Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 144. Sư đệ không nên rêu rao

"Một bước chậm, bước bước chậm! Nhìn như nửa bước, ít nhất cũng phải hơn tháng thời gian a."

Trần Tiên Đạo lắc lắc đầu, thở dài một tiếng.

"Đúng rồi," Hắn tựa hồ nhớ tới mục đích chuyến đi này của mình, không khỏi nhìn về phía Thẩm Thanh Thanh, hỏi: "Thẩm tiên tử đoạn thời gian gần đây, hẳn là vậy tiếp xúc chư vị sư huynh nội viện đi, tương lai sau khi từ Vạn Thần Tiểu Hư Thiên đi ra, gia nhập nhất Các kia, hiện tại đã có quyết định?"

"Thiên Công, Giám Sát, hoặc là Truyền Thừa Các?"

Trong mắt của hắn hiện lên một tia tò mò .

"Trần huynh còn ngươi?" Thẩm Thanh Thanh hỏi ngược lại.

"Ta..."

Nghe vậy, Trần Tiên Đạo lộ chút do dự, rồi sau đó ngữ khí kiên định nói: "Ba các này ta đều không muốn gia nhập. Không dối gạt Thẩm tiên tử, tại hạ muốn thử Linh Đạo Các."

Thẩm Thanh Thanh sắc mặt như thường.

Trong con ngươi Trần Tiên Đạo chợt bộc phát một đạo quang mang sáng ngời nóng rực.

Trần Tiên Đạo chợt hiểu ra, cười nói: "Xem ra Thẩm Tiên Tử và ta nghĩ đến cùng một chỗ."

"Không hổ là một trong Thượng nhị các nội viện!"

Đối diện.

Trong lòng nàng không tự chủ hiện ra một đạo thân ảnh trẻ tuổi.

Thẩm Thanh Thanh khẽ kêu một tiếng, sau đó nói:

Thẩm Thanh Thanh trên mặt lộ ra một tia khao khát.

Chú ý tới biểu hiện trên mặt Thẩm Thanh Thanh.

"Linh Đạo Các chịu trách nhiệm ban bố nhiệm vụ và quan sát tất cả hạng mục đạo công?"

"Đúng a, chỉ tiếc sư huynh Linh Đạo Các cũng không có trực tiếp mời, mà là muốn xem biểu hiện của chúng ta trong Vạn Thần Tiểu Hư Thiên."

Thẩm Thanh Thanh thẳng tắp nhìn về phía Trần Tiên Đạo, môi đỏ hé mở: "Trần huynh còn nhớ Trươn Cảnh, Trương huynh?"

"Linh Đạo và Thiên Pháp nhị các địa vị siêu nhiên, có cơ hội tự nhiên là phải tranh thủ một chút."

Thanh âm rơi xuống.

Nói tới đây.

Suy tư chốc lát.

"Ta là nói, ta và ngươi hai người còn đang ở đây khổ khổ tranh thủ gia nhập Linh Đạo Các, mà Trương huynh, tương lai hẳn là dễ dàng là có thể gia nhập Thiên Pháp Các đều là Thượng nhị các ."

Trên mặt Trần Tiên Đạo chợt hiện lên một tia bỉ ổi.

Nàng không khỏi trợn tròn đôi mắt đẹp: " 'Ôn thần' Lang Gian quận kia, chính là Trương huynh a. Không thể nào, không thể nào, vẫn còn có người không biết?"

"Trương huynh a, tất nhiên nhớ rõ! Một màn khi đó hắn dùng tấm chắn pháp khí đập lên mặt Tiên Tử người ta, đến tận bây giờ trong ký ức của ta hãy còn mới mẻ."

Mặc dù trên chiến trường nhiều lần nghe được danh tiếng 'Ôn thần', nhưng làm sao sẽ nghĩ tới đối phương là Trương Cảnh? Hắn còn tưởng rằng là sư huynh nào đó.

Trần Tiên Đạo đầu tiên là sửng sốt, sau đó tựa như nhớ lại cái gì, khóe miệng khẽ nhếch lên.

"Cũng phải. Thiên phú chế phù như vậy, có lẽ chờ hắn đến luyện khí tầng mười, hẳn là sẽ dẫn tới sư huynh nội viện Thiên Pháp Các chủ động mời chào đi."

Hắn mới hoàn toàn hiểu được ý tứ trong lời nói của Thẩm Thanh Thanh.

Cho đến lúc này.

"Hắn hẳn là ở La Đô tiểu đội đi. Thẩm Tiên Tử đột nhiên nhắc tới Trương huynh, chẳng lẽ là nhớ hắn?"

" 'Ôn thần' là Trương huynh!"

Trần Tiên Đạo sắc mặt hơi cứng lại.

Đoạn thời gian kia hắn vẫn luôn ở bên ngoài săn giết yêu ma rèn luyện bản thân.

"Cái gì hả!" Thẩm Thanh Thanh tức giận quát một tiếng.

Lúc này ngược lại đến phiên Thẩm Thanh Thanh giật mình.

"Ngươi không biết?"

"Vì sao?" Trần Tiên Đạo nghi hoặc nói .

"Chỉ tiếc hiện tại cách thời gian Vạn Thần Tiểu Hư Thiên mở ra quá ngắn, nếu không..."...

"Nếu không thì sao, sư huynh?"

Trương Cảnh nhìn Lê sư huynh đối diện trợn mắt hốc mồm, trong ánh mắt hiện lên ý cười.

Vù vù ——

Trong tĩnh thất đột nhiên vang lên tiếng hít thở nặng nề.

Tu vi đến trình độ của Lê sư huynh, thế nhưng khống chế không được hô hấp!

Sự tình thiên phương dạ đàm (chuyện hoang đường) như thế phát sinh ngay trước mắt Trương Cảnh.

Mắt thấy Lê sư huynh tựa hồ có chút thất thố.

Trương Cảnh vội vàng cúi đầu, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, không nói được lời nào, thậm chí ngay cả tiếng hít thở cũng trở nên nhỏ không thể thấy.

"Sau khi đột phá, nhớ kỹ trước tiên tới tìm ta, đến lúc đó Thủy Nguyên Đan đã không còn thích hợp tu luyện, sư huynh sẽ cho ngươi linh đan cao cấp hơn."

"Sư đệ, chuyện thuật pháp tu hành thượng phẩm, tạm thời không nên lộ ra. Ngoài ra, đoán chừng ngươi hẳn là rất nhanh có thể đột phá Luyện Khí tầng bảy."

Lê sư huynh ánh mắt nồng nhiệt nhìn về phía Trương Cảnh:

Suy nghĩ trở lại thực tế.

Tiểu tử này hoàn toàn đánh bậy đánh bạ thỉnh được nhất tôn đại phật trở về.

Lê sư huynh trong nháy mắt nhớ tới Trương Dưỡng Sơ sư đệ thu nhận Trương Cảnh vào, trong lòng không khỏi lặng lẽ làm xong quyết định, chờ sau khi hắn trở về, nhất định phải khen thưởng!

Sư đệ trước mắt này, hắn thật sự là càng nhìn càng thuận mắt.

Thiên phú cực cao, phẩm cách lương thiện, quả thực chính là lễ vật lão thiên gia tặng cho La Đô tiểu đội!

Thuật pháp tu luyện thượng phẩm, độ phù hợp cực đẳng!

Hai cái này, vô luận cầm một cái ra ngoài cũng không tầm thường, chớ nói chi là đồng thời xuất hiện trên một người.

Còn là trong vòng một thước!

Hắn trước đây thậm chí ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

Độ phù hợp đến trình độ này, đã đủ để san bằng chênh lệnh thiên phú tu luyện giữa Giáp đẳng và Trương sư đệ! Nói cách khác... Đối phương hiện tại còn có gì khác biệt với Giáp đẳng sao?

Không có gì bất ngờ sẽ là yêu nghiệt Giáp đẳng !

Đúng rồi, Trương Dưỡng Sơ sư đệ!

Lê sư huynh không khỏi hài lòng gật đầu.

Thấy thế.

Trương Cảnh bộ dạng thuận theo nói.

"Sư đệ cái gì cũng không nhìn thấy, tại sao chê cười ."

Lê sư huyn dần dần bình tĩnh lại, nhanh chóng khống chế tốt biểu hiện trên mặt, đè xuống kích động trong lòng, nói với Trương Cảnh: "Để cho sư đệ chê cười."

Không biết đã qua bao lâu.

"Đã biết, sư huynh."

Trương Cảnh gật đầu, đáp ứng nói.

Mặc dù không biết vì sao Lê sư huynh không cho lộ ra, nhưng hắn cũng không hỏi nhiều.

Dù sao bản tính mình cũng không phải là người khoa trương.

Khiêm tốn chính hợp tâm ý.

Về phần linh đan cao cấp hơn trong miệng Lê sư huynh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận