Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 444: Ta cũng không phải người tùy tiện

"Không có mười hai phần chắc chắn, ta có thể làm sao mà làm?" Hoa Vân Phi khẽ cười, lấy ra một khối phù thạch hình người lớn bằng bàn tay, màu vàng xanh nhạt, trên bề mặt đầy những đạo văn màu vàng kim.
Chỉ nhìn bề ngoài, phù thạch hình người này chẳng có gì đặc biệt, nhưng nó lại là Cửu Tử Thế Thân Phù hàng thật giá thật.
Là chí bảo mà các cổ vương đều muốn có được!
Một lá bùa trong tay, chín mạng ta có!
Bất quá, mắt cá chân trái của phù thạch hình người này có một vết nứt, điều này cho thấy Cửu Tử Thế Thân Phù đã được sử dụng một lần, chỉ còn tám cơ hội chết thay!
Cơ hội đã mất này, chính là do Xích Long Cổ Đế sử dụng năm mươi năm trước.
"Cho ta xem chút." Nhật Nguyệt Thánh Hoàng thở dồn dập, vội vã giật lấy Cửu Tử Thế Thân Phù.
"Không cho." Hoa Vân Phi tránh tay của Nhật Nguyệt Thánh Hoàng.
"Ta nói ngươi người này sao mà chơi xấu vậy?"
"Chẳng phải đã cho ngươi xem rồi ư?" Nhật Nguyệt Thánh Hoàng trừng mắt nhìn Hoa Vân Phi, có chút tức giận.
"Ngươi nghĩ ta là ai?"
"Cửu Tử Thế Thân Phù này trên người có khí tức của Xích Long Cổ Đế, giờ ta dùng thuật Khán Bất Thấu Ngã Liễm Tức ngăn cách, nhưng vẫn chưa luyện hóa, bây giờ vừa rời khỏi người ta, vị trí của ta sẽ lập tức bị Xích Long Cổ Đế cảm giác được ngay." Hoa Vân Phi liếc nhìn Nhật Nguyệt Thánh Hoàng, trong lòng tên này, hắn có lẽ chẳng phải người tốt gì, vẫn là dạng người có hình tượng cực kỳ tệ.
"Ý ngươi là nói thuật Khán Bất Thấu Ngã Liễm Tức của ta luyện chưa tới nơi tới chốn thôi?" Nhật Nguyệt Thánh Hoàng liếc xéo, xem thường ai đó?
"Chờ ta luyện hóa xong thì cho ngươi, yên tâm, lần này tuyệt không nuốt lời." Nhìn Nhật Nguyệt Thánh Hoàng như cái túi trút giận, Hoa Vân Phi lắc đầu cười.
"Cũng còn tạm được." Nhật Nguyệt Thánh Hoàng quay mặt sang chỗ khác, hừ nhẹ một tiếng, vẫn tính ngươi có chút lương tâm.
"Cơ hội chết thay của Cửu Tử Thế Thân Phù có thể chữa trị không?"
"Nó xuất hiện qua vô số năm tháng, vượt qua nhiều kỷ nguyên, sao có thể mới dùng một lần?" Hoa Vân Phi nhìn Cửu Tử Thế Thân Phù trong tay, cho dù trong sử sách cổ, cũng không có nhiều ghi chép về lai lịch bí ẩn của lá bùa thế thân này.
Về việc cơ hội chết thay đã dùng của Cửu Tử Thế Thân Phù có thể hồi phục được không, lại càng là một bí ẩn chưa có lời đáp!
"Chắc là có thể, nhưng cụ thể chữa trị thế nào thì không ai biết."
"Trên thực tế, toàn bộ Tiên giới có ai biết lai lịch của Cửu Tử Thế Thân Phù này hay không còn chưa biết." Nhật Nguyệt Thánh Hoàng vuốt ve chén rượu, nói.
Hoa Vân Phi gật đầu, hắn cũng cho rằng là có thể, nếu không thì thời gian dài như vậy mới dùng một lần, có chút không thể giải thích được.
"Hệ thống, ngươi có biết không?" Hoa Vân Phi hỏi thăm hệ thống trong lòng, thứ này là sự tồn tại cấp bậc bug, có lẽ sẽ biết.
[Không biết rõ]
"Cũng đúng, ta cũng thấy ngươi không biết rõ." Hoa Vân Phi gật đầu, vẻ mặt lộ vẻ đương nhiên.
[? ? ] [Ai nói ta không biết rõ? Ta vừa mới trêu ngươi]
"Ồ? Thật sao?"
[Giả, muốn dụ ta nói thì ngươi vẫn còn quá non]
"Ta nói ngươi là hệ thống, bản chất công việc là giúp đỡ ta, sao lại trừ bỏ mấy việc điểm danh, ngươi với các vấn đề khác của ta đều lạnh lùng vậy?" Hoa Vân Phi bĩu môi, cảm giác tồn tại của hệ thống này thật sự quá yếu.
[Ngươi thấy ai tăng ca mà không trả tiền chưa? ] [ Cũng không phải việc trong phạm vi của ta, ta tại sao phải trả lời ]
Hai câu nói của hệ thống khiến Hoa Vân Phi nghẹn lời.
Lời này... Dường như không có chỗ nào sai!
Kiếp trước hắn đi làm ghét nhất là bị lãnh đạo sai làm những việc ngoài phận sự!
Không trả tiền mà bắt tăng ca còn là kiểu quy định lưu manh!
"Ngươi có biết là có người đang chê bai cảm giác tồn tại của ngươi rất yếu không?"
[ Biết, nguyên cớ từ khi ngươi đến Tiên giới ta liền tiến hành thăng cấp, thêm những công năng mới]
"Ngươi nói vậy làm ta mới nhớ, vì chuyện từ hôn, ta vẫn chưa rõ lắm công năng sau khi hệ thống thăng cấp."
"Nói nhanh một chút xem, tiện thể lúc đang rảnh." Hoa Vân Phi mặt ngoài bất động thanh sắc trò chuyện cùng Nhật Nguyệt Thánh Hoàng, trong lòng thì luôn giao lưu với hệ thống.
[Đinh, bắt đầu giới thiệu chức năng mới của phiên bản hệ thống 3.0 ] [Đinh, hệ thống tăng thêm phương thức điểm danh mới—— điểm danh định vị] [Điểm danh định vị: Căn cứ theo địa điểm hệ thống chỉ định để tiến hành điểm danh, khi đến địa điểm chỉ định phía sau thì xem như điểm danh thành công. Chú thích: Hệ thống vốn dĩ là để phục vụ kí chủ, nguyên cớ điểm danh định vị không mang tính cưỡng chế, nếu không muốn có thể hủy bỏ điểm danh bất cứ lúc nào, không có bất cứ hình phạt nào ]
"Nhân tính đấy, trước nhiệm vụ thu đồ còn có trừng phạt nhỏ mà." Hoa Vân Phi hài lòng gật đầu.
[Đinh, mới thêm nhiệm vụ định vị, công năng này được xây dựng trên cơ sở điểm danh định vị, để giúp kí chủ đạt được nhiều chí bảo hơn] [Tương tự, không muốn làm có thể tùy thời hủy bỏ, không mang tính cưỡng chế, cũng không có hình phạt gì]
"Không tệ, như vậy mới giống hệ thống chứ, có trừng phạt thì không phải hệ thống tốt." Hoa Vân Phi vừa lòng gật đầu.
[Đừng khen, sẽ kiêu ngạo]
Đúng lúc này——
Cộc cộc cộc...
Cửa nhã gian bị gõ.
"Ta, người mang đến rồi." Tiếng nữ vịt đực ở ngoài cửa nhẹ nhàng gọi.
"Ngươi cứ thoải mái hưởng thụ đi, ta đi trước." Hoa Vân Phi liếc mắt nhìn Nhật Nguyệt Thánh Hoàng, thu hồi Cửu Tử Thế Thân Phù liền chuẩn bị rời đi.
"Ánh mắt của ngươi là sao đó?"
"Không lo lầu không phải chốn trăng gió, nơi đây là để giúp tu luyện, ngươi thật không biết?" Thấy Hoa Vân Phi dùng ánh mắt giống như nhìn nửa người động vật nhìn hắn, Nhật Nguyệt Thánh Hoàng vội vã giải thích, coi hắn là người nào chứ?
Hắn không phải là người tùy tiện!
"Ta sao phải hiểu loại địa phương này?" Hoa Vân Phi liếc xéo Nhật Nguyệt Thánh Hoàng.
"Thật đó, ngươi phải tin ta, nhân phẩm của ta chẳng lẽ không đáng để ngươi tin sao?" Nhật Nguyệt Thánh Hoàng nghiêm trang nói.
"Ngươi có nhân phẩm à?" Hoa Vân Phi kinh ngạc, cứ như nghe thấy điều không thể.
"Ta thật sự là hết nói nổi, trong mắt ngươi, ta chẳng có chút nhân phẩm nào à? Ta dù gì cũng đã bảo vệ Thái Sơ mười vạn năm, như vậy ta lẽ nào không đáng được tôn trọng sao?" Nhật Nguyệt Thánh Hoàng không chịu được ánh mắt của Hoa Vân Phi nhìn hắn, cẩn thận tâm linh bị thương một chút.
Hắn thật sự không phải là người tùy tiện!
"Nguyên do là do ngươi chơi tự bạo trong thiên kiếp?" Hoa Vân Phi cười tủm tỉm, mối thù này hắn và mấy tên đồ đệ Diệp Bất Phàm nhớ cả đời.
"Cái kia... là ngoài ý muốn, ta cũng đâu biết tự bạo lại dễ chơi như vậy, nhất thời nổi hứng ai ngờ kết quả lại như thế." Nhật Nguyệt Thánh Hoàng có chút lúng túng.
"Lười nói với ngươi, uống rượu, sau ba ngày tham gia xong thọ yến Xích Long Cổ Đế thì về tông." Hoa Vân Phi nâng chén rượu cùng Nhật Nguyệt Thánh Hoàng cụng một ly.
"Ngươi còn muốn đi tham gia thọ yến? Ở gần vậy không sợ bị lộ tẩy sao?" Nhật Nguyệt Thánh Hoàng kinh ngạc hỏi.
"Đã tới đây rồi, tất nhiên phải giải quyết xong chuyện."
"Chỉ cần trong vòng ba ngày ma diệt được khí tức của Xích Long Cổ Đế lưu lại trên Cửu Tử Thế Thân Phù là được, việc này không khó." Hoa Vân Phi nói.
"Bất quá nếu ngươi thật sự đi thọ yến, Xích Long Cổ Đế chắc chắn sẽ tìm ngươi mật đàm, đoán không sai, hắn đang nổi giận rồi, chắc chắn sẽ đem chuyện này khui ra."
"Hắn sẽ mời ngươi đem tin này thông báo cho vị Chân Tiên Cổ Tổ của Đạo Nguyên tông, để ông ta hỗ trợ tìm hung thủ." Nhật Nguyệt Thánh Hoàng cười nhẹ, nghĩ đến hình ảnh kia thật là buồn cười, mời hung thủ đi tìm hung thủ, thật không biết Xích Long Cổ Đế mà biết rõ sự thật sẽ có biểu tình gì nữa.
"Vậy thì giúp hắn tìm hung thủ thôi, hung thủ là cái vị chân tiên kia chứ không phải ta, không thẹn với lương tâm." Hoa Vân Phi ngửa đầu uống cạn rượu trong ly, cười nói.
"Khi nào ngươi truyền thụ đồng giá trao đổi cho ta? Ta muốn học! "
"Còn cả Nhất Khí Hóa Tam Thanh ta cũng muốn học! "
"Còn có cái Hoàn Mỹ Đế Kinh do ngươi tự tạo cho ta xem với." Nhật Nguyệt Thánh Hoàng trừng lớn mắt, không hề che giấu mục đích của mình.
Đều là ca môn cả, không cần thiết che giấu.
"Thánh Hoàng có phải là quá tham rồi không, thật sự coi ta là oan đại đầu à?" Hoa Vân Phi nghiêng người nhìn Nhật Nguyệt Thánh Hoàng.
"Ta biết là có chỗ tốt, đối với Hồng Mông Đạo Thể có trợ giúp, có thể khai phá tiềm năng của Hồng Mông Đạo Thể, ngay cả thiếu hụt duy nhất của Hồng Mông Đạo Thể cũng có khả năng được bù đắp." Khóe miệng của Nhật Nguyệt Thánh Hoàng hiện lên một nụ cười, nhóc con, bổn đế còn chẳng qua mặt được ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận