Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 624: Bạch đạo huynh lại gặp mặt (2)

"Hai vị đạo hữu." Bên cạnh, hắc thủy đạo thân có chút lo âu nói: "Nếu tùy ý cái thằng này hành động, chỉ sợ Chu Thiên Tinh Thần Trận vận chuyển sẽ xảy ra vấn đề. Mặt khác bốn tôn Thuần Dương Chân Tiên đó sẽ nắm lấy cơ hội thoát khốn, đến lúc đó hậu quả khó mà lường được."

"Yên tâm đi, không phải chúng ta còn có giúp đỡ a."

Nhân quả đạo thân mỉm cười, giải thích rõ.

Nói xong, hắn không tự giác nhìn về phía một phương hướng khác, hai đạo bóng người đang điên cuồng xuyên thẳng qua trong trận pháp không gian đập vào mi mắt. ... ...

"Huynh trưởng, đừng uổng phí sức lực."

Bên cạnh truyền đến một giọng nói mềm mỏng khiến cho Bạch Vũ Tử thân hình dừng lại.

Hắn cúi đầu nhìn lại, cười hỏi: "A, hẳn là Ngũ hiểu rõ tinh thần pháp trận thần dị này?"

Nghe vậy.

Trước mặt hai huynh muội này đột ngột xuất hiện một cái cửa như ẩn như hiện, hai bên cánh cửa rõ ràng là ba đạo bóng người tuổi trẻ trên mặt ý cười ôn hòa.

"Ha ha, đạo hữu thật bản lãnh, thế mà còn cất giấu một tay như thế, đúng là làm cho Bạch mỗ xấu hổ."

Dứt lời, hai tay mũm mĩm của nàng khoanh lại, học người khác thở dài một tiếng: "Ai, dù sao huynh trưởng cũng không tìm thấy trận nhãn, còn không bằng chờ Trương Cảnh huynh trưởng thu thập xong năm gia hỏa xấu đó, sau đó lại thả chúng ta ra."

Thanh Vân đạo thân đứng dậy nghênh đón.

"Vậy ngươi có ý gì?" Bạch Vũ Tử sắc mặt trì trệ.

Thanh Vân đạo thân cười yếu ớt đáp lại, đồng thời đưa tay chỉ dẫn hai huynh muội Bạch Vũ Tử đi thẳng về phía trước. Mà ở nơi đó, hai người nhân quả đạo thân và thủy chi đạo thân vốn ngồi ngay ngắn đã đứng dậy nghênh đón.

Chỉ thấy nữ đồng để búi tóc, bị hắn nắm chặt, người mặc váy trắng đó trước là khẽ lắc đầu, sau đó lại nhanh chóng gật đầu.

Nhìn thấy người tới, Bạch Vũ Tử không dám nắm, kéo muội muội nhà mình nghênh đón, ý cười đầy mặt tán thán nói.

Nữ đồng trừng mắt đen lúng liếng, dùng một loại ngữ khí vô tội lại kiên định nói ra: "Ngũ không biết trận pháp nhưng Ngũ biết huynh trưởng. Thải Hà tỷ tỷ đều nói huynh trưởng ngươi là trận pháp tên ngốc."

Đón ánh mắt chất vấn của Bạch Vũ Tử. Đối phương không chút nghĩ ngợi nói ra: "Ngũ vẫn còn con nít, chắc chắn không biết tin tức trận này a, huynh trưởng ngươi nghĩ gì thế."

"Bạch đạo huynh, lại gặp mặt."

"Đa tạ huynh trưởng."

Nhưng mà vừa dứt lời.

Bạch Vũ Tử và nữ đồng búi tóc bên cạnh cùng nhau mở miệng nói ra. Bộ pháp di chuyển. Bạch Vũ Tử kìm lòng không đặng quét mắt không gian trận pháp hỗn độn hắc ám xung quanh, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Trước kia hắn chỉ biết vị đạo hữu này ở chỗ hóa thân thực lực mạnh mẽ, theo hầu phi phàm.

"Ha ha, đạo hữu quá khen rồi, mời tới bên này."

"Đã như vậy, vậy đa tạ đạo hữu."

Bốn đạo bóng người ngồi vây chung một chỗ.

Giờ khắc này, trong lòng hắn vốn tràn ngập một tia ngạo ý lạnh nhạt lặng yên biến mất không còn tăm tích.

"Không sai."

Mới nãy Bạch Vũ Tử được chứng kiến uy năng trận này, không nói công phạt chi năng như thế nào, chỉ với không gian nội bộ trận pháp điên đảo phức tạp thì đủ để vây khốn chính mình. Huống hồ hắn không cho rằng toà trận pháp trước mắt này chỉ có khốn người chi năng, sức công phạt đang ẩn giấu sẽ chỉ càng khủng bố hơn. Nếu không thì tại sao vị Trương Cảnh đạo hữu này lại dám đặt năm tôn Thuần Dương sinh linh đó vào bên trong trận pháp?

Sau khi nghe xong, Bạch Vũ Tử lập tức giật mình.

Nhưng mà bây giờ toà Thái Cổ Tinh Thần Trận thần dị này xuất hiện khiến cho hắn lại một lần nữa đổi mới nhận thức về vị Trương Cảnh đạo hữu này.

"Tồn tại như thế này thủ đoạn phong phú, năng lực bảo mệnh cực mạnh. Trên thực tế, đừng bảo là chúng ta chỉ là một giới vũ hóa chi thân, cho dù là tồn tại cùng cảnh giới muốn vây giết một tôn Thuần Dương cũng tuyệt đối không phải một chuyện dễ."

Bạch Vũ Tử suy tư một cái chớp mắt, giống như đang tổ chức ngôn ngữ, sau đó nghe hắn ấm giọng an ủi: "Dù sao cũng là Thuần Dương sinh linh thần hồn tiếp dẫn Đạo tắc."

"Ha ha, loại tình huống này đúng là bình thường."

Bạch Vũ Tử ánh mắt lóe lên, trong lòng thầm nói: "Quả nhiên, những người có khí vận trong nhân tộc này không có một người nào là người đơn giản. Khó trách Đế Quân huyết mạch sẽ đi theo bên cạnh người này."

Nhân quả đạo thân không chút nghĩ ngợi đáp lại, lời nói đều là thẳng thắn: "Đạo huynh, thực không dám giấu giếm, ba người chúng ta vốn chỉ muốn tập kết hơn một vạn ba ngàn Hợp Đạo sinh linh chi lực bố trí Chu Thiên Tinh Thần Trận, hẳn là đủ để trấn sát năm tôn Thuần Dương sinh linh này."

Nói xong, hắn không tự giác mỉm cười lắc đầu, sau đó tiếp tục nói tiếp: "Nhưng mà bây giờ xem ra có lẽ vẫn quá lạc quan rồi. Trước mắt chúng ta chỉ có thể khó khăn lắm mới vây khốn được năm vị đó, nhưng nếu như muốn đánh giết thì có lòng nhưng lực không đủ."

Thì ra là thế.

Không bao lâu.

Bạch Vũ Tử đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt nhẹ nhàng đảo qua gương mặt có chút giống nhau của ba người trước mặt mình, trên mặt hiện lên một tia cổ quái, sau đó như có điều suy nghĩ nói ra: "Lần này gọi ta tới là bởi vì năm người trong trận pháp?"

"Mấy vị, ngạch, Trương Cảnh đạo hữu."

Về phần áo trắng nữ đồng Ngũ thì trong không gian trận pháp cách đó không xa, kêu gọi đuổi theo tinh thần hư ảnh lưu quang, một người, không đúng, là một con hạc chơi đến quên cả trời đất.

Vũ hóa?

Thủy chi đạo thân đang lẳng lặng nghe bên cạnh nhạy cảm bắt lấy trọng điểm trong lời nói của Bạch Vũ Tử, lập tức biết được là đối phương có chỗ hiểu lầm. Trong mắt mắt hiện lên một tia ý cười cổ quái nhưng không có vạch trần.

Mà bên cạnh hắn, Thanh Vân đạo thân mím môi, nhìn chằm chằm Bạch Vũ Tử, nói: "Cho nên lần này chúng ta muốn mời đạo huynh ra tay, phối hợp Chu Thiên Tinh Thần Trận, xem có thể lưu lại toàn bộ năm người này hay không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận