Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 324: Một nhóm tiểu tổ tông!

Chương 324: Một đám tiểu tổ tông!
Ngoại trừ Đạo Nguyên phong, những đệ tử chân truyền, trưởng lão từng rất mạnh cũng đều được mời đến.
Phía sau, vị thủ tọa có bối phận cao nhất của Thiên Cơ phong trong tổ lăng, đã đưa cho Vân Thiên Chân Nhân một bảo bối.
Đó là một loại tổng thể, bên trong quân cờ có các tuyến thiên cơ đặc thù do hắn luyện chế, chỉ cần mỗi đệ tử Kháo Sơn tông bước vào đế lộ mang theo một quân cờ, là có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương và khoảng cách giữa hai người.
Nguyên nhân muốn có quân cờ cảm nhận vị trí này là bởi vì sau khi bước vào Đế môn, sẽ bị một luồng sức mạnh không gian cưỡng ép tách ra, phân tán ở những vị trí ngẫu nhiên trên đế lộ.
Nhờ quân cờ đặc thù do lão tổ Thiên Cơ phong luyện chế, người Kháo Sơn tông có thể nhanh chóng tụ họp lại một chỗ, tập hợp lực lượng, để phòng những bất trắc có thể xảy ra!
"Đây chính là Đạo Nguyên phong mà cha hay nói sao? Linh khí lại nồng đậm như vậy!" Một thanh niên áo tím đi đến chân núi Đạo Nguyên phong ngước nhìn, phát ra một tiếng kinh ngạc.
Linh khí ở Đạo Nguyên phong tràn trề, tựa như tiên cảnh, tuy không bằng tổ lăng nhưng cũng không kém bao nhiêu, đúng là một nơi tu luyện tuyệt hảo.
Sau lưng hắn, hơn mười thanh niên nam nữ đang đứng, mỗi người đều ngẩng cao đầu, huyết khí tràn đầy.
Bọn họ đều là dòng dõi các lão tổ lịch đại ở Đạo Nguyên phong trong tổ lăng, lần đầu tiên đến Kháo Sơn tông, ai nấy đều tò mò, đặc biệt là về Đạo Nguyên phong mà cha của mỗi người thường nhắc tới.
"Tiểu tổ, chúng ta vào xem một chút đi, Đạo Nguyên phong này tuy là lần đầu tiên đến nhưng cũng xem như một căn nhà khác của chúng ta." Một thanh niên áo xanh sau lưng thanh niên áo tím nói.
"Được thôi, chúng ta lên đó xem thử, nghe cha nói thủ tọa Đạo Nguyên phong đời này là người có thiên phú mạnh nhất từ trước đến nay của Hoa gia, ta muốn xem xem có phải hắn thật sự mạnh hơn ta không!" Thanh niên áo tím nói.
Trong tổ lăng, hắn đã nghe danh Hoa Vân Phi, lời đồn hắn là người có thiên phú mạnh nhất Hoa gia từ xưa đến nay, đối với một thanh niên cũng có thiên phú cái thế như thanh niên áo tím thì hắn có chút không phục.
Hôm nay có cơ hội, hắn sẽ tiện thể nhìn vị thủ tọa Đạo Nguyên phong đương nhiệm này.
Sau đó, hắn liền dẫn mọi người lên Đạo Nguyên phong.
Khi đi đến lưng chừng núi thì một trận pháp chặn đường bọn họ, không cách nào tiến thêm nửa bước.
"Ơ, một tòa chủ phong trong tông môn mình, sao lại sắp đặt trận pháp?" Thanh niên áo tím nghi hoặc nhìn màn sáng trận pháp trước mắt nói.
"Cường độ trận pháp này hình như cũng không yếu!" Một nhóm tiểu tổ tông của Đạo Nguyên phong bị chặn ở lưng chừng núi, người này nhìn người kia, không ai có thực lực phá trận.
Hơn nữa cho dù có thì bọn họ cũng sẽ không làm, rốt cuộc nơi này cũng là tông môn của bọn họ, đâu ai lại động tay động chân ở nhà mình chứ?
"Bọn họ đang làm gì vậy?" Không vào được Đạo Nguyên phong, mọi người phát hiện có đệ tử đang cầm cuốc chim đào hang ở lưng chừng núi của Đạo Nguyên phong, hết lần này đến lần khác, vô cùng ra sức.
Đệ tử đó vừa đào hang, khóe miệng còn lộ ra nụ cười hưng phấn, hai mắt sáng lên, cực kỳ mong chờ, như một tên háo sắc nhìn thấy mỹ nữ.
Bọn họ đi tới sau lưng đệ tử đang đào hang đó, hỏi: "Vị sư đệ này, ngươi đang làm gì vậy?"
"Còn làm gì nữa, xây động phủ tu luyện chứ sao." Đệ tử đào hang không thèm quay đầu nói.
"Vì sao ngươi lại muốn xây động phủ tu luyện ở đây? Có phải là vì nơi này linh khí nồng đậm, thích hợp tu luyện hơn?" Thanh niên áo tím tò mò hỏi.
"Các ngươi... Rốt cuộc có phải đệ tử Kháo Sơn tông không? Các ngươi lại hỏi được câu đó, ta cực kỳ nghi ngờ thân phận của các ngươi đấy."
Đệ tử đào hang dừng động tác, quay đầu lại nhìn bọn họ, trong mắt mang theo sự dò xét, "Sao ta chưa từng thấy các ngươi?"
Đệ tử đào hang này không ai khác chính là một trong các đệ tử của Vân Thiên Chân Nhân, Dương Cảm Đương.
Trong hàng đệ tử Kháo Sơn tông, Dương Cảm Đương chắc chắn là nhân vật được nhiều người vây quanh, rất được lòng người, toàn bộ Kháo Sơn tông gần như không có ai không biết đến hắn.
Nhưng những người trước mắt này thì hắn chưa từng thấy một ai.
"Ha ha, ngươi chưa từng thấy chúng ta cũng phải, vì chúng ta cũng là lần đầu tiên ra ngoài mà thôi." Thanh niên áo tím cười nói.
"Lần đầu tiên ra ngoài..." Dương Cảm Đương ngẫm nghĩ câu nói của thanh niên áo tím, rồi trong chớp mắt, hắn phản ứng lại, đoán ra đối phương từ đâu đến.
Là đệ tử của Vân Thiên Chân Nhân, hắn biết rất nhiều, suy đoán ngay những người này là từ tổ lăng tới!
Nói cách khác, những thanh niên có thể nhỏ hơn hắn một chút này lại chính là tổ tông của hắn!
Vì còn trẻ nên mới được gọi là tiểu tổ!
"Ha ha, thì ra là thế. Có phải các ngươi muốn vào Đạo Nguyên phong không, có điều các ngươi như vậy thì không vào được đâu, nhất định phải liên hệ với đạo nguyên thủ tọa mới được, không có sự cho phép của hắn thì ai cũng không vào được Đạo Nguyên phong đâu." Dương Cảm Đương cười nói.
"Làm sao mới liên hệ được với đạo nguyên thủ tọa?" Thanh niên áo tím hỏi.
"Đơn giản thôi, gọi một tiếng là được, đạo nguyên thủ tọa tu vi cường đại, chắc chắn sẽ nghe thấy." Dương Cảm Đương chỉ vào đỉnh Đạo Nguyên phong, nói.
"Thì ra là vậy..." Thanh niên áo tím hiểu ra, gật gật đầu nói: "Đa tạ vị sư đệ này."
Một câu sư đệ, nháy mắt đưa bối phận của Dương Cảm Đương lên cao hơn cả sư tôn hắn là Vân Thiên Chân Nhân, hắn vội xua tay, biểu thị không dám nhận.
Sau đó thanh niên áo tím hắng giọng, xem có thể gọi được đạo nguyên thủ tọa ra thật không.
"Bạch!"
Không đợi thanh niên áo tím lên tiếng, trước mặt mọi người đột nhiên xuất hiện một thân ảnh áo trắng.
Người đến đương nhiên là Hoa Vân Phi, hắn đã sớm cảm nhận được sự tồn tại của nhóm thanh niên áo tím.
Đồng thời, Vân Thiên Chân Nhân cũng đã sớm liên lạc với hắn, báo cho hắn biết có một đám tiểu tổ tông từ tổ lăng đi ra, có thể sẽ đến Đạo Nguyên phong tham quan.
"Gặp qua Đạo Nguyên Chân Nhân." Thấy Hoa Vân Phi, Dương Cảm Đương vội khom người hành lễ.
Mặt hắn hớn hở, Hoa Vân Phi là thần tượng của hắn, chuyện này không có gì bí mật ở Kháo Sơn tông, có thể thấy Hoa Vân Phi một mặt thì hắn vui hơn bất cứ điều gì.
"Ừm." Hoa Vân Phi mỉm cười gật đầu.
"Ngươi là Hoa Vân Phi? Thủ tọa Đạo Nguyên phong đương thời?" Nhóm thanh niên áo tím nhìn Hoa Vân Phi, trong mắt có chút hiếu kỳ.
"Chính là, Hoa Vân Phi đã gặp qua các vị tiểu tổ." Hoa Vân Phi cười gật đầu đáp.
"Chúng ta đánh một trận đi, cha ta nói ngươi là người có thiên phú mạnh nhất Hoa gia từ xưa đến nay, ta không phục!" Thanh niên áo tím nhìn Hoa Vân Phi, trong con ngươi lộ ra ý hiếu thắng.
"Các ngươi là dòng dõi lão tổ tông, ta thân là hậu bối sao dám động thủ với các ngươi." Hoa Vân Phi lắc đầu, khẽ cười nói.
"Cha ta nói người Hoa gia từ xưa đến nay đều là những đứa con bất hiếu, đến cả lão cha còn dám đánh, cho nên lời vừa rồi của ngươi, ta không tin một chữ nào." Thanh niên áo tím nhếch mép cười.
Người nhà họ Hoa hiểu rõ người nhà họ Hoa nhất, có cái gì mà không dám đánh chứ, toàn là mấy lời vô nghĩa của hắn ta!
"Ấy..." Hoa Vân Phi rùng mình, nhìn thanh niên áo tím nói: "Tiểu tổ thật sự muốn đánh với ta?"
"Đương nhiên rồi, chúng ta sẽ áp chế tu vi xuống Thiên Nhân cảnh mà đánh một trận!" Thanh niên áo tím siết nắm tay, ý chí chiến đấu sục sôi.
Hôm nay hắn muốn chứng minh cho cha hắn thấy, hắn mới là người có thiên phú mạnh nhất Hoa gia!
Hắn chính là trời sinh Trường Sinh Tiên Thể, thừa hưởng hoàn hảo thể chất của cha hắn, từ nhỏ có thể hoàn mỹ lĩnh hội 《Trường Sinh Quyết》, hắn cho rằng chiến lực của mình không thua gì thiếu niên Đại Đế.
Cho nên dù cho cha hắn có tán dương Hoa Vân Phi thế nào đi nữa thì trong lòng hắn vẫn không phục, không phục là bởi tự tin, cũng là do sự kiêu ngạo và không chịu thua trong người nhà họ Hoa!
"Được thôi." Nếu đối phương đã kiên trì như vậy, Hoa Vân Phi cũng chỉ đành đồng ý, ngược lại cũng chỉ là tiện tay mà thôi.
Hắn nhìn thanh niên áo tím và hơn mười vị tiểu tổ tông sau lưng, nói: "Các ngươi muốn lần lượt giao đấu hay là cùng một lúc?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận