Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 68: Lãnh Huyết hung ác (length: 7947)

Giờ phút này, Lãnh Huyết bị thương che lấy ngực mình.
Giọt máu tươi từ lồng ngực hắn chảy xuống, nhưng sắc mặt hắn không có bất kỳ biến hóa nào.
Thân hình hắn rơi xuống một chỗ.
Ánh mắt quét nhìn xung quanh, chăm chú vào tình hình chung quanh.
Mặc dù hắn bị thương, nhưng nhiệm vụ của hắn còn chưa hoàn thành, hắn cần phải chém giết tên Khúc Minh Liệt kia.
Hắn nhìn phủ đệ phân đà của Thanh Vân Môn ở cách đó không xa.
Nhìn thoáng qua, huyết khí chảy tràn trên thân, hắn không hề che giấu mà tiến lên rời đi.
Lúc này!
Tên Khúc Minh Liệt kia mang người từ trong phủ đệ ra.
"Sư huynh, phát hiện vết máu!"
Một đệ tử Thanh Vân Môn mở miệng nói!
Bọn chúng thấy được vết máu Lãnh Huyết để lại.
"Xem ra đối phương bị thương! Truy!"
Khúc Minh Liệt nhìn vết máu trên mặt đất, vẻ mặt hưng phấn, thân hình nhảy lên liền hướng phía phương hướng Lãnh Huyết mà đi.
Tốc độ rất nhanh. Đối phương bị thương, là cơ hội mình giết đối phương.
Người là hắn mang về, nhất định phải tự tay giải quyết hết đối phương.
Khúc Minh Liệt thân pháp nhanh hơn so với đệ tử khác.
Rất nhanh, hắn liền bỏ xa các đệ tử khác!
Chỉ trong chốc lát.
Hắn liền thấy một thân ảnh mang theo vết máu, đang ngã ngồi tại một góc tường, thở dốc, máu tươi từ ngực không ngừng chảy ra.
Bị thương rất nặng.
"Trúng ngân hoàn của sư huynh mà vẫn còn sống, có chút năng lực, để ta xem ngươi là ai?"
Khúc Minh Liệt trong mắt lóe lên ánh sáng, xông thẳng về phía Lãnh Huyết.
Đối phương đã bị thương, hơn nữa hắn cảm nhận được khí tức của đối phương, nhiều nhất chỉ là Ngưng Thần nhất trọng mà thôi, coi như lúc toàn thịnh cũng không phải đối thủ của mình.
Thân hình hắn hóa thành một đạo tàn ảnh, xuất hiện trước mặt Lãnh Huyết.
Lãnh Huyết ngã ngồi bên góc tường, giống như không cảm giác được đối phương tới.
Hắn xuất hiện trước mặt Lãnh Huyết, một tay chụp lấy Lãnh Huyết.
Hô!
Ngay khi bàn tay hắn sắp chạm vào đỉnh đầu Lãnh Huyết!
Lãnh Huyết đang ngồi dưới đất, đột nhiên ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ hung ác, tay vừa nhấc, một đạo huyết quang trong tay như lưu tinh xuất hiện.
Ánh sáng quá nhanh!
Khiến Khúc Minh Liệt ra tay hoàn toàn không ngờ tới.
Trong mắt hắn lộ ra vẻ kinh hãi, muốn thoát đi, nhưng thân thể không theo kịp ý thức.
Huyết quang trực tiếp xuyên thủng cổ họng hắn.
Một kiếm!
Lãnh Huyết một kiếm xuyên thủng yết hầu Khúc Minh Liệt.
"Ta chính là đang chờ ngươi!"
Lãnh Huyết lạnh giọng nói.
Trong khi nói chuyện, trong miệng hắn cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Bản thân đã mang theo vết thương, lại thêm xuất thủ, làm động vết thương, khiến thương thế của hắn càng nặng.
Lãnh Huyết người này, đối với người khác hung ác, đối với bản thân còn ác hơn.
Lúc này!
Các đệ tử khác của Thanh Vân Môn cũng đến, bọn họ thấy Khúc Minh Liệt đang nửa đứng trước mặt Lãnh Huyết đầu tiên là không hiểu.
Nhưng khi thấy Lãnh Huyết đứng dậy, lập tức biến sắc.
Hướng về phía bên này nhanh chóng chạy tới.
Lãnh Huyết rút trường kiếm ra từ cổ họng Khúc Minh Liệt.
Bịch!
Thân thể Khúc Minh Liệt ngã xuống đất, một dòng máu tươi từ trong cổ họng phun ra, chảy tràn trên mặt đất.
"Sư huynh!"
Đệ tử đi theo thấy vậy, nắm chặt trường kiếm hướng phía Lãnh Huyết giết tới.
Lúc này!
Ánh mắt Lãnh Huyết trở nên đỏ bừng, hắn là người càng bị thương nặng càng bộc phát ra chiến lực.
Thân hình đứng lên, cũng xông lên phía trước.
Tốc độ nhanh chóng, xuất kiếm nhanh chóng, mấy đệ tử Thanh Vân Môn đi theo phía sau, dưới trường kiếm của Lãnh Huyết, bị xuyên thủng yết hầu. Che yết hầu ngã xuống đất.
Máu tươi chảy đầy mặt đất.
Lãnh Huyết thấy tiểu Hà ở cách đó không xa trực tiếp trốn xuống sông.
Trên người có máu, ở lại trên bờ sẽ bị đuổi theo, cho nên hắn trốn xuống sông.
Cốt cốt!
Một dòng máu tươi từ trong sông trào ra, sau đó dòng sông trở nên tĩnh lặng.
Lúc này, người vây xem, nhìn thi thể trên mặt đất, đều khiếp sợ.
Giờ phút này, lại có mấy đệ tử Thanh Vân Môn xuất hiện ở đây.
Thấy thi thể trên mặt đất, lập tức kinh hãi.
Một người trong đó, trực tiếp bắt lấy một người qua đường.
"Kể lại những gì vừa nhìn thấy!"
"Người kia trốn vào trong sông!"
Người qua đường kia cà lăm nói.
"Có thấy mặt người kia không!"
"Không có, mặt toàn máu, không thấy rõ mặt!"
Người kia vội vàng nói.
"Cút!"
Đệ tử này đẩy người tới, hướng về phía bờ sông nhìn.
"Đi thông báo cho sư huynh, chúng ta đi dọc sông, các ngươi đi ngược dòng!"
Đệ tử này lập tức phân phó.
Trong khi bọn chúng xuất động!
Lãnh Huyết đã ra khỏi sông, hắn từ một nơi âm u trốn ra, lau sạch vết máu trên người, rồi hướng về phía một tiểu viện mà đi.
Đó chính là tiểu viện của hắn.
Trở lại tiểu viện, hắn lấy ra chút thuốc cầm máu trị thương.
Vết thương của hắn, chủ yếu là ở ngực, ngân hoàn kia xuất thủ quá nhanh, không cho hắn cơ hội phản ứng.
Mặc dù tránh được một kích trí mạng, nhưng vết thương này lại có chút nặng, đoán chừng cần tĩnh dưỡng một thời gian!
Lúc này!
Tô Hạo đã ra khỏi Kiếm Lư.
Hắn trực tiếp trở lại Di Xuân Viện, chuyện đã xảy ra hôm nay khiến hắn có chút giật mình.
Không ngờ sẽ xuất hiện cao thủ Pháp Tướng cảnh, càng không nghĩ tới sẽ có quan hệ với Thiết Huyết Đại Kỳ Môn.
"Vô Lệ thành này, chắc là có liên quan đến việc Đại Kỳ Môn bị diệt năm đó!"
"Cũng không biết Tiết Vô Lệ có biết hay không!"
Đúng lúc này!
Sấu Hầu từ bên ngoài đi vào.
"Lão đại, hôm nay trong kiếm lư bùng nổ đại chiến, kết quả thế nào?"
"Người của Thiết Huyết Đại Kỳ Môn mang đi Xích Nguyên Thiên, Phó thành chủ Vô Lệ thành!"
Tô Hạo trầm giọng nói.
"Xích Nguyên Thiên thế nhưng là cao thủ Pháp Tướng cảnh, cứ như vậy bị người Thiết Huyết Đại Kỳ Môn mang đi, xem ra thời gian Thiết Huyết Đại Kỳ Môn xuất thế rất nhanh! Cũng không biết Đại Tráng thế nào?"
Sấu Hầu nói.
"Không cần lo lắng, Thiết Huyết Đại Kỳ Môn so với chúng ta tưởng tượng còn mạnh hơn, lần này liền xuất hiện hai tên cao thủ Pháp Tướng, huống chi bọn chúng dám bày bố cục, hẳn là còn có những cao thủ khác!"
Tô Hạo trầm giọng nói.
"Lão đại, còn có một chuyện nữa là Khúc Minh Liệt của Thanh Vân Môn bị người giết chết, người xuất thủ tốc độ rất nhanh, có chút giống cao thủ sử dụng kiếm trước đó mấy ngày!"
Lãnh Huyết tham gia mấy vụ giết người, cũng mơ hồ tạo ra được chút danh tiếng.
"Khúc Minh Liệt chết!"
Nghe vậy, Tô Hạo trong lòng khẽ giật mình!
Hắn để Lãnh Huyết theo dõi Khúc Minh Liệt, có cơ hội liền xuất thủ, không ngờ chỉ mới một ngày, Khúc Minh Liệt đã bị giết.
Lãnh Huyết ra tay thật sự quá đảm bảo.
"Lão đại, người ra tay đó, Giang lão ở phân đường Giang Nam lập tức chú ý, để chúng ta toàn lực điều tra người kia!"
Sấu Hầu mở miệng nói.
"Điều tra người kia!"
Tô Hạo nghe vậy ánh mắt ngưng lại.
"Người kia bị thương, chúng ta có tìm được không?"
Sấu Hầu hỏi.
"Cứ tùy tiện tìm thử là được!"
Tô Hạo khẽ gật đầu.
"Tình hình trong bang thế nào? Thịnh Trường Phong đã xuất hiện chưa?"
Tô Hạo sau đó lại hỏi.
"Chưa! Bất quá nơi hắn bế quan khí tức ảm đạm, một vài bang chúng đi ngang qua đều cảm nhận được một loại kiềm chế, sắp đột phá!"
Sấu Hầu trầm giọng nói.
"Đột phá! Thần Nguyên cảnh sao?"
Ánh mắt Tô Hạo ngưng lại.
"Được, ta ra ngoài một chuyến, ngươi ở đây ứng phó, nếu trong đường tìm ta, thì nói ta ra ngoài, ban đêm sẽ về bang!"
Tô Hạo mở miệng nói.
Hắn muốn đi qua chỗ Lãnh Huyết trước một chuyến!
Lãnh Huyết ám sát Khúc Minh Liệt, bị thương, hắn nên biết được chút ít về mức độ thương tích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận