Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 859: Cho các ngươi ba phút đủ chưa?

"Thảo nào ta lại cảm thấy ngươi rất nguy hiểm, hóa ra là người cùng một đạo, vậy thì chẳng có gì lạ." Nam Cung Vấn Thiên nói, mang theo vẻ vui mừng khi gặp được người đồng đạo. Tu đạo vốn là con đường nhỏ hẹp, khó được người đời hiểu thấu, vậy mà có thể gặp được một người đồng đạo quả là chuyện hi hữu, nên hắn rất vui vẻ, rất muốn kết nghĩa anh em với Hoa Vân Phi."Ha ha, Vấn Thiên huynh thổi sáo rất hay, đã đạt đến trình độ đại sư rồi." Hoa Vân Phi cười nói. Trình độ thổi sáo của Nam Cung Vấn Thiên thực sự rất cao, âm thanh vô cùng bi ai, đã đạt đến cảnh giới người nghe đau lòng, rơi lệ. Vừa rồi đám người vây xem, khóe mắt đều đã ướt át, nếu Nam Cung Vấn Thiên tiếp tục thổi nữa, chắc chắn sẽ khiến nhiều người phải khóc thét."Đó là đương nhiên rồi, ta đã luyện tập từ nhỏ mà." Nam Cung Vấn Thiên rất tự tin vào kỹ thuật thổi sáo của mình, hắn nhìn Hoa Vân Phi nói: "Vẫn chưa biết huynh đài xưng hô như thế nào?""Hoa Vân Phi." Hoa Vân Phi không hề giấu giếm, Nam Cung Vấn Thiên là người trong cùng đạo, lại là Thánh tử của Nam Cung Tiên Tộc, tự nhiên không cần thiết phải giấu giếm, dù sao bây giờ báo tên giả thì sau này cũng sẽ biết rõ mà thôi."Hoa huynh!" Nam Cung Vấn Thiên chắp tay xong liền tiến đến ôm lấy vai Hoa Vân Phi, nói: "Nói cho ta tài nghệ sở trường nhất của ngươi là gì đi?""Tài nghệ gì cơ?" Hoa Vân Phi buồn cười nhìn Nam Cung Vấn Thiên cứ như đã quen thân từ lâu."Đừng giả bộ nữa, là người trong đạo, ngươi khẳng định cũng có tài nghệ sở trường gì đó chứ?" Nam Cung Vấn Thiên cười tủm tỉm nói."Ngươi đã muốn nói vậy, thì ta đúng là có! Ngươi xem này!" Nói xong, Hoa Vân Phi lấy ra một cây sáo, đưa qua đưa lại trước mặt Nam Cung Vấn Thiên."Ngươi cũng biết thổi sáo à, hả? Không đúng, cây sáo này sao nhìn quen quen thế?" Nam Cung Vấn Thiên càng nhìn cây sáo trong tay Hoa Vân Phi càng thấy quen thuộc."Có thể không quen mắt được sao, nó là cây của ngươi đó." Hoa Vân Phi cười ha hả nhét cây sáo vào tay Nam Cung Vấn Thiên."Ta dựa vào, ngươi lấy nó đi lúc nào vậy?" Nam Cung Vấn Thiên kinh ngạc nhìn Hoa Vân Phi, há hốc miệng, trong đôi mắt tràn đầy hiếu kì. Hắn đây là lần đầu tiên gặp được thiên kiêu cùng thời đại, có thể không một tiếng động lấy đồ trong tay hắn đi! Sau lưng, ngoại trừ Thiên Phỉ Tuyết đã từng chứng kiến thủ đoạn của Hoa Vân Phi ra, Thạch Trảm Đế, Lâm Hạo Vũ và quân tôm tướng cua đều lộ vẻ hiếu kỳ, rất muốn biết rõ Hoa Vân Phi làm thế nào. Nhất là Thạch Trảm Đế, nó đang ở trên vai Hoa Vân Phi, vậy mà cũng không hề phát hiện, điều này khiến nó vô cùng kinh ngạc. Sau sự kinh ngạc là sự phấn khích, Hoa Vân Phi thi triển thủ đoạn thần bí này, nó rất muốn học! Như vậy về sau khi đi dạo phố ở các chư thiên vạn giới, nếu thích món chí bảo nào, cứ lấy đi là được, chẳng phải là quá tiện lợi sao?"Bí mật, ngươi chẳng phải muốn biết tài nghệ của ta sao, ta vừa thể hiện ra rồi đó." Hoa Vân Phi nói. "Mau nói đi, ngươi nói chuyện nửa chừng là bị sét đánh đấy!" Nam Cung Vấn Thiên thúc giục, rất gấp, phi thường muốn biết rõ."Thiên cơ bất khả lộ! Đây là độc môn bí thuật của tông ta, không thể nói cho người ngoài biết." Hoa Vân Phi nói."Chuyện này đơn giản thôi, ta gia nhập tông môn của ngươi không được sao?" Nam Cung Vấn Thiên nói ra: " như vậy là có thể nói cho ta biết rồi chứ?""Có thể thì có thể, nhưng gia tộc của ngươi thì sao?" Thấy kế hoạch đã thành công, khóe miệng Hoa Vân Phi lập tức lộ ra nụ cười gian, nhưng vẫn cố ý hỏi một câu."Gia tộc và tông môn là khác nhau, ta gia nhập tông môn của ngươi, nhưng vẫn là tộc nhân Nam Cung Tiên Tộc, không ảnh hưởng gì!" Nam Cung Vấn Thiên thúc giục nói: "Vậy thì có thể nói cho ta biết chưa? Mau nói thử xem!" "Phương pháp này tên là đồng giá trao đổi, thích món bảo bối nào thì dùng một viên linh thạch hạ phẩm làm cái giá, liền có thể đổi được món chí bảo đó vào tay!" Hoa Vân Phi nói, thanh âm chỉ có mấy người bọn họ có thể nghe được. "Đồng giá trao đổi?" Nam Cung Vấn Thiên, Thạch Trảm Đế, Thiên Phỉ Tuyết mấy người đều trợn tròn mắt. Ngươi chắc chắn là đồng giá sao? Chỗ nào đồng giá chứ? Nhất là Nam Cung Vấn Thiên, hắn biết cây sáo của mình là do rất nhiều loại tiên kim quý hiếm luyện chế thành, còn mạnh hơn so với các chí bảo công kích thông thường, sao có thể chỉ đáng một viên linh thạch hạ phẩm được chứ? Hoa Vân Phi đối với biểu hiện của Nam Cung Vấn Thiên mấy người đã không thấy lạ, gần như ai lần đầu nghe đến cái tên đồng giá trao đổi này đều có biểu hiện tương tự, "Số lượng sáo là một, số lượng linh thạch hạ phẩm cũng là một, đây chẳng phải đồng giá là gì?" "Ờ thì cái này..." Nam Cung Vấn Thiên, Thạch Trảm Đế, Lâm Hạo Vũ mấy người càng không thể phản bác được Hoa Vân Phi, ngược lại còn cảm thấy hắn nói rất có lý. Số lượng đồng giá, cũng tính là đồng giá, cái này có vấn đề gì không? Chắc là không có! "Dạy ta, ta muốn học!" Thạch Trảm Đế đi đầu hét lớn, tỏ vẻ phi thường muốn học bí thuật "Nói đạo lý" này. Đồng thời, nó cũng bất mãn với Hoa Vân Phi, có bí thuật như vậy, lại cứ giấu diếm nó, quá không nghĩa khí, có còn là bạn bè tốt hay không vậy?"Ta ta ta!" Thiên Phỉ Tuyết cũng giơ tay lên, đôi mắt to linh động tràn đầy mong đợi. Lâm Hạo Vũ cùng quân tôm, Giải tướng ba người cũng thế, nhìn Hoa Vân Phi, ánh mắt sáng ngời, tràn đầy khát vọng. Về phần Nam Cung Vấn Thiên thì khỏi phải nói, nắm lấy vai Hoa Vân Phi, đang dùng ánh mắt nhìn con dâu mà nhìn Hoa Vân Phi, vô cùng tình cảm. "Muốn học đồng giá trao đổi tự nhiên là được, nhưng các ngươi phải hứa với ta không thể tùy tiện sử dụng, loại bí pháp này không nên để quá nhiều người biết." Hoa Vân Phi nói. "Chúng ta đảm bảo!" Thạch Trảm Đế mấy người vội vàng đáp, không chút do dự. "Vậy thì tốt, nhiều người ở đây gây chú ý, tìm chỗ nào yên tĩnh rồi ta sẽ truyền đồng giá trao đổi cho các ngươi." Hoa Vân Phi nói."Ta biết một nơi, các ngươi đi theo ta." Nam Cung Vấn Thiên kéo Hoa Vân Phi liền đi, đã không kịp chờ đợi. Lúc mấy người đến trước một tòa kiến trúc trông rất uy nghi, bao gồm cả Hoa Vân Phi, tất cả mọi người đều ngây người ra. Nơi này, cùng hai chữ yên tĩnh có chút liên quan sao? Chỉ thấy trên biển hiệu của kiến trúc trước mặt, lồ lộ viết năm chữ lớn "Di Hồng Túy Hương Lâu". Cửa Di Hồng Túy Hương Lâu người đến người đi, không ngớt, nhưng toàn là nam tử, ngoài ra chính là những cô nương đang ôm khách ăn mặc trang điểm lộng lẫy. Rõ ràng, nơi Nam Cung Vấn Thiên dẫn bọn họ đến, chính là kỹ viện! "Còn có nữ nhân nữa kìa, thế này không được đâu!" Giải tướng liếc nhìn cô nương mặc hở hang ở một bên, nuốt ngụm nước miếng nói."Đúng vậy, ta không phải người như thế." Quân tôm không dám nhìn thẳng, căn bản không thèm để mắt tới những phấn son tầm thường kia, nhưng người sáng mắt đều có thể nhận ra, hắn đang liếc mắt nhìn trộm. Chỉ có Hoa Vân Phi và Lâm Hạo Vũ xem như trấn định, không để ý những cô gái kia."Đừng giả bộ nữa, mọi người đạt đến tu vi này rồi, còn có gì mà phải xấu hổ?" Nam Cung Vấn Thiên nói, nghe ngữ khí của hắn thì thấy đã tới không ít lần rồi. Thiên Phỉ Tuyết nói: "Hay là...ta đi tránh mặt một chút nhé? Cho các ngươi ba phút, đủ chưa?" "???" Lần này ngay cả Hoa Vân Phi cũng mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn sang, ba phút cho ai thế?"Đi thôi, tìm nơi nào bình thường hơn đi." Hoa Vân Phi lắc đầu cười, xoay người rời đi. Lâm Hạo Vũ mấy người cũng theo đó rời đi, chỗ này đúng là không thích hợp để đàm luận. Thấy mấy người giữ sĩ diện, Nam Cung Vấn Thiên cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, đi theo rời đi. "Ô, đây chẳng phải là vị kia của Nam Cung Tiên Tộc, Thánh tử Nam Cung Vấn Thiên đứng đầu thế hệ trẻ đấy ư!" Lúc mấy người chuẩn bị rời đi, một giọng nói chói tai bỗng vang lên. Sau lưng, từ trong Di Hồng Túy Hương Lâu đi ra mấy thanh niên, sắc mặt đều ửng hồng, rõ ràng vừa ở bên trong trải qua ba phút cực khoái, mấy người thấy Nam Cung Vấn Thiên, đều phát ra những tiếng cười kỳ quái. Nhưng nghe đến bọn họ, không chỉ Hoa Vân Phi mấy người làm ngơ, mà ngay cả Nam Cung Vấn Thiên cũng thế. Xuất hiện kiểu này thì luôn là kẻ ngu, bọn họ mặc kệ!"Dừng lại! Lão tử đang nói chuyện với các ngươi đó? Dám không nhìn ta, muốn chết phải không?" Trong số mấy thanh niên, kẻ cầm đầu mặc áo bào vàng thấy bị làm ngơ, cảm thấy rất mất mặt, liền hét lớn một tiếng, đồng thời, từ trên người hắn bộc phát ra một luồng uy áp đáng sợ, quét về phía mấy người Hoa Vân Phi. "Cho ngươi mặt mũi quá rồi?" Lâm Hạo Vũ quay đầu, hai con ngươi bắn ra một đạo lôi đình chi lực, trong nháy mắt đánh tan công kích của tên áo bào vàng, đồng thời còn phá tan cả thần quang hộ thể của hắn, khiến đầu hắn nổ tung tại chỗ, máu tươi bắn lên đầy mặt mấy người bạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận