những người khác cũng là hắn giết, tên Tô Hạo này ẩn giấu quá kỹ!"
Khi Thịnh Trường Phong nói đến Tô Hạo, sát ý trong mắt tràn ngập.
Tên Tô Hạo này lại tính kế hắn lâu như vậy.
"Đường chủ, nếu là Tô Hạo, người này ẩn quá sâu, muốn tìm ra hắn e là rất khó!"
Quy Vô Ẩn nói.
"Không cần tìm hắn, ta bảo ngươi trở về, là muốn ngươi thanh trừ hết những người thuộc Giang Nam phân đường trước kia!"
"Những người này chắc chắn có ám kỳ của Tô Hạo! Nhổ sạch bọn chúng trước, xem hắn có hiện thân không!"
Thịnh Trường Phong lạnh giọng nói.
"Hiểu rõ!"
Quy Vô Ẩn gật đầu, sau đó cúi người rời đi.
Trong thành!
Trong một trạch viện.
Tô Hạo đang yên tĩnh lau chùi trường kiếm trong tay.
Căn biệt viện này là Tô Hạo mua từ rất lâu trước đây, để phòng ngừa vạn nhất.
Người quản lý biệt viện là một người câm.
Lau xong trường kiếm, Tô Hạo chậm rãi đứng dậy.
"Vẫn còn một Quy Vô Ẩn chưa giết, phải tìm cách tiêu diệt hắn!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Một khi đã ra tay, Tô Hạo sẽ không để mình gặp phiền phức.
Hắn muốn Thịnh Trường Phong không còn người nào có thể dùng.
Ngay khi Tô Hạo đang trầm tư.
Một lão giả có vẻ ngoài quản gia bước đến.
Lão giả đi tới trước mặt Tô Hạo, hai tay khoa tay sau đó đưa cho Tô Hạo một tờ giấy.
Tô Hạo mở tờ giấy.
"Quy Vô Ẩn đang thanh lý người của Giang Nam phân đường!"
Ánh mắt Tô Hạo ngưng tụ.
Hắn không ngờ Thịnh Trường Phong lại tàn nhẫn như vậy.
Đây là muốn thanh trừ hết những tai mắt ta cài cắm trong đường à.
Kỳ thật tai mắt của ta trong những bang chúng cũ kỹ kia rất ít.
Trước khi ra tay, ta đã thu xếp ổn thỏa hết rồi.
Tô Hạo cười lạnh nói.
Sau đó khoa tay vài cái trước mặt lão giả.
Lão giả sau khi gật đầu, liền rời đi.
Mấy ngày sau Tô Hạo cũng không ra tay với Quy Vô Ẩn.
Hắn sợ Quy Vô Ẩn là do Thịnh Trường Phong phái ra dò xét hắn.
Thực lực của Thịnh Trường Phong, hắn còn chưa giết được, nên Tô Hạo cần chờ đợi.
Mấy ngày này Tô Hạo cải trang thành người giao đồ ăn, trà trộn vào Giang Nam phân đường, liên tục đánh dấu vài lần.
Vật phẩm đánh dấu được không tệ.
Không chỉ đánh dấu được ba năm lực, giúp Tô Hạo bước vào Ngưng Thần cảnh lục trọng.
Sau đó sử dụng bùa may mắn sơ cấp, đánh dấu được một phần công pháp kiếm đạo tên là [kiếm hai mươi ba].
Kiếm hai mươi ba.
Uy lực kiếm pháp này cực kỳ mạnh mẽ.
Tô Hạo hiện tại Ngưng Thần ngũ trọng, sau khi thi triển chiêu kiếm này thì cả sống lưng cánh tay đều đau một ngày.
Cả một ngày đều không nhấc nổi kiếm.
Nhưng uy lực của kiếm này cực kỳ khủng khiếp.
Tô Hạo sau khi so sánh!
Một kiếm này đánh xuống, coi như Thần Nguyên nhất trọng cũng phải bỏ mạng.
Có chiêu kiếm như vậy, Tô Hạo chuẩn bị ra tay với Quy Vô Ẩn.
Dù sao hắn còn thẻ trải nghiệm Pháp Tướng cảnh.
Đó là át chủ bài mạnh nhất, không thể tùy tiện dùng linh tinh.
Hắn đã từng thấy cao thủ Pháp Tướng cảnh giao chiến, thực lực đó khiến hắn hướng tới.
Lúc này [ kích hoạt nhiệm vụ: Thực lực túc chủ cần phải tăng lên, chém giết Thịnh Trường Phong, ban thưởng một thẻ đánh dấu không giới hạn địa điểm ] "Thẻ đánh dấu không giới hạn địa điểm, nói cách khác ta có thể đánh dấu ở bất kỳ đâu"
Trong mắt Tô Hạo lóe lên tia sáng.
Nhưng sau đó ánh mắt hắn ngưng lại, giết Thịnh Trường Phong, e rằng Giang Nam phân đường sẽ xảy ra chuyện.
Tô Hạo khẽ chau mày.
Sau đó hắn đột nhiên nghĩ ra, bây giờ mình biết dịch dung, giết Thịnh Trường Phong rồi thì mình có thể giả làm Thịnh Trường Phong, chấp chưởng Giang Nam phân đường.
"Ý này không tệ!"
"Thịnh Trường Phong trước kia không muốn giết ngươi, không chỉ vì ta không giết được ngươi, mà là vì ngươi còn có ích với ta!"
"Bây giờ ta có thực lực giết ngươi, còn nghĩ ra cách thay thế."
"Ông trời muốn ngươi chết, không có cách nào!"
Tô Hạo lẩm bẩm nói.
Huyết Hà Phái Giang Nam phân đường.
Trong khi Quy Vô Ẩn ra tay thanh trừng.
Giang Nam phân đường cũng tuyển người, bổ sung đệ tử rất nhanh.
Đều là võ giả bình thường, sống ở đâu cũng như nhau.
Đương nhiên bọn chúng cũng biết, Huyết Hà Phái Giang Nam phân đường chỉ thanh trừng những đệ tử cũ.
Một triều thiên tử một triều thần.
Trước kia bọn chúng còn đang theo dõi động tĩnh của Thịnh Trường Phong, nhưng Thịnh Trường Phong không hề thanh trừng.
Còn tưởng rằng Thịnh Trường Phong sẽ không làm đâu.
Không ngờ Thịnh Trường Phong này, không ra tay thì thôi, đã ra tay thì lại tàn ác như vậy.
Võ giả ma đạo, giết người là chuyện bình thường, nên không ai để ý.
Bọn chúng chỉ quan tâm tới lợi ích mà Thịnh Trường Phong mang lại.
Lúc này, trong đại sảnh.
Sắc mặt Thịnh Trường Phong âm trầm.
"Tô Hạo không xuất hiện? Cũng không tra ra được chút manh mối nào của hắn?"
"Không có, một chút cũng không tra được, hắn dường như đã biến mất."
"Nhưng ta cảm thấy hắn vẫn ở xung quanh."
Trực giác của Quy Vô Ẩn rất mạnh.
"Xem ra hắn thật sự muốn ra tay với ngươi, hừ chỉ cần hắn ra tay, ta nhất định sẽ tự tay chém hắn."
Thịnh Trường Phong nói.
Mấy ngày nay tuy lòng hắn đã nguôi ngoai, nhưng khi nghĩ đến việc mình bị Tô Hạo đùa bỡn, lòng hắn vẫn bùng lên lửa giận và sát ý.
"Đường chủ, ta nghĩ tên Tô Hạo kia, vẫn luôn giám sát ta, có cần ta tạo cơ hội để hắn ra tay không."
Quy Vô Ẩn nói.
Hắn không muốn cả ngày đề phòng Tô Hạo.
Hắn muốn tấn công, chỉ khi giết được Tô Hạo thì hắn mới yên tâm.
"Dẫn hắn ra, đây là một cách không tệ, cả ngày đề phòng đối thủ, quá bị động" Thịnh Trường Phong trầm giọng nói.
"Ngươi có kế hoạch gì."
Thịnh Trường Phong mở miệng hỏi.
"Đường chủ mời xem!"
Đúng lúc này, một người có dung mạo giống hắn, xuất hiện trong đại sảnh.
"Cái này, ngươi là song sinh, hay là tên này là biểu đệ hoặc là người thân của ngươi?"
Thịnh Trường Phong không khỏi hỏi.
"Đường chủ, đây là thế thân ta dùng, ta muốn dùng hắn để dụ Tô Hạo ra."
Tô Hạo muốn ra tay đối phó người ta.
Người ta cũng muốn đối phó Tô Hạo.
Cuối cùng là xem ai mạnh hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận