Bắt Đầu Trở Thành Thủ Tọa, Đánh Dấu Cực Đạo Đế Binh

Chương 339: Công trạng ➕3!

Chương 339: Công trạng +3! Nghe vậy, Hoa Vân Phi sắc mặt quái dị nhìn về phía Khương Nhược Dao, tiếp đó lại cúi đầu nhìn xuống phía dưới của nàng. Khương Nhược Dao tính cách có thể hỏi ra những lời này hắn không hề kỳ quái, nhưng vì sao nàng lại muốn hỏi hắn? Đây là xem như câu hỏi chết người hay là câu hỏi đưa điểm? Hoa Vân Phi lại liếc nhìn bóng lưng Thời Không Nhân Vương, nói: "Hai ngươi đều mặc váy, ta không tiện so sánh." "Chậc chậc chậc, xứng đáng là ngươi, đây mới đúng là lời một tên đại thẳng nam sẽ nói ra." Hình như đã dự liệu được Hoa Vân Phi sẽ nói thế, Khương Nhược Dao, nghe vậy, lập tức lắc lắc ngón trỏ cười lớn. Khương Nhược Dao nói: "Tỷ tỷ dạy ngươi phải nói như thế nào, sau đó nếu có người khác hỏi ngươi, ngươi nhất định phải nói nàng vểnh, phải khen nàng trước, đã hiểu chưa?" Hoa Vân Phi cười ha ha, nhìn thẳng Khương Nhược Dao, nói: "Vậy nguyên cớ ngươi vừa rồi là muốn ta khen ngươi?" Khương Nhược Dao nhìn thẳng vào ánh mắt của Hoa Vân Phi, "Không phải sao, bất kỳ nữ nhân nào trước mặt những nữ nhân khác đều hi vọng được khen, dù cho là Nữ Đế cũng không ngoại lệ!" "Thụ giáo." Hoa Vân Phi lại cười nói, nói xong rất là khiêm tốn ôm quyền, nói: "Đa tạ Khương tiên tử chỉ bảo, vạn phần cảm tạ, nếu không Khương tiên tử lại hỏi một chút, ta sẽ trả lời lại lần nữa." Lúc này, Thời Không Nhân Vương quay người đi trở về, nàng liếc nhìn hai người, sắc mặt quái dị, thầm nghĩ trong lòng: Hai người này nói chuyện thật là buông thả, một chút cũng không che giấu... Nàng nói: "Đã thông báo rồi, về phần ai sẽ đến, ta không dám chắc." Nghe vậy, Hoa Vân Phi gật gật đầu, "Có biết lần này thiết thiên tổ chức phái ai vào đế lộ mạnh nhất không?" "Đương nhiên là ta." Thời Không Nhân Vương không chút suy nghĩ nói. Nàng đối với thực lực của mình vẫn cực kỳ tự tin, trừ mấy năm trước đối đầu với Hoa Vân Phi chịu chút đả kích, còn đối đầu với người khác, nàng vẫn có lòng tin cùng cảnh giới bất bại. "Ý của hắn là nói ngoài ngươi ra." Khương Nhược Dao thấy Thời Không Nhân Vương không để ý tới nên không hiểu ý Hoa Vân Phi, liền lên tiếng. "Hẳn là Kim Mộc Quỷ Vương, Cửu Mục Lang Vương, Thần Diễm Nhân Vương ba người." Thời Không Nhân Vương liếc nhìn Khương Nhược Dao, nói: "Bất quá ba người này không ở Hoang châu, đang ẩn ở những châu khác." Hoa Vân Phi đi qua Huyền, Hoàng, vũ, trụ, hồng, hoang sáu châu, trừ Hoang châu phát hiện ra khí tức của thiết thiên tổ chức, năm châu khác có lẽ thiết thiên tổ chức ở đó rất kín đáo hoặc là không hành động nên Hoa Vân Phi cũng không phát hiện khí tức Tiên Lục của thiết thiên tổ chức. Còn lại thiên, địa hai châu Hoa Vân Phi vẫn chưa đi, hai châu này hẳn cũng giấu không ít người của thiết thiên tổ chức, mà cuối cùng trung ương Đế châu, trong thời gian ngắn vẫn chưa có ai có thể vào được nên trực tiếp loại trừ. Lúc này, ba người Hoa Vân Phi đang ở ngoài dãy núi cổ lão thì truyền đến động tĩnh, có người tới! Giờ phút này, bên ngoài dãy núi có ba người đến nơi đây, trong ba người có một vị trung niên áo xanh, thân hình cao lớn, mặt như đao gọt, hai con ngươi không giận tự uy, cả người nhìn qua vô cùng nghiêm túc, cho người cảm giác áp bức rất mạnh. Trung niên áo xanh hai bên là hai vị thanh niên, hai người hẳn là một đôi song sinh, có tám phần tương tự, đều mặc kim bào, sắc mặt tự tin. Hai người ca ca gọi Vương Lăng, đệ đệ gọi Vương Thiên. Chính là hai vị long tử lừng lẫy danh tiếng của Vương gia Hoang châu, nghe nói hai người liên thủ cũng không thua gì vị thái tử Hồn tộc thứ nhất Hoang châu! "Tiền bối nói có thể tin thật sao? Gia nhập tổ chức của các ngươi liền có công pháp vượt trên Đế cấp để tu luyện?" Vương Thiên liếc nhìn trung niên áo xanh, hỏi. Trước đó không lâu, trung niên áo xanh trước mặt đã tìm đến bọn hắn trong bóng tối, ba người sau khi nói chuyện, hai anh em Vương Lăng và Vương Thiên quyết định gia nhập cái tổ chức thiết thiên đó để có được công pháp vượt qua Đế cấp. Bất quá hai anh em cũng không hề hoàn toàn tin tưởng trung niên áo xanh, trong lòng có phòng bị, sợ trung niên áo xanh có mục đích riêng. "Bản tọa chẳng phải đã cho các ngươi thấy qua uy lực của thiết thiên Tiên Lục?" Trung niên áo xanh không thèm nhìn Vương Thiên mà hỏi ngược lại. "Nhưng mà..." Vương Thiên còn muốn nói thêm gì đó, Vương Lăng ở bên vội dùng ánh mắt ra hiệu hắn im miệng. Vương Lăng nói tiếp: "Hi vọng tiền bối đừng phụ lòng tin tưởng của bọn ta, nếu không ở cái đế lộ này, tiền bối cũng không phải là đối thủ của hai anh em ta!" "Đó là điều đương nhiên, đi thôi, Thời Không Nhân Vương ở ngay phía trước, gặp nàng, các ngươi có thể xác thực lại với nàng." Trung niên áo xanh nói. Theo sau ba người bước vào dãy núi cổ xưa, thẳng đến nơi Thời Không Nhân Vương ẩn thân. Rất nhanh, ba người nhìn thấy Thời Không Nhân Vương đang đứng trên một tảng đá lớn, mặc một bộ váy đỏ. "Thật là đẹp..." Vương Thiên nhìn bóng lưng Thời Không Nhân Vương mà có chút thất thần, Thời Không Nhân Vương là con của một cái thế yêu nghiệt cường đại trong cổ sử, trên người nàng có loại khí chất đặc biệt hấp dẫn lấy Vương Thiên. Ngay cả Vương Lăng vốn vẫn khá ổn trọng, nhìn bóng lưng của Thời Không Nhân Vương mà cũng ngẩn ngơ. "Thanh Dương Chuẩn Đế." Thời Không Nhân Vương xoay người, nhìn về phía trung niên áo xanh, khẽ nói. Thanh Dương Chuẩn Đế đánh giá Thời Không Nhân Vương một phen, nói: "Không biết Thời Không Nhân Vương nói cơ duyên lớn ở đâu? Bản tọa còn mang theo hai trợ thủ đến, tập hợp lực lượng của bốn người chúng ta, hẳn là đủ rồi." "Đúng là đủ rồi, công trạng +3." Thời Không Nhân Vương gật đầu nói. Một câu nói khiến cho ba người Thanh Dương Chuẩn Đế có chút mộng bức. Công trạng +3? Ý gì? Ngay sau đó một cái chớp mắt, một bóng người xuất hiện ở phía sau lưng ba người, bóng người đó vung tay đánh nổ đầu Vương Thiên yếu nhất. Tiếp theo nàng lại dùng một chưởng dán vào trước ngực Vương Lăng, đánh cho hắn như đạn pháo bay vào không trung. "Bạch!" Bóng người kia rút ra một thanh sát kiếm huyết sắc, chém một kiếm về phía Vương Lăng đang bay trên không trung! "Đừng coi thường ta!" Vương Lăng phản ứng lại hét lớn một tiếng. Quanh thân hắn lóe lên huyền quang hộ thể màu vàng kim, sau đó hắn khống chế lại thân thể, lấy ra một thanh chiến đao, bổ về phía kiếm khí đang xông tới. "Phốc phốc!" Kiếm khí sát kiếm huyết sắc cực kỳ mạnh, nháy mắt đã đánh nát chiến đao trong tay Vương Lăng, đồng thời kiếm khí chém vào người Vương Lăng, chém hắn thành hai nửa, nội tạng hỗn tạp với máu từ trên không trung rơi xuống. Nhìn Vương Lăng bị chém trúng, thần hồn của hắn sớm đã bị kiếm đó chém chết ngay từ khi nãy! Sau khi hai anh em Vương Lăng và Vương Thiên chết thảm, Khương Nhược Dao là người ra tay thu hồi sát kiếm huyết sắc, phủi tay, cười tủm tỉm nói: "Yếu quá a, đây chính là cái gọi là hai vị long tử của Vương gia? Cũng chẳng có gì đặc biệt." Bên cạnh, Thanh Dương Chuẩn Đế đã sớm không còn xương cốt, ngay khi Khương Nhược Dao ra tay thì Hoa Vân Phi cũng đã động thủ. Hai người phân công rõ ràng, nháy mắt đã giải quyết ba tồn tại hô mưa gọi gió ở Hoang châu. "Thái Sơ thánh nữ này thật mạnh..." Thời Không Nhân Vương đứng quan sát nhìn chằm chằm Khương Nhược Dao, thực lực vừa rồi Khương Nhược Dao bộc lộ ra, khiến ngay cả nàng cũng phải cảm thấy kinh ngạc. Đồng thời nàng có thể cảm nhận được, Khương Nhược Dao cũng tu luyện song đạo thời gian và không gian, hơn nữa tạo nghệ vô cùng sâu, ngay khi Khương Nhược Dao vừa động thủ, nàng rõ ràng cảm nhận được không gian đạo tắc rung chuyển một chút. Sau khi đánh giết ba người, Hoa Vân Phi và Khương Nhược Dao cười hì hì liếc nhìn nhau, rồi sau đó lần nữa ẩn nấp, yên tĩnh chờ vị khách quý tiếp theo. Không lâu sau, lại có một nam tử thân rắn đầu rắn đi tới, miệng rắn phun phì phì, dựng thẳng đồng tử xanh biếc, nhìn kỹ thần tử của Thời Không Nhân Vương, lộ ra vẻ thèm thuồng. "Thân thể của Thời Không Nhân Vương không tệ, không biết bản hoàng có thể kiểm tra một chút được không?" Xà Hoàng cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận