Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách

Đánh Dấu Trăm Năm, Ta Đã Trở Thành Ma Đạo Cự Phách - Chương 367: Ma giáo, Mặc Thiên Thành (length: 8025)

"Bẩm nàng, nếu như nàng có thể tránh thoát ba lần ám sát 【 Thiên Môn 】, nhiệm vụ Thiên Môn ủy thác sẽ tự động hủy bỏ."
"Ta tạm thời không gặp nàng."
Tô Hạo khoát tay nói.
Hắn hiện tại không có thời gian gặp Thu Linh Tố này, hắn còn có rất nhiều việc muốn sắp xếp.
"Rõ!"
Hắc Ưng cúi người rời khỏi phòng.
Sau đó Tô Hạo cũng bước ra khỏi phòng, ra sân, đồng thời sai người đưa tin đến phân đường Vũ Châu của Huyết Hà Phái.
Hôm qua sau khi gặp mặt Cao lão đại, một số việc cần thương lượng với Lục Hành Xuyên.
Lục Hành Xuyên là chỗ dựa của hắn ở Huyết Hà Phái.
Hiện tại trong lòng hắn đang nghĩ cách giúp Lục Hành Xuyên mau chóng đạt tới cảnh giới Dung Phách hậu kỳ.
Nhưng trên người lại không có loại đan dược có dấu ấn có thể tăng lên cảnh giới Dung Phách.
Nếu không, có thể giúp Lục Hành Xuyên một chút.
"Không cung cấp được đan dược, có thể cung cấp tài chính."
Tô Hạo thầm nghĩ.
Hắn đang nắm giữ bộ phận thanh lâu của Thanh Y Lâu, trong này lợi nhuận, Tô Hạo có chút không thể dùng cho Thiên Môn, nhất định phải lấy ra một phần.
Vậy sao hắn không trực tiếp đưa cho Lục Hành Xuyên?
Có tiền tài, tự hắn có thể đi mua sắm đan dược.
Trên đời này tiền tài vẫn là thứ lưu thông cực kỳ hữu dụng.
Chỉ cần bỏ ra tiền, có thể mua được một số đan dược đặc thù.
Nghĩ đến đây, Tô Hạo trước tiên đi đến thanh lâu do mình quản lý.
Đem một phần lợi nhuận đổi hết thành ngân phiếu mang ra ngoài, sau đó ngồi đợi Lục Hành Xuyên ở một trà lâu.
Ở một nơi khác.
Thu Linh Tố mặc hắc bào, sắc mặt vô cùng khó coi.
Ánh mắt nàng âm lãnh, tản ra sát ý.
Nàng không ngờ Mạc Cuồng Sinh của Thiên Môn lại không gặp mình, đệ tử Ma Hậu, thiên kiêu Ma Môn, định ngày hẹn một Tinh Quân Thiên Môn, mà Mạc Cuồng Sinh lại không nể mặt.
"Ba lần ám sát, không giết được ta mới từ bỏ truy sát, Thiên Môn, Mạc Cuồng Sinh, các ngươi thật ngông cuồng, đây là xem thường Ma giáo ta hay là xem thường ta?"
Thu Linh Tố căm hận nói.
Nói xong, sắc mặt nàng trở nên lạnh lẽo, rời phòng, đi về phía một nơi trong thành Vũ Châu.
Chỉ trong chốc lát, nàng đã đến một sòng bạc dưới lòng đất.
Trong sòng bạc ồn ào, tiếng la hét tràn ngập, Thu Linh Tố che mặt bằng khăn đen xuất hiện trước cửa sòng bạc.
Trước cửa có hai đại hán khí huyết hùng hậu đứng thẳng, giống như hai vị thần giữ cửa.
Thu Linh Tố lấy ra một lệnh bài trong tay.
"Ta muốn gặp người quản sự của các ngươi."
Thanh âm lạnh lẽo, mang theo mệnh lệnh.
Hai đại hán kia thấy lệnh bài trong tay Thu Linh Tố, cúi người quỳ lạy: "Bái kiến Thánh sứ."
"Mời đi theo ta!"
Một đại hán trong đó dẫn Thu Linh Tố đi về một phía.
Đi một mật đạo.
Hai người đi qua mật đạo xuất hiện bên ngoài một tòa lầu các.
"Đại nhân, đặc sứ của giáo đến đây."
Đại hán kia khom người nói ở bên ngoài.
"Mời Thánh sứ lên." Trong lầu các vang lên một giọng nói trẻ tuổi.
Cũng không vì Thánh sứ đến mà hắn xuống đón.
Lúc này, ở trong lầu các.
Một nam tử trẻ tuổi nhắm mắt dưỡng thần.
Thân hình hắn cao ráo, dung mạo tuấn tú phi phàm.
Mái tóc đen dài bóng mượt, tỏa ra từng tia sáng, trông có vẻ siêu phàm.
Cổ nhân có câu, "trên đời có người như ngọc công tử, không ai sánh bằng", có thể dùng để miêu tả người này.
Sau khi hắn vừa dứt lời.
Thu Linh Tố nhảy lên lầu các, nhìn nam tử trẻ tuổi đang nửa nằm trước mặt, trên mặt lộ vẻ ghen tị.
Dĩ nhiên không phải ghen tị người, mà là ghen tị khuôn mặt nam tử trẻ tuổi này.
"Nhị sư huynh, ta đến đây, ngươi cũng không tiếp đãi ta một chút."
Thu Linh Tố nhìn nam tử trước mặt nói.
"Hóa ra là Linh Tố sư muội đến, sao lại rảnh đến chỗ ta vậy?"
Nam tử trẻ tuổi mở mắt nói.
Người này là Nhị đệ tử của giáo chủ Ma giáo Quân Tri Phủ Mặc Thiên Thành, nên Thu Linh Tố gọi hắn là Nhị sư huynh.
"Tối hôm qua ta bị người của Thiên Môn ám sát, hôm nay ta hẹn người của Thiên Môn, bọn hắn không chịu gặp ta, còn nói muốn giết ta hai lần nữa, nếu như ta có thể tránh thoát, bọn hắn sẽ không ám sát ta nữa."
"Mà lại ta còn nghi ngờ, Thiên Môn này hình như có thể nắm bắt được hành tung của ta."
Thu Linh Tố mở miệng nói.
Nghe Thu Linh Tố nói, nam tử trẻ tuổi kia mở mắt, trong mắt hiện lên một tia tinh quang.
Nhưng rồi ngay lập tức trở lại bình thản, mở miệng: "Thiên Môn này, là không xem Ma giáo chúng ta ra gì sao?"
Giọng nói bình thản, nhưng lộ ra sát khí.
"Vậy Linh Tố sư muội muốn làm gì?"
Hắn đứng thẳng người mở miệng.
"Ta muốn mời Nhị sư huynh đối phó Mạc Cuồng Sinh này!"
Thu Linh Tố mở miệng nói.
Nhị sư huynh này, trong lòng nàng chỉ kém Đại sư huynh đang bế quan một chút thôi.
Đương nhiên, có lẽ chỉ có nàng biết điều đó.
"Mạc Cuồng Sinh thực lực, có khả năng giáp giới cảnh giới Dung Phách?"
Mặc Thiên Thành mở miệng.
Hắn không giống các thế lực khác, luôn trà trộn ở nơi tối tăm trong thành Vũ Châu, nắm giữ không ít sòng bạc dưới lòng đất.
Về Mạc Cuồng Sinh của Thiên Môn đương nhiên hắn cũng biết.
Theo phán đoán của hắn, thực lực Mạc Cuồng Sinh hôm nay hẳn là đã tiếp cận Dung Phách cảnh.
"Sư huynh, chẳng lẽ huynh không phải là đối thủ của hắn sao?"
Thu Linh Tố nhìn Mặc Thiên Thành hỏi.
"Áp chế hắn không thành vấn đề, muốn giết hắn có thể không làm được."
Mặc Thiên Thành lắc đầu nói.
"Vậy sư huynh giúp ta dạy dỗ Mạc Cuồng Sinh kia một chút, cho hắn biết sự lợi hại của Ma Môn ta."
Thu Linh Tố mở miệng nói.
"Sư huynh này sẽ ra tay, chỉ là sư muội, Thiên Môn vẫn còn muốn ra tay với muội hai lần, muội cứ ở đây với ta, hẳn có thể tránh được bọn chúng."
Mặc Thiên Thành nói.
"Sư huynh, Tả hộ pháp Tả Đồng đã đến Vũ Châu, ở Vũ Châu này có chuyện gì sao?"
Thu Linh Tố sau đó hỏi.
"Có lẽ liên quan đến đại điển Thiên Thứu Sơn."
Mặc Thiên Thành nói.
"Đại điển Thiên Thứu Sơn, Tả Đồng là cảm thấy được biến hóa ở Vũ Châu, lẽ nào đến ngày đại điển có người sẽ ra tay?"
Trong đôi mắt đẹp của Thu Linh Tố ánh lên vẻ kinh ngạc.
"Chắc chắn không sai, căn cứ phân tích tình hình, có thể người ra tay là Tây Môn gia của Lục Phiến Môn, nếu Tả Đồng tham gia vào, có lẽ hắn đã đạt thành hiệp nghị với Lục Phiến Môn."
Vẻ mặt Mặc Thiên Thành nghiêm túc nói.
"Sư huynh, Tả Đồng vẫn luôn có ý phản bội, cũng không thể để hắn liên kết với Lục Phiến Môn, chuyện đó không tốt cho Ma Môn."
"Còn nữa là trên đường tới đây, sư phụ đã truyền tin cho ta, nói đồ đệ của Tả Đồng là Hoa Phi Vũ đã đầu quân vào chỗ nàng, mang theo một tin tức, chính là vị giáo chủ đời trước Đông Phương Bất Bại, vẫn chưa chết."
Thu Linh Tố mở miệng.
Nghe được câu này, Mặc Thiên Thành biến sắc.
Mở miệng: "Hoa Phi Vũ đưa tin này khi nào đầu quân sư nương?"
"Đúng vậy."
Thu Linh Tố đáp.
"Thảo nào Tả Đồng vẫn không nghe theo lệnh của sư tôn, trong lòng hắn còn trung thành với vị giáo chủ đời trước, thế nhưng vị giáo chủ đời trước bị Hạ Hoàng đánh vào Tư Quá Nhai, không thể nào còn sống được."
Mặc Thiên Thành nói.
"Việc này vẫn chưa rõ, sư tôn bên kia đang tra xét."
Thu Linh Tố nói.
"Vậy thì không thể để cho Tả Đồng cùng Lục Phiến Môn làm được chuyện tốt."
"Ta đi xem Mạc Cuồng Sinh trước đã, sau đó quay về thương lượng với muội về chuyện của Tả Đồng."
Mặc Thiên Thành nói.
Thực lực của Tả Đồng không phải bọn họ có thể so sánh.
Huống chi Tả Đồng lần này còn không phải một mình đến.
Vậy nên việc phá hủy kế hoạch của Tả Đồng không phải là một chuyện đơn giản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận