Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 1330: Nếu ta nói ta hiện tại đang bị nàng truy sát ngươi tin không?

Chương 1330: Nếu ta nói ta hiện tại đang bị nàng truy s·á·t ngươi tin không?
Huyết Chiến hoàn toàn ngây dại.
Tần Vân Hi cùng hắn từ hôn, quay người liền thông gia với Lê Ca?
Nàng không biết mình ghét nhất Lê Ca sao?
Coi như Tần Vân Hi từ hôn hắn cũng có thể chấp nhận, nhưng hắn không thể chấp nhận việc Tần Vân Hi quay người liền đến với Lê Ca!
Huống chi muội muội của hắn cũng muốn gả cho Lê Ca!
Đây là đả kích gấp đôi!
Thân thể của hắn loạng choạng, cảm thấy trước mắt tối sầm, suýt nữa ngã nhào.
"Ca." Huyết Linh Nhi vội vàng đỡ lấy hắn.
Huynh muội hai người hiện tại đang nương tựa lẫn nhau, sắc mặt đều vô cùng khó coi, trắng bệch như lệ quỷ.
Lê Ca l·i·ế·m môi, ánh mắt không chút kiêng kỵ lướt trên thân thể mềm mại của Huyết Linh Nhi, nói: "Chẳng bao lâu nữa, trên g·i·ư·ờ·n·g của ta sẽ đồng thời có cả vị hôn thê và muội muội của ngươi, nghĩ thôi đã thấy sướng rồi!"
Huyết Chiến tức giận bốc lên đầu, hét lớn: "Ngươi đồ hỗn đản!"
Hắn tế ra một thanh trường thương màu m·á·u.
Nhưng với cảnh giới Chuẩn Tiên Đế của hắn, sao có thể là đối thủ của Lê Ca đã đạt tới Tiên Đế?
Trường thương màu m·á·u không thể p·h·á vỡ phòng ngự của Lê Ca, bay ng·ư·ợ·c trở lại, cắm nghiêng trên mặt đất, bất lực run rẩy.
Lê Ca cười: "Vội làm gì? Ta biết ngươi rất gấp, nhưng đừng nóng vội, chuyện tốt còn ở phía sau đây!"
Hắn liếc mắt nhìn Hoa Vân Phi và Khương Nhược d·a·o, dung mạo và khí chất của hai người khiến hắn chú ý.
Nhất là dung nhan của Khương Nhược d·a·o, quá đẹp!
Trong mắt hắn lộ vẻ kinh diễm, vừa rồi chỉ lo trêu đùa huynh muội Huyết Chiến, không hề để ý nơi này còn có hai người ngồi.
Hai người này xem chừng là sinh linh từ ngoại giới đến.
Mà sinh linh ngoại giới đều là con mồi của Bất T·ử Huyết Tộc!
"Thánh t·ử, nữ nhân xinh đẹp quá!" Ba người đi theo Lê Ca cũng lộ vẻ kinh diễm, bọn họ chưa từng thấy nữ nhân nào đẹp như vậy, so với Tần Vân Hi còn đẹp hơn, quả thực là cực phẩm!
Hoa Vân Phi làm như không thấy, nhìn Khương Nhược d·a·o đang cắm cúi ăn cơm, "Ngươi không chạy sao? Bọn họ đâu có thân thiện như huynh muội kia."
Khương Nhược d·a·o cũng chẳng thèm nhìn hắn, xem bọn họ cùng với Lê Ca là không khí, những chuyện xung quanh chẳng liên quan gì đến nàng.
Lê Ca nhìn Khương Nhược d·a·o, trong mắt tham lam rõ rệt: "Ngươi tên là gì?"
Thấy Khương Nhược d·a·o không t·r·ả lời, một cường giả Chuẩn Tiên Đế của Lê Huyền bộ tộc đi theo Lê Ca liền quát lớn, "Thánh t·ử đang hỏi ngươi!"
"Phụt!"
Vừa dứt lời, hắn liền đầu một nơi thân một nẻo, m·á·u me đầm đìa.
Người ra tay không phải Hoa Vân Phi.
Mà là Khương Nhược d·a·o.
Thanh s·á·t k·i·ế·m màu m·á·u lơ lửng trên đỉnh đầu nàng, lấp lánh ánh tiên đỏ rực, cho người ta cảm giác chạm vào là c·h·ế·t.
Cảnh tượng này khiến cả hiện trường im phăng phắc như c·h·ế·t, chỉ có tiếng nồi lẩu sôi ùng ục.
Huynh muội Huyết Chiến sửng sốt, không thể tin được, Khương Nhược d·a·o lại g·i·ết một người của Lê Huyền bộ tộc?
Xong rồi!
Mặc kệ Khương Nhược d·a·o có tu vi gì, việc nàng g·i·ết người của Lê Huyền bộ tộc, có nghĩa nàng sẽ không có đất dung thân tại Bất T·ử Thần Mạch này!
Người của Lê Huyền bộ tộc xưa nay có t·h·ù tất báo!
Sắc mặt Lê Ca trở nên lạnh lùng, âm trầm nhìn Khương Nhược d·a·o, trực giác mách bảo hắn rằng, nữ tử ẩn t·à·ng tu vi này tuyệt không tầm thường!
Rất có thể cũng là một cao thủ cấp Tiên Đế!
Việc nàng m·i·ễ·u s·á·t một cường giả Chuẩn Tiên Đế cũng không phải là không có khả năng!
"Thánh t·ử, giờ làm sao? Cần gọi người không?" Hai người còn lại cũng biết Khương Nhược d·a·o tuyệt đối không đơn giản, nhìn về phía Lê Ca hỏi.
"Gọi." Tuy Lê Ca cũng là cao thủ cấp Tiên Đế, nhưng hắn vô cùng cẩn t·h·ậ·n, dù có cùng cảnh giới, tự tin vào thực lực của bản thân, hắn cũng chọn giải pháp an toàn nhất.
Đợi cường giả Lê Huyền bộ tộc đến, nữ tử mặc váy đỏ này chắc chắn khó thoát!
"Bọn hắn gọi người kìa." Hoa Vân Phi cười nhìn Khương Nhược d·a·o.
"Đến bao nhiêu g·i·ết bấy nhiêu." Khương Nhược d·a·o không thèm ngẩng đầu trả lời.
"Nếu là ngươi đ·á·n·h không lại thì sao?" Hoa Vân Phi hỏi.
Khương Nhược d·a·o trừng mắt nhìn hắn, "Tổ chức Vô Chi có đầy người có thể diệt bọn chúng!"
Hoa Vân Phi nhún vai: "Suýt chút quên m·ấ·t ngươi có chỗ dựa!"
Lê Ca híp mắt, nghe thấy cuộc đối thoại của hai người, bọn hắn hoàn toàn không xem Lê Huyền bộ tộc ra gì?
Tổ chức Vô Chi, tổ chức cường đại của ngoại giới sao?
Sao hắn chưa từng nghe nói tới?
Lê Ca nói: "Ta có thể nhắc nhở các ngươi, người quá mạnh sẽ không thể vào được Bất T·ử Thần Mạch, nơi này...là sân nhà của Bất T·ử Huyết Tộc! Bất kỳ mối đe dọa nào với tộc quần, đều không thể vào được!"
Hoa Vân Phi hiểu rõ, cười nói: "Thì ra là vậy, đa tạ đạo hữu nhắc nhở."
Lê Ca nhìn chằm chằm Hoa Vân Phi, "Ngươi không sợ?"
Hoa Vân Phi nghi hoặc: "Sợ cái gì? Ta đâu có chọc giận ngươi? Chẳng lẽ ngồi đây xem kịch cũng bị g·i·ết sao? Lê Huyền bộ tộc các ngươi bá đạo vậy à?"
Lê Ca nheo mắt: "Các ngươi không phải cùng một bọn?"
Hoa Vân Phi nói: "Nếu ta nói ta đang bị nàng t·ruy s·á·t, ngươi tin không?"
Lê Ca hừ lạnh một tiếng, "Các ngươi cùng ngồi ăn cơm, ngươi bảo ta tin sao?"
Hoa Vân Phi đứng dậy, "Ách, đây là ngoài ý muốn, ta đi đây."
Nói xong, hắn nhìn về phía Khương Nhược d·a·o, "Ta đi được rồi chứ, đã nói trước hết cho ta chạy một lát."
Khương Nhược d·a·o không nói gì.
Lê Ca cũng không ngăn cản việc Hoa Vân Phi chạy trốn, nhưng hắn không ngờ rằng, lúc Hoa Vân Phi đi không biết đã dùng t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n gì, thừa lúc ánh mắt của hắn dồn cả vào người nữ tử mặc váy đỏ, đã mang Huyết Chiến cùng Huyết Linh Nhi đi mất.
Tại chỗ chỉ còn lại hai cái linh tinh hạ phẩm.
"Thánh t·ử..."
Hai tùy tùng nhìn Lê Ca, hỏi có cần đ·u·ổ·i t·h·e·o không.
"Đi thì đi, ta càng thêm hứng thú với nàng." Lê Ca không hề để ý tới Hoa Vân Phi, trong mắt chỉ có Khương Nhược d·a·o.
Nữ nhân đẹp như vậy, hắn nhất định phải tóm lấy được!
Khương Nhược d·a·o tiếp tục ngồi ăn lẩu, quét sạch sẽ nguyên liệu còn lại.
Ăn xong, nàng đứng dậy chuẩn bị rời đi.
"Dừng lại!" Hai tùy tùng của Lê Ca quát khẽ.
Thấy vậy, Lê Ca liền dùng ngay đế đạo chi p·h·á·p, bảo vệ hai người khỏi sự c·ô·ng phạt của Khương Nhược d·a·o!
Nhưng vô ích!
"Phụt!""Phụt!"
Hai người bị chém làm đôi, thân thể văng tứ tung, m·á·u đổ đầy đất.
Sắc mặt Lê Ca hoàn toàn trầm xuống, nhìn chằm chằm Khương Nhược d·a·o, "Ngươi có biết mình đang làm gì không?"
Đột nhiên, hắn p·h·át hiện Khương Nhược d·a·o biến m·ấ·t.
Mồ hôi lạnh sau lưng túa ra, hắn vội vàng xoay người, thấy Khương Nhược d·a·o không biết từ khi nào đã xuất hiện ở phía sau, lạnh lùng nhìn hắn.
"Ngươi không đến, ta còn có thể ăn lâu hơn." Khương Nhược d·a·o nói, trong mắt và giọng nói đầy s·á·t ý.
Hai mắt Lê Ca bùng nổ Đế Quang, huyết khí quanh thân bốc lên tận trời, Huyết Dực phía sau dang rộng, trong nháy mắt xông về phía Khương Nhược d·a·o.
Hắn hét lớn: "Để ta xem ngươi có bao nhiêu bản lĩnh!"
"Phụt!"
Một khắc sau, thân thể hắn liền bị xẻ làm hai, ngũ tạng lục phủ rơi đầy đất, máu tươi văng khắp nơi.
"Cái gì?"
Mắt Lê Ca trợn tròn.
Hắn bị xuống đất ăn tỏi rồi! ?
Đối phương lại chỉ dùng một đòn bình thường!
Khương Nhược d·a·o lạnh lùng nhìn hắn: "Chuột!"
Lúc nàng chuẩn bị lần nữa xuất k·i·ế·m, phát hiện có vô số cường giả chạy về phía Giác Viễn, suy nghĩ một lát, nàng nhìn về phía một người đang âm thầm quan chiến ở đằng xa.
Hoa Vân Phi đương nhiên không hề rời đi.
Hắn đứng ở nơi xa quan chiến, phòng ngừa Khương Nhược d·a·o gặp bất trắc.
Tiểu tổ tông này tuy có chút thay đổi, nhưng vẫn là Khương Nhược d·a·o, nên thế nào hắn cũng phải quan tâm một chút.
Không ngoài dự đoán, Lê Ca đã bị hạ đo ván.
Nhưng không thể nói Lê Ca yếu, mà là tu vi của hắn kém Khương Nhược d·a·o quá xa, chỉ là một con chuột Tiên Đế, sao có thể so với Khương Nhược d·a·o?
Thấy Khương Nhược d·a·o nhìn sang, Hoa Vân Phi cười ha hả tế ra một quả dưa hấu to, nói: "Đã nói rồi, cho ta chạy trước một lát mà."
Nhận dưa hấu, Khương Nhược d·a·o lạnh lùng gật đầu.
Huyết Chiến ngây người: "Nàng vậy mà lợi h·ạ·i đến thế?"
Huyết Chiến vốn nghĩ Khương Nhược d·a·o không tầm thường, nhưng không ngờ nàng lại có thể giây c·h·ế·t Lê Ca trong Bất T·ử Thần Mạch!
Huyết Linh Nhi cũng che miệng, vô cùng chấn kinh.
Nàng nói: "Ca, huynh đừng dại mà có ý với nàng, muội không muốn nhặt x·á·c cho huynh đâu."
Khóe miệng Huyết Chiến giật giật.
Đúng lúc này hai người cảm nhận được điều gì đó, Huyết Chiến cau mày nói: "Phụ thân đến!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận