Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 453: Hắn muốn giết chúng ta mới điên cuồng

Chương 453: Hắn muốn g·i·ế·t chúng ta mới đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g
Nhìn cái kia bàn tay lớn vô biên đang rơi xuống, Hoa Vân Phi tóc đen bay lên, áo trắng tung bay, đúng là từng bước đạp không, trực tiếp nghênh đón nó!
Theo tiếng nói vừa dứt, trêи người hắn sáng lên một đạo ánh sáng màu tím cực hạn, như cầu vồng xuyên thủng bầu trời, chói mắt vô cùng!
"Hoa thị tuyệt học - Nh·ậ·n Chân Nhất Quyền!"
Hoa Vân Phi nắm chặt quyền, nghênh đón bàn tay lớn che trời kia phóng tới, hai con ngươi hờ hững yên lặng, như đang nhìn một vật c·h·ết!
"Chỉ là sâu kiến cảnh giới Đại Đế, cũng dám phản kháng bản tiên?"
Chủ nhân bàn tay lớn che trời kia không biết ở đâu, chỉ truyền tới một câu khinh thường.
Dưới Chân Tiên đều là sâu kiến!
Đây là khoảng cách tuyệt đối giữa phàm và tiên!
Đại Đế không thể nào vượt qua tiên, sinh m·ệ·n·h cấp độ của hai bên hoàn toàn khác biệt!
Ầm!
Bàn tay lớn che trời đánh tới, đè ép chín tầng trời, tiên quang cuồn cuộn, uy thế tiên bàng bạc tựa hồ muốn nghiền nát mảnh thế giới này.
Dưới một chưởng này, Hoa Vân Phi xông lên lộ ra cực kỳ nhỏ bé, tựa như lúc nào cũng có thể bị chụp c·h·ết!
Ầm!
Phụt phụt!
Hoa Vân Phi không nói một lời, câu trả lời của hắn vô cùng trực tiếp, nháy mắt đã oanh n·ổ tan tành bàn tay che trời đánh tới kia!
Huyết n·h·ụ·c bay tán loạn, tiên huyết như mưa!
"Sao có thể! ?"
Chủ nhân bàn tay lớn kinh nộ.
Hắn là Chân Tiên, tiên khu không thể p·h·á vỡ, một vị Đại Đế vì sao có thể đánh nát tiên khu của hắn?
"Nhanh nhanh nhanh, cầm chậu hứng lấy! Đây chính là tiên huyết!"
Nhật Nguyệt Thánh Hoàng thấy vết t·h·ư·ơ·n·g trên người đau nhức không chịu nổi, hai mắt sáng lên bò dậy, không biết móc ở đâu ra một cái chậu vàng!
"Lớn, lớn, to!"
Theo Nhật Nguyệt Thánh Hoàng đọc khẩu quyết, chậu vàng trong nháy mắt khuếch đại, pháp tắc bành trướng, kim quang trùng t·h·i·ê·n, tiên huyết rơi xuống không trung lập tức đều bị thu vào.
Nhật Nguyệt Thánh Hoàng hứng m·á·u, D·a·o Quang Đại Đế và Tinh Thần Đại Đế thì đang thu lượm các mảnh thân thể tiên tàn rơi rớt xung quanh!
Ba người phân công cực kỳ rõ ràng, phối hợp ăn ý.
Giờ nhìn lại ba người, đâu còn chút dáng vẻ bị trọng thương nào?
"Bọn họ sao mà cứ như một đám người nghèo khổ thế!"
Khương Nhược D·a·o có chút hứng thú nhìn ba người động tác.
"Ba tên này thật là không biết giữ mặt mũi chút nào."
Hạ Vận lắc đầu cười nói, dù sao cũng là Thái Sơ Đại Đế, có thể nào nghiêm túc chút, chỉ là tiên huyết thôi mà, có cần làm quá thế không.
"Quá đáng lắm rồi! !"
Chủ nhân bàn tay lớn cũng chú ý tới hành động của ba người Nhật Nguyệt Thánh Hoàng, tức giận kêu to.
Tiên không thể n·h·ụ·c!
Chỉ là mấy vị Đại Đế mà dám ở ngay trước mặt hắn thu thập tiên huyết và thân thể t·à·n p·h·ế của hắn?
Làm người đi a!
"Thu!"
Chủ nhân bàn tay lớn không nhịn được nữa, một lời xuất ra, đạo pháp thành hình!
Hắn đang triệu hồi lại tiên huyết và thân thể t·à·n p·h·ế của mình!
"Hả? Chuyện gì xảy ra! ?"
Chủ nhân bàn tay lớn lại p·h·át hiện tiên huyết và thân thể t·à·n p·h·ế rơi rớt ra không triệu hồi lại được, đã bị một luồng sức mạnh phong cấm khống chế rồi!
"Muốn à? Hắc hắc, không cho đâu!"
Nhật Nguyệt Thánh Hoàng đứng bên cạnh chậu vàng, dương dương đắc ý.
Chỉ thấy hắn đem tiên huyết và thân thể t·à·n p·h·ế đều phong vào bên trong chậu vàng, phía trêи nó có những pháp tắc đặc thù che giấu lực triệu hồi của chủ nhân bàn tay lớn!
Cái chậu vàng này là chí bảo mà Nhật Nguyệt Thánh Hoàng ngẫu nhiên có được, vô cùng hữu dụng!
Một khi bị chậu vàng phong bế, muốn thu về đi thì trừ phi thực lực người c·ư·ớ·p đoạt đặc biệt mạnh, mạnh đến mức có thể p·h·á hủy được cái chậu vàng này!
"Đáng g·h·é·t, ta muốn g·i·ế·t các ngươi những sâu kiến Đại Đế không có giới hạn cảm giác này!"
Chủ nhân bàn tay lớn tức nghẹn, hắn thu hồi cánh tay bàn tay bị m·ấ·t đi, tạm thời rút lui.
Nhưng pháp tắc đặc thù trong Thất Lạc di tích lại cho sáu người Hoa Vân Phi biết, vị Chân Tiên kia không hề rút đi thật sự, lập tức sẽ quay trở lại!
Khương Nhược D·a·o và Hạ Vận đi tới bên cạnh Hoa Vân Phi, vẻ mặt chăm chú nhìn về phương xa, nơi đó có một đạo thân ảnh cái thế đang tiến tới!
Người kia mặc chiến giáp cổ xưa, thân hình cao lớn, như quân chủ cái thế đang đi, đại đạo vì hắn mà trải đường, quanh thân tiên quang ngút trời, pháp tắc tiên mênh mông tràn ngập cả tòa thế giới di tích.
Một uy áp đáng sợ ập xuống sáu người Hoa Vân Phi, tràn đầy k·h·ủ·n·g b·ố, mênh mông vô cùng!
Chân Tiên!
Nam tử chiến giáp kia chính là chủ nhân bàn tay lớn kia, là một vị Chân Tiên!
Nhân vật cấp bậc này đã chân chính thoát ly khỏi cấp độ "Phàm", hóa phàm thành tiên, siêu nhiên tại thượng, thọ nguyên cực kỳ lâu đời!
Bước vào cấp độ Chân Tiên, sinh m·ệ·n·h thuế biến, dù ở trong toàn bộ cổ sử Tiên giới cũng có thể lưu danh!
Bất luận một vị Chân Tiên nào cũng có giá trị được người đời ghi nhớ!
Mỗi một Chân Tiên đều là một người cái thế tr·ê·n hàng trăm tỷ người, Tiên giới rộng lớn như vậy, nhưng Chân Tiên cũng không nhiều, có thể thấy để đạt tới cấp độ này khó khăn thế nào!
Không biết có bao nhiêu Đại Đế cảnh giới Hợp Đạo bị cản lại ở đây, dù có cố gắng mấy trăm ngàn năm, cố gắng cả đời cũng không thể thành tiên!
Không thành tiên cuối cùng cũng chỉ là phàm!
Nhìn thân ảnh cái thế đang tiến đến, cảm thụ uy áp k·h·ủ·n·g b·ố trêи vai, sắc mặt Hoa Vân Phi vẫn bình tĩnh, đây có lẽ là lần đầu tiên hắn đối mặt với một Chân Tiên thực sự!
Lần trước đối mặt với tiên thi trong vũ trụ Thái Sơ quá yếu, Tiên Hồn dung nhập vào tiên thi của người khác, thực lực không những tăng mà còn giảm đi, căn bản không đáng nhắc đến, không xứng là tiên!
Mà giờ phút này, nam tử chiến giáp đang tới đây mới là chân chính tiên, đã thoát khỏi phàm, siêu nhiên ở bên trêи!
"Áp lực cũng đủ rồi, không biết có chịu đòn không?"
Khương Nhược D·a·o cười tủm tỉm quan sát kỹ nam tử chiến giáp, trong ánh mắt toàn là vẻ hờ hững.
Chỉ là một vị Chân Tiên mà thôi, vẫn chưa đáng để nàng để vào mắt!
"Có lẽ là được đấy, vừa nãy đánh một quyền kia, nắm đấm cũng hơi tê tê."
Hoa Vân Phi nói tiếp, trêи người tử quang ngút trời, đạo vận tự thành, đạo văn thấu trời sau lưng hắn xen lẫn thành từng mảnh dị tượng.
"Ba người chúng ta muốn g·iết hắn? Có phải hơi đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g quá không? Chúng ta mới là Đại Đế, hắn là tiên."
Hạ Vận chớp mắt, khí chất ung dung cao quý, thân hình mềm mại uyển chuyển đầy quyến rũ.
"Không đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g, hắn muốn g·iết chúng ta mới là đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g."
Hoa Vân Phi mỉm cười, ung dung tự tin.
"Tiên không thể n·h·ụ·c!"
"Ba người các ngươi vừa nói những lời này, đáng phải nhận c·á·i c·h·ết!"
Nam tử chiến giáp đã đến, hắn nghe thấy những lời vừa rồi của ba người Hoa Vân Phi.
Hai mắt hắn thâm thúy vô cùng, tựa hồ có thể nhìn thấu cả quá khứ và hiện tại, lời nói như tiếng sấm, uy nghiêm Lăng Thiên, phảng phất muốn dùng một câu đã đánh g·i·ế·t ba người Hoa Vân Phi!
"Tiên đạo, đ·a·o không đêm!"
Trong tay nam tử chiến giáp xuất hiện một chuôi hắc đ·a·o ô quang lóe lên, đó là một Tiên Khí!
Ô quang hắc đ·a·o kinh t·h·i·ê·n, đ·a·o khí sắc bén hoành áp cửu t·h·i·ê·n, c·h·é·m rách cả bầu trời, vẽ ra một đường cong lộng lẫy, chém về phía ba người Hoa Vân Phi!
Một kích của Tiên!
"Ta phụ trợ ngươi!"
Hạ Vận niệm chú, thân thể mềm mại hóa thành một đám tử quang hòa vào bản nguyên Hồng mông Đạo Thể của Hoa Vân Phi!
Trong nháy mắt, thiếu sót thể chất của Hoa Vân Phi đã tạm thời được viên mãn!
"Hoàn Mỹ Đế Kinh, Thiên Tắc Đế Quyền!"
Nhờ có sự trợ giúp của Hạ Vận, thiếu sót trong thể chất Hồng mông Đạo Thể của Hoa Vân Phi đã tạm thời được bù đắp, trêи người đạo quang kinh thiên, khí tức tăng vọt, tử quang vô tận chiếu sáng cả trời cao vạn cổ!
Hắn giậm chân xông lên trước, tóc đen tung bay, áo trắng phiêu diêu, thể hiện rõ sự tuyệt đại phong hoa!
Hắn dẫn động một ngàn loại sức mạnh pháp tắc hội tụ trêи nắm đấm, quyền mang kinh t·h·i·ê·n, chói lóa, uy quyền đáng sợ cực kỳ!
"Dùng chiêu đó không phải là hơi bắt nạt người ta sao?"
Khương Nhược D·a·o nhìn bóng lưng của Hoa Vân Phi, cười tủm tỉm lấy ra một thanh bảo kiếm màu bạc, như một tiên nữ tuyệt đại, dậm chân theo nhịp bước của Hoa Vân Phi.
Hai người một người giơ nắm đấm, một người cầm kiếm, đều mạnh đến cực điểm, căn bản không giống như cảnh giới Đại Đế!
"Không biết sao bản đế ít học, một câu 'ngọa tào' đi t·h·i·ê·n hạ!"
Ba người Nhật Nguyệt Thánh Hoàng há hốc mồm kinh ngạc, Hoa Vân Phi mạnh thì không nói, sao Khương Nhược D·a·o lại mạnh đến thế?
"Có thể vận chuyển một ngàn loại sức mạnh pháp tắc, xứng đáng là Hồng mông Đạo Thể."
"Nhưng đối mặt với một người tiên siêu thoát bên trêи, các ngươi chung quy cũng chỉ là sâu kiến, có phản kháng cũng vô dụng!"
Nhìn hai người Hoa Vân Phi và Khương Nhược D·a·o xông lên, nam tử chiến giáp ánh mắt khinh miệt, tiên không phải phàm nhân có thể đối đầu!
Lần trước thất bại bất quá là do hắn sơ suất, cùng một sai lầm hắn sẽ không tiếp tục phạm!
Hắc đ·a·o đánh xuống ô quang bành trướng, năng lượng màu đen hóa thành vũ quang xuyên thủng trời cao, bao phủ về phía hai người!
Mỗi một giọt vũ quang này đều đủ sức bắn g·i·ế·t một vị Đại Đế bình thường, tràn ngập s·á·t cơ!
"Ngươi đánh hắn, cây đ·a·o này để ta giải quyết!"
Khương Nhược D·a·o váy xanh tung bay, tóc đen bay lên, khuôn mặt tuyệt mỹ vô cùng tự tin, trong tay nàng bảo kiếm màu bạc nở rộ ngân quang, đột nhiên bổ về phía trước, quét ngang ra một dải ngân hà!
Xuy xuy xuy...
Trong nháy mắt, các vũ quang xuyên thủng trời cao xung quanh đánh tới đã bị ngân hà thần mang của bảo kiếm màu bạc bổ ra biến m·ấ·t hết!
Thần mang màu bạc thế đi không giảm, đột nhiên rơi trúng hắc đ·a·o!
Choảng!
Trong ánh mắt như gặp quỷ của nam tử chiến giáp, hắc đ·a·o lại bị Khương Nhược D·a·o trực tiếp một k·i·ế·m chém đứt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận