Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 398: Cánh tay Kỳ Lân tập kích, Lục Hành Xuyên tay cụt (length: 8288)

"Đánh dấu trăm năm, ta đã trở thành ma đạo cự phách!"
Tốc độ nhanh chóng, vừa ra tay liền muốn nghiền ép Tô Hạo.
Tô Hạo con ngươi đột nhiên co rụt lại, thân hình lóe lên, trong nháy mắt tại Lục Hành Xuyên trong lòng bàn tay hóa thành một đạo tàn ảnh.
Lục Hành Xuyên một chưởng trực tiếp đập vào tàn ảnh phía trên.
Hắn lông mày có chút ngưng tụ, không nghĩ tới Tô Hạo tốc độ sẽ nhanh như vậy.
Bây giờ hắn đã bước vào Dung Phách cảnh hậu kỳ, coi như không am hiểu tốc độ, nhưng là đột nhiên xuất thủ, bạo phát ra tốc độ, cũng không phải Tô Hạo có thể tránh né.
Hắn quay người xoay tay lại, liền hướng phía mình cảm giác được phương hướng, đấm ra một quyền.
Nắm đấm bên trong tràn ngập ngang ngược khí tức, hình thành một cỗ mạnh mẽ kình phong, giống như muốn phong tỏa Tô Hạo thoát đi lộ tuyến.
Sau đó đây chỉ là ý nghĩ của hắn, khi hắn xoay người.
Đột nhiên ở giữa một đạo dữ dằn tiếng kiếm kêu bỗng nhiên ghé vào lỗ tai hắn vang lên, nương theo tiếng kiếm kêu, một đạo kiếm quang màu bạc là trong nháy mắt từ đỉnh đầu chém về phía hắn.
Kiếm quang nhanh như thiểm điện, mà lại xé rách không gian không sinh ra một tia khí tức.
Lục Hành Xuyên cảm giác được sát cơ cuồn cuộn.
Ánh mắt khẽ biến, bàn tay vừa nãy ra quyền, trong nháy mắt đánh về phía thanh trường kiếm kia.
Nhưng là trường kiếm lại giống như ngân xà, không cùng nắm đấm của hắn va chạm, mà là hướng phía cổ tay của hắn đâm tới.
Keng!
Trường kiếm chạm vào cổ tay phát ra tiếng keng.
Lục Hành Xuyên tu hành là Lục Thần Cửu Chuyển Pháp, một loại công pháp tu luyện nhục thân.
Nhục thân tăng thêm cương khí, Trường Sinh Kiếm của Tô Hạo cũng không có lưu lại vết máu trên người đối phương.
Mà trong chớp nhoáng này, bàn tay của Lục Hành Xuyên chống đỡ thành trảo, như thiểm điện hướng phía Tô Hạo bắt tới.
Tô Hạo một kích không có trúng.
Lập tức đấm ra một quyền.
Một cỗ trọng lực ba động nặng nề ép hướng Lục Hành Xuyên.
Lập tức tốc độ xuất thủ của Lục Hành Xuyên, trong nháy mắt có chút dừng lại.
Trong nháy mắt này, thân hình của Tô Hạo giống như quỷ mị hướng phía sau lưng thối lui.
Trong nháy mắt thối lui ra khỏi mấy trượng xa.
"Thiên Trọng Sơn Kình, ngươi vậy mà tu luyện thành công. Còn đạt tới cảnh giới như vậy, thật làm cho ta nghĩ không ra."
"Ngươi còn có Quỷ Ảnh Mê Tung thân pháp này, Tô Hạo ngươi thật là làm cho ta cảm thấy kinh ngạc, ta phát hiện ta không có chút nào hiểu rõ ngươi."
Lục Hành Xuyên nhìn Tô Hạo trên mặt tràn ngập kinh ngạc.
Mình thế nhưng là so Tô Hạo lớn hơn một cảnh giới lớn.
Nhưng là trong hai lần giao thủ này hắn vậy mà không chiếm được một chút lợi thế.
"Nếu như ta để ngươi hiểu rõ, như vậy hôm nay chúng ta cũng không cần giao thủ, ta sớm đã chết trong tay của ngươi."
Tô Hạo lạnh giọng nói.
Lúc này tâm thần của hắn căng cứng.
Thực lực của Lục Hành Xuyên ở Dung Phách cảnh hậu kỳ, thực lực của bản thân hắn mới là Dung Hồn cảnh đỉnh phong, chênh lệch có chút lớn.
Mặc dù mình có thể bỏ chạy rời đi.
Nhưng là hắn muốn vượt một cảnh giới chiến đấu một chút, xem xem mình có thể cùng người như vậy giao thủ được không.
"Bất kể có phải là hiểu rõ ngươi không, hôm nay ngươi hẳn phải chết, ngươi cùng ta chênh lệch cảnh giới quá lớn!"
Lục Hành Xuyên nhìn Tô Hạo lạnh giọng nói.
Khi đang nói chuyện.
Lục Hành Xuyên bước chân đạp lên mặt đất, thân hình đột nhiên tiến lên, lực lượng thể phách mạnh mẽ ở trên người hắn bộc phát ra, thân thể cùng không khí va chạm hình thành từng đợt âm thanh khí bạo.
Theo tiếng khí bạo này, Lục Hành Xuyên đấm ra một quyền.
Nắm đấm hiện ra màu sắt.
Lục Hành Xuyên tu luyện Lục Thần Cửu Chuyển nhục thân phòng ngự cường hãn.
Trường kiếm trong tay Tô Hạo cũng trong nháy mắt bổ ra.
Kiếm quang bên trong lóe ra một đạo lôi điện màu tím, hình thành kiếm khí màu tím, thiểm điện bổ vào nắm đấm của Lục Hành Xuyên.
Lục Hành Xuyên chỉ cảm thấy nắm đấm của mình tê dại một hồi.
Mà Tô Hạo thì là cảm giác được trường kiếm của mình mang tới một cỗ lực lượng rung động.
Bất quá điểm này, lực lượng khi tiến vào cánh tay của Tô Hạo thì liền bị lực lượng cơ thể của hắn triệt tiêu toàn bộ.
Lực lượng trong thân thể Tô Hạo cũng không kém Lục Hành Xuyên.
Nắm đấm run lên, ánh mắt Lục Hành Xuyên hơi đổi, thân hình cũng không lùi lại tiếp tục tiến lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một đạo huyết khí kinh khủng.
Huyết khí giống như cột lớn hướng phía Tô Hạo tấn công.
Tô Hạo tốc độ có chút quỷ dị, mình căn bản thấy không rõ động tác của hắn.
Hắn nhất định phải áp chế Tô Hạo trong tình huống chiếm tiên cơ.
Bằng không, Tô Hạo tuyệt đối có thể rời đi từ trong tay của hắn.
Một khi rời đi, khả năng hắn căn bản đuổi không kịp Tô Hạo.
Tô Hạo nhìn huyết khí, lòng bàn tay cũng đồng thời bộc phát một cỗ huyết khí, đấm ra một quyền.
Hai cỗ huyết khí va chạm, lực lượng bành trướng giống như sóng khí hướng phía bốn phía quét sạch.
Vách tường miếu hoang như không chịu nổi cỗ lực lượng này.
Ầm một tiếng sụp đổ.
Hô!
Hai thân ảnh từ trong miếu đổ nát bay ra.
Thân hình Tô Hạo rút lui mấy bước, cánh tay có chút run rẩy, còn sắc mặt Lục Hành Xuyên thì khó coi vô cùng.
Tô Hạo này vậy mà cùng hắn cứng đối cứng giao thủ một lần rồi.
"Khí huyết trên người ngươi sao lại dày đặc như vậy!"
Lục Hành Xuyên nhìn Tô Hạo.
Nhục thân của Tô Hạo này không hề kém, lực khí huyết trên thân vậy mà cũng nồng đậm như vậy.
"Ngươi không phải Tô Hạo?"
Hắn nhìn Tô Hạo lạnh giọng nói.
"Ta là Tô Hạo, chỉ là ngươi không hiểu rõ ta thôi, Lục Hành Xuyên nếu như ngươi chỉ có chút thực lực đó, muốn giết ta, ngươi vẫn còn làm không được."
"Chờ ta trở về Huyết Hà Phái, chính là lúc ngươi chết,"
Tô Hạo lạnh giọng nói.
Hắn đây là đang dùng lời thăm dò Lục Hành Xuyên.
Muốn dò xét từ miệng hắn động tĩnh của Huyết Thương Mang và Vệ Bi Hồi bọn họ.
"Hừ, ngươi cho rằng lần này ngươi đi ra ngoài là ta an bài sao? Huyết sư huynh biết ta muốn ra tay với ngươi, cho nên mới để ngươi đi."
"Tô Hạo, đừng ngây thơ, bây giờ hạ tràng của ngươi chỉ có bị ta thôn phệ thôi."
Ánh mắt âm lãnh của Lục Hành Xuyên nhìn Tô Hạo, trầm giọng nói.
"Huyết Thương Mang biết ngươi muốn giết ta, lại còn cho ngươi tạo cơ hội như vậy, tình nghĩa giữa các sư huynh thật khiến người ta kinh ngạc!" Tô Hạo nhìn Lục Hành Xuyên nói.
"Hừ! Đây không phải chuyện ngươi nên hỏi, ta hiện tại tiễn ngươi lên đường!"
Khi đang nói chuyện, hai con ngươi của Lục Hành Xuyên xuất hiện một đạo khí tức màu đỏ thẫm.
Một cỗ hung sát chi khí từ trong tay hắn bộc phát ra.
Mặc dù Tô Hạo chặn được một kích của hắn, nhưng là hắn cũng thăm dò ra mức độ khí huyết của Tô Hạo.
Lần này hắn muốn một quyền chém giết Tô Hạo.
Huống chi hắn không thể để Tô Hạo chạy mất.
Nếu để Tô Hạo chạy mất, khôi phục khí huyết thì có khả năng chạy trốn.
Ầm Thân hình bay lên không, một chưởng đánh ra.
Ánh mắt Tô Hạo ngưng tụ, trường kiếm trong tay, trong nháy mắt bổ ra, một đạo ngân quang chém ra, cùng bàn tay của Lục Hành Xuyên va chạm, nhưng ngân quang bị chặn lại.
Một cỗ lực lượng từ trên thân kiếm truyền hướng Tô Hạo, trường kiếm trong tay Tô Hạo trong nháy mắt truyền đến một cỗ cự lực.
Đang!
Trường kiếm trong tay của hắn trực tiếp rơi xuống mặt đất.
Sau đó Lục Hành Xuyên một chưởng chụp vào Tô Hạo, bàn tay của Tô Hạo thành trảo cũng bắt tới.
Ầm!
Hai bàn tay của hai người chụp vào nhau.
"Ngươi dám cùng ta liều, thật sự là muốn chết!" Lục Hành Xuyên bắt lấy bàn tay của Tô Hạo, sắc mặt lộ vẻ dữ tợn.
Nhưng lúc này Tô Hạo đột nhiên ngẩng đầu.
Trên mặt đồng dạng lộ ra vẻ âm lãnh.
Cánh tay Kỳ Lân trong nháy mắt bộc phát, huyết khí hỏa diễm và lực lượng khổng lồ bộc phát trong lòng bàn tay hắn, trở tay bắt lấy cánh tay Lục Hành Xuyên.
Phốc phốc!
Tô Hạo dùng cánh tay Kỳ Lân trực tiếp xé xuống cánh tay của Lục Hành Xuyên.
A!
Lục Hành Xuyên hét thảm một tiếng, thân hình nhanh lùi lại.
Lục Hành Xuyên rơi xuống đất, ánh mắt không thể tin được nhìn cánh tay của Tô Hạo.
Không để ý cánh tay của mình đang chảy máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận