Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 125: Thanh Long Hội Mục Vô Hối, hôm nay phải chết (length: 8112)

Hôm sau.
Ngoại thành Giang Nam.
Một con tuấn mã màu đỏ dừng sát bên ngoài cửa thành.
Bên cạnh ngựa, Tô Hạo đang cùng Đại Tráng và Sấu Hầu tới đưa tiễn bọn họ.
"Lão đại, chúc ngươi ở Huyết Hà Phái tiến thêm một bước!" Đại Tráng và Sấu Hầu lần lượt ôm Tô Hạo rồi nói.
"Tạm biệt, nhưng thành Giang Nam này ta sẽ còn quay lại, Trung Đường, Sấu Hầu nhờ cả vào ngươi!"
"Phân tranh ở phân đường Giang Nam của Huyết Hà Phái sắp tới chắc chắn sẽ không ngừng!"
Việc Huyết Hà Phái phái Lý Lực Đạo đến đây, còn có liên quan đến Trường Giang Bang.
Hắn sao có thể cam tâm yên vị ở phân đường Giang Nam này, chắc chắn sẽ có động thái.
Âm thầm một thời gian, rồi sẽ ra tay.
"Đại ca yên tâm, có ta ở thành Giang Nam này, Sấu Hầu tuyệt đối không xảy ra chuyện!"
Thiết Trung Đường gật đầu đảm bảo "Không còn nhiều thời gian, ta xuất phát trước!" Tô Hạo nhìn sắc trời rồi nói với hai người.
"Bảo trọng!"
Hai người chắp tay tiễn biệt.
Tô Hạo nhảy lên ngựa, quất roi rời đi.
. . . . .
Trên đường, Tô Hạo thúc ngựa chạy nhanh.
Huyết Hà Phái ở tái ngoại, là một đại phái ma đạo tại đó.
Đoạn đường này, đường xá xa xôi, không mất nửa tháng e là không đến được tái ngoại.
Sau khi phi nhanh gần hai tuần, Tô Hạo mới tới gần tỉnh lớn của tái ngoại, tỉnh Vũ Châu.
Diện tích tỉnh Vũ Châu cực lớn, so với tỉnh Giang Nam còn lớn hơn 4 lần, nhưng sản vật lại không phong phú như tỉnh Giang Nam, bù lại thì khoáng sản cực kỳ nhiều.
Tại tỉnh Vũ Châu, lực lượng của bộ phận quân bị là mạnh nhất, còn mạnh hơn cả phủ tổng đốc và Lục Phiến Môn.
Cũng chính là vì nguyên nhân khoáng sản.
Quặng sắt là để rèn đúc vũ khí, là tài nguyên chiến lược.
Mỏ vàng và mỏ bạc là tài nguyên tiền tệ lưu thông.
Cho nên Đại Hạ Vương Triều bố trí bộ phận quân bị mạnh nhất ở nơi này.
Quản lý cũng rất nghiêm ngặt.
Tam đại thế lực đỉnh cấp ở Vũ Châu rất mạnh, đôi khi có thể đối kháng với tam phủ triều đình.
Tam đại thế lực này lần lượt là: Linh Thứu Cung, Huyễn Diệt Cung, và một thế gia như Mộ Dung thế gia, Tây Môn thế gia.
Nhìn tỉnh Vũ Châu trước mặt, chỉ cần xuyên qua Vũ Châu, hắn có thể tới tái ngoại.
Sau khi phi nhanh một quãng, Tô Hạo cũng có chút mệt mỏi, ngựa bên dưới cũng bắt đầu thở dốc.
Tô Hạo tìm một dòng sông, cột ngựa lại bên bờ, nghỉ ngơi một chút, bản thân thì ngồi dựa vào một cây đại thụ ăn chút lương khô, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Đột nhiên.
Tai Tô Hạo khẽ động, ánh mắt hướng về một hướng nhìn tới.
Một cỗ kiệu nhỏ, trên đường ven sông lóe lên, rồi lại lóe lên hướng về nơi xa đi tới.
Chính là Bạch Nhược Tuyết của U Minh Phái mà Tô Hạo từng thấy ở Thiết Huyết Đại Kỳ Môn.
"Nàng cũng trên đường về tái ngoại!" Tô Hạo nghĩ thầm.
Tái ngoại đôi khi được gọi là quan ngoại, là nơi tập trung của rất nhiều thế lực ma đạo.
Năm đó Hạ Hoàng đăng cơ, một số môn phái ma đạo đã gây áp lực cho hoàng thất.
Đến khi Hạ Hoàng uy chấn thiên hạ, những thế lực này chỉ có thể chạy ra quan ngoại.
Mấy năm nay Hạ Hoàng bế quan, ít hỏi đến chuyện giang hồ.
Cho nên những thế lực này mới lần lượt phái người đến các châu Đại Hạ.
Không chỉ đi tiền trạm, mà còn để thử ý tứ.
Nếu Hạ Hoàng không hề hỏi tới, vậy các thế lực lớn sẽ tăng thêm nhân lực tiến vào các châu.
Sau khi thấy thân hình Bạch Nhược Tuyết đi khuất.
Tô Hạo cũng chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Đột nhiên!
Từ chỗ không xa truyền đến một trận tiếng bước chân.
Ánh mắt Tô Hạo hơi ngưng lại, hướng về nơi phát ra âm thanh nhìn tới.
Lúc này!
Một nam tử mặc trang phục màu đen, đội áo choàng xuất hiện trước mặt Tô Hạo.
"Tô Hạo, thành viên Thanh Long Hội do Mộ Dung Thu Yến giới thiệu!"
Người nọ nhìn Tô Hạo trầm giọng nói.
Nghe vậy, Tô Hạo hơi nhíu mày, lẩm bẩm: "Các hạ cũng là người của Thanh Long Hội."
Trong lúc Tô Hạo nói chuyện.
Người đội mũ rộng vành kia, thân hình hóa thành một đạo hắc ảnh, trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm, đâm một kiếm về phía Tô Hạo.
Thấy đối phương đâm tới, Tô Hạo cấp tốc lùi lại.
Trong khi lùi, Hắn đấm một quyền, khí huyết sát cuồn cuộn, tuôn ra trên nắm tay.
Bành!
Nắm đấm và trường kiếm chạm vào nhau, trường kiếm không thể đâm thủng nắm đấm của Tô Hạo.
Hai người đồng thời lùi về sau.
"Tiên Thiên trung kỳ, không tệ!"
Nam tử đội mũ rộng vành kia, sau một kiếm, không tiếp tục ra tay, nhìn Tô Hạo nói.
Đối phương ở Ngưng Thần sơ kỳ, mà kiếm ra tuy rất nhanh, nhưng vẫn có chỗ lưu thủ, cho nên Tô Hạo chỉ thể hiện ra thực lực Tiên Thiên trung kỳ.
"Ngươi là ai, rốt cuộc muốn làm gì?"
Tô Hạo nhìn đối phương, trầm giọng hỏi.
"Tô Hạo, không phải hắn tìm ngươi, mà là ta tìm ngươi!"
Ngay lúc Tô Hạo dứt lời.
Một nam tử mặc trường bào đỏ sẫm, đeo mặt nạ từ chỗ không xa đi ra.
"Đây là?"
Nhìn chiếc mặt nạ trên mặt đối phương.
Tô Hạo nhướng mày, hắn đã thấy chiếc mặt nạ này trên mặt đà chủ phân đà Giang Nam của Thanh Long Hội.
Khi Tô Hạo nhíu mày, người vừa ra tay lúc nãy đi đến sau lưng đối phương.
"Ta là Mục Vô Hối, đà chủ phân đà Giang Nam của Thanh Long Hội."
Nam tử đeo mặt nạ mở miệng, giọng hơi khàn, khiến người ta không phân biệt được tuổi.
"Đà chủ phân đà Giang Nam của Thanh Long Hội?"
Nghe vậy, ánh mắt Tô Hạo khựng lại, hắn không biết đối phương tìm hắn có chuyện gì?
"Không cần ngạc nhiên, ta tới đây là để giao cho ngươi một nhiệm vụ, nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ của ta, ngươi có thể trở thành người hầu cận của ta!"
Mục Vô Hối kia mở miệng nói.
"Mẹ nó tự tin quá đáng rồi, bắt mình làm người hầu cận! Ông đây đang không vui, một quyền oanh chết ngươi!"
Tô Hạo nghĩ thầm trong lòng, nhưng ngoài mặt không hề biểu hiện, hắn muốn biết đối phương tìm hắn vì chuyện gì.
Nhẹ giọng hỏi: "Không biết đà chủ có nhiệm vụ gì muốn giao cho?"
"Tốt lắm, sau khi ngươi vào Huyết Hà Phái, phải hết lòng chiếm được sự tin tưởng của Vệ Thanh Thanh, con gái của chưởng môn Huyết Hà Phái Vệ Bi Hồi!"
"Từ chỗ Vệ Thanh Thanh, biết được vị trí cất giữ tầng cuối cùng của Huyết Hà Tâm Kinh của Huyết Hà Phái!"
Đà chủ phân đà Thanh Long Hội kia mở miệng nói.
"Đây là muốn trộm Huyết Hà Tâm Kinh của Huyết Hà Phái!"
Tô Hạo hiểu rõ ý đồ của đối phương, nhưng ngoài mặt lại tỏ vẻ u sầu.
"Mục đà chủ, việc này e là rất khó, ta chỉ là đệ tử mới nhập môn, e là căn bản không có tư cách tiếp xúc với Vệ Thanh Thanh này!"
Tô Hạo nói vậy.
Ý tứ lời này rất rõ ràng, là không muốn làm.
Nghe vậy, hai con mắt từ chiếc mặt nạ của Mục Vô Hối lộ ra, phát ra một tia hàn mang, tay áo trên người không gió mà bay, một cỗ uy áp cảnh Pháp Tướng quét về phía Tô Hạo.
Tô Hạo biến sắc.
Vội vã giả vờ chịu áp lực rất lớn, trán làm bộ toát ra mồ hôi.
Tô Hạo đã bước vào Thần Nguyên, chênh lệch một đại cảnh giới với Pháp Tướng, nhưng chút uy áp này hắn vẫn còn có thể chống được.
"Đà chủ, chuyện này!"
"Đây không phải đang thương lượng với ngươi, nếu ngươi không làm, hoặc là làm không được, vậy ngươi sẽ chết!"
"Làm xong, ngươi có thể trở thành người hầu cận của ta, đây là vinh hạnh của ngươi!"
Mục Vô Hối lạnh giọng nói.
"Mẹ nó không nhịn được nữa rồi!"
Tô Hạo quyết định sử dụng tấm thẻ thể nghiệm cảnh Dung Hồn kia, xử lý tên tự luyến này.
【 ký chủ bị người uy hiếp, phát động phản sát nhiệm vụ, chém giết Mục Vô Hối, đà chủ phân đà Giang Nam mới nhậm chức của Thanh Long Hội, thưởng 2 tấm thẻ đánh dấu tùy ý! 】 Lúc này, một âm thanh giống như máy móc, vang lên bên tai Tô Hạo.
Xem ra hệ thống cũng không nhịn được nữa rồi, tên này hôm nay phải chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận