Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 1223: Đừng để ý những chi tiết kia

Chương 1223: Đừng để ý những chi tiết kia
Hắc Phượng Hoàng nuốt đầu lâu của Sâm Minh Tiên Đế xong, cấp tốc lao về phương hướng ban đầu, nó lướt qua mang theo một cơn bão kinh hoàng, thổi bay Hoa Vân Phi ba người đang ở trên đường trực tiếp bay xa cả triệu dặm.
Hoa Vân Phi không dám dùng quá nhiều lực lượng, bay ra hai triệu dặm mới từ từ dùng sức mạnh triệt tiêu lực tác động, giúp ba người dừng lại.
“Hắc Phượng Hoàng này sau khi nuốt đầu lâu của Sâm Minh Tiên Đế đã mạnh hơn, vỗ cánh gây ra bão tố mà chúng ta không thể cản được, e rằng chẳng mấy chốc sẽ mọc ra cái đầu thứ mười.” Chân linh của Đạo Diễn Giới cọ xát vào bên cạnh mềm mại, vẻ mặt ngưng trọng.
Theo nó phỏng đoán, mỗi khi Hắc Phượng Hoàng nuốt chửng một vị siêu cấp Tiên Đế, nó sẽ mọc ra một cái đầu. Giờ nó đã nuốt đầu của Sâm Minh Tiên Đế, chắc không bao lâu nữa sẽ mọc ra cái đầu thứ mười, thực lực nhất định tăng lên đáng kể.
Thực lực của Hắc Phượng Hoàng vốn đã rất đáng sợ, dù ở trong cấp bậc Chuẩn Bá Chủ cũng thuộc hàng nổi trội. Nếu nó mọc thêm cái đầu thứ mười, thì sẽ mạnh đến mức nào? Chân linh của Đạo Diễn Giới không dám nghĩ tiếp nữa.
Nó giờ có chút hoảng sợ, muốn khuyên Hoa Vân Phi rời đi, nếu muốn tìm, có thể đợi ngày nào đó mạnh mẽ hơn rồi quay lại.
Nhưng Hoa Vân Phi, người đang nắm trong tay Thẻ trải nghiệm cấp Bá Chủ sao có thể nghe theo nó?
“Thật sự không đi à?” Chân linh của Đạo Diễn Giới hỏi.
“Trực giác nói với ta rằng, nếu đi, sau này ta chắc chắn sẽ hối hận.” Hoa Vân Phi nói, khiến chân linh của Đạo Diễn Giới thở dài, không khuyên nữa.
Sau một thời gian ở bên Hoa Vân Phi, nó hiểu rõ trực giác của Hoa Vân Phi hiếm khi sai, hắn đã nói vậy thì thứ gây cho hắn cảm giác kia chắc chắn không đơn giản.
"Hình như Hắc Phượng Hoàng đang đi theo hướng mà ngươi cảm nhận được.” Lúc này, Như Hoa nói.
“Đúng vậy.” Hoa Vân Phi nghiêm mặt gật đầu, “Không chỉ vậy, thời điểm Hắc Phượng Hoàng điên cuồng nuốt đầu lâu của Sâm Minh Tiên Đế cũng là lúc ta lại một lần nữa cảm nhận được tiếng thở.”
Hắn khiến Như Hoa và chân linh của Đạo Diễn Giới chìm vào trầm tư, cả hai cùng nghĩ đến nhiều điều.
Sau đó, ba người nhìn nhau, đều ý thức được Hắc Phượng Hoàng này có lẽ bọn họ không tránh khỏi!
Khi tiếng thở truyền đến, Hắc Phượng Hoàng đồng thời phát điên, lại còn lao về hướng tiếng thở đó, vậy có nghĩa là khi bọn họ đến nơi phát ra tiếng thở, phần lớn hoặc là chắc chắn sẽ gặp lại Hắc Phượng Hoàng!
Một sinh vật cấp Chuẩn Bá Chủ, lại còn là sinh vật cấp Chuẩn Bá Chủ vô cùng mạnh, uy hiếp từ Hắc Phượng Hoàng quá lớn, chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy da đầu tê dại.
Mà hơn nữa bọn họ không thể xác định, nơi phát ra tiếng thở, liệu còn có sinh vật đặc thù tương tự không!
“Đi thôi, chỉ là một tên Chuẩn Bá Chủ cản đường thôi, vẫn có cách giải quyết, chúng ta cứ đi trước đã.” Cuối cùng, Hoa Vân Phi nói như vậy.
Chuyện đã đến nước này, khi mà không đi không được, bọn họ đã không còn đường lui, chỉ còn cách tiến lên!
“Đột nhiên thấy hưng phấn quá, kích thích chết mất.” Như Hoa, người có tu vi thấp nhất cũng không hề sợ hãi, ngược lại rất phấn khích, gương mặt hoàn mỹ tràn đầy chờ mong.
"Ta có thể xác định, kiếp trước ngươi chắc chắn chết vì quá hiếu kỳ." Chân linh của Đạo Diễn Giới nói.
"Hi hi, ta cũng cảm thấy vậy." Như Hoa bày tỏ sự tán đồng.
Ba người lên đường, bắt đầu tăng tốc độ, nhanh chóng hướng đến nơi phát ra tiếng thở.
Mà càng đi sâu vào, lực thôn phệ của Vô Chi Thâm Uyên càng trở nên kinh khủng, mảnh vỡ phát ra ánh sáng rung rinh, dường như muốn chống đỡ không nổi nữa.
May mà còn có phù thạch Kháo Sơn chống đỡ lớp ánh sáng, gánh chịu một phần áp lực.
Nhưng càng đi sâu vào, Như Hoa cũng bắt đầu không chịu nổi, mảnh vỡ tuy đặc thù nhưng vẫn cần lực lượng của nàng hỗ trợ vận hành, áp lực từ bên ngoài không ngừng gia tăng, khiến trán nàng không ngừng đổ mồ hôi, vương chi lực dần dần cạn kiệt.
“Mau ngậm thuốc.”
Chân linh của Đạo Diễn Giới mò mẫm dưới đáy quần, lục lọi trống không rồi lấy ra một túi lớn đan dược, lấy một viên nhét vào miệng Như Hoa.
Lập tức, vương chi lực của Như Hoa được khôi phục hoàn toàn, dược hiệu vô cùng kinh ngạc.
“Ngươi giấu đồ ở chỗ đó…” Hoa Vân Phi muốn nói lại thôi, có chút kinh ngạc.
“Đừng để ý đến những chi tiết đó.” Chân linh của Đạo Diễn Giới cười hắc hắc.
"Đan dược này lợi hại thật, có thể khiến một vị Tiên Vương khôi phục vương chi lực trong nháy mắt." Như Hoa ngược lại không để ý đến những chuyện kỳ quái đó, kinh ngạc nói.
"Đương nhiên rồi, không nhìn xem nó xuất phát từ tay ai sao, đừng nói ngươi, đan dược này còn có bản cao cấp, đến Tiên Đế ăn cũng phải khen tốt." Chân linh của Đạo Diễn Giới đắc ý nói.
"Có thể cho ta mượn một viên nữa được không? Không biết còn phải đi bao lâu, lực lượng có thể chẳng mấy chốc lại cạn sạch." Như Hoa nói.
"Mượn cái gì chứ, khách sáo quá, túi này cho ngươi, làm kẹo ăn vặt cũng được."
Chân linh của Đạo Diễn Giới kín đáo đưa túi cho Như Hoa, sau đó trắng trợn cọ xát bên cạnh mềm mại, khóe miệng kéo đến tận răng.
“Cảm ơn.” Như Hoa không để lại dấu vết tránh ra khỏi bộ phận mấu chốt, cười nói.
“Nhiều đế cốt quá.”
Chân linh của Đạo Diễn Giới không còn bận tâm đến chuyện sàm sỡ nữa, đột nhiên nhìn chằm chằm về phía trước kinh hô.
Chỉ thấy trước mặt bọn họ xuất hiện vô số bộ bạch cốt Tiên Đế, mỗi bộ bạch cốt đều còn rất nguyên vẹn, duy chỉ thiếu mất xương đầu.
Không cần nghĩ cũng biết, những bộ bạch cốt này đều là tàn tích còn lại sau khi bị Hắc Phượng Hoàng thôn phệ, Hắc Phượng Hoàng không ăn xương cốt, chỉ ăn đầu lâu và huyết nhục, vì thế những bộ bạch cốt của Tiên Đế được để lại.
Bất quá, điều thật sự làm chân linh của Đạo Diễn Giới kinh ngạc chính là, những bộ bạch cốt Tiên Đế không đầu này lại có ý thức tự chủ yếu ớt, chúng lang thang vô định trong khoảng không này, giống như cái xác không hồn.
Thi cốt thông linh không phải chuyện gì lạ, bên cạnh bọn họ cũng có một vị, nhưng đây là nơi nào chứ?
Vô Chi Thâm Uyên!
Nơi này thôn phệ tất cả! Cho dù là bạch cốt Tiên Đế thì cũng không lý gì lại có thể sản sinh ý thức ở chỗ này mới đúng, huống chi lại còn thiếu xương đầu quan trọng nhất.
"Không bình thường."
Chân linh của Đạo Diễn Giới còn phát hiện ra một vấn đề khác thường, dù là thi thể thông linh hay hài cốt thông linh thì cũng đều cần một lượng thời gian rất lớn.
Mà ở Vô Chi Thâm Uyên, lại còn bị nuốt mất xương đầu quan trọng nhất, những Tiên Đế này chết cũng không tính là quá lâu, tổng hợp mấy yếu tố này lại, hài cốt của những Tiên Đế đã mất này, căn bản không có lý do để có thể sản sinh ý thức mới được!
“Xem ra có gì đó đang tác động đến bọn chúng, nói là bọn chúng sinh ra ý thức, chi bằng nói là bọn chúng được ban cho ý thức.” Hoa Vân Phi nói.
“Chỉ có thể giải thích như vậy.” Chân linh của Đạo Diễn Giới nói.
Phỏng đoán này khiến sắc mặt của bọn họ càng thêm ngưng trọng, trực giác nói với họ rằng phía trước có lẽ đang tồn tại một thứ đại khủng bố khó mà tưởng tượng!
“Các ngươi nhìn về phía trước nữa xem, còn nhiều hơn nữa, không chỉ là hài cốt Tiên Đế, mà còn có cả hài cốt Chuẩn Tiên Đế, chắc là hài cốt của những người chết ở Vô Chi Thâm Uyên từ xưa đến nay đều ở chỗ này.” Như Hoa nói.
Phía trước bọn họ, hài cốt khổng lồ chen chúc nhau, đi đi lại lại vô định trong hư không, nhìn thôi cũng khiến người ta da đầu tê dại.
“Vậy mà có nhiều người chết ở Vô Chi Thâm Uyên như vậy sao?”
Sau khi nhìn rõ, ngay cả chân linh của Đạo Diễn Giới cũng kinh hãi, không dám nghĩ từ xưa đến nay đã có nhiều cường giả chết tại Vô Chi Thâm Uyên như vậy.
“Bây giờ ngươi thấy nhiều, nhưng chia đều ra cho vô số thời đại mà xem thì cũng không quá nhiều.” Hoa Vân Phi nói.
Ba người cẩn thận lách mình trong đám hài cốt khổng lồ, may mà có phù thạch Kháo Sơn và mảnh vỡ nên bọn họ vẫn an toàn vượt qua.
“Đến gần rồi!” Sau khi vượt qua, Hoa Vân Phi cảm giác càng rõ ràng hơn, nơi phát ra tiếng thở đang càng lúc càng đến gần.
Nhưng rồi khi tiến lên thêm một đoạn nữa, một cảnh tượng hiện ra trước mắt khiến ba người hoàn toàn biến sắc.
Ngay cả Hoa Vân Phi vốn điềm tĩnh cũng phải trợn tròn mắt, cảm thấy da đầu tê dại, sống lưng lạnh toát mồ hôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận