Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 207: Cổ trùng phát hiện, Phiêu Nhược Vân điều tra (length: 8122)

Phiêu Nhược Vân từ từ đứng lên, nàng dù sao cũng là cao thủ Dung Hồn cảnh trung kỳ.
Không thể nào đột nhiên lại thấy bất an như vậy, chắc chắn là có chuyện gì đó.
Nàng bước ra khỏi mật thất, lập tức sai người đến thành Hạ Lan Sơn, dò hỏi tình hình của Lâm Nhược Hi và Lâm lão.
Ngay lúc này, một đệ tử đến bẩm báo.
"Phong chủ, Luyện Đan Đường bên kia có tin báo, muội muội của sư tỷ Lâm Nhược Hi là Lâm Tuyết, đã trúng một loại cổ trùng đặc biệt."
"Loại cổ trùng này đã xâm nhập vào tủy não, rất khó loại bỏ?"
"Bên đó hỏi chúng ta có muốn đưa Lâm Tuyết đến Chấp Pháp đường không?"
Tên đệ tử vừa vào đã khom người báo.
"Cổ trùng, Lâm Tuyết bị người hạ cổ trùng?"
Phiêu Nhược Vân khẽ nhíu mày.
"Đưa nàng đến Chấp Pháp đường đi, đợi Nhược Hi trở về, để nàng đến Chấp Pháp đường một chuyến là được."
Phiêu Nhược Vân trầm ngâm một lát rồi nói.
"Rõ!"
Tên đệ tử kia khom người rời khỏi đại điện.
Trong điện, Phiêu Nhược Vân khẽ cau mày, miệng lẩm bẩm: "Là ai đã hạ cổ trùng lên người Lâm Tuyết?"
"Chẳng lẽ là người của Nam Cung gia sắp xếp trong lần đối phó Hoa Phi Vũ trước đó?"
Phiêu Nhược Vân chợt nhớ đến chuyện đã xảy ra cách đây không lâu.
"Nam Cung gia định làm gì?"
"Xem ra việc động vào Nam Cung Tiểu Điệp lần này là đúng."
Phiêu Nhược Vân thầm nghĩ.
Chỉ là nàng hiện giờ còn chưa biết, Lâm Nhược Hi và Lâm lão đến đối phó Nam Cung Tiểu Điệp, đều đã bị Tô Hạo giải quyết cả rồi.
Ở một nơi khác.
Tô Hạo trở về dược viên, trời đã tối.
Hắn ăn qua loa chút gì đó, rồi ngồi trong sân nhỏ trầm tư.
Ma Hậu của Ma Môn chính là Phiêu Nhược Vân của Phiêu Miểu Phong, nếu nói ra e rằng không ai tin.
Bởi vì Phiêu Nhược Vân ở Huyết Hà Phái rất nổi tiếng.
Năm đó, từng có lời đồn nàng là người ngang tài ngang sức với chưởng giáo Vệ Bi Hồi của Huyết Hà Phái, chỉ là sau đó Vệ Bi Hồi có được không ít cơ duyên, tu thành Huyết Hà Đại Pháp!
Công lực tăng tiến vượt bậc, mới lên làm chưởng giáo Huyết Hà Phái.
Còn Phiêu Nhược Vân trở thành phong chủ Phiêu Miểu Phong.
Vốn Phiêu Miểu Phong không có tên là Phiêu Miểu Phong, là sau khi Phiêu Nhược Vân trở thành phong chủ mới đổi tên.
Nhân vật như vậy, ngươi nói nàng là Ma Hậu.
Tin tức như thế có thể tung ra, nhưng mà không ai thèm tin.
Bởi vì không ai tin cả.
"Xem ra phải điều tra, xác nhận xong rồi, mới tìm cách bán được!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Huyết Hà Phái là nơi hắn đánh dấu, hắn không muốn để bị người phá hoại.
Nếu như phong chủ Phiêu Miểu Phong là Ma Hậu của Ma Môn, vậy phải đặc biệt chú ý.
Dù sao Ma Hậu có thể coi là nhân vật số hai của Ma Môn, một người như vậy ở Huyết Hà Phái, Huyết Hà Phái sẽ rất nguy hiểm.
"Xem ra ngày mai phải khống chế vài tên đệ tử chủ điện của Phiêu Miểu Phong!"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Nếu tự mình đi điều tra, e là sẽ bị phát hiện, đến lúc đó muốn điều tra lần nữa cũng khó, cho nên phải thận trọng.
Không thể đánh rắn động cỏ.
Hiện tại hắn dù có át chủ bài, nhưng cũng không thể tùy tiện sử dụng.
Vì vậy trước dùng thân phận Mạc Cuồng Sinh khác, khống chế vài tên đệ tử chủ điện của Phiêu Miểu Phong.
Nghĩ tới đây, Tô Hạo bắt đầu xem xét Thiên Ma Quan Tưởng Pháp trong đầu.
Tinh thần lực vẫn cần tăng cường, hơn nữa hôm nay tiêu hao tinh thần lực không ít, cần phải hồi phục.
Đương nhiên Tô Hạo cũng muốn Thiên Ma Quan Tưởng Pháp của mình có thể đột phá lên tầng thứ ba.
Ngày hôm sau!
Sau một đêm tu luyện, tinh thần lực của Tô Hạo đã hồi phục.
Hôm nay hắn chuẩn bị đến Luyện Đan Đường đánh dấu lần nữa.
Hiện tại thần công và binh pháp trên người hắn tạm ổn, chỉ còn thiếu chút đan dược, cho nên định đến Luyện Đan Đường đánh dấu.
Khi Tô Hạo đến Luyện Đan Đường liền bắt đầu đánh dấu.
【 túc chủ tại Luyện Đan Đường đánh dấu, thu hoạch được Hoàn Hồn Đan mười bình, đã tồn nhập hệ thống không gian, mời kịp thời điều tra. 】
【 Hoàn Hồn Đan, đan dược khôi phục tâm thần, cũng xem như là một loại đan dược không tệ. 】
Hôm qua tiêu hao tinh thần lực khá nhiều, sau khi về sẽ dùng chút Hoàn Hồn Đan để khôi phục.
"Hôm nay đánh dấu xong, rời đi trước!"
Ngay lúc Tô Hạo định rời đi thì một âm thanh nói chuyện lọt vào tai hắn.
"Ngươi có biết không, Lâm Tuyết của Phiêu Miểu Phong đã bị người hạ cổ trùng, mà cổ trùng này đã xâm nhập vào tủy não, muốn lấy ra có lẽ sẽ gặp nguy hiểm!"
"Hiện giờ người đã bị người của Chấp Pháp Đường bắt giữ, giam tại Chấp Pháp Đường rồi!"
"Bị giam ở Chấp Pháp Đường, đúng là những loại người như thế nhất định phải bị đưa đến Chấp Pháp Đường?"
"Nhưng mà cái ngươi vừa nói là nguy hiểm là gì? Chẳng lẽ sẽ biến Lâm Tuyết thành ngốc tử hoặc kẻ đần."
"Cũng có thể đó!"
"Cái này ai mà biết được?"
"Nhưng mà đúng là đáng tiếc, Lâm Tuyết cũng coi là có chút nhan sắc, ta còn muốn theo đuổi nàng đây!"
"Chẳng lẽ sư tỷ Lâm không có cách nào sao?"
"Sư tỷ Lâm hình như đã xuống núi, đợi sau khi trở về hẳn là sẽ đến Chấp Pháp Đường, đến lúc đó xem tiếp đi!"
Nghe những người này nói chuyện, mắt Tô Hạo hơi khựng lại.
Lâm Tuyết bị người hạ cổ trùng.
Là ai đã làm, lần trước Đường Nguyên đưa tin, cũng không có nhắc đến Lâm Tuyết bị hạ cổ trùng.
Thế nhưng hiện tại trên người Lâm Tuyết lại bị phát hiện có cổ trùng, điểm này khiến Tô Hạo nghi hoặc.
"Chẳng lẽ Đường Nguyên đã phản bội!"
Tô Hạo thầm nghĩ, nhưng lại lập tức bác bỏ ý nghĩ này.
Nếu Đường Nguyên phản bội thì chắc hắn đã sớm bị lộ rồi, sẽ không thể an ổn ở Huyết Hà Phái như vậy.
Chẳng lẽ là Triệu Quy Nhân mới xuất hiện kia đã ra tay.
Hắn đã hạ cổ trùng cho Lâm Tuyết.
Tô Hạo trong lòng suy nghĩ, nhưng vẫn chưa tìm ra được đầu mối.
Vì vậy, hắn đành phải từ bỏ việc suy nghĩ này.
Hắn giờ phải tìm cách, khống chế vài người của chủ điện Phiêu Miểu Phong, để ý trạng thái của Phiêu Nhược Vân.
Nếu hắn có thể chứng thực được tin tức này, thì cái tin này đem đi bán chắc chắn có giá trên trời.
Đồ có giá trên trời, hắn phải quy hoạch cho thật tốt.
Một nơi khác.
Trong chủ điện của Phiêu Miểu Phong, ánh mắt Phiêu Nhược Vân trở nên âm trầm.
Nàng đã mất liên lạc với Lâm Nhược Hi và Lâm lão.
"Chẳng lẽ bọn hắn đã thực sự gặp chuyện."
Nếu hai người xảy ra chuyện thì quả là một việc lớn.
Đặc biệt là Lâm lão, hắn lại là người tâm phúc, biết không ít bí mật của nàng.
"Nhất định phải tìm được Lâm Nhược Hi và Lâm lão, sống phải thấy người, chết phải thấy xác."
Phiêu Nhược Vân trầm giọng nói.
"Phong chủ, có muốn thông báo cho Chấp Pháp Đường, để bọn họ tham gia vào chuyện này không?"
Đệ tử trước mặt mở lời hỏi.
"Cũng có thể nhờ Chấp Pháp Đường ra tay điều tra!"
Nghe vậy Phiêu Nhược Vân gật đầu nói.
Nàng đồng ý yêu cầu này của tên đệ tử.
Vì nàng muốn xem người của Chấp Pháp Đường có biết chuyện này hay không.
"Vâng, đệ tử đi ngay?"
Tên đệ tử đó khom người rời khỏi đại điện.
Sau khi tên đệ tử kia rời khỏi đại điện.
Lúc này, tên thanh niên họ Tần mặc áo bào màu huyết mà Tô Hạo gặp ở khách sạn trước kia, bước vào điện.
"Tham kiến phong chủ, không biết phong chủ cho gọi, có gì phân phó?"
Thanh niên họ Tần khom người hành lễ nói.
"Lâm Nhược Hi đã đến thành Hạ Lan Sơn nhưng lại mất liên lạc, ta muốn ngươi đến Chấp Pháp Đường một chuyến, xem có phải bọn họ ra tay không!"
"Nếu không phải, hãy âm thầm điều tra, nhất định phải tìm được Lâm Nhược Hi."
Phiêu Nhược Vân ra lệnh.
Nghe Phiêu Nhược Vân nói vậy, trong mắt thanh niên áo bào huyết kia chợt ánh lên một tia hưng phấn.
Lần trước bọn họ muốn chặn giết Lâm Nhược Hi, nhưng cuối cùng lại bị chuyện của Hoa Phi Vũ.
Để họ bị người của Chấp Pháp Đường bắt đi, hai ngày nay mới được thả.
Không ngờ Lâm Nhược Hi đã gặp chuyện.
"Đệ tử sẽ lập tức đến Chấp Pháp Đường để hỏi thăm!"
Thanh niên áo bào đỏ khom mình hành lễ rồi rời khỏi đại điện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận