Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 469: Nhiệm vụ, Cam Vân tỉnh Tổng đốc Trương Triệu Trọng (length: 9095)

Tô Hạo ánh mắt liếc nhìn, hắn nghĩ có nên đến điều tra một chút không.
Lúc này, một đệ tử đi đến trước mặt Tô Hạo.
Đệ tử này chính là một thành viên mà Tô Hạo khống chế, tiếp nhận tin tức dưới núi.
"Đây là mật thư từ dưới núi truyền đến."
Tên đệ tử kia âm thầm đưa một phong thư cho Tô Hạo.
Tô Hạo nhận lấy mật thư, cũng không nghĩ thêm về chuyện của nữ tử kia lúc nãy, mà trở về động phủ.
Trong động phủ.
Tô Hạo mở thư ra xem.
Sau khi xem xong, ánh mắt Tô Hạo hơi ngưng lại.
"Khoái Hoạt Vương phu nhân, xuất hiện tại Vũ Châu, liên hệ với Thiên Môn, muốn nhờ 【 Thiên Môn 】 đối phó với chín tỉnh phía bắc, Tổng đốc Cam Vân tỉnh Trương Triệu Trọng."
Đương nhiên điều kiện đưa ra vô cùng nhiều, Trương Triệu Trọng tiền thưởng là ba vạn lượng hoàng kim, cộng thêm hai trăm vạn bạc trắng.
【 Thiên Môn 】 là tổ chức sát thủ, có người chịu chi tiền, bọn chúng nhất định sẽ làm.
Huống chi lần này đối thủ ra giá không ít.
Trong đầu Tô Hạo nhớ lại thông tin về Trương Triệu Trọng.
Trương Triệu Trọng, Tổng đốc Cam Vân tỉnh, huynh trưởng hắn là Phó thống lĩnh Bộ Quân bị kinh sư Trương Chi Động, có thể nói cũng là vọng tộc của Đại Hạ.
Từ chuyện Tổng đốc Vũ Châu Phương Thập Chu mà xét, Trương Triệu Trọng, Tổng đốc Cam Vân có khả năng đạt tới thực lực Luyện Hư cảnh.
Tô Hạo cầm thư trong tay nghiền nát.
Chuyện chín tỉnh phía bắc, hiện tại do Bắc Đường Ngạo quản.
Bắc Đường Ngạo đã đáp ứng đối phương ra tay.
Ý của hắn là thông qua sự việc này, ra mặt giang hồ.
Để giang hồ biết, hắn Bắc Đường Ngạo là thống lĩnh chín tỉnh phía bắc của 【 Thiên Môn 】.
Sau đó, Tô Hạo nhớ lại thông tin về Khoái Hoạt Vương.
Khoái Hoạt Vương chính là một vị đệ đệ của Hạ Hoàng Đại Hạ, rất sớm đã được sắc phong làm Khoái Hoạt Vương, nghe nói Khoái Hoạt Vương này, trong một di chỉ, có được kho báu của vương triều trước Đại Hạ.
Có thể nói tài sản của hắn vô cùng lớn mạnh.
Trong thiên hạ, đoán chừng ngoài Hạ Hoàng ra, không ai có thể so bì với hắn về tài lực.
Tại sao hắn muốn giết Trương Triệu Trọng, Tổng đốc Cam Vân tỉnh?
Phong ba hoàng thất.
Tô Hạo cảm thấy Đại Hạ bây giờ không yên ổn, đều bắt nguồn từ kinh sư.
"Hạ Hoàng luôn không lộ mặt kia, rốt cuộc muốn làm gì?"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Bây giờ thực lực tăng lên, Tô Hạo lại càng cảm thấy kỳ lạ.
Bản thân Hạ Hoàng đã nhất thống thiên hạ, vì sao lại bỏ mặc những thay đổi của giang hồ.
Đây là một thế giới thượng tôn vũ lực.
Tuy rằng quân đội có sức thống trị nhất định, nhưng cường giả vẫn có thể quyết định tất cả.
Giang hồ phát sinh biến động, sẽ ảnh hưởng đến sự thống trị của Đại Hạ.
Nhưng những điều này Hạ Hoàng lại không quan tâm.
"Ngồi xem gió nổi mây vần sao? Không biết nếu phong ba lớn một chút, Hạ Hoàng, ngươi có hiện thân không."
Tô Hạo nghĩ thầm.
Hôm sau. Tô Hạo dậy sớm, đến điện chưởng giáo bên cạnh điểm danh. Vốn muốn đi phía sau núi.
Nhưng phía sau núi tuy trưởng lão hay ra vào, vẫn phải được cho phép mới có thể vào.
Cho nên hắn chỉ có thể điểm danh ở điện chưởng giáo.
【 Túc chủ tại điện chưởng giáo điểm danh, nhận được một bình Tích Cốc Đan! Đã cất vào không gian hệ thống, mời kiểm tra và nhận. 】 "Tích Cốc Đan!"
Tô Hạo sững người.
Kiểm tra bình Tích Cốc Đan này.
Tổng cộng có ba mươi viên, mỗi viên sau khi ăn vào, có thể một tháng không cần ăn.
Đương nhiên nếu ngươi hao tổn quá nhiều khí huyết, vẫn cần bổ sung.
"Thứ này cũng có chút tác dụng."
Tô Hạo thầm nghĩ.
Điểm danh xong đồ, Tô Hạo liền chuẩn bị về động phủ tu luyện.
Bây giờ mình chẳng có việc gì.
Chỉ là một đệ tử bình thường.
Lúc Tô Hạo về động phủ.
Một đệ tử đã ở ngoài động phủ, thấy Tô Hạo, đối phương lên tiếng: "Sư tôn chưởng giáo truyền lời, bảo Tô sư đệ, ngươi đi Vũ Châu thành, mang lá thư này giao cho chủ nhân địa chỉ này."
"Còn phải phối hợp công việc của đối phương ở Vũ Châu."
"Đây là lệnh bài chưởng giáo cho ngươi, ngươi có thể điều động người của phân đường ở Vũ Châu."
Đệ tử kia đưa đồ trong tay cho Tô Hạo, rồi quay người rời đi.
Ánh mắt Tô Hạo ngưng tụ.
Hắn không ngờ Vệ Bi Hồi lại nghĩ đến hắn.
Lúc trước còn tưởng rằng mình bị làm lơ rồi chứ.
Mới vừa từ Vũ Châu trở về, bây giờ đã kêu mình đi Vũ Châu, còn trả cho mình một cái lệnh bài.
Tô Hạo xem xét lệnh bài.
Ánh mắt hơi ngưng lại.
Trên lệnh bài có chữ vệ, đây là lệnh bài do chưởng giáo tự tay ban cho, so với lệnh bài có chữ bằng máu còn có quyền lực hơn.
Vệ Bi Hồi muốn làm gì?
Trong lòng Tô Hạo có chút nghi hoặc.
Muốn hỏi thăm tình hình, nhưng đệ tử kia đã đi rồi.
Tô Hạo thu xếp sơ đồ đạc.
Rồi rời khỏi Huyết Hà Phái.
Hắn nghĩ nếu như lần này hoàn thành xong chuyện mà Vệ Bi Hồi bố trí, nói không chừng sẽ có cơ hội đến hậu sơn.
Đến lúc đó điểm danh một thời gian, cũng có thể gặt hái chút ít từ phía sau núi.
Sau khi Tô Hạo rời đi.
Nguyên Long bên này cũng lên đường đến Giang Nam.
Hôm qua khi đến gặp Tô Hạo, Tô Hạo đưa cho hắn một cái ngọc bội.
Ngọc bội kia đại diện cho Tô Hạo, đến lúc đó sẽ có người liên lạc với hắn.
Lần này Tô Hạo không vội, cứ đi từ từ đến Vũ Châu.
Thiên Môn ở Vũ Châu bây giờ do Bắc Đường Ngạo quản lý, hắn không cần nhúng tay vào.
Sau khi đến Vũ Châu, Tô Hạo nhìn địa chỉ.
Thanh Nhã Uyển.
Tô Hạo liền đi thẳng về hướng Thanh Nhã Uyển.
Lúc này.
Trong Thanh Nhã Uyển.
Vân Mộng tiên tử cùng nữ tử cung trang đang ngồi cùng nhau.
Nếu Tô Hạo ở đây, chắc chắn sẽ biết nữ tử cung trang này chính là người hắn thấy ở Huyết Hà Phái mấy ngày trước.
"Bên Vệ Bi Hồi nói sao rồi?"
Vân Mộng tiên tử nhìn nữ tử bên cạnh nói.
"Đã liên lạc rồi, đáp ứng hợp tác với chúng ta, nhưng ông ta muốn chúng ta cung cấp thông tin về Quân Tri Phủ của Ma Môn và Đông Phương Bất Bại, giáo chủ Ma Môn đời trước."
Nữ tử cung trang nói.
"Đông Phương Bất Bại, giáo chủ Ma Môn đời trước?" Nghe vậy, ánh mắt Vân Mộng tiên tử ngưng lại.
"Vệ Bi Hồi bên kia nói Đông Phương Bất Bại chưa chết, muốn chúng ta tìm ra manh mối."
Nữ tử cung trang nói.
"Đông Phương Bất Bại, một nhân vật như vậy mà chưa chết, muốn tìm, cũng không dễ như vậy."
Vân Mộng tiên tử trầm giọng nói.
"Không sao, thiên hạ không gì tiền không giải quyết được, chỉ xem có đủ hay không."
"Bên ta tiền nhiều nhất, tin rằng bên Ma Môn sẽ có người cung cấp thông tin như vậy, đúng, Vệ Bi Hồi còn cho một tin tức, là tả hộ pháp Tả Đồng của Ma Môn chắc biết thông tin về Đông Phương Bất Bại."
Nữ tử cung trang lên tiếng.
"Vậy sao?"
"Bên ta phái người liên lạc với Tả Đồng này một chút!"
Khi hai người đang nói chuyện.
Một thị nữ đi tới.
"Thưa hai vị phu nhân, có đệ tử Huyết Hà Phái bên ngoài đến cầu kiến."
Thị nữ kia bẩm báo xong liền nói.
"Vệ Bi Hồi nhanh vậy đã phái người đến hỗ trợ chúng ta rồi?"
Nữ tử cung trang sững người.
"Mời người đó vào."
Rồi phân phó.
Chỉ chốc lát.
Tô Hạo đã được đưa vào trong viện.
Bước vào nội viện, đồng tử Tô Hạo đột nhiên co lại.
Hai người trong viện này Tô Hạo đều biết, một người là Vân Mộng tiên tử, phu nhân của Khoái Hoạt Vương, thông tin từ Thiên Môn đưa đến.
Một người khác là người mà hắn thấy ở Huyết Hà Phái.
Chẳng lẽ nữ tử này là một phu nhân khác của Khoái Hoạt Vương, Bạch Tĩnh.
Hai người này cùng nhau xuất hiện ở Vũ Châu.
Trong lòng Tô Hạo kinh ngạc, nhưng mặt không đổi sắc.
"Gặp qua hai vị phu nhân, tại hạ là Tô Hạo của Huyết Hà Phái, vâng mệnh chưởng giáo, đến đây hỗ trợ hai vị ở Vũ Châu!"
"Ta ở tại phân đường Huyết Hà Phái ở Vũ Châu, nếu hai vị phu nhân có việc gì, có thể sai người đến đó sắp xếp cho ta."
Tô Hạo hướng hai người hành lễ.
Cũng nói ra nơi ở của mình.
"Tuổi còn trẻ đã đạt tới Dung Hồn cảnh hậu kỳ, đệ tử Huyết Hà Phái không hề đơn giản! Có việc gì chúng ta sẽ báo cho ngươi."
Vân Mộng tiên tử liếc Tô Hạo một cái nói.
"Được, vậy tại hạ sẽ không làm phiền hai vị phu nhân nữa."
Nói xong Tô Hạo lui khỏi tiểu viện.
Hắn đến đây chỉ là để gặp mặt một chút.
"Người này nhận ra thân phận của chúng ta!"
Vân Mộng tiên tử nói.
"Nhận ra thân phận của chúng ta không phải trọng điểm, trọng điểm là người này tâm trí rất bất thường, khi thấy dung nhan và khí tức của ngươi ta, vẫn bình thản, ánh mắt không hề biến động!"
"Ở tuổi này mà làm được như vậy, trong giang hồ rất hiếm, trách sao Vệ Bi Hồi lại phái hắn đến đây."
"Cô đi điều tra xem tình hình của Tô Hạo này thế nào!"
Nữ tử cung trang đối với thị nữ bên cạnh nói.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận