Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 1601: lợi tức muốn một chút cầm về

Phượng Duyệt giơ cao Thông Thiên phiên, vô cùng phấn khích. Pháp khí cấp Chiến Hoàng chính là đạo binh mạnh nhất dưới cấp Bá Chủ, dù là ở Quỷ Phượng tộc hùng mạnh, pháp khí cấp Chiến Hoàng cũng không nhiều, có Thông Thiên phiên này, nàng chẳng sợ đối mặt với cường giả Chuẩn Bá Chủ hậu kỳ cũng không hề sợ hãi. Nếu Thông Thiên phiên nghe lời, tự chủ khôi phục, khi đó cho dù là Chuẩn Bá Chủ hậu kỳ cũng không cần nàng ra tay. "Ngoan ngoãn nghe lời, ở trong tay ta tiền đồ hơn nhiều so với trong tay hắn." Phượng Duyệt nói với Thông Thiên phiên. Ngao Miểu Miểu thầm than trong lòng, Vũ Vân đã tốn công sức rất lớn cho Thiên Đế phiên, bây giờ lại dễ dàng thành toàn cho Phượng Duyệt. "Ha ha, ba tháng nay, tên Vũ Vân kia lợi dụng sức mạnh hai tộc bồi dưỡng Thiên Đế phiên lên tới đạo binh cấp Chiến Hoàng, hiện giờ rơi vào tay Tiểu Duyệt ngươi, coi như hai tộc không phí công người, công của." Phượng Ngạn cười nói. "Tên kia còn chưa tỉnh à?" Phượng Duyệt nâng cằm Hoa Vân Phi, nhìn kỹ một hồi, nói: "Phải công nhận, tên này dáng dấp thật không tệ, thiên phú cũng đủ nghịch thiên, nếu có thể cho tộc ta dùng, coi như là một nhân tài, đáng tiếc là quá ngông nghênh." Mặt Phượng Ngạn thoáng biến sắc, lẽ nào Phượng Duyệt coi trọng Vũ Vân? Cũng may Phượng Duyệt không có ý đó, đáy mắt nàng hiện lên vẻ hận ý, "Tên này ở Đọa Hồn Uyên và Ngao Miểu Miểu đã khiến ta chịu thiệt lớn, chỉ nhốt hắn ở đây dễ cho hắn quá." Phượng Ngạn yên lòng: "Ngươi định làm gì? Tộc trưởng nói chờ hắn xuất quan sẽ dẫn hắn đi làm việc kia, nhanh nhất cũng phải ba tháng nữa, giờ ta có cơ hội trả thù hắn rồi." Ngao Miểu Miểu đột nhiên lên tiếng: "Chắc các ngươi cần hắn đi làm chuyện rất quan trọng chứ gì, coi chừng làm hỏng hắn đấy." Vừa nói xong, hắn đã bị Phượng Ngạn đá một cước bay xa, ngã xuống đất. "Cần ngươi, kẻ thất bại này, nhắc nhở sao?" Phượng Ngạn lạnh lùng liếc Ngao Miểu Miểu, nhìn sang Phượng Duyệt, nụ cười lại nở trên môi: "Tiểu Duyệt, ngươi muốn trả thù hắn thế nào?" Còn chưa để Phượng Duyệt mở miệng, Phượng Hoành đột nhiên xuất hiện ở trong sân, chăm chú nhìn Thông Thiên phiên trên tay Phượng Duyệt, ánh mắt đờ đẫn. "Đây là..." Giọng Phượng Hoành chần chờ, sắc mặt dần trở nên kinh ngạc, vô cùng bất bình tĩnh. Hắn luôn cảm thấy Thông Thiên phiên này giống với pháp khí nào đó trong truyền thuyết, khi tu vi chưa cao như bây giờ, hắn từng vội vàng thoáng nhìn một lần. Pháp khí đó biến mất quá nhanh, hắn cũng không thấy rõ được, nhưng hình dáng đại khái trong đầu có vẻ rất tương đồng với lá cờ này, ít nhất cũng rất giống nhau. "Ông nội, sao ông lại tới đây? Lá cờ này có vấn đề gì sao?" Phượng Duyệt nghi ngờ hỏi. "Đây chính là Thiên Đế phiên của Vũ Vân?" Phượng Hoành trầm giọng hỏi. "Đúng, nó đã được hắn bồi dưỡng lên pháp khí cấp Chiến Hoàng, nhưng bây giờ nó là của ta rồi." Phượng Duyệt đắc ý nói. "Đưa cho ông nội xem." Phượng Hoành chìa tay ra. Phượng Duyệt ngoan ngoãn đưa Thông Thiên phiên vào tay Phượng Hoành, Phượng Hoành xem đi xem lại, lúc thì lắc đầu, lúc thì gật đầu. "Ông nội, rốt cuộc ông làm sao vậy?" Phượng Duyệt tò mò hỏi. "Đại trưởng lão, Thiên Đế phiên này thật sự có vấn đề gì sao?" Phượng Ngạn bước lên, trước mặt Phượng Duyệt, hắn không dám trực tiếp gọi là ông nội. "Giữa thiên địa từng có một kiện đạo binh tên Thông Thiên phiên, được xưng là Cực Âm chi chủ, chí âm, thôn nạp thần hồn thiên địa mà sống, thậm chí còn nghe đồn có người từng thôi động nó thôn phệ đạo hồn sinh linh cấp Bá Chủ!" Phượng Hoành nghiêm túc nói. Phượng Duyệt và Phượng Ngạn nín thở. Ngao Miểu Miểu ở góc hẻo lánh dựng tai lên nghe, vẻ mặt kinh ngạc. "Ông nội, lẽ nào ông muốn nói Thiên Đế phiên này chính là Thông Thiên phiên trong truyền thuyết sao? Không thể nào! Nó chỉ là đạo binh cấp Chiến Hoàng thôi mà." Phượng Duyệt kinh ngạc nói. Nàng từng thấy qua miêu tả về Thông Thiên phiên trong cổ sử, nhưng niên đại xuất hiện của Thông Thiên phiên quá xa xưa, các ghi chép liên quan chỉ có vài dòng ngắn ngủi, thật giả lẫn lộn. "Đại trưởng lão, ngài sai rồi đi, Thiên Đế phiên này làm sao có thể là Thông Thiên phiên chứ, theo phỏng đoán của cổ sử thì Thông Thiên phiên đó có uy năng thông thiên, là vô thượng pháp khí từng thôn phệ sinh linh cấp Bá Chủ." Phượng Ngạn nói, cũng không tin. "Lão phu chỉ là phỏng đoán, ta từng may mắn thoáng thấy một mặt của Thông Thiên phiên, giờ đã không còn nhớ rõ nữa." Phượng Hoành trầm tư nói. Phượng Hoành cẩn thận quan sát Thông Thiên phiên, phát hiện bên trong có rất nhiều Âm Thủy, còn có "khí linh" đang ngủ say. Phượng Hoành chưa từng hiểu về Âm Thủy, cũng không sinh ra lo lắng gì, nhưng "khí linh" Âm Thủy chi linh đang ngủ say đã thu hút sự chú ý của hắn. "Linh hậu thiên dung hợp với Thiên Đế phiên thành khí linh mới." Qua suy xét, Phượng Hoành có câu trả lời, xác định Thiên Đế phiên vốn dĩ không có khí linh. Đến cấp bậc này mà không có khí linh, điều này rõ ràng là không bình thường. Phượng Hoành xác định, Thiên Đế phiên ban đầu nhất định có khí linh, nhưng do một số nguyên nhân, khí linh đã tiêu tán, chỉ còn lại thể xác Thiên Đế phiên này. "Chỉ dung hợp một linh hậu thiên, chỉ thôn phệ oán hồn và khí Cực Âm trong ba tháng, liền trưởng thành đến cấp Chiến Hoàng sao? Nếu Chiến Hoàng cấp dễ bồi dưỡng thế thì các thế lực cấp Bá Chủ chẳng phải đã toàn là đạo binh cấp Chiến Hoàng, mỗi người một món không có gì khó khăn sao!" Phượng Hoành càng nghĩ càng thấy không đúng. Thiên Đế phiên này tuyệt đối không bình thường. "Duyệt Nhi, Thiên Đế phiên này tạm thời để ở chỗ ông nội." Phượng Hoành nói. "Ông nội, con có được pháp khí cấp Chiến Hoàng đâu có dễ, ông không thể cướp của con chứ, con là cháu gái của ông đó!" Phượng Duyệt cuống lên, không muốn mất đi một món pháp khí cấp Chiến Hoàng. "Ông nội không có ý cướp của con." Phượng Hoành không giải thích, trực tiếp rời khỏi Huyết Sát Địa Lao. "Ông nội!" Phượng Duyệt kêu lên, sắc mặt lo lắng. "Tiểu Duyệt, con đừng vội, đại trưởng lão thương con nhất, sao ông có thể cướp đồ của con được, chắc là ông ấy muốn đi kiểm chứng gì đó thôi." Phượng Ngạn vội an ủi. "Kiểm chứng? Kiểm chứng cái gì? Chẳng lẽ Thiên Đế kỳ thật là Thông Thiên phiên? Sao lại thế được, làm sao có thể trùng hợp đến vậy." Phượng Duyệt hoàn toàn không tin. "Đương nhiên là có trùng hợp như vậy chứ, Tiểu Duyệt, con cứ nghĩ mà xem, nếu Thiên Đế phiên thực sự bị xác nhận là Thông Thiên phiên trong truyền thuyết thì chẳng phải con lập công lớn sao? Người đầu tiên báo Vũ Vân có Thiên Đế phiên chính là con mà." Phượng Ngạn khuyên nhủ. Phượng Duyệt chợt phản ứng, tim đập nhanh hơn, đôi mắt sáng lên: "Ý ngươi là..." Phượng Ngạn cười gật đầu: "Không sai, chờ đại trưởng lão xác định, ta tin rằng Thiên Đế phiên sẽ bị Cổ Tổ mang đi, tự mình bồi dưỡng. Khi đó con không chỉ gây được ấn tượng tốt với Cổ Tổ mà đoán chừng Cổ Tổ còn sẽ bù đắp cho con một pháp khí siêu cấp khác, dù không phải cấp Chiến Hoàng thì cũng tuyệt đối không kém bao nhiêu." Phượng Duyệt càng nghe càng phấn khởi, nhìn Phượng Ngạn: "Phượng Ngạn, đây là lần đầu tiên ta thấy đầu óc ngươi dùng được như vậy đấy, thế mà lại nghĩ đến cả nước cờ này." Được Phượng Duyệt khen, Phượng Ngạn rất vui, nhưng vẫn giữ nụ cười quân tử, nói: "Nếu nàng để ý đến ta nhiều hơn thì sẽ phát hiện ra ta còn rất nhiều ưu điểm." Hai người nhìn nhau, khóe miệng đều hơi nhếch lên. Lúc này, hệ thống lên tiếng: "Thông Thiên phiên cứ vậy mà mất, ngươi không hoảng sao? Ngươi đã bỏ ra nhiều thời gian bồi dưỡng như vậy, giờ lại thành toàn cho người khác." "Đồ hệ thống cho, ai muốn lấy thì lấy được chắc? Dù sao ta không tin, ta không phải tự tin vào bản thân mình mà là tin tưởng Thống ca ngươi đó." "Hắc hắc... Thì ra ngươi tin tưởng Thống ca đến vậy?" "Đương nhiên rồi." "Vừa vặn trong thời gian này không có thời gian bồi dưỡng Thông Thiên phiên, tìm đại luyện cũng không tệ, càng đừng nói là cái đại luyện kia có khi là Cổ Tổ của Quỷ Phượng tộc." "Ngươi tên này đúng là đủ xấu bụng, mà đến cả điều này cũng nghĩ ra, Cổ Tổ của Quỷ Phượng tộc vừa bị trộm pháp khí mệnh căn, bây giờ còn muốn giúp ngươi bồi dưỡng Thông Thiên phiên, nếu một ngày nào đó ông ta biết chân tướng thì e là tức đến ói máu ba mét." "Ngươi tưởng ta để bọn họ đánh không chắc? Tiền lời đương nhiên phải từ từ lấy lại chứ, Phi ca ta đâu phải người ai muốn đánh là đánh được, đắt lắm đấy!" "Vả lại chuyện này mới chỉ bắt đầu mà thôi...!" Cùng lúc đó, Phượng Hoành một lần nữa tìm đến tộc trưởng Quỷ Phượng tộc. Sau khi nói rõ nguyên nhân, tộc trưởng Quỷ Phượng tộc vốn phải ba tháng nữa mới xuất quan liền lập tức xuất quan, cùng Phượng Hoành mang theo Thông Thiên phiên cùng đi tìm Cổ Tổ của Quỷ Phượng tộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận