Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 1394: cái kia Hoa Vân Phi có lẽ chính là. . .

"Chương 1394: Hoa Vân Phi kia có lẽ chính là..."
"Các ngươi muốn tiếp tục ở lại Bất Tử Hà này, hay là muốn cùng chúng ta đến Ám Thế Giới xem thử?" Hoa Vân Phi đương nhiên có cách đưa ba người rời đi, nhưng hắn không nói thẳng mà hỏi ý kiến của ba người.
Hắn không ngại có thêm ba vị Chuẩn Bá Chủ làm hộ vệ, nhưng cũng tôn trọng ý muốn của họ. Ba người tuy từng là địch, nhưng sắp rời Bất Tử Hà, nếu họ không muốn đến Ám Thế Giới cùng, hắn sẽ thả họ đi.
Diệp Phong Lưu và hai hộ pháp trái phải rơi vào trầm tư, đều đang suy nghĩ. Bọn họ cũng có hứng thú với Ám Thế Giới. Thế giới này không đơn giản, rất ít người biết đến, bọn họ cũng chỉ tình cờ nghe nói.
Nghe đồn rằng Ám Thế Giới có đẳng cấp rất cao, nếu họ đến đó với tu vi của mình, có lẽ sẽ có cơ duyên lớn hơn, tu vi cũng có thể nhờ đó mà tăng lên. Sau khi suy nghĩ cẩn thận, ba người đã quyết định.
Người quyết định nhanh nhất là Diệp Phong Lưu, hắn nhìn Hoa Vân Phi nói: "Ta rất hứng thú với ngươi, càng hứng thú hơn với thế lực sau lưng ngươi. Nếu thành công, sau này ta sẽ đi theo ngươi."
Trong thời gian ở chung, hắn phát hiện Hoa Vân Phi rất khác những người khác. Điểm này có thể thấy qua việc Hoa Vân Phi cho hắn ba quả bàn đào tiên. Nếu là người khác bị giam giữ, đừng nói ba quả, một quả cũng không cho hắn. Nhưng Hoa Vân Phi lại cho, còn một lần cho tới ba quả, vượt xa dự tính của hắn.
"Ngoài việc muốn đến Ám Thế Giới xem, hai bọn ta cũng rất hứng thú với ngươi." Hộ pháp trái phải nói. Lúc trước khi thấy Hoa Vân Phi phân phát bàn đào tiên, họ đã cảm thấy Hoa Vân Phi không giống người thường. Sau khi nói chuyện, dù bị giam giữ nhưng Hoa Vân Phi không hề kiêu căng mà nói chuyện với họ như bạn bè. Điều này khiến hai người cảm thấy Hoa Vân Phi khác biệt.
Thêm việc Diệp Phong Lưu mạnh như vậy mà cũng hứng thú với Hoa Vân Phi, điều này càng khiến hai người tò mò về thân thế của Hoa Vân Phi. Một Tiên Đế có thủ đoạn kinh thiên như thế, khiến họ nghĩ tới mình khi còn là nhân vật chính trong mắt người khác. Hoa Vân Phi kia có lẽ chính là… Bằng sự nhạy bén của cường giả Chuẩn Bá Chủ, họ cảm thấy phải nắm bắt cơ hội này! Nếu bỏ lỡ, họ sợ sẽ hối hận cả đời!
"Bất quá, ý nghĩ thì tốt, có ra ngoài được hay không lại là chuyện khác." Ba người Diệp Phong Lưu sắc mặt nghiêm túc, đã chuẩn bị tâm lý. Họ hiểu rõ cường giả Chuẩn Bá Chủ chính là nguồn dinh dưỡng chủ yếu của Bất Tử Hà, muốn ra ngoài rất khó.
"Nếu các ngươi bằng lòng đi theo ta, ta có cách đưa các ngươi ra ngoài." Hoa Vân Phi mỉm cười nói. Ba người Diệp Phong Lưu nhìn Hoa Vân Phi, tò mò muốn biết hắn có cách gì.
"Chúng ta cứ thừa nước đục thả câu đã, đi xem tình hình ở thông đạo trước." Hoa Vân Phi nói. Nói xong, hắn đi đầu hướng thông đạo, cả đoàn người đi theo.
Không gian sau tảng đá lớn thoạt nhìn bình thường, nhưng bên trong lại ẩn giấu một thông đạo đặc biệt, như cánh cổng xoáy nối với Ám Thế Giới. Bốn người Hắc Thường nắm chặt tay, sau nhiều ngày, cuối cùng họ cũng tìm thấy. Họ cảm kích nhìn Hoa Vân Phi, nếu không gặp hắn, có lẽ họ đã chết, không thể nào có ngày tìm được thông đạo này.
"Ngao rống." Tiểu Hắc khẽ gầm lên, nó đang tạm biệt. Nó là Huyết Thú, không thể rời Bất Tử Hà. Nó sinh ra ở Bất Tử Hà, môi trường bên ngoài không thể sống, ra ngoài là chết. Điều này khác với Diệp Phong Lưu, họ vốn là sinh vật bên ngoài, khó rời đi chỉ vì bị quy tắc hạn chế. Còn Tiểu Hắc là sản phẩm của nơi này, ra ngoài là chết. Mấy người Hắc Thường có chút không nỡ, ở chung một thời gian, họ đã quen với việc cho Tiểu Hắc ăn.
Ngay cả Khương Nhược Dao cũng vuốt đầu Tiểu Hắc, im lặng tạm biệt. Tiểu Hắc cho nàng ăn nhiều nhất, nếu nói quen, thì nàng là người quen nhất. Hoa Vân Phi đến bên Khương Nhược Dao: "Có muốn mang nó đi không?"
Khương Nhược Dao nhìn Hoa Vân Phi: "Có thể sao?" Hoa Vân Phi đáp: "Ngươi muốn, là được." Tất cả mọi người ngạc nhiên.
Huyết Thú rời Bất Tử Hà sẽ chết là chuyện ai cũng biết, nhưng Hoa Vân Phi lại có cách đưa Tiểu Hắc đi sao? Khương Nhược Dao nhìn Hoa Vân Phi không nói gì.
Hoa Vân Phi cười, trong tay xuất hiện một quả tràn ngập hỗn độn khí. Trái cây này khác với bàn đào tiên, ngoài việc có thể diễn hóa vạn vật hỗn độn khí, nó còn có một loại đại đạo đặc hữu của trời đất.
"Đây là… Niết Bàn Chi Đạo!?" Diệp Phong Lưu và hai hộ pháp đều là những cường giả hiểu biết rộng, tại chỗ kinh hô lên.
"Không sai, đây là Niết Bàn Tiên Quả, trái cây của cây Đại Niết Bàn." Hoa Vân Phi nói.
"Tê..." Diệp Phong Lưu mấy người hít vào khí lạnh. Cây Đại Niết Bàn họ chỉ nghe nói, không ngờ Hoa Vân Phi lại có cả thứ này. Vận may của hắn đến cùng nghịch thiên đến mức nào?
Hoa Vân Phi nhìn Tiểu Hắc, lại cười nói: "Tiểu Hắc, ngươi có muốn tiếp tục làm tọa kỵ của chúng ta không? Nếu muốn, hãy ăn quả Niết Bàn Tiên này, nó sẽ giúp ngươi Niết Bàn một lần nữa, thoát khỏi mệnh cách cũ." Một trong những tác dụng của trái cây Đại Niết Bàn là Niết Bàn, thay đổi những thiếu hụt đại đạo cũ. Huyết Thú sinh ra ở Bất Tử Hà, chịu trói buộc của quy tắc, chẳng phải là một dạng thiếu hụt trời sinh sao?
Không chỉ vậy, ăn Niết Bàn Tiên Quả, Tiểu Hắc sẽ còn tiến xa hơn. Ở phía sau, Diệp Phong Lưu mấy người mắt trợn tròn. Niết Bàn Tiên Quả còn khiến họ thèm muốn hơn cả Bàn Đào Tiên Quả, Niết Bàn Chi Đạo quá nghịch thiên! Nó có thể bù đắp thiếu hụt cũ, vô điều kiện trùng tu một lần!
Nếu họ ăn Niết Bàn Tiên Quả, có lẽ sẽ tiến thêm một bước, trở nên mạnh hơn! Trong nháy mắt, ba người càng thêm quyết tâm đi theo Hoa Vân Phi, đồng thời càng tò mò về thân phận của hắn. Hắn đến từ thế lực nào? Tiểu Hắc chưa kịp trả lời, Di Thiên Chân Linh trên vai Hoa Vân Phi đã mở miệng: "Tiểu Hắc, ăn nhanh đi, lúc trước ngươi ăn Bàn Đào Tiên Quả, ăn xong cái này Niết Bàn Tiên Quả, ngươi muốn không lột xác cũng khó! Đến khi ra ngoài, ta nhất định sẽ cho ngươi ăn no căng tròn!"
"Ngao rống!" Không cần Di Thiên Chân Linh nói, Tiểu Hắc chỉ có một lựa chọn, nó nuốt ngay Niết Bàn Tiên Quả. Nó đã sớm quyết định muốn đi theo Hoa Vân Phi.
"Tốt, ngươi về nghỉ trước, tỉnh dậy thì sẽ đến Ám Thế Giới." Hoa Vân Phi thu Tiểu Hắc vào Hồng Mông Thần Giới. Ăn Niết Bàn Tiên Quả, lột xác ở Hồng Mông Thần Giới, từ đó Tiểu Hắc sẽ là hung thú của Hồng Mông Thần Giới, không còn là Huyết Thú của Bất Tử Hà nữa.
Sau đó, cả nhóm bước vào thông đạo. Thông đạo như không có điểm cuối. Hoa Vân Phi, Khương Nhược Dao không cảm thấy áp lực gì, nhưng sắc mặt ba người Diệp Phong Lưu đã sớm khó coi. Thông đạo xuất hiện vô số tơ máu, như mạng nhện quấn lấy ba người, không cho họ rời đi.
Mấu chốt là những tơ máu này không ngừng đánh! Đây là ý chí tiềm ẩn của Bất Tử Hà, vô thức ngăn cản cường giả Chuẩn Bá Chủ, không cho những nguồn dinh dưỡng hàng đầu rời đi.
"Khó khăn." Ba người Diệp Phong Lưu nhíu mày, đánh ra công kích, như đánh vào bông, không hề có tác dụng gì.
"Cường giả Chuẩn Bá Chủ muốn đi ra ngoài khó như vậy sao?" Thấy ba người vô lực giãy dụa, Hắc Thường cũng nhíu mày, chuyện này còn khó hơn họ tưởng. Họ còn tưởng cần phải có một trận đại chiến, nhưng khi đối diện với ý chí tiềm ẩn của Bất Tử Hà, sinh linh Chuẩn Bá Chủ có mạnh đến mấy, cũng không thể so được.
"Nhắm mắt lại, phong bế lục cảm." Hoa Vân Phi đến trước mặt ba người. Diệp Phong Lưu ba người nhìn Hoa Vân Phi một chút, rồi lập tức nhắm mắt và phong bế lục cảm. Sau đó, Hoa Vân Phi trực tiếp thu ba người vào Hồng Mông Thần Giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận