Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 240: Tiền của phi nghĩa, có thể nào không phát (length: 8302)

Sau khi phân thân của Cửu U Thần Quân chết đi.
Chiến đấu ở phía Huyết Thương Mang cũng kết thúc.
Ba người của hoàng thành Tư bị bốn người vây giết, chết trong không cam tâm.
"Trận này Vệ Bi Hồi thắng rồi, tiếp theo liền xem động thái ở hoàng thành bên kia, coi như Hạ Hoàng bên kia không xuất hiện, lão già Thái vào kinh kia cũng sẽ không ngồi yên."
"Chỉ cần Hạ Hoàng không xuất quan, Thái Kinh cũng không tạo ra được uy hiếp quá lớn."
Lăng Lạc Thạch lạnh giọng nói.
Qua lời nói của hắn có thể biết, hắn không hề xem quyền tướng Đại Hạ Vương Triều ra gì.
"Lăng phó minh chủ, Thái Kinh không phải dễ đối phó như vậy đâu."
Tam Vô đạo nhân nhỏ giọng nói.
Đương nhiên Tam Vô đạo nhân chỉ nói thế thôi.
Qua lời nói của Lăng Lạc Thạch vừa rồi, hắn đại khái hiểu rõ một chút căn cơ của đại liên minh, có lẽ ở ngoài biên ải.
Nếu như ở trong cảnh nội Đại Hạ Vương Triều, thì sẽ không nói như vậy.
"Tam Vô đạo trưởng, sự tình Huyết Hà Phái thông báo tạm thời xong rồi, ta muốn nhờ ngươi giúp chúng ta một chuyện."
"Không biết Lăng phó minh chủ, muốn ta hỗ trợ chuyện gì?"
"Mục đích lần này ta đến là muốn chặn giết Lăng Nguyệt của Quảng Hàn cung, nhưng lại thất thủ, cho nên muốn mời Tam Vô đạo huynh, cùng ta liên thủ chém giết Lăng Nguyệt của Quảng Hàn cung."
"Thù lao, là một quyển kinh thư Đạo gia chúng ta lấy được từ một di chỉ."
"Đây là một ít phần đầu kinh thư." Lăng Lạc Thạch móc một trang giấy từ trong ngực, đưa cho Tam Vô đạo nhân.
Tam Vô đạo nhân nghe thấy kinh thư Đạo gia thì trong mắt ánh lên tia sáng.
Hắn nhận lấy kinh thư, nhìn lướt qua, miệng lẩm bẩm:
Trên có Hoàng Đình, dưới quan nguyên, sau có u khuyết, trước mệnh môn, Hô hấp vào ra giữa nhập đan điền, ngọc trì thanh thủy quán linh căn, nếu mà tu trì được thì trường tồn, Hoàng Đình bên trong người áo áo đỏ, Quan nguyên mậu dược hạp hai mị, u khuyết hợp nhau cao vòi vọi, trong đan điền tinh khí hưng, ngọc trì thanh thủy nẩy mầm mập.
Đến đây thì hắn không đọc nữa, vì phía dưới không có.
Lúc này hai mắt hắn phát sáng.
Tam Vô đạo nhân tu hành là công pháp Đạo gia, thuộc nằm lòng sách vở của Đạo gia, nhưng bản mà Lăng Lạc Thạch đưa cho, hắn chưa từng gặp qua.
Hơn nữa bản đạo kinh này mơ hồ có chút liên hệ với công pháp tu hành của bản thân hắn.
Khi vừa mới đọc, công pháp bình cảnh trong cơ thể hắn vốn luôn đình trệ có một tia dao động.
Dù dao động rất nhỏ, nhưng cũng khiến Tam Vô đạo nhân kinh hãi.
"Lăng phó minh chủ, quyển đạo kinh này không đơn giản, ta muốn."
Tam Vô đạo nhân mở miệng nói.
"Nhưng mà đạo kinh này tên là gì?"
"Hoàng Đình Đạo Kinh."
Lăng Lạc Thạch mở miệng nói.
Khi có được bản Cổ Kinh này, đại liên minh của bọn họ còn nghiên cứu một phen, cũng tìm người tu hành thử.
Phát hiện chỉ có thể tu thân dưỡng tính, nên bọn họ mới đem vật này ra giao dịch với Tam Vô đạo nhân.
Kinh thư Đạo gia, vẫn có sức hấp dẫn rất lớn với đám đạo nhân này.
"Hoàng Đình Đạo Kinh sao?"
Tam Vô đạo nhân hồi ức, nhưng lại không thể nhớ lại dạng kinh thư nào như vậy.
Nhưng hắn biết đạo kinh này tuyệt đối không tầm thường, hắn nhất định phải có được.
"Tốt, ta có thể cùng các ngươi hợp lực ra tay."
"Vậy chúng ta đi thôi, nếu không đi, đến lúc đó Vệ Bi Hồi tìm chúng ta gây phiền phức, thì xong."
Ba người dần lui thân hình.
"Mấy vị chuyện bên ngoài đã giải quyết xong rồi, chúng ta bàn một chút chuyện phía sau, còn có Bạch Cốt Môn cùng Hợp Hoan Tông, đến lúc đó ta sẽ đích thân đi một chuyến."
Vệ Bi Hồi mang theo mấy người bước vào Chấp Pháp điện.
"Xem ra bên dưới không còn chuyện gì nữa."
Nhưng hắn và Tần Lực bị Lục Hành Xuyên gọi lại.
"Chút nữa Huyết Hà Phái sẽ có đại thanh tẩy, các ngươi ở đây không nên động, chỗ này là an toàn nhất."
Lục Hành Xuyên nói xong liền vào đại điện.
Sau khi Lục Hành Xuyên vào đại điện.
Tần Lực ánh mắt chuyển động, nói với Tô Hạo: "Ta có chút việc, đi trước một lát."
"Nhưng mà Tần sư huynh, sư tôn không phải bảo chúng ta ở lại đây sao?"
Tô Hạo hỏi.
"Không sao, ta ra ngoài một chút rồi về."
Tần Lực nói xong liền đi về phía Chấp Pháp đường.
Tô Hạo nhìn Tần Lực rời đi, mắt khẽ nheo lại.
Vừa rồi Lục Hành Xuyên nói rất rõ, Huyết Hà Phái này muốn tiến hành thanh tẩy, đối tượng thanh tẩy là ai, chắc chắn là người có liên quan đến Phiêu Nhược Vân.
Tần Lực vội vã rời đi như vậy, là đi thông báo, hay là bản thân hắn chính là người đó?
Tô Hạo nghĩ đến, thể xác và tinh thần cũng đi theo.
Tần Lực giữa đường đổi hướng, trực tiếp đến một động phủ phía sau núi.
Tô Hạo nhìn động phủ kia, ánh mắt hơi ngưng tụ.
"Kia là động phủ của đại trưởng lão Chấp Pháp đường, Tần Lực đến đó làm gì?"
Ánh mắt Tô Hạo ngưng tụ, hắn che giấu khí tức của mình, đi đến trước động phủ, lúc này trong động phủ phát ra một tiếng nói.
"Nghĩa phụ, Lục Hành Xuyên nói muốn thanh lý một số người trong Huyết Hà Phái, bên người người không sao chứ."
"Không ngờ rằng phía Ma Hậu hành động lại thất bại, ta là người của Ma Hậu, e là đã bị Lục Hành Xuyên biết được."
Sắc mặt đại trưởng lão Quách Hùng âm trầm.
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Đại trưởng lão Quách Hùng trầm tư một lát nói: "Ta phải lập tức rời khỏi Huyết Hà Phái, nếu không, với thủ đoạn của Lục Hành Xuyên, ta không có cơ hội sống sót."
"Huống chi Huyết Thương Mang kia cũng xuất hiện, còn đạt đến Dung Phách hậu kỳ, lực lượng của Vệ Bi Hồi nắm giữ hơi mạnh rồi."
Hắn biết được, không đi thì chết.
Cần phải rời đi ngay.
"Ta thu dọn một chút, lập tức đi, còn ngươi thì cứ ở lại Huyết Hà Phái, coi như nội ứng của ta, như vậy ta ở ma môn cũng có thể có được vị trí tốt hơn."
Quách Hùng nói với Tần Lực.
"Không ngờ rằng đại trưởng lão cũng là người của Ma Hậu, Ma Hậu này quả nhiên không đơn giản."
"Đúng như Lục Hành Xuyên nói, phải đại thanh tẩy."
Tô Hạo đang nghe lén bên ngoài động phủ thầm nghĩ trong lòng.
Hắn chuẩn bị rút lui, chuyện này không cần để ý tới, nếu có cơ hội, có thể tiêu diệt Tần Lực ở trong động.
[Phát động nhiệm vụ, túc chủ chém giết Tần Lực và đại trưởng lão Quách Hùng của Chấp Pháp đường Huyết Hà Phái sắp đào tẩu, thưởng 3 thẻ tùy ý đánh dấu.] Lúc này, bên tai Tô Hạo vang lên thanh âm máy móc của hệ thống.
Nghe thấy nhiệm vụ, Tô Hạo hơi nhíu mày.
Không ngờ lúc này lại xuất hiện nhiệm vụ thẻ tùy ý đánh dấu, còn tận 3 cái.
Bây giờ đại hội ma đạo vẫn còn đang mở ra, hẳn là có thể đánh dấu được đồ tốt.
Nhưng mà thẻ Dung Hồn cảnh chỉ có một, dùng chẳng phải là không chắc thắng?
Trong lòng Tô Hạo bắt đầu giằng xé.
Nhưng rồi trong lòng hắn đột nhiên nghĩ tới, Quách Hùng này làm đại trưởng lão Chấp Pháp đường Huyết Hà Phái nhiều năm như vậy, tài vật không ít, nếu mà xử lý.
Mình tuyệt đối có thể phát tài.
Có tiền của phi nghĩa sao lại không phát chứ?
Sát ý trong lòng dâng lên.
Lúc này, Tần Lực cũng từ trong động phủ đi ra.
Trong lòng hắn còn đang suy nghĩ chuyện vừa rồi.
"Tần sư huynh, hóa ra ngươi tìm đến đại trưởng lão."
Tần Lực đang suy tư đột nhiên nghe thấy tiếng Tô Hạo.
Trong lòng giật mình.
Quay đầu về phía phát ra âm thanh nhìn, liền thấy một thân ảnh xuất hiện trước mặt hắn.
Lòng bàn tay bao phủ vảy giáp, thế nhanh như chớp đánh tới ngực hắn.
Thấy thế, Tần Lực biến sắc, trước mặt lập tức xuất hiện một tấm chắn chân khí ngăn cản.
Nhưng tấm chắn chân khí của hắn bị cánh tay bao phủ vảy giáp của Tô Hạo dễ dàng xé nát, trực tiếp xuyên qua người hắn.
"Ngươi!"
Hắn muốn nói, nhưng Tô Hạo lại đưa tay kia nắm lấy cổ họng hắn, hung hăng bóp chặt.
Răng rắc.
Xương ở cổ họng bị bàn tay Tô Hạo bẻ gãy.
Tần Lực muốn hét lên cũng không thể phát ra âm thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận