Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 156: Khống chế Ngô Bân (length: 8415)

Tô Hạo ánh mắt ngưng lại, liếc nhìn một chỗ, khẽ nhíu mày.
Nếu không phải Ngô Bân bọn họ đến, có lẽ Tô Hạo đã giao đấu với đối phương.
Nhưng hiện tại hắn muốn giải quyết Ninh Thanh Tuyết trước.
Về thực lực của Ninh Thanh Tuyết và Ngô Bân.
Tô Hạo đã thăm dò rõ ràng, với thực lực của hắn bây giờ, hoàn toàn có thể nhất kích tất sát.
Cho nên cũng không cần ẩn nấp trong bóng tối nữa.
Ngô Bân và Ninh Thanh Tuyết cùng nhau tiến lên, nhìn thấy Tô Hạo trên đường.
Trong đó Ngô Bân khẽ chau mày.
Hắn không ngờ vào thời điểm này lại có người, hơn nữa nhìn bộ dạng giống như đang đợi mình.
"Ngươi là ai?"
Ngô Bân nhìn Tô Hạo nói.
"Ta đến tìm nàng."
Tô Hạo nhìn Ninh Thanh Tuyết nói: "Nữ nhân này vậy mà phản bội huynh đệ ta, huynh đệ ta muốn trước khi chết, gặp nàng lần cuối, Ninh Thanh Tuyết, ngươi theo ta một chuyến!"
Là người hiện đại, mượn cớ dễ dàng nhất, hơn nữa lấy lý do này, chắc chắn Ngô Bân sẽ nổi giận.
Dù sao Ninh Thanh Tuyết này, hiện tại xem như nữ nhân của hắn.
"Ngươi nói, nàng phản bội huynh đệ ngươi, ngươi muốn giết nàng!"
"Chuyện này là sao?"
Ngô Bân nhìn Ninh Thanh Tuyết với ánh mắt sắc bén, muốn hỏi cho rõ mọi chuyện?
Ninh Thanh Tuyết lúc này mặt đầy mờ mịt, nàng hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra?
Nghe Ngô Bân chất vấn, Ninh Thanh Tuyết liền vội vàng lắc đầu: "Ta không quen hắn, ta không biết hắn đang nói cái gì?"
Vừa nói, nàng bước thẳng đến trước mặt Tô Hạo, cáu kỉnh nói:
"Ngươi đang nói nhăng nói cuội gì vậy? Ta căn bản không biết ngươi, cũng không biết huynh đệ gì của ngươi!"
Ánh mắt Ninh Thanh Tuyết tràn đầy phẫn nộ, nàng không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.
Nếu ánh mắt có thể giết người, Tô Hạo hiện tại đã chết không biết bao nhiêu lần.
Hô!
Ngay khi nàng vừa dứt lời, thân hình Tô Hạo chợt lóe, một tay trực tiếp tóm lấy cổ Ninh Thanh Tuyết, nhấc nàng lên.
"Ngươi!"
Bị nhấc lên, Ninh Thanh Tuyết cảm thấy khó thở, muốn nói gì đó, nhưng không thốt nên lời.
Lập tức chân khí quanh thân ngưng tụ, muốn đánh một chưởng vào Tô Hạo.
Nhưng một luồng kình lực khổng lồ từ tay Tô Hạo tỏa ra.
Một quyền đánh vào ngực Ninh Thanh Tuyết, kình lực mạnh mẽ trực tiếp làm vỡ tim nàng.
Bàn tay nắm cổ nàng cũng dùng sức, răng rắc một tiếng, bóp gãy cổ đối phương.
Chỉ trong nháy mắt, Ninh Thanh Tuyết đã chết dưới tay Tô Hạo.
【 túc chủ chém giết Ninh Thanh Tuyết nhận được một lần tùy ý thẻ đánh dấu, đã lưu vào không gian hệ thống, mời kịp thời kiểm tra và nhận. 】 "Đơn giản vậy, không có chút khó khăn nào!"
Sau đó Tô Hạo ném xác Ninh Thanh Tuyết về phía Ngô Bân.
Còn mình thì lóe lên, chạy thẳng vào rừng cây.
Lúc này Ngô Bân vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
Liền thấy thi thể Ninh Thanh Tuyết đang lao về phía mình.
Còn tưởng rằng có chuyện gì, hắn liền vung một chưởng vào người Ninh Thanh Tuyết.
Ầm!
Ninh Thanh Tuyết bị một chưởng của Ngô Bân đánh bay ra ngoài.
Thi thể Ninh Thanh Tuyết ngã xuống đất, ngực in dấu chưởng của hắn.
"Cái này!"
Ngô Bân biến sắc, hắn không ngờ lại thành ra như vậy.
Hắn cảm thấy như mình đang bị người ta đùa bỡn.
Nhưng cũng cảm thấy một trận hoảng sợ, nếu đối phương ra tay với mình, có thể mình không phải là đối thủ.
Nghĩ đến đây, toàn thân hắn toát ra mồ hôi lạnh, cấp tốc chạy về phía sơn môn.
Sau khi Ngô Bân rời đi.
Một bóng người mặc hắc bào xuất hiện, nhìn thi thể trên mặt đất, tiến đến kiểm tra thi thể Ninh Thanh Tuyết.
Phát hiện không còn khí tức, liền khẽ cau mày.
Quay người vội vã rời đi.
Hắn cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, nhưng đối phương đã về Huyết Hà Phái.
Đó không phải nơi mà hắn có thể đến.
Trước sơn môn Huyết Hà Phái cách đó không xa.
Tô Hạo cảm thấy luồng khí tức đi theo mình không xuất hiện.
Sau đó tại Kình Thiên Phong, hắn chờ Ngô Bân ở nơi đối phương sẽ đi qua.
Lần này hắn ẩn nấp thân hình!
Nơi này đã là địa giới sơn môn Huyết Hà Phái, cho nên phải cẩn thận.
Tô Hạo lần nữa biến hóa hình dạng, trong nháy mắt biến thành khuôn mặt của một người mà trước khi đến Kình Thiên Phong trên đường hắn đã thấy.
Dù sao Tô Hạo sợ gặp phải đệ tử gác cổng.
Nhưng rất thuận lợi, trên đường đi không gặp bất cứ đệ tử gác cổng nào, hắn liền thấy Ngô Bân đang vội vã trở về.
Tô Hạo thấy Ngô Bân, lập tức tiến lên: "Ngô sư huynh, ngươi sao vậy?"
Ngô Bân nhìn lướt qua Tô Hạo, mặc y phục đệ tử Kình Thiên Phong của Huyết Hà Phái, tên tuy không gọi ra được, nhưng hình như có chút quen mặt.
Đang định tiến lên, nhưng đột nhiên hắn ý thức được điều gì?
"Ngươi là ai?"
Ngô Bân với vẻ mặt hung ác, lạnh lùng nói.
Đã muộn thế này rồi không phải đệ tử gác đêm sao lại xuất hiện?
"Ngô sư huynh?"
Tô Hạo giả bộ ngây người, không hiểu Ngô Bân đang làm gì.
Ngô Bân nhìn dáng vẻ lạnh lùng của Tô Hạo, trong lòng tuy có chút nghi ngờ nhưng cũng giảm bớt phần nào, nhưng vẫn không tiến lên.
Thắt lưng hắn xuất hiện một thanh nhuyễn kiếm, tay kia thì trường kiếm trong nháy mắt đâm về phía Tô Hạo.
Dù thế nào, cứ thử xem sao, nếu đối phương bị thương, cùng lắm thì cho chút bồi thường.
Nếu là kẻ muốn tính kế hắn, vậy một kiếm sẽ kiểm tra xong.
Kiếm ra, một đạo kiếm khí bốc lên, như sao băng, tốc độ cực nhanh, trực tiếp đâm về ngực Tô Hạo.
Ánh mắt Tô Hạo ngưng lại, hắn không ngờ Ngô Bân cẩn thận như vậy.
Nhưng nghĩ đến chuyện trước đó, mình giết Ninh Thanh Tuyết, cũng khiến đối phương cảnh giác phần nào.
"Ngô sư huynh, ngươi!"
Thân hình Tô Hạo lóe lên, vội lùi lại, nhưng trường kiếm kia vẫn quá nhanh, đâm thẳng vào ngực Tô Hạo.
Tô Hạo vồ lấy trường kiếm, ánh mắt kinh hãi nhìn Ngô Bân.
"Ừm!"
Nhìn trường kiếm của mình đâm vào thân thể đối phương.
Ngô Bân hơi biến sắc, nghi ngờ lúc trước cũng biến mất.
Hắn muốn rút trường kiếm về, nhưng phát hiện trường kiếm bị giữ chặt.
"Ngươi đến đây cho ta!"
Tay Tô Hạo kéo mạnh kiếm một cái, trực tiếp lôi Ngô Bân tới.
Lúc trước khi trường kiếm của Ngô Bân đâm vào ngực Tô Hạo, đã bị Tô Hạo nắm chặt trong tay.
Hắn không muốn vừa mặc y phục Huyết Hà Phái, mà bị kiếm này đâm một lỗ.
Cho nên Ngô Bân nhìn thấy đâm vào ngực Tô Hạo, cũng chỉ là giả tượng.
Ngô Bân chủ quan, không ngờ buông tay kiếm thì bị Tô Hạo lôi ngay đến gần.
Tô Hạo lần nữa dùng tay kia chụp thẳng vào cổ Ngô Bân, tốc độ còn nhanh hơn nhiều so với khi bắt Ninh Thanh Tuyết trước đó.
Ngô Bân vừa bị Tô Hạo kéo tới trong nháy mắt, muốn lớn tiếng kêu cứu.
Nhưng cổ đã bị nắm chặt, muốn nói cũng không nói được, mặt đỏ lên, khó chịu vô cùng.
Thần nguyên chi lực trong cơ thể muốn ngưng tụ.
Nhưng tay kia của Tô Hạo đã ném kiếm, trực tiếp đặt lên vai Ngô Bân, một luồng thần nguyên chi lực khổng lồ xông vào cơ thể hắn, phá tan thần nguyên mà hắn ngưng tụ.
Bàn tay nắm cổ cũng bắt đầu dùng sức.
Khó thở, lại thêm thần nguyên trong cơ thể bị đánh nát, máu không thể lưu thông kịp, đầu bắt đầu có chút choáng.
Lúc này, Tô Hạo trực tiếp sử dụng thuật khống chế tinh thần cấp 1.
Tinh thần lực hóa thành một bóng mờ tiến vào không gian tinh thần của Ngô Bân.
Ảo ảnh này sau khi tiến vào trực tiếp dung nhập vào không gian tinh thần Ngô Bân, không gây ra một chút gợn sóng nào.
Ánh mắt Ngô Bân chỉ hơi động, sau đó khôi phục lại sự tinh tường.
Tô Hạo buông Ngô Bân xuống, Ngô Bân lập tức tiến lên, cung kính nói: "Tham kiến chủ thượng."
"Về trước đi, có việc ta sẽ tìm ngươi!"
Tô Hạo nói ngay, dù sao bên này đã có động tĩnh, có khả năng đệ tử gác đêm của Huyết Hà Phái sẽ đến kiểm tra, nên phải rời đi trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận