Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 79: Giang Nam thứ hai mỹ nữ, Lý Sư Dung (length: 7803)

"Tiết Vô Lệ, Thiết Huyết Đại Kỳ Môn!"
"Thịnh Trường Phong sao lại có quan hệ với bọn chúng?"
Nghe vậy, ánh mắt Liễu Tùy Phong ngưng lại, hắn không ngờ lại nghe được tin tức này.
"Độc Cô Thương đâu? Hắn đến Giang Nam khi nào?"
Liễu Tùy Phong tiếp tục hỏi.
"Việc Độc Cô trưởng lão đến đây, ta thật không biết, ta không phải tâm phúc của Thịnh Trường Phong nên không rõ!"
Tô Hạo lắc đầu nói.
Huống chi dù biết, Tô Hạo cũng sẽ không nói.
Hai tin tức vừa rồi đã đủ để Liễu Tùy Phong biết.
Nghe Tô Hạo nói, Liễu Tùy Phong không kinh ngạc, dù sao Tô Hạo thực sự là người ngoài.
Nếu không cũng đã không bị sung quân đến Di Xuân Viện.
"Thịnh Trường Phong này đúng là không biết dùng người, không biết Tô Hạo lão đệ, có muốn gia nhập Trường Giang Bang ta hay không?"
Liễu Tùy Phong mở lời.
"Liễu tổng quản, dù Huyết Hà Phái phân đường ở Giang Nam không còn, nhưng ta vẫn là đệ tử Huyết Hà Phái, danh sách tổng đàn Huyết Hà Phái vẫn có tên ta!"
Tô Hạo thở dài nói.
Hắn đã là Phó đường chủ, cũng là đệ tử Huyết Hà Phái.
Hiện giờ mà đầu quân vào Trường Giang Bang, không cần nghĩ cũng biết Huyết Hà Phái người mà đến, sẽ giết hắn đầu tiên.
"Ha ha, huynh đệ, ta quên chuyện này!"
"Đến, chúng ta uống rượu!"
Liễu Tùy Phong vừa cười vừa nói.
Thực ra hắn chỉ thăm dò Tô Hạo mà thôi.
Tô Hạo người này có chút tà dị, nếu Tô Hạo đồng ý vào Trường Giang Bang, hắn còn phải cân nhắc một chút.
Hai người sau đó uống một hồi rượu.
Tô Hạo liền cáo từ, còn Liễu Tùy Phong thì bảo Tô Hạo, nếu có tình huống khác thì cứ liên hệ với hắn.
Thù lao nhất định có.
Đêm khuya!
Tô Hạo chắp tay rời đi, mà Liễu Tùy Phong đang say mèm, ánh mắt chợt trở nên trong suốt.
Một nữ tử mặc hoa phục từ một căn phòng khác đi ra.
Nữ tử khoảng ba mươi tuổi, có dung nhan diễm lệ, bước đi đều thu hút ánh nhìn của người khác.
"Tham kiến phu nhân!"
Ánh mắt Liễu Tùy Phong trong trẻo, cúi người bái kiến.
Người mà Liễu Tùy Phong gọi là phu nhân chỉ có thể là vợ Lý Trầm Chu, Lý Sư Dung.
Đệ nhị mỹ nhân Giang Nam, Lý Sư Dung.
"Hắn là Tô Hạo! Quả không đơn giản, hẳn là hắn biết nhiều hơn!"
Lý Sư Dung nói.
Giọng nói trong trẻo dễ nghe, làm người khác nghe có cảm giác mềm nhũn cả tai.
"Đúng vậy, hắn chắc chắn biết một vài chuyện, dù sao có thể hai lần còn sống sót!"
Liễu Tùy Phong mở miệng.
"Hắn quả không đơn giản, tuy mới nãy che giấu rất tốt, nhưng ta nhìn ra trong người hắn một dã tâm!"
"Dã tâm này, ta đã từng thấy trên người Trầm Chu!"
Lý Sư Dung trầm giọng nói.
"Cái gì?"
Nghe vậy, Liễu Tùy Phong thoáng giật mình.
Hắn bắt đầu nhớ lại về Tô Hạo.
Từ lần đầu thấy Tô Hạo, cộng thêm tin tức đã thu thập về Tô Hạo.
Đến cả việc hôm nay Tô Hạo xuất hiện.
Từng chút một hiện ra trong đầu hắn.
Sau đó vẻ mặt của hắn dần dần ngưng trọng.
"Quả nhiên phu nhân lợi hại!"
Liễu Tùy Phong sau đó mở lời.
"Đại tổng quản khiêm tốn, ta chỉ là người đứng ngoài xem xét thôi!"
Lý Sư Dung nhỏ nhẹ đáp lời.
Sau đó ngồi đối diện với Liễu Tùy Phong.
"Tô Hạo này không cần quá để ý, hiện tại chúng ta nên dồn sự chú ý vào Thiết Huyết Đại Kỳ Môn!"
Lý Sư Dung lên tiếng.
"Thiết Huyết Đại Kỳ Môn, dù năm đó rất mạnh, nhưng hiện giờ đã không còn như trăm năm trước, Đại Kỳ Môn muốn gây dựng lại uy nghiêm như xưa cũng không dễ!"
Liễu Tùy Phong lắc đầu.
"Không đơn giản như ngươi nghĩ, phía sau Thiết Huyết Đại Kỳ Môn có một cường giả, cường giả này rất mạnh, tin tức từ Quyền Lực Bang báo về là bảo chúng ta cứ chúc mừng thôi chứ đừng gây chuyện!"
Lý Sư Dung nói.
"Cái này!"
Nghe vậy, Liễu Tùy Phong khẽ nhíu mày.
"Phu nhân, nếu Thiết Huyết Đại Kỳ Môn mà vững chân tại Giang Nam này, lợi ích Trường Giang Bang chúng ta e là sẽ bị xâm phạm!"
Giang Nam chỉ rộng lớn như thế, Thiết Huyết Đại Kỳ Môn muốn chia một phần, Vậy những kẻ đang chiếm địa bàn hiện tại sẽ phải nhường ra một ít.
"Bang chủ ở đó có ý gì!"
"Bang chủ sẽ xuất quan trong vài ngày nữa, hắn dặn chúng ta chuẩn bị trước khế đất mỏ quặng trên dãy núi quanh Thiết Huyết Đại Kỳ Môn, đến khi đó coi như lễ hạ ra mắt cho Thiết Huyết Đại Kỳ Môn."
Lý Sư Dung mở miệng.
"Mỏ quặng, việc này, vậy Trường Giang Bang chúng ta tổn thất cũng không nhỏ!"
"Không sao, Trường Giang Bang ta vẫn chủ yếu kinh doanh trên sông nước!"
"Vậy thuộc hạ sẽ về chuẩn bị!"
Liễu Tùy Phong đáp.
"Được!"
Lý Sư Dung nhẹ gật đầu.
Sau khi Liễu Tùy Phong rời đi, Lý Sư Dung cũng đứng dậy.
"Tô Hạo, ta muốn xem năng lực của ngươi thế nào, nếu được, ta không ngại nâng đỡ ngươi một tay, cho ngươi tiến vào tổng đàn Huyết Hà Phái."
Lý Sư Dung chậm rãi nói.
Lúc này!
Tô Hạo đã bước ra quán rượu.
Đôi mắt hắn khẽ nhắm lại.
"Vừa rồi trong phòng còn có người khác!"
Tô Hạo khẽ chau mày.
"Kẻ đó là ai?"
Ngay khi bước vào chỗ Liễu Tùy Phong, hắn đã cảm giác được có người đang nhìn mình.
Đây chỉ là một cảm giác trực quan.
Nhưng Tô Hạo tin trực giác của mình.
"Kẻ để ý mình là ai đây?"
Ánh mắt Tô Hạo ngưng lại, miệng lẩm bẩm.
Một cơn gió nhẹ thổi qua.
Đầu óc Tô Hạo đột nhiên trở nên thanh tỉnh.
Người đứng sau lưng Liễu Tùy Phong, ngoài Lý Trầm Chu ra thì chỉ có thể là Lý Sư Dung.
Lý Trầm Chu, một kẻ xưng bá giang hồ bằng quyền lực!
Sẽ không núp trong bóng tối quan sát người khác.
Vậy thì chỉ có mỹ nhân thứ hai Giang Nam kia, Lý Sư Dung.
"Vì sao nàng lại để ý đến mình?"
Tô Hạo thầm nghĩ.
"Thôi bỏ đi, về trước đã, xem xét làm sao gây dựng thế lực mình thôi!"
Tô Hạo nghĩ mãi không ra nên cũng không nghĩ thêm.
Lúc này!
Ở một nơi khác.
Trong một phủ đệ, Tiết Vô Lệ mặt mày nghiêm trọng.
Trận chiến Kiếm Lư, Vô Lệ thành của bọn hắn tổn thất một Phó thành chủ, mà lại còn là một cao thủ Pháp Tướng cảnh.
Đối với Vô Lệ thành đây không phải chuyện tốt.
"Nhưng ta đã dùng đến Vô Lệ kiếm, nhờ sức mạnh của Vô Lệ kiếm, tăng thực lực của ta lên Thần Nguyên cảnh!"
"Có Vô Lệ kiếm trợ giúp, hắn rất nhanh sẽ bước vào Phủ, còn Pháp Tướng cảnh chỉ là vấn đề thời gian thôi!"
"Thiết Huyết Đại Kỳ Môn, mối thù này ta nhất định phải báo!"
Trong mắt Tiết Vô Lệ hiện lên sự âm hàn.
"Thiếu gia!"
Lúc này, một lão giả bước vào nhà, thấy Tiết Vô Lệ thì liền cúi người.
"Tình hình phân đường Huyết Hà Phái ở Giang Nam như thế nào? Còn cả Tô Hạo kia giờ ra sao rồi?"
Tiết Vô Lệ mở miệng hỏi.
"Tổn thất nặng nề, những người Thịnh Trường Phong mang đến cơ bản chết sạch, chỉ còn lại vài tên Tiên Thiên!"
"Về phần Tô Hạo mà thiếu chủ nhắc tới, hắn không sao, trước đó rất lâu hắn đã bị Thịnh Trường Phong điều khỏi phân đường Giang Nam, được giao quản lý Di Xuân Viện!"
Lão giả kia nói.
"Không sao à, Tô Hạo này quả không đơn giản!"
Tiết Vô Lệ mắt ngưng lại nói.
Rồi hắn chợt nghĩ ra điều gì: "Giúp ta điều tra xem, những người đi theo hắn, có phải cũng bình an vô sự hay không!"
Đối với Tô Hạo, hắn vô cùng tò mò.
Thực lực của người này không kém cạnh gì hắn, tức là có khả năng giết được Thịnh Trường Phong.
Nếu có thể nắm bắt được điểm này, vậy hắn sẽ có thể nắm giữ Tô Hạo.
Để Tô Hạo phục vụ cho hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận