Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 48: Uy hiếp, thăm dò (length: 7675)

Sau khi nói đến đây, Ngay tại lúc Tô Hạo đang tỏ vẻ ngầu đời thì đột nhiên nghĩ ra một điều.
Hắn phát hiện lần này mình không ổn rồi.
Hắn giết Tần Uy, lúc ấy lẽ ra hắn phải trực tiếp dùng Huyết Châu hút tinh huyết của Tần Uy, mang về tăng lên thực lực của mình mới đúng.
Dù sao mình đã đánh dấu được Phệ Huyết Đại Pháp, còn chưa dùng lần nào.
"Thật là có chút lãng phí, lần sau nhất định không được quên chuyện này!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
"Đường chủ xuất quan rồi sao?"
Tô Hạo sau đó mở miệng hỏi.
"Đường chủ xuất quan rồi, ở chính đường, đã cho người gọi Quy Vô Ẩn cùng Lư Hán đến rồi!"
Sấu Hầu nói.
"Lão đại, hắn không có gọi ngươi, xem ra vẫn là không tin tưởng chúng ta!"
Sấu Hầu nói xong, vẻ mặt ngưng trọng.
"Thật sao?"
Tô Hạo cũng nheo mắt, hắn vội vã quay về, còn tưởng rằng Thịnh Trường Phong sẽ gọi hắn cùng đi, không ngờ Thịnh Trường Phong lại không gọi.
"Bất quá, cũng không quan trọng tin hay không tin, ta ở lại nơi này chủ yếu là để đánh dấu thôi!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
"Phải chú ý sát sao động thái của bọn hắn, nhất định phải cẩn thận, đừng để bị phát hiện!"
Tô Hạo trầm giọng nói, đồng thời dặn Sấu Hầu cẩn thận.
"Lão đại, ta sẽ cẩn thận!"
Sấu Hầu gật đầu, rời khỏi tiểu viện.
Nhìn Sấu Hầu rời đi, Tô Hạo thì khoanh chân tu luyện, lần này quên hút tinh huyết của Tần Uy, vậy thì hiện tại chỉ có thể tu luyện thôi.
Mau chóng tăng lên thực lực của mình.
Hắn bây giờ vẫn còn ít thủ đoạn bảo mệnh!
Lúc này, tại đại sảnh phân đường Giang Nam.
Thịnh Trường Phong sắc mặt âm trầm, trước mặt hắn, bày thi thể Tần Uy.
Tay gãy, đầu cũng còn nguyên.
Quy Vô Ẩn cùng Lư Hán đều ở đó, nhưng lại không gọi Tô Hạo đến.
Mặc dù ở một mức độ nhất định Tô Hạo đã tạo cho Thịnh Trường Phong ấn tượng tốt!
Nhưng hắn vẫn không phải là người Thịnh Trường Phong tin tưởng, những việc nhỏ thì Tô Hạo có thể biết, nhưng những chuyện quan trọng thì sẽ không cho Tô Hạo tham gia.
"Vết thương bóng loáng, hẳn là do vũ khí sắc bén gây ra! Từ tình hình tại hiện trường mà xem, đối phương hẳn là đến giết Tần Uy!"
Giang lão kiểm tra xong thi thể rồi mở miệng.
"Có giống vết thương của Cừu Thiên Xích bang Trường Giang không?" Thịnh Trường Phong hỏi.
"Không phải cùng một vết thương, vũ khí của người kia còn đáng sợ hơn!"
"Người kia là kiếm nhanh, còn đây là mũi kiếm sắc!"
Giang lão lắc đầu.
"Đường chủ, chuyện này, ta tự mình đi điều tra, Lư Hán, chuyện của Tần Uy, ngươi tạm thời xử lý, mau chóng thu thập tốt huyết năng!"
Giang lão trầm ngâm một lát sau nói.
"Gọi Liễu Hương Xuyên đến, thay Tần Uy đảm nhiệm chức vị!"
Thịnh Trường Phong nói.
"Rõ!"
Nghe vậy, Giang lão khựng lại một chút, sau đó lập tức đáp.
"Trợ giúp, giờ đã cho Liễu Hương Xuyên xuất hiện sao?"
Quy Vô Ẩn đứng bên cạnh lên tiếng.
"Đối phương đã ra tay, ta cũng không thể để đối phương xem thường, tiện thể để Nam Cung Linh cũng cùng xuất hiện luôn!"
"Vị trí Phó đường chủ của Tô Hạo, liền để Nam Cung Linh tiếp nhận, hắn sẽ chuyển xuống dưới!"
"Cái Di Xuân Viện kia, coi như bồi thường cho hắn, chỉ cần nộp một nửa lợi ích cho đường là được!"
Thịnh Trường Phong nói.
"Rõ!"
Giang lão khom người đáp.
"Vô Ẩn, ngươi hẳn là sắp đột phá đến Ngưng Thần cảnh rồi, ngày mai đột phá, tạo động tĩnh lớn một chút!"
Thịnh Trường Phong nói.
"Thuộc hạ hiểu!"
Quy Vô Ẩn lập tức đáp.
"Lư Hán, chuẩn bị huyết năng cho ta, ta muốn toàn lực đột phá!"
Nói xong Thịnh Trường Phong quay người rời đi.
Ngày thứ hai!
Tô Hạo vừa rời giường, Sấu Hầu liền tới phòng của Tô Hạo.
"Lão đại, ngươi bị hạ chức Phó đường chủ rồi, đường chủ phái một Phó đường chủ mới đến là một nữ tử tên là Nam Cung Linh, còn chức vụ Phó đường chủ của Tần Uy, cũng bị người khác thay thế tên là Liễu Hương Xuyên!"
"Ừm!"
Tô Hạo nghe vậy khẽ cau mày, hắn có chút không hiểu cách làm của Thịnh Trường Phong.
Bất quá hắn có thể khẳng định hai người này hẳn là những người mà Thịnh Trường Phong chưa từng lộ diện.
"Còn nữa lão đại, người điều tra chuyện của Tần Uy, là Giang lão đầu tự mình điều tra!"
Sấu Hầu sau đó nghĩ tới điều gì liền nói.
"Giang lão tự mình điều tra, xem ra là muốn tìm ra người giết Tần Uy đây!"
Tô Hạo ánh mắt ngưng lại.
"Tô Phó đường chủ!"
Lúc này một tên bang chúng đi vào tiểu viện, nhìn thấy Tô Hạo, lập tức gọi.
Bất quá hình như lại thấy mình nói sai, vừa nãy hắn vừa mới biết, Tô Hạo đã biến thành Đại đầu mục.
"Sao vậy!"
"Nam Cung Phó đường chủ bảo ngài qua đó một chuyến!"
Tên bang chúng mở miệng.
"Được, ta sẽ qua ngay!"
Tô Hạo nói rồi cùng Sấu Hầu cùng nhau tiến về hậu cần đường.
Khi Tô Hạo đến hậu cần đường thì một giọng nói nghiêm nghị vang lên trong đường.
"Sau này mệnh lệnh của ta, các ngươi không được có bất kỳ vi phạm nào, ta bảo các ngươi làm sao thì cứ thế mà làm!"
Tô Hạo đứng ở ngoài cửa nghe vậy, trên mặt sững sờ.
Từ trong giọng nói này, có thể biết được tính tình đối phương không tốt.
Trao đổi ánh mắt với Sấu Hầu, hai người liền cất bước đi vào trong tiểu viện.
Trong nội viện, một nữ tử mặc bộ trang phục màu đỏ tươi, tay cầm trường tiên hung ác lên tiếng.
Lúc Tô Hạo vừa mới bước vào, nữ tử kia liền lạnh lùng nhìn sang.
"Tô đại đầu mục, ngươi có ý kiến gì với ta sao? Đến gặp ta muộn như vậy!"
"Đây là cố ý gây sự à?"
Trong đôi mắt Tô Hạo, hàn quang chợt lóe lên.
Hắn vừa mới nghe tin từ Sấu Hầu, mình không còn là Phó đường chủ nữa rồi.
"Nam Cung Phó đường chủ, tuyệt đối không có ý đó, nhận được tin thì ta đã đến ngay lập tức!!"
Tô Hạo nói.
"Ta không muốn nghe ngươi giải thích, từ hôm nay trở đi, chuyện hậu cần, ngươi và Sấu Hầu không cần phải quản nữa, chúng ta sẽ tiếp nhận, các ngươi cứ rảnh rang!"
"Đường chủ nói, Di Xuân Viện giao cho các ngươi, các ngươi nộp 8 thành lợi nhuận cho đường, giữ lại cho mình 2 thành là được!"
Nam Cung Linh xua tay.
"Tám thành! Nam Cung Phó đường chủ, chuyện này?" Tô Hạo nghe vậy liền biến sắc.
Tám thành, hắn chỉ còn hai thành, chia cho người phía dưới, bản thân hắn chẳng còn gì.
"Đừng nói điều kiện với ta, những kẻ nói điều kiện với ta, cũng không có kết cục tốt đâu!"
Nam Cung Linh nói, trên thân Tiên Thiên viên mãn khí tức lập tức tuôn trào ra, hướng phía Tô Hạo ép tới.
Trong cỗ khí thế Tiên Thiên này, mang theo một luồng hơi lạnh.
Toàn bộ trong sân, trong nháy mắt có một cỗ sương lạnh.
"Tám thành, chúng ta sẽ đúng hẹn giao đủ tám thành!"
Tô Hạo vội vàng giả bộ run rẩy, cúi đầu nói.
"Ta cũng không phải không có tình người, cái tiểu viện kia, cứ để cho ngươi dùng!" Nam Cung Linh xua tay.
"Đa tạ Nam Cung Phó đường chủ!"
Tô Hạo nói cám ơn, mang theo Sấu Hầu rời đi.
"Các ngươi cũng lui đi!"
Khi Tô Hạo vừa rời đi, Nam Cung Linh liền cho những người đứng đó đi hết, cô quay người bước vào trong phòng.
Trong phòng.
Giang lão và một thanh niên trắng trẻo đang đứng cạnh cửa sổ.
"Hương Xuyên, ngươi đang nghi ngờ hắn!"
Giang lão mở miệng.
"Hắn rất khả nghi, là người duy nhất còn sống sót, Phó đường chủ nội kình tiểu thành, hai người khác giống như đều đã chết rồi!"
"Còn cái này!"
Liễu Hương Xuyên kia trong tay xuất hiện một tờ giấy!
Trên giấy có một dãy dài tên người, trong đó có tên Đại Tráng.
Hiện tại trên tên Đại Tráng, có một vòng tròn màu đỏ.
Tần Uy đang định ra tay với hắn.
Còn chưa kịp ra tay thì đã chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận