Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 284: Nam Cung Tiểu Điệp đến thăm, Bích Vân Châu (length: 7930)

Bên trong động phủ.
"Tu luyện Ẩm Huyết Ma Công có hơi chậm, nhưng những phương diện khác thì tăng trưởng cũng khá ổn."
Sau khi điều tức xong, Tô Hạo thoáng có chút cảm khái.
Hắn cất bước đi ra khỏi động phủ.
Trong khoảng thời gian này.
Tô Hạo một mực khổ tu, trong mắt người ngoài, Tô Hạo là một đệ tử có tính tự giác cao.
Đương nhiên, nhờ sự ủng hộ tài nguyên trong Huyết Hà Phái, thực lực của hắn cũng tăng trưởng rất nhanh, khiến nhiều người không khỏi ngưỡng mộ.
"Thành Nhai Dư của Lục Phiến Môn đã đến Vũ Châu thành, không biết tình hình thế nào?"
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Mặc dù rất để ý đến Thành Nhai Dư kia, nhưng Tô Hạo tạm thời chưa muốn lộ diện.
Hắn cũng muốn xem thử thủ đoạn của đối phương.
Tô Hạo không về Chấp Pháp đường, mà lại hướng dược viên mình từng quản lý mà đi.
Bây giờ người quản lý dược viên đã đổi thành Lục Đào, kẻ bị hắn khống chế.
Tô Hạo tiến vào phòng.
Lục Đào rót trà cho Tô Hạo xong, nhẹ giọng nói: "Chủ thượng, nếu người không đến, có lẽ ta cũng định đi tìm người."
"Xảy ra chuyện gì?"
Nghe vậy, Tô Hạo trầm giọng hỏi.
"Thành Nhai Dư của Lục Phiến Môn đã nghi ngờ việc chúng ta khống chế tam đại tổ chức sát thủ."
"Lợi hại vậy sao?"
Thành Nhai Dư này vừa mới đến ngày thứ hai đã để ý đến tam đại tổ chức, quả thật danh bất hư truyền.
"Còn một tin tức nữa là Thành Nhai Dư phái người đưa thiếp mời đến Huyết phó chưởng giáo, mong muốn đến Huyết Hà Phái ta."
"Hắn muốn làm gì?"
Nghe vậy, thần sắc của Tô Hạo trong nháy mắt trở nên ngưng trọng.
"Người của triều đình mà dám đến Huyết Hà Phái ta, Thành Nhai Dư này thật là gan lớn."
"Phải chú ý theo dõi, bên phía Thái Côn có động tĩnh gì không?"
"Chủ thượng, Thái Côn hình như muốn giao dịch với một vài người, nhưng cụ thể là gì thì Hắc Ưng bên kia vẫn chưa nắm rõ."
Lục Đào lắc đầu nói.
"Tiếp tục điều tra, có chuyện gì thì báo cho ta ngay."
Tô Hạo nói xong đứng dậy rời đi, trở về Chấp Pháp đường.
Trên đường đi, Tô Hạo tiện tay đánh dấu một lần.
【Túc chủ đánh dấu tại Huyết Hà Phái, thu được một đoàn huyết sát chi khí, đã hình thành thẻ Huyết Sát, lưu trữ trong không gian hệ thống, mời kịp thời kiểm tra.】 "Huyết sát chi khí thích hợp cho ta tu luyện Ẩm Huyết Ma Công và Huyết Hà Tâm Kinh, không tệ."
Tô Hạo nghĩ trong lòng.
Khi hắn đi vào Chấp Pháp đường.
Một nữ tử có dáng vẻ thanh thuần, tướng mạo diễm lệ đang ở trong Chấp Pháp đường.
"Nam Cung Tiểu Điệp."
Tô Hạo khẽ giật mình, sao Nam Cung Tiểu Điệp lại đến Chấp Pháp đường.
"Tô phó đường chủ, vị này là Nam Cung Tiểu Điệp của Nam Cung gia, đặc biệt đến bái kiến Tô phó đường chủ."
"Tô phó đường chủ đến rồi, vậy ta xin phép đi trước."
Vũ trưởng lão vừa tiếp đón Nam Cung Tiểu Điệp, nói xong liền lui ra khỏi phòng.
Chuyện giữa những người trẻ tuổi.
Bọn họ mấy lão nhân không nên tham gia vào nhiều.
"Gặp qua Tô phó đường chủ."
Nam Cung Tiểu Điệp nhẹ giọng nói.
Nhưng trong lòng cũng có chút kinh ngạc, thực lực của Tô Hạo đã đạt đến Thần Phủ trung kỳ, mơ hồ muốn bước vào Thần Phủ hậu kỳ.
Sắp ngang với nàng.
Nam Cung Tiểu Điệp hiện giờ đang ở Thần Phủ đỉnh phong, sắp bước vào Pháp Tướng cảnh.
"Nghe nói Tô Hạo này tu hành thời gian rất ngắn, không ngờ lại đạt đến cảnh giới này, đúng như sư tôn nói, không thể xem thường."
"Không biết, Nam Cung cô nương, không biết cô nương đến đây tìm ta có chuyện gì?"
Tô Hạo mời Nam Cung Tiểu Điệp ngồi xuống, rồi nói.
"Tô phó đường chủ, tiểu nữ lần này mạo muội đến đây, là có chuyện muốn báo cho Tô phó đường chủ."
Nam Cung Tiểu Điệp nhẹ nhàng nói.
"Ừm, không biết là chuyện gì?"
Tô Hạo không khỏi hỏi.
Nhưng trong lòng lại hơi nghi hoặc, mục đích Nam Cung Tiểu Điệp đến đây là gì.
"Vài ngày trước bên phía tiểu nữ có được một tin tức, nói là Hà Vô Vi sư huynh đã chết của Tô phó đường chủ từng có được địa đồ động phủ Thuần Dương Chân Quân."
"Hiện tại Chấp Pháp đường là do Tô phó đường chủ quản, nên bên chúng ta nghi ngờ có người muốn đối phó Tô phó đường chủ."
Nam Cung Tiểu Điệp nhẹ giọng nói.
Khi nói chuyện, ánh mắt của nàng chăm chú nhìn vào Tô Hạo, muốn quan sát rõ từng cử chỉ trên mặt hắn.
"Địa đồ động phủ Thuần Dương Chân Quân, Hà sư huynh từng có được?"
"Không biết Nam Cung cô nương, có biết ai đã tung ra tin tức này?"
Tô Hạo trên mặt lộ vẻ ngưng trọng, trầm giọng hỏi.
Nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc.
"Cái này thì không biết, người kia chỉ để lại thư cho sư tôn của ta, ta nghĩ không chỉ có sư huynh ta có được, chắc chắn còn có những người khác cũng có được."
"Điều này có thể bất lợi cho Tô phó đường chủ."
"Tô phó đường chủ, tốt nhất nên đi xem những đồ vật mà Hà sư huynh đã lưu lại."
Nam Cung Tiểu Điệp nói.
Tiếp xúc với Tô Hạo cần rất nhiều thời gian, hơn nữa Tô Hạo chưa chắc đã giúp bọn họ làm việc.
Nàng nghĩ chi bằng mượn chuyện này để thông báo cho Tô Hạo biết.
Thật ra trong chuyện này, nàng có hai mục đích.
Một là thăm dò xem Tô Hạo có biết về địa đồ động phủ Thuần Dương Chân Quân hay không.
Mục đích còn lại là nàng muốn thông báo cho Tô Hạo chuyện này, để Tô Hạo đi tìm địa đồ, một khi tìm được địa đồ, tin tức cũng hoàn toàn bị tiết lộ ra ngoài.
Huyết Hà Phái cũng không thể độc chiếm động phủ Thuần Dương Chân Quân này.
"Chuyện này rất quan trọng, đa tạ Nam Cung cô nương đã cho ta biết."
Tô Hạo nói lời cảm ơn.
"Tô phó đường chủ có thể gọi ta là Tiểu Điệp, thân phận của ta Tô phó đường chủ hẳn là biết rõ, ta tin tưởng sau này chúng ta sẽ có thêm cơ hội hợp tác."
Nam Cung Tiểu Điệp lên tiếng nói.
Nàng đến đây là vì rút ngắn quan hệ với Tô Hạo, để tiện tiếp xúc sau này.
Nếu không thì giữa họ sẽ là sự hợp tác qua lại.
"Nếu Tiểu Điệp cô nương đã nói vậy, ta rất sẵn lòng có một người bạn như ngươi."
Nam Cung Tiểu Điệp này rất thông minh.
Giữa họ không hề quen biết, nếu có thì chỉ có thể sau này mới có thể hợp tác vì lợi ích chung.
"Nếu Tô phó đường chủ đã coi ta là bạn, ta có thể miễn phí nói cho Tô phó đường chủ một tin tức."
"Đó là liên quan đến Thái Côn và đại liên minh, bọn họ lần này cùng thế lực phụ thuộc của 【Minh Nhật Đảo】 là 【Trường Xuân đảo】 giao dịch một món bảo vật."
"Món bảo vật này tên là: Bích Vân Châu."
Nam Cung Tiểu Điệp lên tiếng nói.
"Bích Vân Châu?"
Tô Hạo có chút nghi hoặc.
"Đây là một loại bảo vật được khai quật từ di chỉ cổ đại, không những có thể hỗ trợ cho việc tu luyện công pháp thuộc tính Thủy mà còn có thể ngưng tụ ra nước xanh."
"Nhật Hậu của 【Minh Nhật Đảo】, tu luyện công pháp mang tên 【Bích Lạc Phú】, Bích Vân Châu này đối với ả sau này là rất quan trọng."
Nam Cung Tiểu Điệp nói.
"Vậy sao? Đây là giao dịch giữa những nhân vật lớn, đâu phải việc chúng ta có thể can thiệp."
Tô Hạo mở miệng nói.
Dù bảo vật có ra sao, hắn cũng không hề để ý.
Hắn có hệ thống đánh dấu.
Có lẽ khi bọn chúng giao dịch hắn có thể đến chỗ đó đánh dấu, xem có thể đánh dấu được đồ tốt không.
Dù sao hắn đang có hai cơ hội tùy ý đánh dấu.
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Thấy sắc mặt Tô Hạo bình tĩnh, Nam Cung Tiểu Điệp có chút kinh ngạc.
Tô Hạo đối diện với loại bảo vật này mà một chút cũng không động lòng, có thể thấy được tính tự chủ của hắn rất mạnh.
Với loại tâm tính này, thêm vào thiên phú và tài nguyên môn phái cung cấp, tương lai tất nhiên sẽ bất phàm.
Trong đôi mắt đẹp của nàng không khỏi có ánh sáng lưu chuyển.
Tiếp xúc với một người như vậy đối với Nam Cung Tiểu Điệp, sẽ rất có ích.
Việc Nam Cung Tiểu Điệp rời Nam Cung gia, bái nhập môn hạ Tam Vô đạo nhân, bản thân nàng chính là một người không cam chịu tầm thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận