Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 458: Vân Phi, ngươi cái mông này bên trên có điểm bụi a

Chương 458: Vân Phi, cái mông của ngươi có chút bụi rồi đó.
Lúc này, Vũ Đức điện chủ đang làm náo loạn ở Thương tộc.
Thương tộc là đạo thống mạnh nhất Thương Vực, chính là đế tộc, do một vị Tiên Vương khai sáng.
Bất quá, Cổ Tổ Tiên Vương cấp của Thương tộc đã vẫn lạc từ ba mươi triệu năm trước, bị cự đầu vương của Thất Lạc nhất tộc luyện sát.
Hôm nay, một tin tức khủng bố truyền khắp Thương Vực, Vũ Đức điện chủ đánh Thương tộc!
Thương Vực phát sinh đại địa chấn, vô số tu sĩ kinh hãi trợn mắt há hốc mồm.
Vũ Đức điện chủ là người như thế nào?
Tiên giới nổi tiếng ngang năm, là vô thượng tồn tại không thua gì cự đầu vương!
Thương tộc tuy là đế tộc, nhưng cổ vương đã vẫn lạc, không có sinh linh nào có cấp bậc này, làm sao có thể ngăn cản được Vũ Đức điện chủ?
"Xong rồi, Thương tộc nguy mất!"
"Không đúng, Vũ Đức điện chủ vì sao muốn đánh Thương tộc? Vũ Đức điện và Thương tộc dường như không có mâu thuẫn trực tiếp gì mà?"
"Tính cách của Vũ Đức điện chủ ngươi còn chưa rõ sao? Thỉnh thoảng lại nổi điên một lần, lật tung vài đạo thống, đối với hắn mà nói thì chuyện đó cũng bình thường như cơm bữa."
"Chuyện hơn tám mươi năm trước ngươi quên rồi à? Có rất nhiều đạo thống khủng bố bị Vũ Đức điện chủ nổi điên đột ngột xốc lên, trước đó không có lấy một chút dấu hiệu!"
"Bởi vì chuyện này, mấy Cổ Tổ đạo thống chịu ấm ức còn đi Thiên Đình cáo trạng, bất quá Vũ Đức điện chủ đến mặt mũi Thiên Đình cũng không cho, đoạn thời gian đó giống như là thật sự điên rồi vậy."
"Ta nghe nói hình như là có vật quan trọng gì đó của Vũ Đức điện chủ bị mất, nên hắn mới điên cuồng tìm kiếm khắp Tiên giới."
"Suỵt, các ngươi không muốn sống nữa à? Vũ Đức điện chủ đang ở Thương Vực đó, các ngươi nói xấu hắn, nhất định sẽ bị hắn cảm nhận được đấy."
Lúc này——
Quỳnh lâu ngọc vũ, như tiên cảnh bao phủ dưới lớp sương mỏng manh của Thương tộc, giống như lâm đại địch nhìn kỹ Vũ Đức điện chủ trên bầu trời.
Cổ Tổ mạnh nhất hiện tại của Thương tộc là một vị Bất Hủ giả gần chuẩn vương, là một vị lão giả còng lưng.
Hắn nhìn Vũ Đức điện chủ, thận trọng chắp tay, nói: "Vũ Đức đại nhân, nơi này thật sự không có đồ vật mà ngài muốn tìm."
"Hơn nữa, Thương tộc có đức hạnh gì dám lấy đồ của Vũ Đức điện chứ?"
Trong giọng nói của Cổ Tổ mạnh nhất Thương tộc tràn đầy ấm ức.
Chuyện này là thế nào chứ, hắn đang bế quan ngon lành, đột nhiên cảm giác có cổ vương giáng xuống Thương tộc, dọa cho hắn vội vàng hiện thân.
Vừa gặp mặt, Vũ Đức điện chủ liền hỏi hắn là Thương tộc có phải đã trộm đồ của hắn không.
Một câu làm cho hắn ngơ ngác.
Hắn một Bất Hủ giả, có đức hạnh gì mà dám trộm đồ của ngài chứ?
"Các ngươi mở trận văn cổ vương này ra, ta đi vào điều tra một phen, nếu thật không có, bổn điện chủ sẽ không làm khó các ngươi."
"Nếu không, bổn điện chủ cũng chỉ có thể xốc tung nơi này lên, sau đó mới vào xem."
Vũ Đức điện chủ đứng chắp tay, sắc mặt lãnh đạm, nhìn xuống Thương tộc, trong mắt tràn đầy vẻ thiếu kiên nhẫn.
Vũ Đức Chuyên bị trộm tận hai lần, hắn đã sắp không khống chế được hồng hoang lực lượng trong cơ thể.
Nghe lời nói không cho phép cự tuyệt của Vũ Đức điện chủ, Cổ Tổ mạnh nhất Thương tộc cười khổ không thôi, hắn sao có thể đồng ý?
Thương tộc chính là đế tộc, nắm giữ vô số bí mật cùng chí bảo, mặc cho Vũ Đức điện chủ xem xét, chẳng phải tương đương với việc cởi trần trước mặt hắn hay sao?
Chuyện này truyền ra ngoài, Thương tộc sẽ mất hết thể diện, uổng làm đế tộc!
Sau này người của Thương tộc đi ra ngoài, cũng sẽ không ngẩng đầu lên nổi, sẽ bị các đế tộc khác chế giễu!
Đây là vấn đề chạm đến tôn nghiêm của đế tộc!
Vì thế Thương tộc không thể nào đồng ý được, cho dù đối phương là một tôn cổ vương đáng sợ!
"Thiên Đình bên kia có người đến chưa?" Cổ Tổ mạnh nhất Thương tộc nhìn một nam tử trung niên bên cạnh hỏi.
Cho dù Thương tộc dùng hết tất cả nội tình, cũng cực kỳ khó ngăn được cổ vương cấp bậc như Vũ Đức điện chủ.
Bọn họ đã hướng "Thiên Đình", thế lực làm hòa giải mạnh nhất Tiên giới, cầu viện.
Giờ phút này chỉ có Thiên Đình mới có thể cứu được Thương tộc!
"Vô thượng tồn tại của Thiên Đình có lẽ đang trên đường đến." Nam tử trung niên nói.
"Vậy thì tốt rồi, chỉ cần ngăn chặn hắn thêm một khoảng thời gian nữa, có lẽ Thương tộc sẽ không sao." Cổ Tổ mạnh nhất Thương tộc khẽ thở phào.
"Đừng có lấy cái Thiên Đình chó má nào đó ra hù dọa bổn điện chủ."
"Nếu bổn điện chủ không vui, thì đến cả tổng bộ Thiên Đình ta cũng có thể đánh sập luôn!"
Giọng nói của Vũ Đức điện chủ lạnh giá, trong mắt tràn đầy vẻ mất kiên nhẫn, pháp tắc vương đạo trên người hắn khiến cả Thương Vực run rẩy.
Hai người truyền âm tự nhiên không qua mắt được hắn, cái Thiên Đình chó má gì đó, ngươi coi phản ứng của lão tử thế nào?
Hắn muốn tìm yêu thích Vũ Đức Chuyên, ai tới ngăn hắn đều vô dụng!
"Người này đúng là không hề kiêng kỵ gì, quá mức vô pháp vô thiên."
Tộc nhân Thương tộc ai nấy đều muốn khóc.
"Mở trận văn cổ vương ra, triệt tiêu tất cả thủ đoạn phòng ngự, đừng ép bổn điện chủ ra tay." Vũ Đức điện chủ xuống tối hậu thư, giọng điệu càng ngày càng mất kiên nhẫn.
Nghĩ đến việc vừa luyện xong bản mới của Vũ Đức Chuyên mà còn chưa dùng đã bị trộm mất, hắn càng tức giận!
Hắn ấy vậy, đồ của hắn bị trộm bắt được một người, chẳng lẽ lại làm ra vẻ hắn là Vũ Đức dễ bị ức hiếp sao?
Nếu để hắn tìm được hung thủ, xem hắn có cởi quần treo hung thủ lên Thần sơn cao nhất Tiên giới cho mọi người thấy không!
Không chỉ như vậy, hắn còn muốn tìm một vạn nữ tử xinh đẹp nhất đến thưởng thức của hắn, để hắn chết trong sự xấu hổ và giận dữ!
"Vũ Đức đại nhân, ngài hãy giảng đạo lý đi, chúng ta thật sự không lấy đồ của ngài." Cổ Tổ mạnh nhất Thương tộc gấp đến dậm chân, đây là cái người gì vậy trời.
"Bổn điện chủ là người giảng đạo lý sao?"
Vũ Đức điện chủ không còn kiên nhẫn nữa, vung tay lên, pháp tắc cổ vương trào dâng, cả thiên địa đều sáng lên.
"Ừm? Có cổ vương đang giao chiến, trong đó một bên có vẻ như là… Ngao Côn!?"
Đột nhiên, Vũ Đức điện chủ đang chuẩn bị động thủ thì cảm nhận được ở phía bắc Thương Vực, một nơi sâu trong không gian có dao động chiến đấu cấp cổ vương!
Một trong số đó lại còn là Ngao Côn!
Dao động chiến đấu ở đó cực kỳ mờ mịt, nhưng thân là một người nổi bật trong hàng ngũ cổ vương, tu vi thông thiên, lại cùng ở Thương Vực, thì dù là một dao động chiến đấu mờ mịt đến mấy cũng không thể nào giấu được hắn!
"Chẳng lẽ là Ngao Côn cùng một người khác cướp được Vũ Đức Chuyên xong, vì chia chiến lợi phẩm không đều nên đánh nhau!?"
Vũ Đức điện chủ càng nghĩ càng thấy có khả năng, nếu không tại sao Ngao Côn lại trùng hợp xuất hiện ở Thương Vực đến vậy?
"Tốt lắm, cuối cùng để lão tử tìm được các ngươi rồi!"
Vũ Đức điện chủ "Khặc khặc" cười lạnh, sát khí trên người hắn khiến cho Thương Vực hạ Đại Tuyết, toàn bộ thiên địa thiếu chút nữa đã bị đóng băng!
"Toàn tộc đề phòng, kích hoạt thủ đoạn mạnh nhất, Vũ Đức điện chủ muốn nổi điên!"
Thấy Vũ Đức điện chủ cười một cách đáng sợ như vậy, Thương tộc bị hù dọa đến mất hết hồn vía, đều cho rằng hắn muốn đại khai sát giới.
Nhưng mà ngay lúc bọn họ đang bận thôi thúc thủ đoạn mạnh nhất, Vũ Đức điện chủ lại đột ngột thu lại tất cả lực lượng, bay mất!
"Sao vậy... đi rồi?"
Khi Vũ Đức điện chủ đến thì Thương tộc ngơ ngác.
Hiện tại khi đột nhiên rời đi thì Thương tộc vẫn là một bộ dạng ngơ ngác.
Trong khoảnh khắc tất cả đều rối tung!
"Nàng ngực lớn còn chưa đến sao, ta đánh không lại cả hai người bọn hắn đâu."
"Kệ mẹ, trộm đồ của lão tử lại để cho lão tử phát hiện, bọn chúng còn dám lý sự à?"
Vũ Đức điện chủ hướng phía bắc Thương Vực tiến đến, miệng không ngừng lẩm bẩm, sát khí trên người cũng càng lúc càng đậm.
Giờ phút này, bên trong di tích Thất Lạc——
Thần thức trong tàn hồn của chiến giáp nam tử đã bị ma diệt, Nhật Nguyệt Thánh Hoàng tổ ba người đang hấp thu tàn hồn của hắn để tẩm bổ thần hồn của mình.
Hoa Vân Phi, Khương Nhược Dao, Hạ Vận ba người cùng Sở Cửu Thiên thì đang nhìn về phía vực sâu Thất Lạc ở đằng xa.
Bất quá, trung niên áo trắng và Ngao Côn đã đuổi nhau đến chỗ đặc biệt xa, cho dù là Sở Cửu Thiên cũng không thể nào nhìn thấy được nữa, chỉ có thể nhìn thấy một vùng tăm tối.
Nhưng bốn người đều có thể cảm nhận được dao động chiến đấu không ngừng biến mất kia, từ lấy lực lượng của Ngao Côn là mạnh nhất, đè ép bốn cỗ lực lượng còn lại không ngóc đầu lên được!
"Lão tổ lại dùng đến lão tổ thượng thân."
Sở Cửu Thiên nhíu mày, xem ra vực sâu Thất Lạc này còn đáng sợ hơn tưởng tượng, nắm giữ uy năng khó lường.
"Lão tổ, cái Ngao Côn này vì sao lại xuất hiện ở đây?" Hoa Vân Phi thu ánh mắt về, nhìn về phía Sở Cửu Thiên, hiếu kỳ hỏi.
Hắn thấy, Ngao Côn này nên giết!
Nếu là hắn, chắc chắn sẽ nghiền Ngao Côn thành tro, chém tận hết mọi dấu vết của hắn, ngay cả cơ hội luân hồi cũng sẽ không để cho hắn.
Việc tổ tông giữ lại Ngao Côn, chắc chắn là có thâm ý.
"Có một số việc vẫn chưa đến lúc cho ngươi tiếp xúc, ngươi khát khao trường sinh, vậy thì cứ theo tiết tấu của ngươi mà tiến lên là được."
"Về phần Ngao Côn, giữ hắn lại là vì hắn còn có tác dụng, lấy thực lực của hắn, toàn bộ Tiên giới hầu như không có chuyện gì mà hắn không giải quyết được."
Sở Cửu Thiên cười ha hả, nói: "Sau này đừng gọi hắn Ngao Côn, phải gọi Hoa Ngao Côn, đó là tên mới của hắn."
"Hoa Ngao Côn?"
Hoa Vân Phi nhíu mày, sắc mặt quái dị, vậy chẳng phải thành gia nô của Hoa gia rồi sao?
"Côn Côn dễ nghe hơn, như là tên thú cưng ấy." Khương Nhược Dao cười tủm tỉm nói.
"Vân Phi, mông của ngươi hình như có chút bụi rồi kìa, để lão tổ phủi cho ngươi một cái."
Đột nhiên, Sở Cửu Thiên liếc nhìn mông của Hoa Vân Phi, đi lên trước, sắc mặt hiền lành hòa ái, như một vị trưởng lão thân thiết.
Nói là dùng tay phủi, nhưng hắn lại vô thức nhấc chân lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận