Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 401: Lãnh Bất Phàm xuống núi, sát ý lên (length: 8233)

"Tiểu Điệp, ánh mắt của ngươi thật sự là không được, hắn ngay cả ta mị thuật cũng không đỡ nổi."
Mộc Tiêu Tiêu vừa cười vừa nói.
Nam Cung Tiểu Điệp không có mở miệng nói chuyện.
Nàng có thể thấy được Tô Hạo kia không có bị mê hoặc.
Nhưng nàng cũng không thể làm Mộc Tiêu Tiêu mất mặt.
Mộc Tiêu Tiêu là một người vô cùng tự tin vào mị thuật của mình.
"Mị lực của ngươi ai có thể ngăn cản, được rồi, ta về trước đây, giúp ngươi xem Thiên Môn có hồi âm hay không, nếu không có hồi âm, ta lập tức quay lại tìm ngươi, như vậy cũng không chậm trễ thời gian của ngươi."
Nam Cung Tiểu Điệp đứng dậy nói.
"Tiểu Điệp, nếu ta có thể liên lạc với 【 Thiên Môn 】, ta sẽ tặng ngươi một viên trân châu phỉ thúy Nam Hải, ta nghĩ sau khi ngươi nghiền thành phấn, thoa lên mặt chắc chắn sẽ càng đẹp."
Mộc Tiêu Tiêu cười tiễn Nam Cung Tiểu Điệp ra khỏi phòng khách.
Sau khi đóng cửa phòng khách.
Vẻ mặt Mộc Tiêu Tiêu trở nên âm trầm.
"Tô Hạo này không đơn giản, vậy mà ta không thể mê hoặc hắn."
Trước đó Mộc Tiêu Tiêu nghĩ mình đã mê hoặc được Tô Hạo, nhưng nghĩ lại phản ứng cuối cùng của Tô Hạo, quá bình thản, căn bản không giống như bị mê hoặc.
Đây là hắn đang phối hợp diễn trò với nàng.
Nghĩ đến đây.
Trong mắt nàng hiện lên tia giận dữ và cả sự phẫn hận.
"Tô Hạo, trên đường về Huyết Hà Phái, ta sẽ khống chế tinh thần của ngươi, để ngươi làm việc cho ta."
Mộc Tiêu Tiêu này chỉ vì Tô Hạo không bị mê hoặc, vậy mà đã nghĩ đến chuyện khống chế tâm thần của Tô Hạo.
Nữ tử này thật độc ác.
Chỉ là không biết, khi nàng gây hấn với Tô Hạo, Tô Hạo có còn kiên nhẫn với nàng không.
Hay là trực tiếp đánh chết nàng bằng một chưởng.
Lúc này trong phòng khách sạn.
Tô Hạo bắt đầu nghiên cứu bí kíp Đoạt Thần Thuật vừa nhận được.
Đây là một loại công pháp tinh thần rất bá đạo.
Khiến cho tinh thần người khác hoảng hốt, chính là cướp đoạt tinh thần lực của đối phương, rất bá đạo.
Tinh thần lực một khi bị cướp đoạt, người đó chỉ có thể biến thành kẻ ngốc.
"Không ngờ Mộc Tiêu Tiêu này lại để ta đánh dấu được thứ này, ta còn thật muốn cảm ơn nàng!"
Khóe miệng Tô Hạo lộ ra một tia cười lạnh.
Ngay lúc này, có tiếng gõ cửa phòng hắn.
Tô Hạo ra mở cửa phòng.
"Tô huynh, có thể cho ta vào một lát không?"
Nam Cung Tiểu Điệp mở miệng nói.
"Nam Cung cô nương, mời vào!"
Tô Hạo phất tay ý bảo Nam Cung Tiểu Điệp vào trong.
Sau khi vào trong, Nam Cung Tiểu Điệp cười nói: "Tô huynh, lần sau ngươi giả vờ bị mê hoặc thì diễn cho giống một chút, khuê mật của ta có lẽ đã nhìn ra."
"Đã nhìn ra, ta nghĩ nàng hẳn là tự biết bản thân đấy chứ! Mời ngồi."
Tô Hạo mời Nam Cung Tiểu Điệp ngồi xuống, tiện tay rót cho nàng một chén trà.
"Tô huynh, lúc này ngươi không nên tới Vũ Châu, chưởng giáo của các ngươi cùng Cửu U Thần Quân, ma đạo Đinh Bằng vây giết Nguyên Thập Tam Hạn, nếu không phải Thiên Môn Nhậm Ngã Hành cùng Linh Thứu Cung Thiên Sơn Đồng Mỗ đột ngột xuất hiện, Nguyên Thập Tam Hạn chỉ sợ đã lành ít dữ nhiều."
"Nguyên Thập Tam Hạn bây giờ không có việc gì, thì Huyết Hải Phái các ngươi lại gặp chuyện, cho nên ngươi tốt nhất tìm một chỗ ẩn nấp đi."
Nam Cung Tiểu Điệp nói.
Thực lực của Tô Hạo không tệ, nhưng là chỉ so với bọn họ thôi.
Đối với những cao thủ như Nguyên Thập Tam Hạn, giết người như bọn họ chẳng khác gì bóp chết một con kiến.
"Tự bảo vệ, ta vẫn có chút thủ đoạn, đa tạ Nam Cung cô nương nhắc nhở."
Tô Hạo cảm ơn.
Đối phương đến để nhắc nhở mình cẩn thận, Tô Hạo vẫn nên cảm tạ đối phương.
"Tô huynh đã có thủ đoạn tự bảo vệ, vậy Tiểu Điệp xin phép cáo từ trước."
Nam Cung Tiểu Điệp không ở lại đây.
Nàng đến đây cũng chỉ là kết một thiện duyên.
Lúc này.
Bên trong Huyết Hà Phái.
Huyết Thương Mang xem tin tức từ Vũ Châu truyền về.
"Tô Hạo đến Vũ Châu thành, xem ra là không hề dừng lại, hẳn là không liên quan đến cái chết của sư đệ Hành Xuyên."
"Rốt cuộc là ai đã giết sư đệ truyền đâu? Thiên Môn? Là các ngươi sao?"
Huyết Thương Mang nhíu mày.
Thiên Môn ra tay giết Lục Hành Xuyên, hắn vẫn nghi ngờ về phỏng đoán này.
Nhưng bây giờ lại không có bất kỳ manh mối nào, người khác ra tay thì lại không có động cơ.
"Tô Hạo, ngươi vẫn là thật may mắn, đã tránh được một kiếp, hy vọng ngươi ở Vũ Châu cũng có vận may như vậy, đừng để người của Lục Phiến Môn để ý tới." Huyết Thương Mang lên tiếng nói.
Lúc này.
Một thân ảnh từ ngoài điện bước vào, là đệ tử Nguyên Long của Huyết Thương Mang.
"Sư tôn, Lãnh Bất Phàm đã xuống núi một ngày trước, hắn chắc là muốn ra tay với Tô Hạo."
Nguyên Long nói.
"Xem ra hắn bị Thanh Thanh thuyết phục rồi, muốn động thủ với Tô Hạo."
"Ngươi thông báo cho mật thám ở Vũ Châu, nhắn cho Tô Hạo một tin, nói cho Tô Hạo việc của Mộc Tiêu Tiêu do Lãnh Bất Phàm tiếp nhận, hắn nên mau chóng rời đi trước."
Huyết Thương Mang mở miệng nói.
Bây giờ Lục Hành Xuyên đã chết, Tô Hạo lại chết, e rằng sẽ gây ra những tin đồn không đáng có.
Huống chi Chấp Pháp Đường vẫn cần người.
Tô Hạo chấp chưởng Chấp Pháp Đường tuy không có công lao gì, nhưng cũng không gây chuyện.
Vì vậy hắn muốn để Tô Hạo sống.
"Vâng, sư tôn, con đi làm ngay!"
Nguyên Long gật đầu, xoay người muốn đi.
"Trong thời gian này, ngươi hãy vào trong huyết trì tu luyện, cố gắng tăng thực lực lên, sư tôn của ngươi đây, khoảng thời gian nữa chắc sẽ xung kích Luyện Hư cảnh."
"Ngươi giúp ta xử lý các việc trong điện."
Huyết Thương Mang nói.
"Chúc mừng sư tôn."
Nguyên Long nghe vậy thì lộ vẻ hưng phấn.
Huyết Thương Mang không chỉ là sư tôn của hắn, còn đối đãi với hắn như con ruột, nên hắn rất vui mừng khi Huyết Thương Mang tiến vào Luyện Hư cảnh.
"Đi làm việc trước đi!"
Huyết Thương Mang khoát tay.
Sau khi Nguyên Long rời đi, Huyết Thương Mang cũng ra khỏi đại điện.
Hắn muốn chuẩn bị cho việc xung kích Luyện Hư cảnh.
Đêm dài.
Tô Hạo đang khoanh chân tu luyện, nhưng đột nhiên từ ngoài cửa sổ có một phi đao bắn vào.
Phi đao cắm thẳng lên thành giường của Tô Hạo.
Ánh mắt Tô Hạo có chút ngưng tụ.
Nhìn vào phi đao kia thấy còn có một tờ giấy cắm trên đó.
Tô Hạo vung tay chụp lấy, cầm tờ giấy lên tay.
"Lãnh Bất Phàm đã rời khỏi Huyết Hà Phái, sáng mai sẽ đến Vũ Châu thành, Mộc Tiêu Tiêu sẽ do Lãnh Bất Phàm mang về, ngươi cố tránh trở về Huyết Hà Phái. Nguyên Long lưu."
Nhìn thông tin trên tờ giấy.
Trong mắt Tô Hạo hàn quang lóe lên.
Lãnh Bất Phàm xuống núi, hẳn là nhắm vào hắn mà đến, hoặc là Lãnh Bất Phàm tới đón Mộc Tiêu Tiêu.
"Huyết Thương Mang này sao lại tốt bụng như vậy? Chẳng lẽ là vì Lục Hành Xuyên chết, nên hắn tạm thời không muốn ta chết."
Tô Hạo thầm nghĩ.
Nhưng sau đó trong mắt Tô Hạo lóe lên, như nghĩ ra điều gì.
Lãnh Bất Phàm tự mình đến đón Mộc Tiêu Tiêu.
Mộc Tiêu Tiêu này cũng không đơn giản chỉ là gặp Vệ Thanh Thanh.
Nàng hẳn là đang mang theo thứ gì đó đặc biệt.
Đồ vật đặc thù.
Lãnh Bất Phàm, Vệ Thanh Thanh.
Chẳng lẽ thứ đặc biệt này là cho Vệ Bi Hồi.
Tô Hạo đi đến bên bàn ngồi xuống, trong lòng suy tư.
"Bất kể thế nào, giết Vệ Thanh Thanh và Lãnh Bất Phàm này, ta sẽ biết được thứ đó là gì."
Tô Hạo không suy đoán nữa, mà là động sát tâm.
Hắn quyết định giết Mộc Tiêu Tiêu và Lãnh Bất Phàm.
Như vậy, hắn không chỉ có thể biết được vật đặc thù trên người Mộc Tiêu Tiêu, mà còn có thể khiến Huyết Hà Phái hỗn loạn.
Đầu tiên là Lục Hành Xuyên chết, tiếp đến là đệ tử của chưởng giáo chết.
Bên trong Huyết Hà Phái chắc chắn phải có một chút phong ba.
【 kích hoạt nhiệm vụ, ký chủ sinh sát ý với Mộc Tiêu Tiêu và Lãnh Bất Phàm, tự tay chém giết hai người thưởng 4 tấm thẻ tùy ý đánh dấu. 】 Lúc này hệ thống phát nhiệm vụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận