Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 1582: ngu xuẩn hai vị đệ đệ

Chương 1582: Hai tên đệ đệ ngu xuẩn
Sau khi rời khỏi Đọa Hồn Uyên, Ngao Miểu Miểu vẫn chưa rời đi. Tính cách của nàng rất phóng khoáng, cực kỳ to gan, Nhị hoàng tử cùng Tứ hoàng tử sau lưng đều lén lút gọi nàng là nữ Bạo Long.
"Ngươi đang tìm kiếm cực âm chi địa?" Đoan Mộc Khuynh Nguyệt hỏi.
Hoa Vân Phi gật đầu.
"Nhìn dáng vẻ của ngươi hẳn là vẫn chưa có bản đồ tinh không Tam Thập Tam Thiên, ta sao chép một phần cho ngươi nhé?"
"Được." Hoa Vân Phi thực sự vẫn chưa hỏi lão tổ xin bản đồ Tam Thập Tam Thiên, Đoan Mộc Khuynh Nguyệt có thì cũng đỡ việc.
"Kỳ thật ta cũng có." Ngao Miểu Miểu cười mỉm nói. Nàng cười quái dị, nhìn chằm chằm Đoan Mộc Khuynh Nguyệt, lại nhìn Hoa Vân Phi, mặt đầy vẻ bát quái. Nàng ở lại là vì hiếu kỳ chuyện của hai người. Còn về hai vị đệ đệ là tứ đệ thì nàng cũng chẳng để ý.
Đoan Mộc Khuynh Nguyệt nhìn phía trước, hoàn toàn không để ý tới nụ cười thâm ý trong mắt Ngao Miểu Miểu. Nàng điểm ngón tay vào mi tâm Hoa Vân Phi, truyền bản đồ Tam Thập Tam Thiên qua. Trong đầu Hoa Vân Phi xuất hiện một tinh không to lớn vô ngần, bản đồ Tam Thập Tam Thiên hiện ra trước mắt, thật bao la vô cùng, mờ mịt. Tinh không tầng tầng lớp lớp, tổng cộng mười một tầng, chính là mười một bản đồ bầu trời trước mắt.
"Tuy là bản đồ, nhưng bầu trời rộng lớn, rất nhiều nơi ngay cả cấp Bá Chủ cũng chưa từng đặt chân đến, không biết chúng tồn tại, cho nên bầu trời thật sự còn lớn hơn, thần bí hơn những gì ngươi thấy! " Đoan Mộc Khuynh Nguyệt giải thích.
"Tuy không phải tất cả, nhưng có bản đồ này sẽ dễ dàng hơn, cảm ơn." Hoa Vân Phi cười đáp lại.
"Không cần khách khí." Đoan Mộc Khuynh Nguyệt đáp lại bằng một nụ cười.
Ngao Miểu Miểu cười mỉm, bầu không khí giữa hai người này sao cứ nhăn nhó vậy nhỉ? Nàng có nên giúp họ một chút không?
"Thiên Thủy Vực có một dòng Âm Thủy, nơi đó hẳn là không tệ." Hoa Vân Phi nhìn một vòng trên bản đồ, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở Thiên Thủy Vực, một vực cách Sơn Âm Vực."Ta hiểu về Âm Thủy, nghe đồn nó được hình thành từ nước mắt của một cường giả, chí âm, bên trong Âm Thủy cực kỳ lạnh giá, dù là tu sĩ tu luyện Băng Chi Đại Đạo cũng không thể xâm nhập, trong đó có vô số xác chết trôi dạt, từ xưa đến nay đều như vậy, ngươi muốn tìm cực âm chi địa, nơi đây thực sự rất phù hợp, lại cách chúng ta cũng gần." Đoan Mộc Khuynh Nguyệt nói.
"Vậy quyết định như vậy."
Hoa Vân Phi, Đoan Mộc Khuynh Nguyệt và Ngao Miểu Miểu ba người ngồi trên long liễn rời khỏi Sơn Âm Châu.
"Nhị ca, sao Tam tỷ tới rồi mà chúng ta vẫn phải kéo xe vậy?" Tứ hoàng tử oán khí rất lớn, Ngao Miểu Miểu đến, hắn cho rằng mình được giải thoát, ai ngờ lại có thêm một người khách.
"Tỷ thân là vậy đó." Nhị hoàng tử nhướng mày, đã có chút ý tứ buông xuôi. Trong tộc chẳng ai quan tâm bọn họ, họ còn xoắn xuýt làm gì? Chỉ có thể đi tới đâu tính tới đó.
"Ai! Chết tiệt, tại sao lại đi đánh cược với tên kia chứ!" Tứ hoàng tử phiền muộn, vô cùng hối hận. Nghĩ tới việc hắn tung hoành Tam Thập Tam Thiên, kết quả lại thua trong tay một người qua đường không hề có chút tiếng tăm, lẽ nào đây là số mệnh của hắn sao?
"Tứ đệ, nếu muốn thoát thân, chúng ta phải bàn bạc kỹ hơn, tên kia thực lực không đơn giản, Thiên Đế phiên trong tay hắn lại càng không đơn giản, liều mạng, phần thắng của chúng ta rất thấp!" Nhị hoàng tử nghiêm túc nói.
"Nhị ca ngươi có kế hoạch?"
"Chờ!"
"Chờ?"
"Không sai, chờ hắn tự phạm sai lầm, chờ Miểu Miểu rời đi, rồi chúng ta thừa cơ bỏ trốn."
"Ai, nếu không phải Tam tỷ, trước đó ở Đọa Hồn Uyên chúng ta đã trốn được rồi!"
"Ai nói không phải chứ..."
"Hai người các ngươi ồn ào quá đấy!" Hoa Vân Phi liếc hai người một cái.
"Hắn có thể nghe được chúng ta truyền âm sao?" Nhị hoàng tử trong lòng giật mình, vội vàng im miệng.
"Ha ha ha ha..." Ngao Miểu Miểu cười lớn, chế giễu hai tên đệ đệ ngu xuẩn của mình.
Đoan Mộc Khuynh Nguyệt cũng không kìm nén, khóe miệng lộ ra ý cười, trên thực tế, nàng cũng có thể nghe được. Hai vị thân tử của Thánh Long Hoàng này đúng là xui xẻo, kế hoạch còn chưa bắt đầu đã bị ép kết thúc.
Thiên Thủy Vực và Sơn Âm Vực chỉ cách nhau một đại vực, khoảng cách khá gần. Nhị hoàng tử và Tứ hoàng tử đều có thực lực không tầm thường, lại ở trạng thái bản thể, rất nhanh đoàn người đã ra khỏi Sơn Âm Vực.
"Thật không ngờ, Phượng Duyệt bị bắt về sau, lại trực tiếp dẫn tới Đế Đình phải cúi đầu trước Quỷ Phượng tộc và Cự Ma tộc, thật làm người ta thổn thức." Ngao Miểu Miểu nói.
Trên đường đi tới, Sơn Âm Vực như một địa ngục trần gian, bị Phượng Duyệt hủy hoại không còn hình dạng, vực phủ và châu phủ đều bị diệt, cường giả hầu như chết sạch. Cảnh tượng như vậy, khiến Đế Nhất Chiến Hoàng tức giận, vừa lúc ở gần đó, ông ta trực tiếp bắt giữ Phượng Duyệt, đánh trọng thương rồi mang về Đế Đình. Kết quả cũng chính vì quyết định này mà Quỷ Phượng tộc và Cự Ma tộc có lý do để gây áp lực. Chính Đế Nhất Chiến Hoàng cũng vì vậy mà thành cái gai, sau này sợ rằng khó về Đế Đình. Biến cố lần này, khiến Ngao Miểu Miểu, một thân tử cấp Bá Chủ cũng cảm thấy vô cùng thổn thức. Đây chính là thế đạo tàn khốc, không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn, cuối cùng chỉ có bị người trấn áp mà thôi!
"Thế giới tu tiên, thực lực mới là căn bản, Đế Đình hạ hạ sách này cũng là bất đắc dĩ thôi." Hoa Vân Phi không có cảm khái gì, như thể đã nhìn thấu mọi chuyện.
"Ngươi và Hạ Thu Nhi kia quan hệ không phải rất tốt sao, không biết Quỷ Phượng tộc và Cự Ma tộc có coi trọng con đường phàm nhân của nàng không." Ngao Miểu Miểu chớp mắt to, tò mò nói, trong giọng nói của nàng lại mang theo vẻ hưng phấn, như thể rất muốn được chứng kiến loạn thế thế này.
"Ngươi quên rồi sao, nàng bây giờ còn có một thân phận khác." Hoa Vân Phi nói.
"Cũng đúng, truyền nhân Ngộ Đạo Tổ Thụ thực sự rất có sức uy hiếp." Ngao Miểu Miểu sờ cằm trắng như tuyết: "Còn chưa có được đọ sức với người này đây, có thời gian đi gặp xem thử, xem đường phàm nhân trong truyền thuyết rốt cuộc mạnh đến mức nào."
"Trong tộc liên lạc với ta." Lúc này, Ngao Miểu Miểu nhận được tin tức từ Thánh Long tộc, nội dung khiến nụ cười trên mặt nàng dần dần tắt ngấm.
"Tam tỷ, tỷ sao vậy?" Tứ hoàng tử đang kéo xe, quay lại, phát giác cảm xúc của Ngao Miểu Miểu không ổn.
Không đợi Ngao Miểu Miểu trả lời, phía trước đoàn người, có mấy người xuất hiện.
"Lại tới sao? Quỷ Phượng tộc và Cự Ma tộc này đúng là kiên nhẫn với ngươi." Tứ hoàng tử cười nói. Mấy người xuất hiện ở phía trước chính là cường giả của Quỷ Phượng tộc và Cự Ma tộc. Tổng cộng bốn người, mỗi tộc có một vị cường giả Chuẩn Bá Chủ và một vị Tiên Đế đỉnh phong.
"Mục đích lần này của bọn họ hình như khác biệt." Đoan Mộc Khuynh Nguyệt nói, không cảm nhận được ác ý từ bốn người.
Trong lúc nói chuyện, bốn cường giả hai tộc đã tiến tới.
"Không cần lo lắng, lần này chúng ta tới đây không có ác ý." Vị cường giả Chuẩn Bá Chủ của Quỷ Phượng tộc mỉm cười mở lời, đó là một nam tử trung niên, búi tóc bằng ngọc quan, khí chất nho nhã hiền hòa, ánh mắt sáng ngời. Bốn người ôm quyền, thái độ khác hoàn toàn so với người đến trước đây.
"Ha ha, không có ác ý? Các ngươi xem chúng ta dễ lừa thế à?" Tứ hoàng tử cười lạnh, đầy oán khí.
"Tự nhiên là thật, Vũ Vân tiểu hữu, ta tên Phượng Ngạn, hôm nay đến đây, là có một thỉnh cầu." Phượng Ngạn nhẹ nhàng nói, lời nói nhỏ nhẹ, khiến người ta cảm thấy như gió xuân ấm áp, khó có thể tưởng tượng, người này lại đến từ Quỷ Phượng tộc thích giết chóc.
Hoa Vân Phi còn chưa kịp mở miệng, Tứ hoàng tử đã cười lớn: "Hắn sẽ không đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của các ngươi đâu! Cút nhanh đi, Quỷ Phượng tộc của các ngươi không phải rất trâu bò sao? Vậy thì đừng có sống chết mà đến nữa! Hắn là Vũ Vân sao lại phải sợ các ngươi? Còn cả Cự Ma tộc các ngươi nữa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận