Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 89. Đằng sau yêu ma.­­ (2)

Cho dù giảm giá 20% so với giá thì trường thì hắn vẫn kiếm được một khoản lợi nhuận khổng lồ gấp 5 lần!...

Ba ngày sau.

Trước hai cửa thành loang lổ vết tích.

"Trương sư đệ, đây rõ ràng là lần đầu tiên ngươi đi làm nhiệm vụ, đối diện trực tiếp với yêu ma, nhưng sao ngươi thờ ơ quá vậy?"

Trong lúc trò chuyện, Đinh sư huynh tò mò hỏi.

Đông Dao ở phía sau nghe vậy vểnh tai lên, tựa hồ cũng rất tò mò với câu hỏi này.

"Sư huynh, có lẽ do sư đệ chuẩn bị tương đối sung túc nên cũng không quá sợ hãi những con yêu ma này."

Trương Cảnh mỉm cười đáp lại.

Nhưng vào lúc này.

"Ồ? Hai sư đệ hãy nói rõ hơn."

"Than ôi -"

"Đinh sư huynh, Trương sư đệ, đã điều tra rõ tình huống bên trong rồi."

Khi nghĩ đến việc trong không gian trữ vật của vị sư đệ này của mình chất đống hàng tá phù lục khác nhau thì bọn họ không khỏi cảm thấy chua xót.

"Hẳn là vài ngày trước, có một đám yêu ma vào thành. Đầu tiên chúng nó dùng lửa đốt kho lúa và các cửa hàng bán lương thực, sau đó thông đồng với các gia đình quý tộc, đứng sau lưng xúi giục bọn chúng dùng thóc đổi thịt người. Khiến cho dân chúng trong thành có thể nói là chồng bán vợ, vợ bán con, chủ bán tớ... Vô cùng thê thảm."

Nghe xong những lời này, vẻ mặt của Đinh sư huynh và Đông Dao đều cứng đờ.

Trên mặt Đinh sư huynh lộ ra một tia kinh ngạc, lập tức nói.

Đều là đệ tử đạo viện, nhưng nhìn người ta, rồi nhìn lại bản thân.

Hay cho câu chuẩn bị sung túc!

Chu sư huynh và Hạ sư huynh lặng lẽ bước ra từ mọt góc thành, bước nhanh đến chỗ ba người Trương Cảnh.

"Đám súc sinh này! Nếu đã tìm được vị trí thì mau giết bọn chúng thôi."

Hai người đồng thời thở dài.

Đinh sư huynh nghiêm khắc nói.

"Là như vậy."

"Đám yêu ma này hành động rất lén lút, nhưng vẫn bị chúng tìm được nơi ẩn náu. Thủ lĩnh của bọn chúng là một con lợn yêu, nghi ngờ là luyện khí trung kỳ."

Trên đường đi, chỉ thấy Đinh sư huynh đi phía trước, Trương Cảnh hơi tụt lại, ba người còn lại thì đều tự giác đi ở phía sau.

"Được rồi đi thôi."

"Cuối cùng chúng ta cũng tới quận Lang Gia."

"Sư đệ, ngươi có ý kiến gì khác không?"

Khuôn mặt của mọi người đều tràn ngập vẻ mệt mỏi.

Sau đó lại thấy hắn dường như nhớ ra điều gì, quay đầu nhìn Trương Cảnh , hỏi:

"May mắn thay, cuối cùng chúng ta cũng đã đến được quận Lang Gia."

Đinh sư huynh cố nở nụ cười.

"Trên đường đi chúng ta gặp phải không ít yêu ma."

"Cứ làm theo lời sư huynh nói."

Hạ sư huynh có chút tang thương rên một tiếng.

Cuộc hành trình từ huyện Hắc Sơn đến quận Lang Gia chưa đến chín trăm dặm mà khiến Trương Cảnh và những người khác mất trọn vẹn nửa tháng.

Suốt chặng đường thường xuyên chiến đấu, tâm trí của bọn họ gần như không bao giờ được thư thái.

Lời vừa dứt, năm bóng người cùng nhau di chuyển thẳng về phía cổng thành.

Cảnh tượng náo nhiệt người đến người đi đột nhiên xuất hiện trước mắt Trương Cảnh và những người khác. Trong số những người qua lại có tu sĩ, có tán tu, cũng có những đệ tử đạo viện mặc pháp bào xanh giống bọn họ.

Đi qua cổng thành.

Hoàng hôn ngày càng dày đặc.

"Nơi này có chư vị sư huynh tọa trấn, yêu ma không dám làm càn. Đêm nay chúng ta sẽ tìm một quán trọ để tu chỉnh nghỉ ngơi, những thứ khác thì ngày mai hả nói."

"Đúng, sư huynh."

"Nghe lời sư huynh."

Mọi người đều nói một cách thoải mái.

Không lâu sau.

Trương Cảnh và những người khác tìm thấy một quán trọ trông khá sang trọng, bọn họ đi thẳng vào trong.

"Năm vị tiên trưởng đại giá quang lâm, đối với tiểu điếm như rồng đến nhà tôm. Xin hỏi các vị tiên trưởng muốn thuê bao nhiêu phòng?"

Còn chưa vào cửa.

Thì đã thấy chưởng quỹ ra đón, vẻ mặt vừa nhiệt tình vừa có chút cẩn thận.

Đêm đó.

"Hít-"...

"Các ngươi có nghe nói không? Gần đây đạo viện xuất hiện hai tên yêu nghiệt, tuổi chưa đến hai mươi mà đã chém giết yêu ma Luyện Khí trung kỳ dễ như thái rau chặt thịt."

"Không phải tu sĩ ở đạo viện đều như vậy sao?"

"Ngươi có để ý không, những người này vừa rồi nhìn rất trẻ, nhưng linh lực dao động trong cơ thể, chậc chậc, thật đáng sợ!"

"Đúng vậy, nghe nói trước đây có một người đào ra một viên yêu đan từ trong cơ thể của yêu ma, sau đấy dùng nó để đối một viên linh đan cao cấp gì đấy từ tay của một vị thượng tu trong đạo viện, giúp tu vi tăng lên đáng kể!"

Vô số ánh mắt đổ dồn về phía năm người Trương Cảnh, có công khai có lén lút.

Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy chiếc pháp bào màu xanh nổi bật trên người bọn họ thì các ánh mắt này đồng loạt rút lui, toàn bộ tầng một lập tức im lặng.

Mãi đến khi Trương Cảnh và những người khác hoàn toàn biến mất, những tán tu này mới hoạt động trở lại.

Thần thức dao động, tiếng xào xạc không ngừng vang lên.

"Mẹ kiếp, là thêm một đội nữa. Lần này đạo viện rốt cuộc phải đến bao nhiêu người?"

"Ít nhất phải có mấy trăm."

"Nhìn cảnh này, xem ra đợt yêu loạn ở quận Lang Gia lần này không hề đơn giản."

"Đây không phải là cơ hội của chúng ta sao? Từ xưa đến nay tu sĩ của đạo viện rất ít xuất hiện nhiều như thế này. Nếu bây giờ chúng ta săn giết yêu ma, không chỉ có thể sử dụng vật liệu yêu ma để đổi lấy vài câu chỉ bảo, mà còn có khả năng đổi được một nguồn tài nguyên quý giá trước giờ chưa từng nghe từ tay của bọn họ."

"Nắm lấy cơ hội này, biết đâu sẽ thăng lên được Luyện khí trung kỳ."

Trương Cảnh mới phát hiện trong đại sảnh tầng một có không ít tu sĩ, mặc dù bọn họ đều là tán tu luyện khí tầng một tầng hai.

Sau khi đi vào quán trọ.

Chưởng quỹ nghe vậy vội vàng khom người đi trước dẫn đường, Trương Cảnh và những người khác đi theo phía sau.

"Vâng, mời tiên trưởng theo ta!"

Đinh sư huynh nói.

"Năm phòng thượng hạng, dẫn bọn ta lên đó ngay bây giờ."

Trương Cảnh đang ngồi xếp bằng trên giường tu hành đột nhiên mở mắt ra, trong mắt hiện lên một tia hưng phấn.

Hôm nay hắn hiếm khi không chế bùa.

Không có nguyên nhân khác, đơn giản chỉ vì Thuần Nguyên Nạp Tức Quan Tưởng Pháp hôm nay đã thăng đến cấp 4.
Bạn cần đăng nhập để bình luận