Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 523: Sao Vương Trường Tử, SAO thế cảnh, Tây Vực kỳ thuật (length: 8720)

"Chủ nhân, bây giờ cái này phương bắc giang hồ náo động, có phải nên trước đem Vân Hạc thiếu gia triệu hồi về không."
Lão giả áo xám bên cạnh hắn mở miệng nói.
"Triệu hồi về, phương bắc này sóng gió nổi lên, là cơ hội cũng là kỳ ngộ!"
"Ngươi không phát hiện sao, rất nhiều cường giả đều đến chín tỉnh phương bắc này sao?"
"Chẳng lẽ ngươi cho rằng bọn họ đến đây, chỉ đơn giản là tranh đấu chút bảo vật, vậy ngươi nghĩ quá đơn giản!"
"Hạ Hoàng bế quan, muốn đột phá tầng kia!"
"Nhưng thời gian quá lâu!"
"Uy danh của hắn, đã dần dần suy yếu!"
"Người bất kể ngươi mạnh bao nhiêu, một khi không có lực uy hiếp, vậy sẽ không khiến người ta kiêng kị!"
Thẩm Mộc Phong mở miệng nói.
Phương bắc chín tỉnh võ lâm xuất hiện biến động, Thiên Môn xuất hiện.
Đại Hạ kinh sư chắc chắn đã sớm nhận được tin tức, nhưng mà kinh sư bên kia lại không có động tĩnh gì, ngược lại để biến động bên này ngày càng lớn, càng lúc càng loạn.
Có thể thấy rõ điều gì trong đó.
"Vậy như vậy, lão nô sợ, Vân Hạc thiếu gia không an toàn?"
Lão giả áo xám lo lắng nói.
"Với tình hình chín tỉnh phương bắc bây giờ, danh tiếng Thẩm gia ở đây cũng chưa chắc đã hữu dụng, Vân Hạc sẽ gặp nguy hiểm!"
"Bất quá lần này ta đến quận Lũng phải, một mặt là vì Vệ Bi Hồi Huyết Ảnh Tà Công, một mặt khác cũng đại diện cho thái độ của Thẩm gia!"
"Trương Triệu Trọng kia bị giết!"
"Bọn chúng cũng có khả năng ra tay với Vân Hạc, ta hiện thân, cũng là để đối phương kiêng kị một chút!"
Thẩm Mộc Phong mở miệng nói.
"Chủ nhân, vậy Vân Mộng tiên tử bên kia, chúng ta sắp xếp thế nào!"
"Lần này Vân Mộng tiên tử giúp Khoái Hoạt Vương sắp xếp đám hàng kia, có người Kiều tập đoàn coi trọng, nhưng mà Vũ Châu là địa bàn Phương gia, bọn chúng hy vọng Thẩm gia chúng ta xuất thủ."
"Thế nhưng thuộc hạ đã dò xét Vân Mộng tiên tử này, nàng hiện tại đang tiếp xúc với Thiên Môn!"
"Dựa vào một số thông tin tình báo, rất nhiều người đoán ra, Trương Triệu Trọng có thể là do Vân Mộng tiên tử mời người Thiên Môn giết!"
Lão giả áo xám nói.
"Việc của Kiều tập đoàn cũng không phải chuyện gì to tát, An vương phái người nhắn cho ta, hy vọng ta điều tra nguyên nhân cái chết của An thế tử!"
"Nếu có thể hỗ trợ tìm ra nguyên nhân cái chết của An thế tử, bên An vương có thể giúp người Thẩm gia chúng ta, vào Lục Phiến Môn!"
Thẩm Mộc Phong mở miệng nói.
"Chủ nhân, An thế tử chết, vì sao không giao sự tình này cho Lục Phiến Môn xử lý, với thủ đoạn điều tra của bọn chúng, tin rằng sẽ rất nhanh tìm ra hung thủ?"
Lão giả áo xám không hiểu hỏi.
"Thực ra chuyện này không cần tìm, cũng có thể đoán ra, ra tay giết người chắc chắn là Thiên Môn kia, những thế lực sát thủ khác, sẽ không đắc tội An vương!"
"Chỉ cần tìm được người Thiên Môn, sẽ biết được là ai đã bỏ tiền mua mạng!"
Thẩm Mộc Phong mở miệng nói.
"Nhưng hiện tại Thiên Môn đang cường thế, Nhất Thiên Vương càng chiếm cứ Ma Môn, thế lực như vậy, e rằng không ai có thể bức ép bọn chúng!"
"Muốn tìm được ai mời bọn chúng xuất thủ, rất khó!"
Lão giả áo xám nói.
"Rất khó, cho nên An vương không chỉ liên hệ ta, mà còn liên hệ Yến Thập Tam của Thiên Tôn tổ chức sắp đến Vũ Châu!"
"Vả lại, ta nhận được tin tức từ kinh sư, Yên Thế Cảnh, trưởng tử của An Vương, có thể đã trên đường đến Vũ Châu!"
Khi Thẩm Mộc Phong nói đến Yên Thế Cảnh, ánh mắt ngưng tụ.
Nhìn từ vẻ mặt, Thẩm Mộc Phong có chút kiêng kỵ Yên Thế Cảnh trong miệng hắn.
"Cái gì, Yên Thế Cảnh trưởng tử của An vương muốn đến Vũ Châu, hắn nhưng là tu luyện cái kỳ thuật quỷ dị Tây Vực kia!"
"Hắn đến một chuyến, chuyện này......."
"Sẽ càng loạn thêm sao?"
"Có lẽ, người ở kinh sư chính là nghĩ vậy!"
Thẩm Mộc Phong không nói thêm gì nữa, ánh mắt hướng về phía đường phố.
Trên đường phố.
Một mảnh yên lặng.
Tô Hạo ra tay, một kiếm diệt hai người.
Khiến mọi người chấn động.
Tuyết Nhị Lang kia nhìn về phía Tô Hạo, sắc mặt âm trầm vô cùng.
"Ngươi là ai, dám giết người Đan Phong Hiên ta!"
"Ngươi muốn đối địch với Đan Phong Hiên ta!"
Tuyết Nhị Lang lúc này dùng danh Đan Phong Hiên ép Tô Hạo.
"Là các ngươi động thủ với ta, đã là địch thì ta ra tay giết người rất bình thường, còn Đan Phong Hiên, ta thực sự chưa nghe qua?"
Tô Hạo ngữ khí bình thản, khóe miệng mang theo ý cười lạnh.
"Ngươi, giết! —— "
Đột nhiên Tuyết Nhị Lang kia hét lớn một tiếng, ra tay trước.
Thân hình khẽ động, chân khí trên người tăng vọt, bàn tay quạt xếp hợp lại, quét về phía yếu huyệt Tô Hạo.
Trong nháy mắt, Tô Hạo cảm giác được thân thể, mắt, cổ họng, tim, hạ thân.... tất cả bộ vị yếu huyệt đều bị bao phủ trong đó.
Cơ hồ cùng lúc đó, Cam Ngân Châu cũng từ bên kia xông đến, trường kiếm trong tay lập tức điểm ra, phối hợp cùng Tuyết Nhị Lang.
Từng đạo kiếm quang hóa thành những vệt sáng bạc xé gió, như sấm chớp nhanh chóng tiếp cận.
"Điêu trùng tiểu kỹ! Không biết mùi vị!"
Tô Hạo không hề tránh né.
Mà ngược lại thân hình đột nhiên vọt lên trước, chủ động xuất kích, tay phải vươn ra chộp lấy quạt xếp.
Một phát tóm lấy quạt xếp của đối phương.
Về phần công kích của Cam Ngân Châu, Tô Hạo không hề để ý, hắn không có bất cứ sự ngăn cản nào.
"Muốn chết! Ngươi dám khinh thường ta như thế?"
Trong lòng Cam Ngân Châu đang xuất kiếm giận dữ, chân khí càng thêm quán chú.
Kiếm quang sắc bén hơn.
Chém vào người Tô Hạo.
Keng!
Âm thanh kim thiết giao nhau vang lên.
Áo bào bị kiếm khí xé rách, lộ ra làn da đen bóng như sắt.
"Thiết Bố Sam đại viên mãn!"
Thấy cảnh này, sắc mặt nhiều người giật mình.
"Hóa ra là luyện nhục thân đến trình độ này, trách sao dám ra tay, nhưng ngươi không nên bắt quạt xếp của ta!"
"Bắt quạt xếp của ta, đúng là muốn chết!"
Bàn tay Tuyết Nhị Lang phun ra chân khí, ngân quang trong quạt xếp bắn mạnh về phía hai mắt Tô Hạo.
Keng keng!
Tô Hạo nhắm mắt.
Những ngân châm bắn ra kia rơi xuống đất.
Chỉ là vào khoảnh khắc này, mặt Tuyết Nhị Lang lại lộ ra vẻ dữ tợn.
Bành!
Một làn khói màu máu từ quạt xếp phun ra.
"Tiểu tử, trong quạt xếp của ta có Thất Bộ Đoạn Tràng Hồng, ngươi trúng Thất Bộ Đoạn Tràng Hồng của ta rồi thì chỉ có đường chết!"
Tuyết Nhị Lang nhanh chóng lùi về phía sau, sắc mặt dữ tợn nhìn Tô Hạo.
Vừa giao thủ đơn giản.
Hắn biết được thực lực Tô Hạo, muốn giết Tô Hạo bằng cách chính diện, hắn không có khả năng thắng.
Muốn thắng, hắn cần dùng vài thủ đoạn khác.
Hắn Tuyết Nhị Lang là một kẻ hèn hạ.
Hắn chỉ xem kết quả, cho nên vừa ra tay đã thi triển ám khí dụ Tô Hạo, cuối cùng thi triển Thất Bộ Đoạn Tràng Hồng.
"Giết!"
Mà ngay khoảnh khắc này.
Cam Ngân Châu cũng gầm nhẹ một tiếng, chân khí trong cơ thể tràn vào trường kiếm.
Tô Hạo đã trúng độc.
Như vậy chính là lúc cô ta ra tay, bước chân khẽ động, trong chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Tô Hạo.
Kiếm quang trong tay bùng nổ.
Kiếm quang trong nháy mắt rực rỡ.
Nhưng mà đối diện với một kích này, ánh mắt Tô Hạo lạnh lẽo, tung một quyền ra.
Bành!
Một luồng khí kình kinh khủng ngưng tụ lực lượng, trong nháy mắt làm vỡ kiếm quang.
Nắm đấm đánh vào lồng ngực, cả người bị một quyền này chấn bay ra ngoài, đụng vào cột tường bên ngoài quán rượu.
Phụt một ngụm máu tươi phun ra.
Tay cầm kiếm run rẩy, rơi xuống đất.
Mà ngay thời khắc này.
Bàn tay cầm quạt xếp Tuyết Nhị Lang kia đột nhiên buông ra, bước chân giẫm trên mặt đất, thân hình như ảnh, lao vụt đi.
Tay trái như đóa sen nở rộ, năm ngón tay bùng phát ra năm đạo kình mang, trong nháy mắt xuyên thủng lồng ngực Tuyết Nhị Lang.
Máu tươi bắn tung tóe.
Tuyết Nhị Lang phát ra tiếng hét thảm thiết.
Một trái tim còn đang đập bị Tô Hạo sinh sinh móc ra bóp nát.
"A! ! Ngươi chết cho ta!"
Cam Ngân Châu đã bị thương ngã xuống đất gầm thét.
Bộc phát ra toàn bộ chân khí.
Bàn tay thành trảo, hung hăng đánh vào phía sau lưng Tô Hạo.
Chỉ là một luồng lực lượng kinh khủng từ trong người Tô Hạo bùng nổ.
Cam Ngân Châu ra tay kia, mặt trắng bệch.
Kêu lên một tiếng đau đớn, thân hình lại lần nữa bị chấn bay ngược, xương sườn trực tiếp xuyên thủng da, lộ ra.
A!
Cơn đau dữ dội khiến Cam Ngân Châu phát ra tiếng kêu thảm...
Bạn cần đăng nhập để bình luận