Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 139: Kim Cương Phù, Thiên Nguyên Đan (length: 8241)

Lúc Tô Hạo trở về phủ đệ.
Thiên Thứu Sơn, bên trong sơn môn đại điện.
Chưởng môn Thiên Thứu Sơn Thiên Tùng Tử, cùng năm vị trưởng lão trong môn đều tề tựu trong đại điện.
Họ nhìn thi thể của Hư Vô Hành, vẻ mặt nghiêm nghị pha lẫn phẫn nộ.
Hư Vô Hành chính là Thiếu chưởng môn của Thiên Thứu Sơn, giờ lại chết ở thiên trì của Thiên Thứu Sơn.
Đây quả thực là nỗi nhục không thể chấp nhận.
"Đạo Nguyên, có nhìn rõ người ra tay không?"
Thiên Tùng Tử nhìn một nam tử bên cạnh nói.
Nam tử này chính là người bị Tô Hạo dùng trận cờ vây Họa Địa Vi Lao vây khốn.
Người trông coi thiên trì, Đạo Nguyên Tử.
"Chỉ lờ mờ thấy được bóng lưng, nhưng rất mơ hồ, đối phương động tác rất nhanh, ta vừa tới gần liền bị trận pháp vây khốn."
"Về phần Hư Vô Hành chết, khi ta phá giải được trận pháp thì thấy hắn đã ngã trên mặt đất."
"Khi kiểm tra, phát hiện hắn đã tắt thở, thần hồn tan nát."
Đạo Nguyên Tử trầm giọng nói.
"Kẻ này ra tay rất tàn độc, hẳn là dùng loại ám khí nào đó."
"Mà lại ám khí kia vô cùng lợi hại, một kích xuyên thủng thần hồn, liền biến mất không thấy gì, vô ảnh vô hình, quả thực lợi hại."
"Trong giang hồ, lúc nào lại xuất hiện thứ ám khí như vậy."
Một lão giả đang kiểm tra vết thương của Hư Vô Hành, vẻ mặt nghiêm trọng nói.
"Nhất định phải tìm ra người này, bằng không, uy danh của Thiên Thứu Sơn ta sẽ tan tành."
"Người kia sử dụng ám khí, có nghĩa võ công của kẻ này không cao."
"Bắt tất cả những người hôm đó vào Thiên Thứu Sơn, mang về Thiên Thứu Sơn điều tra từng người."
"Chuyện này, các ngươi Chấp Pháp đường phụ trách!"
Thiên Tùng Tử nói với một người mặc áo bào đen, tay áo thêu hình chim ưng dài đứng bên cạnh.
"Chưởng môn sư huynh cứ yên tâm, ta nhất định sẽ tìm ra người này."
Hắc bào nam tử trầm giọng nói.
Việc Hư Vô Hành chết ở Thiên Thứu Sơn, rất nhanh đã lan truyền khắp Vũ thành.
Tây Môn thế gia.
Tây Môn Xuyên khi nghe được tin này, sắc mặt thay đổi.
Hôm qua hắn còn gặp Hư Vô Hành, hôm nay lại nghe thấy tin dữ.
"Thiên Thứu Sơn bên kia có điều tra được manh mối gì không?"
Tây Môn Xuyên hỏi thị tùng đến bẩm báo.
"Thiếu gia, người của Thiên Thứu Sơn không phát hiện được kẻ ra tay, tốc độ của đối phương rất nhanh, ngay cả bóng lưng cũng không thấy!"
Thị tùng trả lời.
Nghe vậy, sắc mặt Tây Môn Xuyên cứng đờ, ngay cả bóng lưng cũng không thấy.
Hắn chợt nhớ đến người hãm hại Bạch Nhược Tuyết, dường như cũng nhanh như vậy.
"Chẳng lẽ là hắn ra tay với Hư Vô Hành."
Ý nghĩ này chợt hiện lên trong đầu Tây Môn Xuyên.
"Thiếu gia, còn nữa, người của Thiên Thứu Sơn muốn bắt tất cả những người hôm nay ra vào Thiên Thứu Sơn, có cả Khánh Vân thiếu gia."
Tên thị tùng kia nói.
"Tây Môn Khánh Vân, cái tên phế vật em trai của ta, hắn!"
"Thiên Thứu Sơn muốn bắt thì cứ bắt."
Tây Môn Xuyên khoát tay, đối với tên em trai phế vật này, hắn không hề để tâm.
"Mời tiểu thư Bạch Nhược Tuyết đến đây gặp ta."
Hắn phân phó thị tùng.
"Vâng!"
Thị tùng khom người rời khỏi phòng.
Lúc này!
Trong một trang viên.
Bạch Nhược Tuyết cùng Khinh Nhược Trần lại đang ngồi đối diện nhau.
Nếu Tô Hạo có ở đây, cũng sẽ không nghĩ rằng hai người vốn là đối địch lại có thể ngồi cùng một chỗ.
"Người dẫn Tây Môn Xuyên cùng Hư Vô Hành đi, chính là ngươi phải không!"
Bạch Nhược Tuyết nhìn Khinh Nhược Trần nói.
"Ta làm vậy chẳng phải là giúp muội muội của ngươi báo thù sao? Ai bảo gã nam nhân kia không hề biết thương hoa tiếc ngọc!"
Khinh Nhược Trần nhẹ giọng nói.
"Ra tay giết Hư Vô Hành, chắc chắn là hắn, bước tiếp theo có thể hắn sẽ giết Tây Môn Xuyên!"
Bạch Nhược Tuyết lạnh giọng nói.
"Thì sao, hai người này liên quan gì tới ta chứ?"
Khinh Nhược Trần vừa cười vừa nói.
"Không liên quan tới ngươi? Ta biết ngươi cùng một trong ngũ đại chân truyền của Thiên Thứu Sơn, Mục Lạc Vân, có mối quan hệ mật thiết."
"Hư Vô Hành vừa chết, hắn có cơ hội lên làm Thiếu chưởng môn."
Bạch Nhược Tuyết nhìn Khinh Nhược Trần nói.
"Ta có quan hệ với Mục Lạc Vân, nhưng ta không có giết Hư Vô Hành."
"Ta chỉ muốn đối phó kẻ đã làm ta bị thiệt."
"Bất quá thực lực của người này rất mạnh, vậy mà lại dám đến Thiên Thứu Sơn giết người."
"Đây không phải chỉ có chút đảm là làm được."
Khinh Nhược Trần cau mày nói.
"Sao ngươi lại biết người này?"
Sau đó, Khinh Nhược Trần nhìn Bạch Nhược Tuyết hỏi.
"Tại Bồ Đề Đại Phật Tự gặp, hắn là ai, ta không hề rõ."
"Nhưng ta muốn ta nhất định có thể biết hắn là ai."
Bạch Nhược Tuyết trầm giọng nói.
"Tiểu thư, công tử Tây Môn Xuyên, hẹn ngài gặp mặt, không biết ngài có thời gian không?"
Lúc này, một nha hoàn từ ngoài đình viện đi vào nói.
"Xem ra vị Tây Môn công tử của chúng ta cũng đoán ra ai là người ra tay rồi, hắn có chút lo lắng."
Khinh Nhược Trần lên tiếng.
"Ta đi gặp Tây Môn công tử!"
Bạch Nhược Trần đứng lên, theo nha hoàn rời khỏi đình viện.
Tây Môn Xuyên, thiếu chủ Tây Môn gia, có giúp ích cho Bạch Nhược Trần, cho nên nàng không muốn Tây Môn Xuyên xảy ra chuyện.
Nhìn bóng lưng Bạch Nhược Tuyết rời đi.
Trên mặt Khinh Nhược Trần lộ ra một tia lo lắng.
Hư Vô Hành đã chết, chứng tỏ người đó chưa rời đi, đối phương đã biết đến mình.
Liệu hắn có ra tay với nàng không?
Đến nơi này, sắc mặt Khinh Nhược Trần ngưng trọng.
Nàng quyết định không nán lại Vũ thành lâu, rời khỏi Vũ thành, lập tức trở về U Minh Cung, phải đảm bảo an toàn cho bản thân.
Một bên khác.
Sau khi Tô Hạo về lại phủ đệ, củng cố tu hành một hồi, liền một mình rời khỏi phủ đệ.
Đi đến Bồ Đề Đại Phật Tự.
Lần trước ở Bồ Đề Đại Phật Tự, hắn đã đánh dấu Huyết Bồ Đề, thứ có thể tăng công lực.
Hắn muốn xem lần này có thể đánh dấu được gì.
Khi vào Bồ Đề Đại Phật Tự, Tô Hạo niệm đánh dấu trong miệng.
【 Túc chủ đánh dấu ở Bồ Đề Đại Phật Tự, nhận được 10 tấm, Kim Cương Phù, đã đưa vào không gian hệ thống, mời túc chủ xem xét. 】 "10 tấm Kim Cương Phù! Có chút vô dụng."
"Nhưng đây là nơi Phật môn, sao lại đánh dấu ra phù chú chứ?"
Tô Hạo có chút không hiểu, cũng cảm thấy Kim Cương Phù có chút vô dụng.
Hắn trước kia rút được Kim Cương Bất Hoại Thần Công, hơn nữa còn luyện đến viên mãn.
Thi triển ra, cũng không thua Kim Cương Phù.
Nhưng Tô Hạo vẫn là xem qua Kim Cương Phù này.
【 Kim Cương Phù 】: 1 tấm có thể ngăn cản một lần công kích của cảnh giới Pháp Tướng đỉnh phong.
"Một lần công kích của Pháp Tướng cảnh đỉnh phong!"
Nhìn phần giới thiệu của Kim Cương Phù, mắt Tô Hạo mở lớn.
Kim Cương Bất Hoại Thần Công trên người hắn, với tu vi Thần Nguyên tứ trọng hiện tại, có thể đỡ được Thần Nguyên cửu trọng.
Công kích Thần Phủ cảnh, có lẽ sẽ bị thương.
10 tấm bùa này có thể chặn được 10 lần công kích của Pháp Tướng đỉnh phong.
Tuyệt đối là hàng tốt.
Quay người rời khỏi Phật tự, Tô Hạo lại đến Tam Thanh Đạo Quán.
Sử dụng một thẻ đánh dấu khác.
【 Túc chủ đánh dấu tại Tam Thanh Đạo Quán, nhận được một bình Thiên Nguyên Đan, đã đưa vào không gian hệ thống, mời túc chủ xem xét. 】 "Thiên Nguyên Đan!"
Tô Hạo xem qua hiệu quả của Thiên Nguyên Đan, rất có ích lợi cho việc tu luyện của võ giả dưới Pháp Tướng cảnh.
So với U Minh Đan còn quý giá hơn một chút.
Một bình Thiên Nguyên Đan, có 10 viên Thiên Nguyên Đan, tạm thời đủ cho Tô Hạo tu luyện trong thời gian gần.
Sau khi đánh dấu xong, Tô Hạo trở về viện của Tây Môn Khánh Vân.
Nhưng sắp đến viện, phát hiện người của Thiên Thứu Sơn xuất hiện ở phủ đệ của hắn.
Nhìn người của Thiên Thứu Sơn tiến vào viện, Tô Hạo khẽ cau mày.
Thầm nghĩ trong lòng: "Lẽ nào đối phương phát hiện ra điều gì?"
Tô Hạo nghĩ, thân hình lóe lên, ngấm ngầm vào phủ đệ, xem đối phương đến đây vì điều gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận