Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 1208: Ngươi giết một cái thử một chút

Chương 1208: Ngươi giết một cái thử xem!
Bên ngoài tinh không Di La giới.
Một đám lão tổ ngồi ngay ngắn ở nơi này, thấy Nguyệt Vân Thường năm người bị Thiên Diệp Chiến Hoàng bắt lấy, các lão tổ ở đây đều không khỏi nhíu mày, hai mắt đều híp lại.
Một vị lão tổ tính khí nóng nảy trực tiếp đứng dậy, lấy ra một thanh đao nhỏ bỏ túi dài bốn mươi mét, "Ta đi chém hắn."
"Ngồi xuống." Không đợi hắn xuất phát, Kháo Sơn Phong lão tổ ngồi ở vị trí đầu tiên liền mở miệng.
"Không đi, cứ vậy nhìn xem? Yên tâm, thân phận ta đã nghĩ xong, chắc sẽ không bại lộ." Lão tổ tính khí nóng nảy nói.
"Chữ ‘chắc’ không nên xuất hiện trong từ điển của Kháo Sơn Tông, ngồi xuống." Kháo Sơn Phong lão tổ nói.
"Vậy ngươi định làm gì? Cứ vậy nhìn bọn họ bị bắt nạt à?" Lão tổ tính khí nóng nảy vẫn ngồi xuống, hỏi.
"Ngươi đi cũng không phải đối thủ, nhiều nhất thêm một kẻ chịu chết thôi, quên sự kinh khủng của cấp bậc Bá Chủ rồi à?"
Kháo Sơn Phong lão tổ nói: "Đến gần cấp bậc kia, dù có gần vô hạn thì trong mắt sinh linh cấp Bá Chủ cũng chỉ như phàm nhân, khoảng cách giữa hai bên như vực sâu ngăn cách, tượng trưng cho một trời một vực."
"Ở đây, người có khả năng cứu người từ trong tay viện trưởng kia mà còn toàn thây rời đi, chỉ có một người."
Nói rồi, hắn nhìn về phía Bạch Y lão tổ ngồi bên cạnh.
Các lão tổ đều nhìn về phía Bạch Y lão tổ.
Bạch Y lão tổ bình tĩnh nói: "Người thì cứu được, nhưng ta có thể sẽ chết, ít nhất là trọng thương."
Sự chênh lệch về cảnh giới tồn tại, có thể đồng thời cứu năm người đã là hành vi nghịch thiên, nếu hắn không xuất thân từ Đạo Nguyên Phong thì đến tư cách cứu người cũng không có, huống chi là cùng lúc cứu năm người.
Đến cấp độ hiện tại, sự chênh lệch không còn là giữa Tiên Vương và Chuẩn Tiên Đế nữa, mà là sự chênh lệch giữa Chuẩn Tiên Đế và Tiên Đế có thể so sánh.
Nếu thật muốn so sánh, nó còn lớn hơn chênh lệch giữa Tiên Vương và Chuẩn Tiên Đế gấp trăm triệu lần!
Như trước kia Ngao Côn cùng đám Tiên Vương vây công tàn huyết Đằng Đế, nếu thay đổi bội số này thì có thể đại khái chuyển đổi ra sự khác biệt giữa Chuẩn Bá Chủ và cấp bậc Bá Chủ.
Nghe Bạch Y lão tổ nói thẳng, các lão tổ ở đây đều bất đắc dĩ, dù những lời này khó nghe nhưng họ đều biết đó là sự thật.
Sinh linh cấp Bá Chủ quả thực quá mạnh, không thể tưởng tượng được.
Sinh linh cấp Chuẩn Bá Chủ còn không có tư cách đỡ một chiêu, huống chi là địch.
"Vân Thường lần này rơi vào bẫy, Thiên Diệp Chiến Hoàng cũng rơi vào bẫy, nhưng bọn họ thì lại bị viện trưởng đặt trong vòng."
Kháo Sơn Phong lão tổ bình tĩnh nói: "Chuyện này từ đầu đến cuối đều dựa theo kế hoạch của viện trưởng, hoặc là có thể nói hắn là tương kế tựu kế."
"Hắn muốn chính là để Thiên Diệp Chiến Hoàng rơi vào nguy hiểm, dẫn dụ Vân Thường, Phạm Thiên xuất hiện."
"Nếu ta đoán không sai, một bộ phận thần hồn của Cửu Thủ Thiên Xà Hoàng cũng ở trong Thiên Hoàng Thần Trụ, chỉ là đối phương còn đang nhẫn nhịn."
"Cho nên nói, ai trong các ngươi đi đều là chịu chết, hai vị sinh linh cấp Bá Chủ có một bộ phận thần hồn ở đó tương đương với tử cục."
Vị lão tổ tính khí nóng nảy tức giận trừng mắt nhìn Kháo Sơn Phong lão tổ một cái, "Ngươi đã sớm nhìn ra rồi, vì sao không nhắc nhở Nguyệt Vân Thường bọn họ?"
Kháo Sơn Phong lão tổ cười ha ha, "Ngươi cho rằng người thông minh như Vân Thường không nghĩ đến cảnh này sao? Nàng đã nghĩ đến!"
"Chẳng qua là trong lòng nàng vẫn có chút may mắn, cho rằng viện trưởng và đám sinh linh cấp Bá Chủ sẽ vẫn giống như trước, coi thường bọn họ là những tu sĩ yếu ớt, ai ngờ đâu, lại không phải."
"Bất quá..."
Giọng nói chuyển hướng, "Bất quá, tính mạng bọn họ không gặp nguy hiểm, Vân Phi cũng đã chuẩn bị từ trước, trong cơ thể mỗi người bọn họ đều có tinh thể Hồng Mông, lúc nguy cấp có thể trực tiếp truyền tống đi."
"Dựa vào đại đạo chi lực của Hồng Mông Thần Giới bây giờ, cứu người từ tay một phần thần hồn của sinh linh cấp Bá Chủ, vẫn có thể làm được, nên các ngươi cũng đừng lo lắng, cứ nhìn là được."
Nói đến đây, Kháo Sơn Phong lão tổ nâng chén trà lên nhấp một ngụm, "Nói nhiều ta cũng hơi khát rồi."
Hắn thong dong bình tĩnh, từ đầu đến cuối không hề căng thẳng.
"Ta nói tên gia hỏa chưởng môn nhà ngươi sao thấy Vân Thường bọn họ gặp nguy hiểm mà không có chút căng thẳng nào, hóa ra là biết rõ nhiều nội tình đến vậy." Một vị tử y lão tổ nói: "Mà có điều lạ là ngươi vẫn ở đây với chúng ta, làm sao biết rõ nhiều thứ chúng ta không biết?"
Kháo Sơn Phong lão tổ liếc nhìn hắn một cái, "Nếu không sao ta là chưởng môn chứ?"
Hắn lại nói: "Chẳng phải là trước đây các ngươi bị ta từng người dẫn tới tổ địa thế nào đó thôi?"
Tử Y lão tổ gấp: "Ta dựa, ngươi còn dám nhắc lại chuyện cũ rích trước đây, muốn bị đánh sao?"
Kháo Sơn Phong lão tổ không để ý tới hắn, nói: "Hơn nữa, chính là Vân Thường bọn họ thật sự gặp nguy hiểm, cũng không cần chúng ta đi cứu, sẽ có người khác đi."
Bạch Y lão tổ nhìn về phía một nơi bên ngoài tinh không Di La giới, nơi đó có Tân Khuyết đang đứng, "Vân Thường sư tôn trước khi đi hình như cố ý báo cho, muốn tạo cơ hội cho bọn họ."
Kháo Sơn Phong lão tổ gật đầu, cười nói: "Hiện tại không phải là cơ hội rất tốt sao?"
"Chính là phải làm khó cho Phạm Thiên bọn họ chịu đánh bất ngờ."
"Thông báo cho Vân Phi, đóng tinh thể Hồng Mông lại."...
"Quá mạnh, đây chính là sinh linh cấp Bá Chủ sao? Một phần lực lượng mà đã có thể trấn áp Phượng Minh Đế Hậu, Phạm Thiên Thánh Chủ, thật đáng sợ!"
Thấy Nguyệt Vân Thường bị Thiên Diệp Chiến Hoàng trói buộc trong thế giới lòng bàn tay, các tu sĩ Tam Thiên Đạo Giới đứng quan sát ở xa xôn xao, chấn động vô cùng.
Lực lượng thế này quá mạnh, bọn họ còn không có tư cách ngưỡng vọng!
Đưa tay giữa trấn áp hai vị Chuẩn Bá Chủ, ba vị Tiên Đế đỉnh cấp, nhìn khắp thiên địa chỉ có sinh linh cấp Bá Chủ mới làm được!
"Giờ đã hiểu sự ngu xuẩn và nực cười của các ngươi khi đối địch với thế lực cấp bậc bá chủ chưa?" Thiên Diệp Chiến Hoàng nhìn xuống năm người Nguyệt Vân Thường.
"Hóa ra con gà đất nghiêm túc kia lại đáng sợ như vậy sao?" Nguyệt Vân Thường cong môi đỏ, nghĩ đến ai đó ngày nào cũng bị nàng bắt nạt sinh linh cấp Bá Chủ.
"Vẫn là quá xem thường, lòng tham quả nhiên không tốt." Diệp Phạm Thiên, Vô Vọng Ma Tôn mấy người liếc nhau, đều lắc đầu cười khổ.
Tuy chuyện này là do viện trưởng tương kế tựu kế, nhưng bọn họ đã lường trước được, bây giờ mới xảy ra, có thể nói bọn họ vẫn là chủ quan, trong lòng vẫn có chút may mắn.
Cũng may sư tôn bọn họ đi theo tổ sư gia rời đi, không có ở nhà, nếu không lần này quay về thì chắc chắn sẽ bị đánh.
"Viện trưởng, ngươi thật lợi hại, nhưng ngươi không cho là có thể dễ dàng trấn áp chúng ta thế chứ?" Nguyệt Vân Thường cười tủm tỉm nói.
"Ồ?" Thiên Diệp Chiến Hoàng hai mắt lạnh lùng, "Ngươi còn chiêu trò gì nữa? Bản tọa có thể cho ngươi cơ hội giãy giụa."
Nguyệt Vân Thường nhếch môi nói: "Vậy thật sự cảm ơn ngài, nếu không ta còn thực không biết có thành công hay không."
Dứt lời, nàng cùng Diệp Phạm Thiên năm người đồng thời thúc giục tinh thể Hồng Mông đã hòa làm một thể với cơ thể họ.
Điều khiến họ bất ngờ là, tinh thể Hồng Mông mà Hoa Vân Phi đã thề son sắt cam đoan có tác dụng lại chẳng có chút phản ứng nào.
Sắc mặt năm người lúc này mới thật sự thay đổi.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Sao lại vô dụng?
Hoa Vân Phi hố bọn họ à?
Hoa Vân Phi ở Nguyên Ương giới cảm nhận được biến hóa đặc thù từ tinh thể Hồng Mông, cười khổ nói: "Sau này, bọn họ sẽ không đến đánh ta chứ?"
Năm người Nguyệt Vân Thường thử vài lần mà vẫn không có phản ứng, liền triệt để bỏ cuộc.
Bọn họ không có thời gian nghĩ vì sao Hoa Vân Phi lại muốn hố bọn họ, việc cấp bách hiện tại là phải tự cứu, làm thế nào mới có thể bảo mệnh trước một sinh linh cấp Bá Chủ.
"Xem ra thủ đoạn bảo mệnh các ngươi chuẩn bị không đủ để đào tẩu khỏi tay bản tọa." Thiên Diệp Chiến Hoàng nhìn mấy người có chút thay đổi sắc mặt, nói.
"Đúng là vậy, nhưng nói ngươi có thể tùy tiện giết chết cả năm người chúng ta thì cũng không có đâu." Diệp Phạm Thiên nói.
"Bản tôn đã sớm muốn đánh ngươi, lần này vừa vặn." Vô Vọng Ma Tôn tế ma đao, chỉ hướng Thiên Diệp Chiến Hoàng.
Vĩnh Hằng Tiên Tổ và Diệu Âm Thiên Nữ đều không nói gì, nhưng cũng đã chuẩn bị tử chiến.
Nhưng mà, thực tế lại tàn khốc.
Trước mặt sinh linh cấp Bá Chủ, mọi giãy giụa đều vô ích, năm người không cách nào sinh ra phản kháng hữu hiệu, liền bị trấn áp hung hăng.
Trước sinh linh cấp Bá Chủ, bọn họ không thể vận dụng được lực lượng, đây mới là chí mạng nhất.
Tương đương một đứa trẻ không một mảnh giáp cầm đao đâm một vị Đại Đế, làm sao có thể thành công được chứ?
Trong năm người, Nguyệt Vân Thường có thể nói bị tổn thương nặng nhất, Thiên Diệp Chiến Hoàng như cố ý làm vậy.
"Phượng Hoàng Đế Tôn nói hắn muốn bảo đảm ngươi, nhưng bản tọa hết lần này tới lần khác không bằng ý hắn, hắn muốn bảo đảm ngươi, thì bản tọa càng muốn giết ngươi!" Thiên Diệp Chiến Hoàng nói.
"Ngươi giết một cái thử xem!" Một tiếng hét lớn truyền đến, theo sau đó là một cỗ năng lượng đáng sợ không hề kém Thiên Diệp Chiến Hoàng, trời đất vì thế mà rung chuyển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận