Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 80: Nghi kỵ, sát ý (length: 7928)

"Thiếu gia, hôm nay Liễu Tùy Phong tại Hoa Xuân Lâu gặp Tô Hạo."
Lão giả bên cạnh Tiết Vô Lệ như nghĩ đến điều gì đó, mở miệng nói.
"Liễu Tùy Phong gặp Tô Hạo."
Nghe vậy, ánh mắt Tiết Vô Lệ có chút ngưng tụ.
"Cái tên Tô Hạo này thật khiến ta giật mình!"
"Xem ra ta hẳn là đi gặp hắn một chút!"
Tiết Vô Lệ nhẹ giọng nói.
"Thiếu gia, Tô Hạo kia chỉ là một võ giả giang hồ tầng lớp thấp, ngài không cần thiết tiếp xúc với hắn đâu!"
Lão giả một bên lên tiếng.
"Cái tên võ giả tầng lớp thấp này, thật không đơn giản."
"Việc của Tô Hạo, ta tự có chừng mực, cao thủ trong thành, khi nào thì đến!"
Tiết Vô Lệ khoát tay nói.
"Thiếu gia, chắc là trong hai ngày này sẽ đến!"
Lão giả mở miệng.
"Liên hệ với bọn họ, bảo họ nhanh lên!"
"Lần này người Thiết Huyết Đại Kỳ Môn giết Phó thành chủ Vô Lệ thành chúng ta, bọn chúng tái lập môn phái, chúng ta không thể không có chút biểu hiện nào!"
Tiết Vô Lệ hung hăng nói.
"Vâng, lão nô xin đi thông báo ngay!"
Lão giả kia khom người rời khỏi đại sảnh.
Trong đại sảnh chỉ còn lại một mình Tiết Vô Lệ, hắn chậm rãi đứng lên từ trên ghế.
Sau đó rời phủ đệ của mình.
Hắn chuẩn bị đi gặp Tô Hạo.
Ở một nơi khác.
Ngoài thành!
Ánh mắt Lãnh Huyết từ từ mở ra, vừa mở mắt ra đã theo bản năng muốn nắm lấy thanh trường kiếm bên cạnh.
Nhưng lại phát hiện không có kiếm ở bên cạnh.
Đánh mắt nhìn xung quanh, hắn đang ở trong một ngôi miếu đổ nát.
Ở giữa miếu, lão nhân mà hắn đã gặp, đang ngồi khuấy đống lửa.
Sắc mặt vẫn tái nhợt, nhưng khí tức trên người so với trước đã tốt hơn nhiều.
Lãnh Huyết đứng dậy, nhìn lão nhân nói: "Ngươi là ai?"
"Ta là ai, ngươi còn không biết ta là ai, ngươi đã ra tay cứu ta!"
Lão nhân không nhìn Lãnh Huyết, mắt vẫn nhìn vào đống lửa trước mặt.
Lãnh Huyết thấy thế, cũng không nói gì, kiểm tra thương thế trong người mình, phát hiện thương thế không tính nghiêm trọng, nhưng ước chừng cũng cần tu dưỡng một thời gian.
"Chỉ là lực phản chấn đã làm ta bị thương!"
Trong lòng hắn kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi thêm.
Bắt đầu vận chuyển chân khí chữa thương.
Lãnh Huyết là người làm việc chú trọng hiệu quả.
Hỏi không ra thì hắn nên phục hồi thương thế của mình trước.
"Ừm!"
Nhìn Lãnh Huyết tự mình lo khôi phục thương thế, lão nhân Bộ Vương Lý Huyền Y khẽ nở nụ cười trên mặt.
"Tỉnh táo! Quả quyết! Đúng là người tài ba, có thể tiến cử hắn gia nhập Lục Phiến Môn!"
Lúc này!
Ở trong trạch viện, Tô Hạo đang nói chuyện với Sấu Hầu.
"Bây giờ chúng ta có bao nhiêu người?"
Tô Hạo lên tiếng hỏi.
"Lão đại, bên chúng ta khoảng 50 người, bây giờ đang rải rác ở các nơi!"
Sấu Hầu bẩm báo.
Hiện tại bọn hắn có mấy cơ sở kinh doanh, mỗi cơ sở kinh doanh đều bố trí một ít người.
"Đây là Liễu Tùy Phong đưa cho ta một cái bến tàu, ngươi ngày mai dẫn người đi giao tiếp, tiện thể tuyển thêm người!"
Tô Hạo nói.
Nghe vậy, Sấu Hầu lên tiếng: "Đại ca, như thế này thì chúng ta nên mở đường khẩu, nếu không huynh đệ sẽ không có cảm giác gắn bó."
"Đường khẩu!"
Tô Hạo có ý định thành lập thế lực.
"Đại ca, chẳng phải ngươi muốn gặp gỡ thế lực sao? Chúng ta cứ xuất hiện dưới hình thức đường khẩu trước, rồi từ từ mở rộng!"
Sấu Hầu nói, "Việc đường khẩu, cứ hoãn lại, ngươi ngày mai cứ lấy danh nghĩa ta gửi một lá thư cho Huyết Hà Phái, chính là ý định của ta muốn thành lập đường khẩu!"
Đệ tử dưới trướng Huyết Hà Phái có thể thành lập thế lực nhỏ.
Tô Hạo muốn trình bày ý định đó với Huyết Hà Phái.
Kỳ thực hắn cũng là muốn xem phản ứng của Huyết Hà Phái.
Giang Nam có Giang Nam phân đường.
Nếu bản thân mình lập đường khẩu sẽ có xung đột với phân đường Giang Nam của Huyết Hà Phái.
Như vậy!
Nếu Huyết Hà Phái không can thiệp thì tốt, xem như thừa nhận chuyện mình tự xây đường khẩu ở Giang Nam.
Nếu can thiệp thì có nghĩa là Huyết Hà Phái vẫn chưa từ bỏ miếng bánh Giang Nam này.
Khi đó có lẽ sẽ phái cao thủ đến ngồi trấn Giang Nam.
Đến lúc đó lại xem có nên nương tựa dưới trướng Huyết Hà Phái phân đường Giang Nam không.
"Tốt, ta hiểu, vậy đại ca, ta về trước!"
Sấu Hầu gật đầu.
Sau đó cầm tờ khế đất bến tàu ở trên bàn rời đi.
Sau khi Sấu Hầu rời đi!
Tô Hạo bắt đầu tu luyện.
Chỉ khi thực lực bản thân không ngừng tăng lên mới có thể yên ổn sinh tồn ở cái thế giới này.
Trước đây không lâu!
Hắn đã tận mắt thấy cao thủ Pháp Tướng cảnh mạnh như thế nào.
Mình cũng đã trải qua một lần.
Bây giờ át chủ bài của mình đã hết, chỉ có không ngừng tu luyện.
Bất quá nhờ có khí huyết của Độc Cô Thương, thực lực của hắn tăng lên rất nhanh, đã sắp đạt Ngưng Thần cửu trọng.
Đến Ngưng Thần cửu trọng hắn có thể ngưng tụ Thần Nguyên bước vào Thần Nguyên cảnh.
Khí huyết của một cao thủ Pháp Tướng cảnh hoàn toàn có thể giúp hắn đặt chân Thần Nguyên nhất trọng.
"Ai đó, đi ra đi!"
Ngay lúc Tô Hạo chuẩn bị tiến vào tu luyện, ánh mắt hắn hơi ngưng tụ lại, mở miệng.
"Không ngờ huynh Tô Hạo, lại có thể phát hiện ra ta!"
Tiết Vô Lệ từ chỗ tối bước ra.
"Huynh Vô Lệ, sao huynh lại đến đây?"
Tô Hạo nhìn Tiết Vô Lệ xuất hiện, mắt nheo lại mà hỏi.
"Huynh Tô Hạo, ẩn giấu kỹ quá đấy, tu vi đột phá Thần Nguyên cảnh của ta mà ngươi cũng phát hiện, xem ra ngươi không phải Tiên Thiên cảnh!"
Tiết Vô Lệ nhìn Tô Hạo nói khẽ.
Lúc này trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc.
Vừa nãy hắn chỉ mới lộ ra một tia động tĩnh đã bị Tô Hạo phát hiện.
Thực lực bây giờ của hắn đã bước vào Thần Nguyên cảnh.
Chỉ cần mình hơi lộ khí tức hắn đã cảm nhận được, thực lực Tô Hạo chắc chắn trên Ngưng Thần cảnh, e là phải Ngưng Thần bát cửu trọng.
Tô Hạo chỉ là một võ giả tầng lớp dưới mà sao có thể có thực lực như vậy chứ?
Hồ sơ về Tô Hạo hắn đã điều tra rõ.
Trước đây hắn chỉ là một Phó đường chủ Giang Nam phân đường Huyết Hà Phái rất bình thường.
Lúc đó đến cả Tiên Thiên cũng không phải.
Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi đã trở thành Ngưng Thần cảnh.
Một là bản thân hắn vốn đã có thực lực đó.
Hai là hắn đã gặp được cơ duyên nào đó.
Nhưng nhìn thủ đoạn và tâm tính của Tô Hạo, hẳn không phải là gặp cơ duyên mới được như vậy.
E là đã có thực lực này từ rất sớm rồi.
Mà bây giờ mới thể hiện ra.
"Người ẩn giấu trong Giang Nam này, chẳng lẽ hắn là trẻ mồ côi của Thiết Huyết Đại Kỳ Môn!"
Nghĩ tới đây, trong mắt Tiết Vô Lệ hiện lên một tia sát ý.
Người của Thiết Huyết Đại Kỳ Môn!
Hiện tại chính là kẻ thù của Vô Lệ thành bọn họ.
"Ừm, sát ý! Tiết Vô Lệ này đã sinh ra sát ý với ta!"
Mặc dù sát ý trong mắt Tiết Vô Lệ chỉ lóe lên một cái.
Nhưng tâm thần Tô Hạo luôn đặt ở Tiết Vô Lệ nên đã cảm nhận được cái sát ý thoáng qua đó.
【 kích hoạt nhiệm vụ, Tiết Vô Lệ sinh ra sát ý với túc chủ, tuân thủ nguyên tắc ra tay trước chiếm ưu thế, túc chủ chém giết Tiết Vô Lệ, thưởng 1 tấm thẻ tùy ý đánh dấu!】 "Kích hoạt nhiệm vụ!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Sau đó mở miệng nói: "Huynh Vô Lệ, huynh có vẻ rất để ý tới thực lực của ta!"
"Thực lực của ta còn kém huynh Vô Lệ một chút, chỉ mới Ngưng Thần bát trọng!"
Tô Hạo nói thẳng, không hề giấu diếm!
Hắn muốn để Tiết Vô Lệ mất cảnh giác.
Dễ tìm cơ hội ra tay.
"Ngưng Thần bát trọng!"
Nghe Tô Hạo nói tu vi của mình, mắt Tiết Vô Lệ ngưng tụ.
Trong lòng hắn càng thêm tin rằng Tô Hạo là trẻ mồ côi của Thiết Huyết Đại Kỳ Môn.
Tô Hạo chính là thông qua Mộ Dung Thu Yến tiếp xúc với mình.
Tìm hiểu tin tức về Vô Lệ thành bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận