Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 13: Cổ trùng, nhục thân gấp ba cường hóa (length: 7952)

"Thẻ nhân vật Lãnh Huyết, đây là đánh dấu nhân vật sao!"
Tô Hạo lập tức có chút hoang mang, cũng có chút không dám tin.
Trước đây hắn chỉ coi là đánh dấu một chút vật phẩm công pháp mà thôi, bây giờ lại còn ra cả nhân vật.
Thật sự là chỉ có mình không nghĩ tới, không có hệ thống nào làm không được.
Quá mạnh mẽ.
【Lãnh Huyết】: Nguyên danh Lãnh Lăng Khí, nhân vật trong tứ đại danh bộ, đồ đệ của Thần Hầu Gia Cát Chính Ngã.
Tính cách kiên nghị, giỏi ở tuyệt xứ cầu sinh, thể lực sức chịu đựng và nghị lực kinh người.
Thích dùng một thanh kiếm mỏng không vỏ, kiếm pháp cao siêu, lực sát thương mạnh, chỉ công không thủ.
Mỗi lần ra chiêu tất lấy mạng liều nhau, hắn giết địch Lãnh Huyết, tình nghĩa nhiệt huyết.
Thực lực: Tiên Thiên sơ kỳ, kiếm pháp: Tứ Thập Cửu Lộ Vô Danh Kiếm Pháp.
【Túc chủ khởi động thẻ nhân vật, liền có thể đem nhân vật triệu hoán ra.】 Âm thanh máy móc của hệ thống vang lên bên tai Tô Hạo.
"Tiên Thiên sơ kỳ, đã ngưng tụ ra cương khí nhân vật!"
Tô Hạo nhìn phần giới thiệu về Lãnh Huyết, mắt sáng lên.
Lãnh Huyết dù chỉ là Tiên Thiên sơ kỳ, nhưng e rằng khi đối mặt với Tiên Thiên hậu kỳ, với cái kiểu liều mạng đó cũng có thể đánh một trận, thậm chí phản sát.
Cho nên tuyệt đối không thể xem Lãnh Huyết như một cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ bình thường.
"Lần này trong tay ta cũng xem như có một quân át chủ bài!"
Tô Hạo thầm nghĩ trong lòng.
Bản thân hắn bây giờ đã nội kình đại thành, tiếp tục tu luyện Hỗn Nguyên Nhất Khí Công pháp.
Hắn tin rằng không lâu sau sẽ bước vào nội kình viên mãn.
Chỉ cần đạt tới nội kình viên mãn, hắn liền có thể thử xung kích Tiên Thiên.
Vẻ hưng phấn trong mắt Tô Hạo được giấu kín xuống.
Bước ra khỏi đại đường, nhìn đám bang chúng đang tản ra phía trước sân.
Trong miệng lẩm bẩm nói: "Cái phân đường Giang Nam này, thật sự là một nơi tốt a!"
Trong lòng thì thầm nghĩ:
"Phân đường Giang Nam này nhất định phải luôn nằm trong tay mình!"
Lúc này.
Tại trong phân đường Giang Nam.
Một số bang chúng vừa rời khỏi đại đường bắt đầu tụ tập lại thảo luận.
Hôm nay bọn họ nhìn thấy ba người Tả Đức trở về phân đường.
Còn mang theo một cỗ thi thể, mọi người tò mò nên đã đi theo đến đại đường!
Không ngờ thi thể đó lại là thi thể của phó đường chủ Lý Hạo.
"Phó đường chủ Lý Hạo bị giết rồi!"
Điều này khiến tất cả mọi người trong phân đường Giang Nam kinh sợ.
"Phó đường chủ Lý Hạo, thế nhưng là võ giả nội kình tiểu thành, sao lại chết được chứ? Chẳng lẽ Mộ Dung gia đã ra tay với phân đường Giang Nam của chúng ta!"
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, nếu như Mộ Dung gia ra tay với phân đường Giang Nam, sao không đến phân đường Giang Nam mà lại chỉ đối phó phó đường chủ Lý thôi?"
"Ta nghĩ chắc là do kẻ thù của phó đường chủ Lý gây ra!"
"Ta vừa nghe được một tin, hình như đường chủ Mẫn Nguyên ở bên ngoài cũng đã chết!"
Lúc này có một người nhỏ giọng nói.
Ngay lập tức tràng diện trở nên yên tĩnh.
Một vài người trong bọn họ cũng đã mơ hồ nghe được tin tức này.
"Không phải giả chứ, đường chủ Mẫn Nguyên chẳng phải đã rời khỏi thành Giang Nam sao?"
"Không hề rời đi, chỉ là nấp ở Lục gia trang ngoài thành. Đêm hôm trước đã bị giết cùng với trang chủ Lục gia!"
"Cái gì!"
Những người khác nhao nhao kinh ngạc, ánh mắt tràn đầy hoảng sợ.
Hai phó đường chủ của phân đường Giang Nam cứ vậy mà chết rồi.
"Vậy ngươi nói chúng ta có khi nào...!"
Người trước đó lo lắng không khỏi lên tiếng hỏi.
"Nếu muốn chúng ta chết thì chúng ta chết lâu rồi, đừng có lo vớ vẩn!"
"Thôi, chúng ta đi uống rượu, chuyện này giao cho phó đường chủ Tô xử lý là được, chỉ cần phó đường chủ Tô không sao, tin rằng chúng ta cũng sẽ không có chuyện gì!"
Có một người nhắc đến Tô Hạo.
Những người khác nghe vậy liền gật đầu, sau đó bắt đầu tản ra.
Trong đám bang chúng này.
Một người đàn ông trung niên, liếc nhìn đại đường, ánh mắt khẽ động rồi quay người rời khỏi phân đường.
Người đàn ông trung niên này sau khi rời khỏi phân đường liền trực tiếp đến phủ đệ ngụy trang của Dung Thụy.
Hắn là gián điệp bí mật do Dung Thụy để lại.
Dung Thụy là đường chủ phân đường Giang Nam, không chỉ có vài người tâm phúc mà còn có rất nhiều người trung thành với hắn.
Sấu Hầu đang thanh lý, nhưng không có cách nào quét sạch được.
"Ngươi nói cái gì? Lý Hạo cũng chết rồi!"
Nghe được tin Lý Hạo cũng chết, sắc mặt Dung Thụy ngưng trọng.
Việc Mẫn Nguyên và Lý Hạo liên tiếp bị giết khiến hắn không thể không cẩn thận.
"Chẳng lẽ Mộ Dung gia phát hiện ra điều gì rồi?"
Dung Thụy thầm nghĩ.
Hắn sợ Mộ Dung gia phát hiện ra điều gì nên đã bắt đầu thanh trừ người của Huyết Hà Phái tại phân đường Giang Nam.
"Phân đường Giang Nam bên kia có xảy ra chuyện gì không?"
Dung Thụy trầm tư một lát rồi hỏi.
"Đường chủ, phân đường Giang Nam bên này không có chuyện gì xảy ra cả, mọi thứ bình thường! Mộ Dung gia cũng không hề nhắm vào phân đường Giang Nam!"
Người này mở miệng nói.
"Phân đường Giang Nam bên kia không sao, vậy không đúng!"
Tâm tư Dung Thụy xoay chuyển.
Hắn cảm thấy với thực lực của Mộ Dung gia, muốn giết người thì giết trực tiếp ở ngoài đường là được, chứ không cần giết ngấm ngầm.
Rốt cuộc là ai chứ?
Dung Thụy trong nhất thời không có bất kỳ manh mối nào.
"Ngươi tiếp tục quay lại giám sát tình hình trong phân đường, có tin gì thì lập tức báo lại cho ta!"
"Chờ thời gian này qua đi, ta sẽ quay về phân đường Giang Nam, đến lúc đó nhất định sẽ đề bạt ngươi!"
Dung Thụy mở miệng nói.
"Đa tạ đường chủ!"
Người đàn ông này lập tức quỳ xuống lạy tạ nói.
"Đi đi!"
Dung Thụy khoát tay, người đàn ông kia khom người lui xuống.
Sau khi người đàn ông kia rời đi, sắc mặt Dung Thụy trở nên âm trầm.
"Lý Hạo, Mẫn Nguyên, Tô Hạo!"
Khi trong miệng hắn nói đến Tô Hạo, thần sắc hắn hơi ngưng tụ.
Nếu không phải Mộ Dung gia, vậy có phải do Tô Hạo hay không.
Nhưng Tô Hạo chỉ mới nhập nội kình, cho dù muốn giết người cũng làm không được.
Chẳng lẽ Mộ Dung gia âm thầm giúp đỡ hắn.
Tô Hạo đã đầu quân cho Mộ Dung gia.
Ánh mắt Dung Thụy chuyển động.
"Quan sát thêm hai ngày nữa, nếu Tô Hạo vẫn không có việc gì thì việc Mẫn Nguyên và Lý Hạo chết, có thể liên quan đến Tô Hạo!"
Dung Thụy trầm giọng nói trong miệng.
Vốn dĩ Dung Thụy định đêm nay đi gặp Tô Hạo.
Sử dụng vài thủ đoạn với Tô Hạo, để Tô Hạo ngoan ngoãn nghe lời.
Đến lúc đó lợi dụng Tô Hạo để dụ Mộ Dung Thu Yến ra.
Hoàn thành nhiệm vụ của Cừu thiếu, rồi về đón con trai lập tức bỏ chạy khỏi thành Giang Nam, quay về Huyết Hà Phái.
Chỉ cần đến Huyết Hà Phái, cho dù Mộ Dung gia có gan, bọn chúng cũng không dám đụng đến.
Ba ngày sau.
Sáng sớm, Tô Hạo đang tu luyện trong nội viện, nắm đấm trong tay hung hăng oanh ra.
Oanh!
Một luồng khí sóng xé gió từ nắm đấm hắn tuôn ra.
Một cây đại thụ phía xa đối diện nắm đấm, do bị sóng xung kích mà bắt đầu đung đưa.
Trong hai ngày này.
Tô Hạo đều ở trong phân đường Giang Nam bế quan hoặc đánh dấu.
Nội kình trong cơ thể được sự hỗ trợ của Hỗn Nguyên Nhất Khí Công đã dần dần bắt đầu hướng đến viên mãn.
Trong hai ngày này, hắn đã đi đến phòng đan dược hai lần, vốn định đánh dấu chút đan dược.
Nhưng lại đánh dấu ra một con cổ trùng, và 3 lần cường hóa nhục thân.
Hô!
Thu quyền, kình lực trong cơ thể nhanh chóng tiêu tan.
"Nhục thân cường hóa gấp ba, thật là lợi hại! Phối hợp với nội kình đại thành của ta, cho dù gặp phải nội kình viên mãn cũng có thể đánh một trận!"
Trong mắt Tô Hạo phát ra một đạo tinh quang.
Lần cường hóa nhục thân gấp ba ngày hôm qua, khiến hắn thu hoạch được rất nhiều.
"Hôm nay đi sân luyện công đánh dấu xem có thể đánh dấu ra cái gì?"
Tô Hạo thầm nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận