Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 512: Tề tụ Thanh Liên sơn

Sau bảy ngày, Thiên Nhân thư viện.
Thiên Nhân thư viện không chỉ là học viện của Thần triều Hỗn Độn mà còn là một trong những đạo thống truyền giáo hàng đầu Tiên giới, là nơi tu luyện mà vô số tu sĩ tha thiết mơ ước.
Thiên Nhân thư viện tọa lạc tại khu Bắc thành của Thần triều Hỗn Độn, nhưng không được xây trên mặt đất mà là trên tầng mây!
Đúng vậy, Thiên Nhân thư viện được xây trên không trung khu Bắc thành, trên tầng mây, xích hà lượn lờ, mây mù lúc ẩn lúc hiện, như thiên cung, tráng lệ và rộng lớn.
Hôm nay là thời điểm bắt đầu cuộc chiến cướp cờ.
Ngay từ sớm, Thiên Nhân thư viện đã trở nên náo nhiệt.
Cửa ra vào thư viện đông nghịt người, ồn ào huyên náo, ngoài các trưởng lão của thư viện ra, phần lớn là những cường giả trẻ tuổi đến tham chiến của thư viện và những đệ tử đang phất cờ hò reo cổ vũ.
"Kiếm Hoàng Vô Thiên!!"
"Kim Sí Bằng Hoàng!!"
"Thần Vương Đường Sơn!!"
"...”
Tiếng người ồn ào, sĩ khí dâng cao.
Vô số đệ tử thư viện hô vang tên của các cường giả trẻ tuổi tham chiến của thư viện để động viên và cổ vũ họ.
"Ha ha, thế hệ này của thư viện có thể được gọi là Hoàng Kim nhất đại, có Vô Thiên, Đường Sơn bọn họ ở đây, lần này chiến cướp cờ, Thiên Nhân thư viện muốn thua cũng khó.”
Một vị trưởng lão thư viện nhìn đám đệ tử đang sôi trào, cười ha hả nói, trong sự vui mừng còn mang theo sự tự tin.
"Không sai, Vô Thiên bọn họ đều có tư chất trúng tuyển Đế Bảng trong tương lai, khó có đối thủ ở cùng cảnh giới, Thánh Nhân thư viện dù có mạnh đến đâu cũng không thể giành được thắng lợi trong cuộc chiến cướp cờ từ tay bọn họ!” Một vị trưởng lão thư viện khác mỉm cười nói, cũng rất tự tin.
"Ha ha, lão phu thấy lần này mời ba viện bên ngoài, vào bí cảnh chỉ cần phụ trách xem kịch là được, Vô Thiên, Đường Sơn bọn họ đã đủ để khóa chặt thắng lợi rồi."
Lại có một vị lão giả đầu trọc cười ha hả nói, hắn còn lạc quan hơn, đứng trước mặt tất cả các trưởng lão, như thể tất cả các trưởng lão trong thư viện đều lấy hắn làm người đứng đầu.
"Đại trưởng lão nói rất đúng.”
Các trưởng lão học viện phía sau lập tức phụ họa, ra vẻ nịnh bợ.
Lão giả đầu trọc này chính là đại trưởng lão của Thiên Nhân thư viện, có địa vị chỉ đứng sau viện trưởng Cố Trường Phong.
“Lão Mạch, ngươi trước mặt đệ tử lại tỏ ra cái bộ dạng tự đắc đó à?"
“Còn cả các ngươi nữa, lão Mạch nói gì thì các ngươi phụ họa theo cái đó? Đây là cái kiểu làm thầy giáo, gương mẫu à?”
Đúng lúc này, từ chỗ sâu trong Thiên Nhân thư viện, một nam tử trung niên mặc nho bào xanh bước tới, khí chất thoát tục, mang theo vẻ thư sinh.
"Cố Trường Phong!”
"Gặp qua viện trưởng!"
Khi Cố Trường Phong tới, cả trường đang náo động lập tức im bặt, các trưởng lão và đệ tử thư viện đều hướng mắt về phía Cố Trường Phong, chắp tay hành lễ.
"Ừm, không cần đa lễ.”
Cố Trường Phong gật đầu, nhìn về phía lão giả đầu trọc lão Mạch, ánh mắt thâm thúy, khiến lão Mạch sống lưng đổ mồ hôi.
Các trưởng lão thư viện sau lưng hắn cũng không dám thở mạnh.
Cố Trường Phong dời ánh mắt, nhìn về phía hơn hai trăm thân ảnh trẻ tuổi đang đứng ngay ngắn trước đám đệ tử thư viện, bọn họ chính là những người tham chiến trong cuộc chiến cướp cờ lần này.
Cũng là hy vọng của Thiên Nhân thư viện!
Thiên Nhân thư viện đã mất Niết Bàn thánh trì quá lâu rồi, lần này nhất định phải giành lại!
"Ta không nói những lời cổ vũ sĩ khí, nhưng thân là viện trưởng, ta tin rằng, mười ngày sau, các ngươi nhất định sẽ mang tin tốt lành đến cho toàn thư viện!"
“Vậy thì xuất phát!!”
Giọng Cố Trường Phong vừa dứt, các đệ tử thư viện lập tức bùng nổ tiếng hoan hô vang dội, khí thế rất mạnh mẽ.
Lần này, Thiên Nhân thư viện có nhiều thiên kiêu hàng đầu, Niết Bàn thánh trì chắc chắn sẽ không bị Thánh Nhân thư viện cướp đi nữa!
Cố Trường Phong vung tay lên, gọi ra một tầng mây, ông đi đầu bước lên trên.
Tiếp theo đó, Kiếm Hoàng Vô Thiên, Kim Sí Bằng Hoàng, Thần Vương Đường Sơn dẫn đầu, hơn hai trăm cường giả trẻ tuổi của Thiên Nhân thư viện đều bay lên trên tầng mây.
Trong tiếng hoan hô, Cố Trường Phong dẫn theo những người tham chiến tiến về bí cảnh của cuộc chiến cướp cờ.
Trên tầng mây.
"Kỳ lạ, không phải còn có ba vị ngoại viện sao? Người của bọn họ đâu?" Một đệ tử nhìn trái nhìn phải, xác định ngoài Cố Trường Phong ra chỉ có 201 người, liền nghi ngờ hỏi.
“Nghe nói bọn họ đã đến Thanh Liên sơn từ sớm rồi.” Lúc này, một đệ tử khác nói.
"Sao ngươi biết?" Đệ tử vừa hỏi quay lại nhìn.
"Ta đoán."
"(ꐦ°᷄д°᷅)"
"Nói đi thì nói lại, ngoại trừ Hoắc Hạo của Đồng Hảo tông, thân phận của hai người còn lại các trưởng lão đến giờ vẫn chưa tiết lộ ra."
"Đúng vậy, lần này không có chút tin tức gì, không giống như trước, thân phận của ngoại viện bị lộ ra rất sớm."
"Ha, biết thì sao? Có bổn hoàng ở đây thì cần gì ngoại viện? Đúng không, Bằng Hoàng?" Lúc này, Kiếm Hoàng Vô Thiên đang ôm kiếm lạnh giọng mở miệng, đặc biệt tự tin, lộ vẻ ngạo nghễ.
“Đừng có khoác lác, đừng lôi ta vào.” Kim Sí Bằng Hoàng với vẻ mặt lạnh lùng đáp lại.
“Đến rồi!!"
Lúc này, Cố Trường Phong đang ở trên tầng mây phía trước lên tiếng.
Trước mặt, một ngọn núi xanh biếc cao vút trong mây xuất hiện, cao lớn sừng sững, xích hà lượn lờ.
Đây chính là lối vào bí cảnh của cuộc chiến cướp cờ — Thanh Liên sơn!
"Bạch! !"
Cố Trường Phong khống chế tầng mây, men theo Thanh Liên sơn thẳng tiến, xuyên qua những đám mây sâu thẳm.
Khi tầng mây phía sau bị phá tan, đỉnh Thanh Liên sơn lập tức hiện ra trước mắt, chỉ thấy giờ phút này, đã có tám người sớm chờ ở đó.
Đó chính là Hoa Vân Phi, Khương Nhược Dao, Hỗn Độn Đại Đế, tông chủ Đồng Hảo tông Chử Hà, Hoắc Hạo, La Viêm, La Vân Hàm và La San.
Nhìn thế hệ trẻ tuổi của Thiên Nhân thư viện đang ở trên tầng mây sau lưng Cố Trường Phong, Hoa Vân Phi thầm gật đầu.
Quả là thiên kiêu trẻ tuổi của thư viện hàng đầu Tiên giới, ai nấy đều ngẩng cao đầu, thiên tư cường đại, tu vi yếu nhất cũng đã đạt tới Đại Đế cảnh trung kỳ!
“Ha ha, đã để mọi người đợi lâu!"
Cố Trường Phong là người đầu tiên bay xuống Thanh Liên sơn, liếc mắt với Hỗn Độn Đại Đế, Chử Hà, gật đầu ra hiệu.
Phía sau ông, các thiên kiêu trẻ tuổi của thư viện do Kiếm Hoàng Vô Thiên, Kim Sí Bằng Hoàng, Thần Vương Đường Sơn dẫn đầu cũng lần lượt bay xuống Thanh Liên sơn.
"Gặp qua Hỗn Độn Đế Quân!!"
"Gặp qua Chử tông chủ!!"
Các đệ tử thư viện trước tiên hành lễ với Hỗn Độn Đại Đế và Chử Hà, sau đó, bao gồm cả ba người Kiếm Hoàng Vô Thiên, mọi người đều hướng mắt nhìn về phía Hoa Vân Phi, Khương Nhược Dao, La Viêm.
Ngoại trừ Hoắc Hạo, hai ngoại viện còn lại có lẽ chính là trong năm người này.
“Chẳng lẽ là La Viêm!?”
Có người ngay lập tức để mắt tới La Viêm, chỉ vì hắn là cường giả trên Đế Bảng, Đại Đế Hợp Đạo cảnh, thực lực cực mạnh, nếu như trở thành ngoại viện, chắc chắn sẽ trở thành sự giúp sức lớn cho bọn họ.
“Tứ công chúa cũng có thể!”
Cũng có rất nhiều người nhìn về phía La Vân Hàm, vị tứ công chúa có vẻ đoan trang trang nhã này, thiên phú cực mạnh, hình như còn vượt qua cả La Viêm, thực lực của nàng hẳn cũng phi thường cường đại.
La San bị mọi người xem nhẹ, nàng chỉ là Đại Thánh.
Ngoài suy đoán về La Viêm và La Vân Hàm ra, nhóm người mạnh nhất trong hai trăm người, như Kiếm Hoàng Vô Thiên, Kim Sí Bằng Hoàng, đều theo bản năng hướng mắt về phía Hoa Vân Phi và Khương Nhược Dao.
Bọn họ đều biết Hoa Vân Phi, đệ tử của Luân Hồi Tiên Vương… Không đúng, là con riêng, hai chiêu đánh bại Hàn Trợ và Vũ Phong, thực lực khủng bố, tuyệt đối có tư cách trở thành một trong các ngoại viện.
Kiếm Hoàng Vô Thiên hiếu chiến nhất vẫn đặt ánh mắt lên người Hoa Vân Phi, trong mắt lộ rõ chiến ý mãnh liệt, xung quanh phát ra tiếng kiếm reo, như thể muốn lập tức giao đấu một trận với Hoa Vân Phi.
Còn Kim Sí Bằng Hoàng và Thần Vương Đường Sơn, cùng nhiều người khác nữa, đều đang nhìn Khương Nhược Dao.
"Thật là một nữ tử xinh đẹp!!"
"Ta từng gặp Hi Nguyệt tiên tử, vốn nghĩ nàng đã là người phụ nữ xinh đẹp nhất trần đời rồi, không ngờ lại có người không hề thua kém nàng!” Một đệ tử có thiên phú cực mạnh lên tiếng tán thưởng, không giấu được sự kinh ngạc.
“Hoàn toàn chính xác, quá đẹp.”
Ánh mắt của các đệ tử đều bị Khương Nhược Dao thu hút, phụ nữ xinh đẹp, ở đâu cũng là tâm điểm.
Nhưng nhìn thì nhìn, bọn họ đều là những cường giả trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Thiên Nhân thư viện, đương nhiên không lộ ra vẻ như những gã Trư ca, phần lớn đều mang vẻ thưởng thức khi nhìn ngắm.
"Viện trưởng, hai vị khác là ai..."
Khi một đệ tử chuẩn bị hỏi Cố Trường Phong ai là hai ngoại viện còn lại thì đột nhiên, từ xa truyền đến một giọng nói chói tai:
"Nếu như thế hệ trẻ tuổi của Thiên Nhân thư viện chỉ có trình độ này thì lão phu vẫn khuyên các ngươi trực tiếp đầu hàng đi, như vậy mọi người cũng đỡ tốn thời gian."
Bạn cần đăng nhập để bình luận