Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 797: Bản tọa có cái bằng hữu. . .

"Bản tọa có một bằng hữu..."
Hoàng Tuyền Thánh Tổ quát khẽ một tiếng, khiến đám Cổ Tổ hoảng sợ tột độ, mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm cả người. Bọn chúng vội vàng quỳ rạp xuống đất, thân thể run rẩy, thần hồn run rẩy, có chút không hiểu chuyện gì. Trước kia bọn chúng hỏi mượn Hoàng Tuyền Chiêu Hồn phiên của Hoàng Tuyền Thánh Tổ, nhưng chưa từng thấy hắn như vậy, chuyện gì đã xảy ra?
"Bản tọa bảo các ngươi cút, không nghe rõ sao?" Hoàng Tuyền Thánh Tổ lại cất tiếng, mang theo tức giận.
"Thánh...Thánh Tổ, Hoàng Tuyền Chiêu Hồn phiên đối với việc tu luyện của ngài có tác dụng lớn, vậy có thể cho bọn ta mượn chiến giáp dùng một lát không?" Cổ Tổ lấy hết can đảm nói, "Có chiến giáp của Thánh Tổ, Ngao Côn kia sẽ không gây tổn thương đến chúng ta dù chỉ một chút, nếu hai bên gặp lại, nhất định sẽ dễ dàng trấn áp đối phương."
Hoàng Tuyền Thánh Tổ: "..."
Oanh!
Hoàng Tuyền Thánh Tổ không nói một lời, một đạo bàn tay vô hình đánh tới, trong nháy mắt hất đám Cổ Tổ bay ra khỏi mảnh không gian đặc thù này, bóng dáng cũng không thấy đâu.
"Nếu như có thì bản tọa đã không cho các ngươi mượn rồi sao?"
Giọng Hoàng Tuyền Thánh Tổ nghiến răng nghiến lợi vang vọng trong không gian đặc thù, mang theo sự không cam lòng và giận dữ. Đến giờ hắn vẫn không muốn hiểu ra Hoàng Tuyền Chiêu Hồn phiên và Hoàng Tuyền chiến giáp đã biến mất như thế nào, ai ở chư thiên vạn giới có thủ đoạn như vậy? Quan trọng là, sau đó hắn đã hết sức suy diễn, muốn tìm ra hung thủ trộm đồ, nhưng không tra được chút manh mối nào, đối phương không để lại bất cứ thiên cơ nào. Ngay cả thần hồn hắn lưu lại bên trong Hoàng Tuyền Chiêu Hồn phiên và Hoàng Tuyền chiến giáp cũng bị luyện hóa, rốt cuộc không thể nắm bắt được, khiến hắn hoàn toàn mất liên hệ với hai kiện pháp khí này. Mặc dù hai kiện pháp khí này đều không phải là Chuẩn Tiên Đế khí, nhưng trải qua nhiều năm hắn bồi dưỡng, đã gần đến mức vô hạn, mạnh hơn so với các pháp khí cùng cấp khác. Hiện tại cứ thế mà mất, cho dù là hắn cũng có chút đau lòng.
"Rốt cuộc là ai?"
Hoàng Tuyền Thánh Tổ trầm tư, ngay sau đó hắn vẽ một vòng tròn bằng một tay, đánh xuyên qua không gian vô tận, liên lạc với một vị bằng hữu cũ, dự định hỏi nàng một chút.
"Chuyện gì?" Một giọng nữ thanh lãnh truyền đến.
"Bản tọa có một bằng hữu bị mất một kiện pháp khí, suy tính không ra đối phương, mời bản tọa suy tính, bản tọa cũng suy tính không ra, nên muốn hỏi thử ngươi." Hoàng Tuyền Thánh Tổ có chút xấu hổ, không nói là bản thân hắn bị mất pháp khí mà đổ hết vấn đề cho cái "bằng hữu" không có thật kia.
"Ngươi cũng suy tính không ra?" Giọng nữ thanh lãnh có chút ngoài ý muốn hỏi lại, nàng hiểu rõ thực lực của Hoàng Tuyền Thánh Tổ, ngay cả hắn cũng không suy tính được, đủ để chứng minh đối phương không hề đơn giản.
"Ừm." Hoàng Tuyền Thánh Tổ gật đầu.
"Nói thật thì, người Địa Ngục giới có lẽ sẽ làm loại chuyện này, hắn làm việc tùy hứng, không quan tâm đánh giá của người ngoài, việc trộm đồ đối với hắn mà nói không có gì to tát." Giọng nữ thanh lãnh phân tích nói, "Bất quá, bản đế không cho rằng hắn có thể qua mặt được ngươi."
"Vậy còn ai nữa?" Hoàng Tuyền Thánh Tổ nói, hắn cũng đã nghĩ qua người Địa Ngục giới kia, nhưng cũng không cho rằng đối phương có thể qua mặt được mình.
"Trong mấy người đã biết, hoặc là không thể làm loại chuyện này, hoặc là thực lực không đủ để qua mặt được ngươi, người có khả năng nhất, có lẽ là người Càn Khôn giới." Giọng nữ thanh lãnh nói.
"Người Càn Khôn giới?"
Mắt Hoàng Tuyền Thánh Tổ sáng lên, sao hắn lại quên mất lão già tu luyện pháp tắc không gian kia, xét về thủ đoạn trộm đồ, có gì thích hợp hơn so với thần thông không gian sao? Lão già kia công tham tạo hóa, pháp tắc không gian đã tu đến cảnh giới tuyệt đỉnh, hoàn toàn có khả năng nhân lúc hắn bế quan ngộ đạo, lơ đãng mà lấy đi hai kiện pháp khí! Điều quan trọng nhất là, Hoàng Tuyền giới và Càn Khôn giới tuy bây giờ bình an vô sự, nhưng trước đây quan hệ rất không tốt, người Càn Khôn giới hoàn toàn có khả năng ra tay!
"Bản đế cảm thấy hắn có khả năng lớn nhất, ngoài hắn ra, không nghĩ được người thứ hai." Giọng nữ thanh lãnh nói.
Nói xong, nàng đột nhiên hỏi thêm: "Bị trộm đồ không phải là ngươi chứ?"
"Ừm...Hả?"
Hoàng Tuyền Thánh Tổ đang mải suy nghĩ vấn đề suýt nữa thì gật đầu, vội vàng nói: "Ngươi đang nghi ngờ thực lực của bản tọa sao? Nhìn khắp chư thiên vạn giới, ai có thể trộm đồ của bản tọa mà không bị phát hiện?"
Giọng nữ thanh lãnh trầm mặc, không nói gì.
Thấy nàng trầm mặc, Hoàng Tuyền Thánh Điện đột nhiên cảm thấy có chút căng thẳng, trực giác của phụ nữ vô cùng không có đạo lý, hết sức đáng sợ!
"Cũng đúng, bản đế cũng không nghĩ ai có thể trộm đồ từ tay Thánh Tổ như ngươi." Sau khi trầm mặc, giọng nữ thanh lãnh nói, Hoàng Tuyền Thánh Tổ lập tức thở phào nhẹ nhõm.
"Bản đế còn có việc." Nói xong, giọng nữ thanh lãnh liền ngắt kết nối.
"Càn Khôn giới...thật sự là các ngươi sao?" Hoàng Tuyền Thánh Tổ nhìn về phía Càn Khôn giới, mắt nheo lại, ánh lên những tia sáng nguy hiểm.
Dám động vào đồ của hắn, muốn chết!
Hắn không lập tức đến Càn Khôn giới xác minh sự thật, hiện tại hắn đang ở thời khắc mấu chốt tu luyện, có cảm ngộ mới, tu vi sắp một lần nữa bước lên một bậc. Đợi sau khi bế quan kết thúc, nhất định sẽ đến Càn Khôn giới!
Đồng thời –
Sau khi kết thúc đối thoại với Hoàng Tuyền Thánh Tổ, giọng nữ thanh lãnh nhìn về phía Hoàng Tuyền giới, "Lại có người có thể trộm đồ từ tay Thánh Tổ, sẽ là ai?"
Mặc dù Hoàng Tuyền Thánh Tổ không thừa nhận, ra sức nói đó là "bằng hữu" của hắn, nhưng theo trực giác, nàng xác định người bị trộm đồ chính là Hoàng Tuyền Thánh Tổ. Sau khi biết rõ là Hoàng Tuyền Thánh Tổ bị trộm đồ, nàng cảm thấy khả năng Càn Khôn giới không lớn đến vậy. Tất nhiên, người Càn Khôn giới kia vẫn có thể làm được, chỉ là rất khó. Ngoài hắn ra, giọng nữ thanh lãnh cũng khó mà nghĩ đến còn có ai có thể làm được.
"Lẽ nào...lẽ nào là..." Giọng nữ thanh lãnh nhíu mày suy tư, mơ hồ như muốn bắt lấy điều gì.
...
Rời khỏi không gian đặc thù, đám Cổ Tổ có chút mờ mịt, không hiểu vì sao Hoàng Tuyền Thánh Tổ không chịu cho mượn gì cả.
"Thập tổ, bây giờ làm sao? Có cần mời các Cổ Tổ khác xuất quan không?" Một người nhìn Cổ Tổ, hỏi.
"Hoàng Tuyền Thánh Điện vẫn luôn ẩn giấu thực lực, bản vương không muốn vì một con Ngao Côn mà để lộ nội tình đã giấu bao nhiêu năm nay." Thập tổ nói, "Bất quá, việc bắt Đế Quang cự đầu rất khó khăn, một mình bản vương rất khó làm được, nhất định phải mời thêm một vị Cổ Tổ xuất quan."
Bên ngoài Hoàng Tuyền Thánh Điện chỉ có hai vị Đế Quang cự đầu, nhưng đây chỉ là vẻ bề ngoài, vì kế hoạch, bọn chúng vẫn luôn ẩn giấu thực lực thực sự. Hoàng Tuyền Thánh Điện đáng sợ hơn so với những gì người ta nghĩ!
"Ta đi mời Cửu Tổ xuất quan!" Một cường giả Hoàng Tuyền Thánh Điện bên cạnh nói.
Sau khi mời được Cửu Tổ xuất quan, mấy người mang theo pháp khí thích hợp bắt người, rời khỏi Hoàng Tuyền giới.
Sau khi rời khỏi Hoàng Tuyền giới, bọn chúng ngay lập tức nghe được mấy tin tức liên quan đến Ngao Côn. Ngao Côn vì trọng thương, thực lực sụt giảm nghiêm trọng, nhiều lần bị người phát hiện dấu vết trốn tránh, nhưng hiện tại hắn lại bỏ trốn, không biết ở đâu.
"Tìm! Bản vương nhất định sẽ tự tay bắt được hắn!" Cửu Tổ vừa xuất quan đã hành động nhanh chóng, dẫn theo Thập tổ và mấy người khác không ngừng tìm kiếm tung tích Ngao Côn, không một khắc nghỉ ngơi. Ngao Côn đã diệt Hoàng Tuyền Tông, nếu không đuổi bắt hoặc đánh giết nó, mặt mũi Hoàng Tuyền Thánh Điện để đâu?
"Tiền...tiền bối, ta có tin tức về tung tích Ngao Côn." Lúc này, một tu sĩ Bất Hủ cảnh có chút sợ hãi bước đến.
"Nói!" Cửu Tổ không thích dài dòng, trực tiếp ném ra một túi trữ vật, bên trong chứa đầy linh tinh.
"Vâng." Nhận lấy túi trữ vật, tu sĩ Bất Hủ cảnh lập tức vui mừng ra mặt mà nói: "Hắn đã đi về phía cấm khu Vô Sắc giới, có vẻ như đang tìm nơi có thể bế quan chữa thương."
"Đi!" Xác định tu sĩ Bất Hủ cảnh không có nói dối, Cửu Tổ dẫn theo những người còn lại lập tức đi về phía cấm khu "Vô Sắc giới".
Thần hồn của mấy người không hề giữ lại, phóng thích đến mọi nơi trong tinh không, ngay cả dòng sông thời không cũng không bỏ qua, không cho Ngao Côn một chút cơ hội nào trốn thoát.
"Ở đó! Mấy vị tiền bối, ta vừa thấy một nam tử kim bào đi đến đó, trên người mang máu, chắc là Ngao Côn kia."
"Mấy vị tiền bối, các người đi nhầm đường rồi, Ngao Côn đã đổi hướng, đi bên kia rồi."
"..."
Phần thưởng mà Hoàng Tuyền Thánh Điện đưa ra rất hậu hĩnh, vì thế có rất nhiều tu sĩ tham gia vào, chỉ vì tìm được tung tích của Ngao Côn.
Cho nên, trên đường đi, luôn có tu sĩ chỉ đường cho Cửu Tổ và những người khác, báo cho hướng đi của Ngao Côn, nhờ đó kiếm được rất nhiều linh tinh.
Vì người đông phức tạp, Ngao Côn đang bị trọng thương cuối cùng cũng không thể "trốn thoát" mà đã bị Cửu Tổ và Thập tổ chặn lại thành công tại một tinh không bên ngoài "Vô Sắc giới".
Cùng lúc đó –
Trong hư không cách đó không xa, Hoa Vân Phi, Hạ Vận, Võ Đức ba người đang ngồi ở đó, dùng tiểu bản ghi lại những người đã cung cấp đầu mối cho Hoàng Tuyền Thánh Điện.
Tuy phần lớn thông tin là do bọn chúng giả dạng người qua đường cung cấp, nhưng cũng có không ít lần do người khác làm lộ vị trí của Ngao Côn. Để "cảm tạ" bọn chúng, bọn họ nhất định phải tự mình đến tận cửa bái phỏng mới được!
[Đinh, một tháng mới đến, xin hỏi túc chủ có bắt đầu điểm danh không?] Tiếng nhắc nhở của hệ thống truyền đến trong đầu Hoa Vân Phi.
"Bắt đầu điểm danh!"
[Đinh, điểm danh thành công, tính gộp thời gian điểm danh: Hai trăm tám mươi chín năm lẻ hai tháng]
[Đinh, chúc mừng túc chủ nhận được Hoàng Tuyền ấn]
Bạn cần đăng nhập để bình luận