Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 122: Sai lầm, manh mối (length: 7994)

Phân đường Giang Nam, Lý Lực Đạo đã xây dựng lại.
Trong đại sảnh.
Ánh mắt Lý Lực Đạo ngưng trọng, Ứng Vũ Long biến mất, hôm qua hắn vừa mới gặp Ứng Vũ Long, vậy mà đối phương đêm đó liền mất tích.
Hắn cảm giác là có người đang hãm hại hắn, còn sống sờ sờ mà nói là giá họa cho hắn.
"Ứng Vũ Long bên kia có tin tức gì không? Đã tìm thấy người chưa?"
Lý Lực Đạo nói với nam tử trung niên bên cạnh.
"Đang điều tra, Lục Phiến Môn cùng quân bị bộ đồng thời ra tay, hẳn là rất nhanh sẽ tìm được."
Nam tử trung niên trả lời.
"Bất quá thuộc hạ nhận được một tin tức khác, có khả năng liên quan tới cái c·h·ế·t của Độc Cô trưởng lão."
Nam tử trung niên nói.
"Tin tức gì?"
Nghe vậy, Lý Lực Đạo vội vàng hỏi.
"Đầu của Tiết Định Ngạc được bảo quản cùng với t·h·i thể của Độc Cô trưởng lão, hình như là có người đang giá họa cho Hoành Đao!"
"Nhưng lại có một điểm đáng ngờ, đó chính là vết thương trên đầu của Tiết Định Ngạc, vẫn còn lưu lại một chút chân khí, nghi là chân khí của Hoành Đao!"
Nam tử trung niên mở miệng nói.
"Cái gì, ngươi nói đầu lâu kia có chân khí của Hoành Đao?"
Nghe vậy, ánh mắt Lý Lực Đạo trở nên ngưng trọng.
"Chuyện này, càng ngày càng phức tạp, ta muốn đến chỗ cô cô ta trước một chuyến!"
Lý Lực Đạo cảm thấy chuyện không tầm thường, mở miệng nói.
Chuyện bây giờ, quá mức quỷ dị, Ứng Vũ Long mất tích, Tiết Định Ngạc c·h·ế·t.
Hắn cảm giác mình giống như cũng rơi vào vòng xoáy này, không cẩn thận, có khả năng sẽ mất mạng.
Cho nên hắn chuẩn bị đi lánh nạn một thời gian.
Lúc này!
Bên ngoài, một bang chúng đến bẩm báo.
"Bẩm báo đường chủ, Tô phó đường chủ đến tìm ngài!"
Tên bang chúng này mở miệng nói.
"Tô Hạo, hắn muốn gặp ta, ngươi dẫn hắn đến gặp ta."
Lý Lực Đạo phân phó nói.
Chỉ trong chốc lát, Tô Hạo liền xuất hiện trong đại sảnh.
"Bái kiến đường chủ!"
"Tô Hạo, ngươi tìm ta là có chuyện gì không? Chẳng lẽ chuyện của Độc Cô trưởng lão và Thịnh đường chủ, ngươi đã tra được chút manh mối?"
Lý Lực Đạo nhìn Tô Hạo nói.
"Đường chủ, thuộc hạ từ bên ngoài nghe được một tin tức, nói đầu của Tiết Định Ngạc xuất hiện tại phủ đệ của Hoành Đao, mà lại m·á·u tươi còn chưa chảy hết, giống như vừa mới bị c·h·é·m xuống!"
"Điều này tương tự với tình trạng t·ử v·ong của Độc Cô trưởng lão, cho nên thuộc hạ đặc biệt tới bẩm báo với đường chủ!"
Nghe vậy, Lý Lực Đạo không lộ ra vẻ kinh ngạc, vừa rồi hắn đã nhận được tin tức này.
"Ngươi cho rằng là?"
"Thuộc hạ cho rằng cái c·h·ế·t của Độc Cô trưởng lão có khả năng liên quan tới Hoành Đao."
Tô Hạo nhẹ giọng nói.
"Việc này rõ ràng là vu oan, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao?"
"Có ai g·i·ế·t người, còn đặt t·h·i thể ở trong đại sảnh nhà mình?"
Lý Lực Đạo nói.
"Đường chủ, Hoành Đao có một thủ hạ, là sư gia, tên là Cố Tích Triều, tên yêu quái này rất giỏi âm mưu quỷ kế, có lẽ đây là chủ ý của hắn, đi ngược lại con đường cũ!"
"Dù sao ngay khi trên chợ đen truyền ra tin Hoành Đao g·i·ế·t c·h·ế·t Tiết Định Ngạc, thì đầu của Tiết Định Ngạc liền xuất hiện tại phủ đệ của Hoành Đao."
"Rõ ràng là có khả năng muốn thoát khỏi hiềm nghi, đương nhiên đây chỉ là ngu kiến của thuộc hạ."
"Bất quá, nghĩ đến Giang Nam thành, có thể g·i·ế·t Độc Cô trưởng lão, cũng chỉ có mấy thế lực và người kia, Thiết Huyết Đại Kỳ Môn, Trường Giang Bang, Thanh Vân Môn, còn có thành chủ Giang Biệt Ly, thống lĩnh quân bị bộ Hoành Đao và Lục Phiến Môn."
"Trong đó, Trường Giang Bang có thể loại bỏ, Thiết Huyết Đại Kỳ Môn và Thanh Vân Môn không có xung đột với chúng ta, cũng rất khó có khả năng, Lục Phiến Môn Liễu Ngạc Lệ thực lực, hẳn là không g·i·ế·t được Độc Cô trưởng lão, cũng có thể loại trừ."
"Lúc đó tập kích Giang Nam phân đường của chúng ta, nghe đồn chỉ có một người."
"Về phần phủ thành chủ và quân bị bộ, có khả năng không hy vọng Huyết Hà phái chúng ta có thể khuếch trương thế lực ở chỗ này."
Tô Hạo nhẹ giọng nói.
Nghe vậy, Lý Lực Đạo và nam tử trung niên kia đồng thời nhíu mày.
Trong lòng mơ hồ có chút tin tưởng Tô Hạo.
"Chuyện này, ta sẽ suy nghĩ kỹ!"
"Ta muốn đến Trường Giang Bang một thời gian, đây là lệnh bài tứ đẳng đệ tử nội môn, ngươi tùy thời đều có thể đến Huyết Hà phái!"
Lý Lực Đạo, hắn đã cảm thấy sự tình không đơn giản.
Rất nhiều chuyện, hắn khả năng không xử lý được.
Cho nên hắn không có ý định điều tra tiếp.
Quân bị bộ, phủ thành chủ, nếu như tra xét, e rằng cho dù cô cô của hắn là Lý Sư Dung, bản thân hắn có khả năng đều sẽ mất mạng.
"Sợ c·h·ế·t đến thế sao!"
Tô Hạo nghe Lý Lực Đạo nói, thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng trên mặt không có chút nào biểu hiện, khom người hành lễ, rồi rời khỏi Giang Nam phân đường.
Sau khi Tô Hạo rời đi.
"Lời Tô Hạo nói, ta có chút tin tưởng, còn ngươi?"
Lý Lực Đạo nói với nam tử trung niên bên cạnh.
"Ta cũng có chút tin tưởng, bất quá vẫn có chút nghi hoặc, chỉ sợ đều là suy nghĩ của Tô Hạo, hắn chính là vì muốn đạt được lệnh bài tứ đẳng kia."
Nam tử trung niên nói.
"Hắn có phải vì muốn đạt được lệnh bài tứ đẳng này hay không, ta không quan tâm, nhưng hắn, có thể giúp ta cho Huyết Hà phái bên kia một lời giải thích!"
"Giang Nam thành lộ ra rất nhiều điểm quỷ dị, càng điều tra sâu, ngươi và ta chỉ sợ không thể rời khỏi Giang Nam thành."
Lý Lực Đạo mở miệng nói.
Nam tử trung niên kia trong nháy mắt hiểu rõ ý tứ của Lý Lực Đạo.
"Thuộc hạ sẽ đem phân tích này của đường chủ truyền cho Huyết Hà phái!"
Nam tử trung niên sau đó nói.
"Đi thôi, chúng ta đến Trường Giang Bang ở vài ngày, chờ tin tức của Ứng Vũ Long!"
Lý Lực Đạo và nam tử trung niên kia rời khỏi phân đường, đến Trường Giang Bang.
Tô Hạo ở bên ngoài đi loanh quanh một lúc.
Nhưng đột nhiên sắc mặt biến đổi, hắn nghe được Lãnh Huyết truyền âm, động tác của Tô Hạo không thay đổi, đi đến một góc tường.
Ở trên tường có một tờ giấy, Tô Hạo âm thầm thi triển chân khí hấp tinh đại pháp.
Tìm một chỗ tối, xem xét tờ giấy này.
"Bao vải chứa đầu của Tiết Định Ngạc, bị Lục Phiến Môn đoạt được, Ứng Vũ Long đã bị Lục Phiến Môn xác định t·ử v·ong, địa điểm c·h·ế·t cũng bị tìm thấy, Lục Phiến Môn đang điều đến một cao thủ truy tung mùi, cẩn thận!"
Nhìn tờ giấy Lãnh Huyết để lại, sắc mặt Tô Hạo biến đổi.
"Lục Phiến Môn quả nhiên không tầm thường!"
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng, lòng bàn tay phát ra chân khí, làm nát tờ giấy kia.
"Không ngờ mình vẫn để lại đầu mối, khiến đối phương bắt được."
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Hiện tại hắn phải xử lý một chút, đối phó Ứng Vũ Long và quần áo khi đến thống lĩnh phủ đệ.
"Trong không gian hệ thống, bọn hắn hẳn là không thể tìm thấy!"
"Nhưng nếu như ta lấy ra, chỉ sợ đối phương có thể sẽ tìm được!"
Tô Hạo vừa đi vừa nghĩ.
Lúc trước Tô Hạo không có xử lý quần áo trong không gian hệ thống khi đến hai nơi kia, hiện tại xem ra không thể giữ lại.
"Có lẽ, ta có thể dùng quần áo này để bày một ván cờ!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Hắn muốn làm rõ chuyện của Hoành Đao.
Nếu như hai bộ quần áo này, đều ở chỗ của Hoành Đao.
Người của Lục Phiến Môn tra được hai bộ quần áo này, không biết Hoành Đao sẽ biện bạch như thế nào.
Nghĩ đến đó Tô Hạo đi thẳng về phía thống lĩnh phủ.
Cao thủ truy tung mùi của Lục Phiến Môn còn chưa đến, hắn có đủ thời gian để hoàn thành chuyện này.
Nhưng trước hết cần điều tra sự thay đổi của lính gác ở thống lĩnh phủ.
Lần trước mình dịch dung để đi vào.
Quản gia kia đã trở về, chỉ sợ đã nhìn thấu, bọn họ kiểm tra người ra vào hẳn là rất nghiêm ngặt.
Tô Hạo rất nhanh đã đến bên ngoài thống lĩnh phủ.
Hắn phát hiện từng đội quân bị bộ đang tiến vào thống lĩnh phủ.
Ánh mắt Tô Hạo sáng lên.
Đối phương đã cho hắn cơ hội, người của quân bị bộ, những lính gác kia hình như không kiểm tra.
Cũng có khả năng đối phương giăng bẫy.
Ta không thể nóng vội.
Hắn chỉ cần đưa quần áo vào thống lĩnh phủ là được, không nhất thiết phải tự mình đi vào thống lĩnh phủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận