Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 777: Chư thiên vạn giới

Chương 777: Chư thiên vạn giới, Đạo Nguyên tông.
Bên ngoài náo loạn xôn xao, nơi này lại không hề bị ảnh hưởng, các đệ tử cũng không có nhiều thời gian rảnh để xem kịch như vậy. Tại Đạo Nguyên tông, sự cạnh tranh nội bộ là chuyện thường, nếu không quý trọng thời gian tu luyện, thì chẳng mấy chốc sẽ bị bỏ lại phía sau. Bởi vì đều tu luyện Khán Bất Thấu Ngã Liễm Tức thuật, nên không ai nhìn thấy tu vi thật sự của người khác, điều này khiến họ đều có một loại cảm giác nguy cơ sắp bị vượt mặt. Vì vậy họ nhất định phải cố gắng tu luyện, để phòng ngày nào đó đánh nhau phát hiện bản thân không phải đối thủ, bị đá vào mông.
Đạo Nguyên phong, Hoa Vân Phi đang cùng Hoa Thương Khung và Long Nhan Nguyệt uống trà, trò chuyện việc nhà.
"Lão cha, người làm tông chủ đã được bao nhiêu năm rồi?" Hoa Vân Phi tò mò hỏi. Trước khi bế quan, tông chủ là thái gia gia của hắn, Hoa Thanh Phong, tông chủ thứ chín mươi bảy của Hoa thị. Hơn năm mươi năm trôi qua, tông chủ đã đổi thành Hoa Thương Khung đời thứ chín mươi chín, sự thay đổi triều đại tuy không bằng thời của Lâm Dương, nhưng cũng rất nhanh. Hơn nữa, hắn để ý thấy, Đạo Nguyên tông từ trưởng lão đến đệ tử, gần như đều đã trở thành người mới, những gương mặt cũ gần như không còn, có lẽ đều đã vào tổ miếu.
"Năm mươi hai năm." Hoa Thương Khung nâng ly trà lên, nhếch miệng cười đắc ý nói. Năm mươi hai năm, đừng thấy thời gian không dài, nhưng không biết đã có bao nhiêu lão tổ ghen tị đến chết rồi.
"Rắm thúi." Long Nhan Nguyệt khinh bỉ nhìn Hoa Thương Khung, tên này mỗi lần vào tổ miếu đều mang vẻ mặt cao ngạo, không biết còn tưởng hắn đến đòi nợ không đấy.
"Gia gia chỉ tại vị một năm thôi sao?" Hoa Vân Phi nhíu mày, có chút bất ngờ, hắn bế quan năm mươi ba năm, Hoa Thương Khung tại vị năm mươi hai năm, vậy gia gia của hắn chắc chỉ tại vị được một năm thôi sao. Khó trách Hoa Thương Khung sẽ đắc ý như vậy, đổi lại là ai thì cũng không thể kìm được khóe miệng đâu.
"Nói đúng ra là một ngày." Long Nhan Nguyệt bật cười nói: "Cha ngươi cố tình chờ gia gia ngươi lên làm tông chủ mới đột phá, sau đó liền đến Tiên giới tiễn gia gia ngươi lên đường luôn."
"6." Hoa Vân Phi liếc nhìn Hoa Thương Khung, quả nhiên người của Kháo Sơn tông ai ai cũng là đại hiếu tử. Gia gia của hắn chắc là muốn khóc mất, cuộc sống tự do chỉ mới được hưởng thụ có một ngày, kết quả đã bị tiễn đi, chắc là truyền nhân Hoa thị thảm nhất trong lịch sử rồi. Dù là thời Lâm Dương thì cũng không đến nỗi một ngày làm tông chủ.
"Ai bảo gia gia ngươi cứ hay đánh ta, hừ hừ hừ, phải khiến hắn trả giá thật lớn mới được." Hoa Thương Khung rất đắc ý, đặc biệt kiêu ngạo về hành động đại hiếu tử của mình.
"Cũng may ngươi có đứa con trai giỏi, nếu không thì đám lão tổ kia sao mà bao che ngươi được? Cha sớm đánh ngươi rồi." Long Nhan Nguyệt nói.
"Đúng vậy, ngươi xem xem ta là ai, ta là cha của Hoa Vân Phi đấy!" Hoa Thương Khung vừa thưởng trà vừa đắc ý, việc lớn nhất đời hắn cảm thấy kiêu hãnh, chính là sinh ra được một tên yêu nghiệt tuyệt thế như Hoa Vân Phi. Thậm chí, thiên phú của con gái Hoa Vân Sênh cũng rất mạnh, nghe nói đã thành đế ở Hạ giới rồi.
"Bây giờ Tiểu Phi xuất quan, Lâm Dương bên kia chắc chắn đã nhận được tin tức, ngôi vị tông chủ của ngươi có lẽ sắp lung lay rồi." Long Nhan Nguyệt mỉm cười nói. Hoa Thương Khung có thể làm tông chủ được nhiều năm như vậy, cũng may có Hoa Vân Phi bế quan phía sau, Lâm Dương không thể mượn cớ gì để gây sự được. Nếu đưa Hoa Thương Khung đi, ai sẽ lên thay thế vị trí? Thế nên tất cả mọi người trong Đạo Nguyên tông đều đã thay mấy lượt, chỉ duy nhất tông chủ Hoa Thương Khung vẫn ở đó.
"Năm mươi hai năm, quá đủ vốn rồi." Hoa Thương Khung không hề để ý chút nào, hắn đã chơi đủ rồi, cũng đến lúc phải trở về tổ miếu lột xác thôi.
"Lâm Dương lại nổi hứng?" Hoa Vân Phi nhíu mày, khó trách Đạo Nguyên tông thay triều nhanh đến vậy, ngoại trừ Thành Phi, Diệp trưởng lão ra, gần như không có gương mặt quen thuộc nào.
"Hắn cứ ba ngày lại lên đó một chuyến, phối hợp với sư thúc Vân Thiên của ngươi làm đại sự." Long Nhan Nguyệt có chút bất đắc dĩ nói. Hiện tại Đạo Nguyên tông, Thiên Cơ điện, Cẩu Nguyên Thánh tông và các thế lực khác của Kháo Sơn tông đều đang trong tình cảnh nước sôi lửa bỏng. Chỉ vì Vân Thiên Chân Nhân đi lên, đệ tử của ông là Lâm Dương lại cứ ba ngày lại chạy lên Tiên giới, hai người phối hợp với nhau, ai nấy đều chỉ biết kêu khổ. Hãy thử tưởng tượng hai vị công trạng cuồng ma cùng nhau làm việc, ai mà chịu cho nổi? Những đệ tử mới, trưởng lão mới đều bị bọn họ vạch trần hết, tu vi gần như vừa đạt ngưỡng, liền bị sắp xếp một tràng "đại cơ duyên" sau đó lại bị "giết" trong quá trình cướp đoạt cơ duyên. Mọi thứ đều được lên kế hoạch rõ ràng.
"Chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến." Hoa Vân Phi lắc đầu cười, hắn đã sớm đoán trước được cảnh này, dù là hắn cũng cảm thấy Vân Thiên Chân Nhân và Lâm Dương là hai tên biến thái.
"Hai người bọn họ bây giờ ngay cả tổ miếu cũng không dám tùy tiện vào." Hoa Thương Khung cười nói.
Vụt! Lúc này, không gian bên cạnh ba người bị phá vỡ, một nam tử áo trắng bước ra, chính là lão tổ đời thứ ba mươi mốt của Hoa thị, Hoa Lâm Phong.
"Lão tổ!" Hoa Vân Phi ba người vội vàng đứng dậy chắp tay hành lễ.
"Người nhà cả." Hoa Lâm Phong khoát tay, nhìn về phía Hoa Vân Phi, "Vân Phi, con đi theo ta một chuyến, có chuyện muốn nói với con."
Hoa Vân Phi nhìn Hoa Thương Khung và Long Nhan Nguyệt một cái, gật đầu nói: "Vâng."
"Lão tổ sao cứ thần thần bí bí vậy?" Hoa Vân Phi đi theo Hoa Lâm Phong sau khi rời đi, Hoa Thương Khung vuốt cằm lẩm bẩm nói.
"Chuyện này thì ngươi đừng quản, hai ta sống cũng không được mấy ngày nữa, nên nghĩ cái kiểu chết nào có chút thể diện một chút đi." Long Nhan Nguyệt nói. Bà và Hoa Thương Khung đều đã "đại nạn sắp đến".
"Khi ở Hạ giới, nhi tử cho chúng ta dùng chín thánh nhấc quan tài để phô trương, có thể nói đã kiếm đủ mặt mũi rồi, lần này dựa theo vị thế của Đạo Nguyên tông bây giờ, thế nào cũng phải để cửu đại Tiên Vương nhấc quan tài chứ?" Hoa Thương Khung suy nghĩ nói.
"Ngươi cái tên quỷ chết này, bảo ngươi nghĩ cách chết thì ngươi lại cứ thích nghĩ đến việc làm sao để được phong quang đại táng." Long Nhan Nguyệt véo vào eo Hoa Thương Khung, đột ngột vặn một cái, đau khiến Hoa Thương Khung run rẩy.
"Đau đau đau, ngươi làm như trên giường vậy, nhẹ chút, nhẹ chút thôi...."
......
Một nơi trong không gian.
"Vân Phi, lão tổ muốn con đến chư thiên vạn giới, giúp tông môn tìm một vật." Hoa Lâm Phong quay lưng về phía Hoa Vân Phi, nói thẳng vào vấn đề.
"Chính là thứ mà Thiên Đường giới đang tìm kiếm sao?" Hoa Vân Phi tò mò hỏi.
"Không sai, Thiên Đường giới muốn đến đó, thứ đó nhất định không thể thiếu, có điều bọn chúng chưa đủ tư cách nhúng chàm vào." Hoa Lâm Phong vuốt cằm nói.
"Thứ đó là cái gì?" Hoa Vân Phi hỏi, hắn cũng thật tò mò về thứ mà Thiên Đường giới đang tìm, cụ thể nó là gì.
"Giới linh của Tiên giới." Hoa Lâm Phong nói: "Khi một thế giới đạt đến mức độ khủng bố cực hạn nào đó, sẽ sinh ra giới linh, nó sẽ quyết định giới hạn tối đa và tương lai của thế giới."
"Vậy nên Tiên giới khó xuất hiện chuẩn Tiên Đế, là vì giới linh không còn sao?" Hoa Vân Phi hỏi.
"Không sai, thế giới nào có giới linh sinh ra, một khi mất đi giới linh, sẽ suy yếu hơn so với trước khi sinh ra, Tiên giới chính là đang trong tình huống đó." Hoa Lâm Phong nói.
"Khó trách Tiên giới qua nhiều kỷ nguyên như vậy vẫn không xuất hiện được một chuẩn Tiên Đế." Hoa Vân Phi nói: "Có điều, lão tổ, giới linh có đặc tính gì mà với tu vi của các lão tổ cũng không tìm ra được vậy?"
Hoa Lâm Phong nói: "Không chỉ chúng ta đang tìm, tất cả mọi người đều đang tìm, bao gồm cả thế lực của Đằng Đế phía sau, mà phương pháp đảm bảo nhất, có khả năng nhất không cho người ta tìm thấy, chính là ngay cả chúng ta cũng không biết."
"Dù sao Kháo Sơn tông làm việc, từ trước đến nay luôn sẽ để lại thủ đoạn, chúng ta vẫn luôn chờ đợi một đệ tử có thể tìm thấy giới linh xuất hiện." Nói đến đây, ánh mắt Hoa Lâm Phong dừng trên người Hoa Vân Phi, rõ ràng, người kia chính là hắn.
"Vì sao lại là con?" Hoa Vân Phi hỏi.
"Sau này con sẽ biết." Hoa Lâm Phong lắc đầu nói: "Giới linh rất quan trọng, mà vật ẩn chứa bên trong giới linh còn quan trọng hơn, vì vậy con phải tìm được giới linh, đem nó mang về Tiên giới."
Hoa Vân Phi gật đầu thật mạnh: "Vâng, Vân Phi nhất định sẽ cố gắng hết sức hoàn thành nhiệm vụ, mang giới linh trở về."
Hoa Lâm Phong nói: "Giới linh giờ không còn là một khối chỉnh thể, mà đã chia thành nhiều phần rồi."
"Đồng thời nó thiên biến vạn hóa, có thể biến thành trân bảo hiếm có, cũng có thể biến thành thần khí thượng cổ. Nói tóm lại, trong một phạm vi nhất định, con sẽ cảm nhận được, hãy đi theo cảm giác của mình." Hoa Vân Phi nhẹ nhàng gật đầu.
"Đây là bản đồ chư thiên vạn giới." Hoa Lâm Phong lấy ra một tấm bản vẽ đưa cho Hoa Vân Phi, trên đó bao quát toàn diện, tinh thần vô số, bao hàm toàn bộ cảnh quan chư thiên vạn giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận