Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 386: Tàn nhẫn, một tên cũng không để lại (length: 8620)

"Ngươi!"
Cái giọng khàn khàn của Tuyệt Vô Diễm phát ra từ cổ họng, ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Hạo.
Nàng không hiểu vì sao mình không thể tránh khỏi năm chiếc ngân châm này.
Tô Hạo không tiếp tục để ý tới Tuyệt Vô Diễm kia.
Ánh mắt nhìn về phía Tiêu Nam Tích và Âu Dương Minh Nguyệt.
"Sự kiên nhẫn của ta có hạn, đừng ép ta ra tay."
Tô Hạo trên người tỏa ra một luồng khí tức sắc bén, như sắp động thủ đến nơi.
Tiêu Nam Tích nhìn sang Âu Dương Minh Nguyệt.
Âu Dương Minh Nguyệt nhìn Tô Hạo, trong lòng kinh ngạc vô cùng.
Ra tay đã giết Tư Mã Trường Phong và Tuyệt Vô Diễm, đòn tấn công của Tư Mã Trường Phong cũng không gây ra cho hắn một chút tổn thương nào.
Người này nhục thân rất mạnh, ra tay cũng rất bá đạo.
Và khi Tô Hạo ra tay với Tuyệt Vô Diễm.
Âu Dương Minh Nguyệt cảm thấy khí tức trên người Tô Hạo biến đổi trong nháy mắt.
Sau đó ngân châm biến mất, khi xuất hiện trở lại đã găm trên người Tuyệt Vô Diễm.
Ngân châm là của hắn, hắn cảm thấy khi Mạc Cuồng Sinh này ra tay, có một loại ý cảnh hư vô phiêu diêu.
Nếu mình có thể nắm bắt được ý cảnh kia, thực lực sẽ tăng vọt.
"Ta có thể nói cho ngươi bí mật kia, nhưng làm sao ngươi đảm bảo an toàn cho bọn ta."
Âu Dương Minh Nguyệt nhìn Tô Hạo.
Mạc Cuồng Sinh này ra tay quá ác độc, hắn không tin Mạc Cuồng Sinh này sau khi lấy được bí mật sẽ thả bọn họ đi.
Hô!
Đúng lúc này, Tô Hạo đưa tay hút lấy thanh trường đao của Tư Mã Trường Phong vừa rơi xuống đất.
Trường đao trong tay, một luồng khí kình khổng lồ lập tức lưu chuyển trên trường đao.
Thân hình lóe lên, xuất hiện trước mặt gã đại hán ngồi xe lăn của Âu Dương Minh Nguyệt.
Gã đại hán kia thấy Tô Hạo xuất hiện trước mặt.
Thần sắc hơi giật mình.
Xung quanh lập tức dâng lên một luồng khí lãng, đưa tay định đấm một quyền.
Nhưng một vòng đao quang như tia chớp xẹt qua, cánh tay đang định đấm vẫn dừng lại giữa không trung.
Giữa thân thể xuất hiện một vết máu.
Phụt phụt!
Sau đó thân thể bị chia làm hai, máu tươi chảy ra từ bên trong.
"Ngươi!"
Âu Dương Minh Nguyệt nhìn thi thể bị chém làm đôi nằm trên mặt đất, ánh mắt tàn độc nhìn chằm chằm Tô Hạo.
"Mạc Cuồng Sinh, ngươi muốn làm gì?"
"Đừng nói nhảm với ta, ngươi không nói ta sẽ giết Tiêu Nam Tích."
"Ta nghĩ hắn cũng không đỡ nổi một đao của ta."
Tô Hạo lạnh giọng nói.
Bây giờ ý cảnh Tiểu Lý Phi Đao trên người hắn vẫn chưa biến mất, ra tay có thể nhất kích tất sát.
Vừa nói chuyện, mắt nhìn về phía Tiêu Nam Tích.
Thần sắc Tiêu Nam Tích trở nên âm trầm.
Hắn không ngờ Mạc Cuồng Sinh lại bắt hắn đến để uy hiếp Âu Dương Minh Nguyệt.
Âu Dương Minh Nguyệt mắt chớp động.
"Trong ngọc tượng kia có một môn công pháp tên là Bắc Minh Thần Công."
Âu Dương Minh Nguyệt nhìn Tô Hạo nói.
"Bắc Minh Thần Công!"
Nghe thấy vậy, Tô Hạo không khỏi nói: "Ngươi nói trong ngọc tượng có Bắc Minh Thần Công, Bắc Minh Thần Công là tuyệt học của Tiêu Dao phái, sao lại ở trong Linh Thứu Cung?"
Âu Dương Minh Nguyệt nghe Tô Hạo nói vậy, ánh mắt ngẩn ra.
"Không ngờ Mạc Cuồng Sinh ngươi lại biết Tiêu Dao phái, sư tổ của Linh Thứu Cung này chính là người của Tiêu Dao phái!"
"Bắc Minh Thần Công được khắc bên trong ngọc tượng, chỉ có phá nát ngọc tượng mới lấy được Bắc Minh Thần Công."
Âu Dương Minh Nguyệt nói.
Vừa nói câu này.
Trong tay nhoáng lên, ba đạo ngân châm bay vụt về phía Tô Hạo.
Trên người Tô Hạo một luồng cương khí xuất hiện, định chấn vỡ ba chiếc ngân châm này.
Nhưng khoảng cách hai người quá gần mà tốc độ ngân châm này rất nhanh, xuyên thủng cương khí bắn vào người Tô Hạo.
Đồng thời, xe lăn dưới người hắn quay ngoắt, lùi về phía sau.
Xùy!
Đúng lúc Âu Dương Minh Nguyệt lùi lại, Tiêu Nam Tích một bên rút kiếm.
Một trong những tuyệt học của đại hiệp Tiêu Thu Thủy, tên là Kinh Thiên Nhất Kiếm.
Tiêu Nam Tích là con của Tiêu Thu Thủy, sao có thể không biết kiếm này.
Ngân châm của Âu Dương Minh Nguyệt chỉ là ngụy trang.
Đòn ra tay của Tiêu Nam Tích mới là sát chiêu.
Dù sao vừa rồi trường đao của Tư Mã Trường Phong cũng không thể phá được phòng ngự của Tô Hạo.
Ngân châm của hắn tuy phá được cương khí, nhưng chưa chắc đã xuyên được nhục thân của Tô Hạo.
Nhưng Kinh Thiên Nhất Kiếm của Tiêu Nam Tích, chắc chắn có thể phá được phòng ngự của Tô Hạo.
Lúc này.
Thần sắc Tô Hạo biến đổi, kiếm khí trên người Tiêu Nam Tích ngưng tụ lại, khiến trong lòng hắn dâng lên một cảm giác nguy hiểm.
Một kiếm này tuyệt đối không đơn giản.
[Kích hoạt nhiệm vụ lâm thời: Tiêu Nam Tích và Âu Dương Minh Nguyệt ra tay với túc chủ, tiêu diệt Tiêu Nam Tích và Âu Dương Minh Nguyệt, thưởng 3 thẻ đánh dấu tùy ý.] Nghe được tin này, ánh mắt Tô Hạo có chút ngưng tụ.
Thật ra khi hắn ra tay giết Tuyệt Vô Diễm và Tư Mã Trường Phong.
Thì đã không có ý định lưu lại hai người này.
Bây giờ hệ thống lại đưa thêm thẻ đánh dấu, Tô Hạo càng thêm tùy ý.
Trong chớp mắt đó, Tiêu Nam Tích đã đến trước mặt Tô Hạo.
Trường kiếm trong tay chém ra một đạo kiếm quang, kiếm quang chiếu sáng cả thạch ốc.
Nguy hiểm hơn rất nhiều so với đao quang của Tư Mã Trường Phong lúc trước.
Trong chớp mắt, ý cảnh Tiểu Lý Phi Đao không hề biến mất, khiến ánh mắt Tô Hạo sáng rõ dị thường.
Trong lúc vô thức.
Hắn nhìn rõ quỹ tích một kiếm này của Tiêu Nam Tích.
Hai tay nâng lên, một tiếng bịch, đón lấy một kiếm chém tới của Tiêu Nam Tích.
Oanh!
Ngay khi đỡ được trường kiếm, một luồng khí kình bộc phát từ trong cơ thể Tô Hạo.
Ba đạo quang mang bắn ra từ cơ thể Tô Hạo.
Xùy Ba đạo quang mang này lập tức đâm vào cơ thể Tiêu Nam Tích, trong đó một cây xuyên thẳng vào tim.
Ánh mắt Tiêu Nam Tích đầy kinh ngạc.
Đầu tiên là không tin hai tay Tô Hạo có thể đỡ được Kinh Thiên Nhất Kiếm của mình.
Cũng không tin, trên người Tô Hạo lại bắn ra ba đạo quang mang.
Ánh mắt nhìn ngực mình.
Phát hiện đó chính là những ngân châm của Âu Dương Minh Nguyệt bắn về phía Tô Hạo.
Ngân châm này khi đi vào nhục thể Tô Hạo, đã bị cơ bắp Tô Hạo ngăn lại.
Khi Tiêu Nam Tích kiếm bị hai tay Tô Hạo đỡ được, Tô Hạo dùng nội kình bắn mạnh những ngân châm này ra ngoài, xuyên thủng Tiêu Nam Tích.
Bịch Thân thể Tiêu Nam Tích trực tiếp rơi xuống đất.
Ánh mắt kinh ngạc, ngạc nhiên, không cam tâm.
Hắn không ngờ mình sẽ chết ở đây.
Tô Hạo nhìn sang Âu Dương Minh Nguyệt đang lùi sang một bên.
"Bây giờ chỉ còn lại ngươi, ta cũng tiễn ngươi lên đường."
Tô Hạo giậm chân hướng Âu Dương Minh Nguyệt.
"Ngươi giết ta, ngươi cũng đừng hòng có được Bắc Minh Thần Công, giữ lại ta, ta còn có thể dẫn đường cho ngươi, giúp Thiên Môn các ngươi khai thông vùng duyên hải."
Âu Dương Minh Nguyệt nhìn Tô Hạo, trán toát ra một tia mồ hôi lạnh.
Không ngờ một đòn vừa rồi vẫn không thể gây ra một chút tổn thương nào cho Tô Hạo.
Tô Hạo sắc mặt không đổi, thân hình đột nhiên khẽ động, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Âu Dương Minh Nguyệt.
Đưa tay ra một trảo, trực tiếp nắm lấy cổ Âu Dương Minh Nguyệt.
Nhấc cả người và xe lăn của hắn lên.
Lúc này, vô số phi châm bộc phát từ người Âu Dương Minh Nguyệt.
Nhưng khi những phi châm này chạm vào người Tô Hạo đều rơi hết xuống đất.
Âu Dương Minh Nguyệt bị nhấc bổng lên kinh hãi nhìn Tô Hạo.
Vô số ngân châm mà không một chiếc nào xuyên qua được cơ thể của Tô Hạo.
Thân thể này quá mạnh đi!
"Ta người này từ xưa đến nay không chịu bị uy hiếp, vậy nên ta sẽ tiễn ngươi đi trước."
Tô Hạo dùng lực mạnh tay, trực tiếp bóp nát yết hầu Âu Dương Minh Nguyệt.
Âu Dương Minh Nguyệt chưa kịp nói gì đã bị Tô Hạo giết chết.
Sau đó hắn đập vỡ ngọc tượng.
Muốn xem bên trong ngọc tượng có Bắc Minh Thần Công mà Âu Dương Minh Nguyệt đã nói hay không.
Khi ngọc tượng vỡ ra.
Một luồng tinh thần lực kinh khủng xông về phía Tô Hạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận