Ta Dùng Đạo Chủng Đúc Trường Sinh

Chương 320. Bất Hủ Kiêu Dương, Hồng Liên Tịnh Thế Nghiệp Hỏa

"Ha ha, đạo huynh lời ấy sai rồi."

Nam tử ngượng ngùng cười một tiếng: "Xá muội lớn lên một chút, không phải sẽ thành niên sao."

Dứt lời.

Hắn lại nhìn về phía Trương Cảnh, lời thề son sắt nói: "Trương Cảnh sư đệ, Cẩm Nhi còn hơn ba ngàn tuổi nữa là chính thức trưởng thành. Không cần chờ bao lâu."

Đón ánh mắt đối phương. Trên mặt Trương Cảnh miễn cưỡng gạt ra nụ cười, từ chối: "Đa tạ đạo huynh quan tâm, chỉ là trước mắt Trương Cảnh một lòng cầu đạo, vô ý nhi nữ tư tình, mong rằng chớ trách."

"Như vậy sao? Như vậy đúng là đáng tiếc. Xá muội là đệ nhị Linh Tú Bảng Chư Thiên Vạn Linh trận doanh, vậy mà không được sư đệ động tâm, ai - "

Nam tử lắc đầu thở dài. Trong giọng nói tràn đầy tiếc hận chi ý.

Nghĩ nghĩ.

không cần biết trong lòng có nguyện ý hay không. Những người này biểu hiện đều vô cùng khách khí. Mặc dù trước mắt thực lực song phương chênh lệch lớn nhưng dù sao cũng là đệ tử chính thức được Nguyên Minh Thượng Tôn đặc biệt tuyển nhận, có tư cách ngang hàng luận giao với bọn họ.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Mấy bóng người khác cũng nhao nhao đứng dậy: "Sư đệ, có thời gian có thể đến chỗ sư huynh đi dạo một chút..."

Mặt mũi của chân truyền thứ mười ba của Thái Ất Vô Lượng Đạo Môn Phong Vô Ngu, mấy người ở đây còn không dám không cho. ...

Trương Cảnh khách khí nói.

Trong giọng nói tràn đầy mờ mịt.

Hắn lại cười nói với Trương Cảnh: "Không sao, Trương Cảnh sư đệ, nếu như có thời gian rảnh thì tới lãnh địa Thái Âm Ngọc Thố nhất tộc chúng ta làm khách. Đến lúc đó để Cẩm nha đầu dẫn ngươi đi dạo một vòng, lãnh hội phong thổ Chư Thiên Vạn Linh trận doanh chúng ta."

Nương theo lấy từng bóng người rời đi. Cuối cùng trong không gian này chỉ còn lại hai người Trương Cảnh cùng Phong Vô Ngu.

Thấy vậy.

"Đa tạ đạo huynh. Nếu như có thời gian, nhất định quấy rầy."

Huống hồ...

Phong Vô Ngu không khỏi cười ra tiếng, sau đó kiên nhẫn giải thích rõ cho Trương Cảnh biết: "Ha ha, sư đệ, giống như vừa rồi chư minh sư đệ nói như vậy, sở dĩ sư tôn quyết định như thế là bởi vì ngươi có thiên phú kinh người ở diễn thế giới nhất đạo."

"..."

"Chỉ hơn ba mươi năm thì có thể lĩnh ngộ ba mươi sáu loại đạo ý viên mãn, điều này nói rõ ngươi cực kỳ thích hợp đi diễn thế giới nhất đạo."

Cho tới giờ khắc này. Trương Cảnh ôm một bụng nghi vấn mới nhìn sư huynh, trực tiếp mở miệng hỏi: "Sư huynh, ngươi vừa mới nói cái gì, chờ trở về Đạo Môn, ta sẽ bái nhập lão sư môn hạ, trở thành đệ tử chính thức và đệ tử chân truyền Đạo Môn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?"

Mà đối diện.

Tại chỗ.

"Cụ thể dăm ba câu sư huynh cũng nói không rõ ràng."

Trong lòng hắn thầm nghĩ.

"Về phần đệ tử chân truyền —— "

Ầm ầm ——

"Tương lai xác suất chứng đạo Thiên Tiên lớn hơn so với chúng ta nhiều. Cho nên sư tôn mới sớm thu ngươi làm đệ tử chính thức, tự mình dạy bảo, miễn cho đi đường quanh co."

"Linh Kiêu Vân bái kiến hai vị tiên trưởng, bí cảnh hạch tâm Bất Hủ Kiêu Dương đã lâm vào bình tĩnh, không biết bây giờ đi qua lĩnh hội hay là chờ một bậc?"

Trương Cảnh không khỏi lấy lại tinh thần, kinh ngạc nói: "Bí cảnh chi linh?"

Hư Không đột nhiên bắt đầu sôi trào cuồn cuộn, ngay sau đó chính là một bóng người áo bào đen chui ra.

Phong Vô Ngu dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Đó là đệ tử hạch tâm của Thái Ất Vô Lượng Đạo Môn chúng ta, tên thật đăng nhập Kim Thư Ngọc Sách, có được thân phận và quyền hạn cực cao trong Đạo Môn. Sư đệ ngươi thành đệ tử chính thức của sư tôn, như vậy dĩ nhiên cũng là đệ tử chân truyền."

Nhưng mà nghĩ lại.

Hạ giới đạo viện vốn là Thái Ất Đạo Môn thiết trí, có chỗ tương tự cũng cực kỳ bình thường.

Đang suy tư.

"Dù sao chờ trở lại Đạo Môn, sư đệ ngươi tự nhiên sẽ hiểu."

"Nghe thì khác với những đệ tử khác nhiều. Có cảm giác giống như đệ tử nội viện và đệ tử hạ viện ở hạ giới."

"Đệ tử chân truyền, tên thật đăng nhập Kim Thư Ngọc Sách?"

Trên mặt Trương Cảnh lập tức lộ ra vẻ hiểu ra.

Bí cảnh chi linh chậm rãi đảo mắt qua người Trương Cảnh, sau đó dừng lại trên người Phong Vô Ngu, hỏi thăm.

Trên mặt thì lộ ra vẻ nịnh hót. Thái độ so với lúc trước khi nó đối mặt vô số tu sĩ trong bí cảnh thì hoàn toàn khác biệt.

Trên thực tế.

Bây giờ bí cảnh chi linh cũng rất mộng.

Mới nãy nó chuẩn bị quan bế bí cảnh, kết quả chủ nhân nhà mình lại đột nhiên truyền một đạo pháp chỉ, nói là để hai người tiến vào bí cảnh hạch tâm, lĩnh hội Bất Hủ Kiêu Dương.

Kết quả một người trong số đó là Trương Cảnh chỉ mới Trúc Cơ Cảnh. Bí cảnh chi linh cảm thấy không thể tưởng tượng được. Mặc dù đối phương thiên phú rất cao. Nhưng cảnh giới quá thấp, hoàn toàn không thể tìm hiểu được gì từ Bất Hủ Kiêu Dương.

"Hẳn là nhờ phúc của tu sĩ Hợp Đạo Cảnh đó."

Nó nghĩ như vậy.

Mặc dù không biết thân phận cụ thể của đối phương nhưng có thể kinh động chủ nhân pháp chỉ, có thể lĩnh hội Bất Hủ Kiêu Dương, có thể tưởng tượng được tồn tại phía sau khủng bố như thế nào.

Như vậy bí cảnh chi linh cũng không thể không cẩn thận.

Mà đối diện.

Nhìn cảnh tượng diễn ra trước mặt.

Trương Cảnh sững sờ.

Hắn không khỏi nhìn về phía Phong Vô Ngu lần nữa, thần thức truyền âm nói: "Sư huynh, đây là có chuyện gì? Bí cảnh hạch tâm, Bất Hủ Kiêu Dương lại là cái gì?"

Từ khi tiến vào phương không gian kỳ dị này.

Trương Cảnh lập tức cảm nhận được mình đã bị xung kích và rung động nhiều hơn so với ba mươi năm qua.

"Ha ha, sư đệ, đây là một trong số lễ bái sư lão sư tặng cho ngươi."

Phong Vô Ngu cười ha ha một tiếng, sau đó giải thích: "Bất Hủ Kiêu Dương chính là hạch tâm của Kiêu Vân Bí Cảnh, chất chứa rất nhiều bản nguyên đạo tắc của một cái thế giới kì dị, đồng thời còn có một tia Nghiệp Hỏa Đạo Chân Ý đến từ Thần Quân, cực kì trân quý."

"Phàm là có thể lĩnh ngộ được thứ gì thì đều có lợi ích cho người sắp ngưng tụ Thái Thủy Kim Đan như sư đệ ngươi. Hơn nữa lão sư nói, sư đệ ngươi có xác suất lĩnh ngộ vô cùng lớn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận